Editor: Dương Gia Uy Vũ
🍀🌼🍀🌼🍀🌼🍀🌼🍀🌼🍀🌼🍀
Trong chớp mắt, trên mặt Vân Khuynh không còn chút huyết sắc.
“Kỳ Tế! Anh…”
Nàng gọi hắn một tiếng, khẽ run lên, ngữ khí đột nhiên trở nên lạnh giá.
“Anh đúng là… tên khốn tự cho mình là đúng!”
Ánh mắt Kỳ Tế càng ảm đạm.
“Khuynh Khuynh.” Cách kết giới, quỷ linh tuấn mỹ nhìn đối diện thiếu nữ xinh đẹp phía xa.
Ngữ điệu trầm thấp, tựa như muốn trấn an một đứa bé đang gây rối vô cớ: “Người giấu diếm trước, là ai?”
Vân Khuynh nghe vậy cứng người lại.
“Anh đã biết…” Chuyện nàng âm thầm chuyển tinh khí cho hắn ——
Mặc dù Kỳ Tế là cấp bậc quỷ linh, nhưng khi đối mặt “Thuần âm thể” đại bổ, muốn vẫn luôn duy trì thần trí là hầu như không có khả năng.
Cho nên vì để không mất khống, hắn trực tiếp phong ấn tu vi.
Bên này giảm bên kia tăng, sau khi thực lực thay đổi, quỷ lại còn ở bên cạnh một thiên sư, đương nhiên cũng sẽ bị tổn thương.
Thấy người yêu nhà mình nhẫn nại khắc chế như vậy, tất nhiên là Vân Khuynh đau lòng, vậy nên…
Không nghĩ tới, động tác bất động thanh sắc này cuối cùng vẫn bị hắn phát hiện.
“Ầm ầm ầm ——”
Trong lúc nhất thời, nàng không biết nói gì, tiếng sấm lại lần nữa vang lên.
Trong nháy mắt, ánh điện lập loè, gió lốc tối tăm càn quét toàn bộ không trung. Mây sấm sét nổi lên, cuồn cuộn không ngừng.
Rốt cuộc, sau một giây.
Tia sét to lớn xuất hiện, hung hăng giáng xuống!
Trong rừng, cây cối cao lớn ngã đầy đất.
Khoảnh khắc mùi cháy khét truyền tới, điện quang khủng bố bỗng nhiên bạo liệt, thẳng tắp bổ về hướng quỷ linh phía dưới!
“Kỳ Tế!”
Vân Khuynh kêu lên thất thanh, cùng thời khắc đó, vận dụng linh lực, lần nữa lao tới.
Nhưng mà, lại bị kết giới hắn bày ra ngăn cản.
“Phanh ——” một tiếng, nàng hung hăng ngã xuống mặt đất.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo thiên lôi kia đánh về phía người yêu nhà mình.
Sau bụi mù cuồn cuộn, điện quang tán loạn, thi thể và hồn thể của hắn đều chồng chất vết thương.
Nhưng ít nhất, vẫn còn may.
Nhưng trong nháy mắt đó, ánh mắt Vân Khuynh đau xót, nước mắt rơi xuống.
Bởi vì, nàng biết —— đây chưa phải là kết thúc.
Bên kia.
Quỷ linh tuấn mỹ lạnh lùng đứng lặng, vẻ mặt không rõ.
Nhưng nháy mắt khi Vân Khuynh ức chế không nổi khóc lên kia, hắn dường như có cảm giác dời tầm mắt qua.
“Khóc cái gì?”
Kỳ Tế yên lặng nhìn nàng, ánh mắt chợt lóe.
Chỉ thấy kết giới sắp vỡ mất kia, nháy mắt đã liền lại như cũ.
Hắn cong huyết môi, âm thanh lạnh lùng nói.
“Đừng nháo… Chờ anh.” Bốn chữ nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng đã nói ra, lại là lời hứa vô cùng gian nan.
Thời khắc vừa dứt lời đó, một trận sấm sét càng mãnh liệt hơn xẹt qua không trung, uy thế càng thêm khủng bố lần nữa đánh xuống!
“Không…” Trái tim Vân Khuynh run lên.
Hành động so với suy nghĩ càng nhanh hơn, chưa tới một giây, nàng đứng dậy cực nhanh, lần nữa lao về phía Kỳ Tế!
“Phanh ——”
Lúc thiếu nữ lại lần nữa bị kết giới bắn ra cũng là lúc đạo thiên lôi thứ hai ngang nhiên rơi xuống.
Cảnh tượng tương tự lại tái hiện lần nữa.
Sau lớp bụi mù, quỷ linh vẫn đứng thẳng như cũ, chỉ là hồn thể lại có những vết thương càng sâu.
Đạo thiên lôi thứ ba.
Nàng thu hồi biểu cảm yếu ớt lại, vận linh lực, ngang nhiên xông tới lần nữa.
…Vẫn bị chắn bên ngoài như cũ.
Khi lôi phạt qua đi, rốt cuộc hắn cũng không khống chế được mà lay động.
Đạo thiên lôi thứ tư.
Trong chớp mắt nàng bạo phát ra linh lực cực lớn, rốt cuộc trên kết giới cũng có một vết nứt nhỏ.
Nhưng sau khi khói lửa qua đi, thi thể của hắn đã gần như tan tác, hồn thể cũng càng thêm suy yếu. Nhưng hắn vẫn tăng cường lực lượng, củng cố lại kết giới lần nữa.
Đạo thiên lôi thứ năm…
Đạo thiên lôi thứ sáu…
…
Rốt cuộc đến đạo thiên lôi thứ chín —— chín là số cuối cùng, đây cũng đạo thiên lôi khó khăn nhất.
Chỉ cần qua khỏi lần này, vậy… Thật sự có thể vượt qua thiên phạt.
Nhưng lúc này, quỷ linh trên mặt đất đã là nỏ mạnh hết đà.
Thi thể của hắn tại một kích trước đó đã hóa thành bột phấn. Còn hồn thể vốn ngưng thực của hắn lại trở nên như ẩn như hiện.
Trên bầu trời u ám, đám mây sấm sét to lớn hơn bất cứ thứ gì phát ra điện quang tím đen đáng sợ.
Giống như mãnh thú thôn thiên diệt thế, giương nanh múa vuốt, chuẩn bị lâu dài, kiên nhẫn chờ đợi một thời cơ hung hăng đánh xuống!
“Kỳ Tế… Để em vào…”
Bên ngoài kết giới đã lung lay sắp đổ, thiếu nữ trông thấy cảnh tượng đó, rốt cuộc nhịn không nổi lại lần nữa thất thanh cầu xin.
Một "bức tường vây" trong suốt bao bọc lấy nàng bảo vệ nàng khỏi lôi kiếp bên ngoài ——
Bất luận vừa rồi bên kia có thảm thiết cỡ nào, chỗ Vân Khuynh đứng hầu như không bị sấm sét lan đến dù chỉ một chút.
Nhưng tình trạng của nàng cũng tuyệt đối không được tính là tốt ——
Lần lượt phá vỡ, bất chấp vận dụng quá nhiều linh lực, cố chấp đánh thẳng vào, lại lần lượt bị bắn ngược ra ngoài.
Hiện giờ, trên mặt đất loang lổ vết máu, hiện ra tình huống thảm thiết ngay lúc này.
Tại đạo thiên lôi thứ tám, bởi vì lỗ hổng kết giới đã nứt ra, hai đạo công kích đánh úp lại, trên người Vân Khuynh cũng trải đầy vết thương.
Lúc này, nàng miễn cưỡng đứng dậy, không dám tiêu hao nhiều linh lực. Chỉ có thể từng chút ngã đụng vào kết giới.
Đến khi rốt cuộc cũng chạm được vào tầng vách ngăn bên cạnh cũng là lúc thân hình Vân Khuynh nhoáng lên, bỗng chốc ngã xuống.
Giây tiếp theo, lại lần nữa bị kết giới bắn ra.
Chỉ là lúc này đây, cỗ sức mạnh kia lại yếu đi rất nhiều, giống như dịu dàng đẩy tay, đưa nàng cách xa một chút.
Rốt cuộc, thiếu nữ bị đưa ra xa mấy mét, không giữ nổi thăng bằng, đột nhiên nửa quỳ xuống.
“Kỳ Tế… “ Nàng khẽ gọi, dùng tay chống đất, cứ như vậy mà… Chật vật di chuyển.
Phía sau nàng uốn lượn từng vết máu lớn.
Rốt cuộc Vân Khuynh lại lần nữa đến gần kết giới, lúc này cố gắng đưa linh lực vào hai mắt, nhìn về phía hắn ——
Quỷ linh tuấn mỹ khó khăn đứng vững, quỷ khí lành lạnh tỏa ra xung quanh đã phai nhạt không ít.
Trong cặp mắt quỷ đen nhánh kia hoàn toàn trống rỗng.
Kỳ Tế… Đã hoàn toàn mất đi thần trí, chỉ có thể theo bản năng chống cự lại thiên phạt, theo bản năng… Bảo vệ thiếu nữ mình yêu thương nhất…
Đột nhiên nàng cười nhẹ ra tiếng, tầm mắt yên lặng khóa chặt hắn, trong mắt phiếm hồng nhưng lại không rơi lệ.
”Ầm ầm ầm —— “ Đột nhiên, tiếng sấm đinh tai nhức óc chợt vang lên.
Cùng thời khắc đó, đám mây u ám quỷ quyệt trên bầu trời kích động, đạo thiên lôi thứ chín, mang theo uy thế mạnh nhất bỗng nhiên oanh tạc xuống!
Nhưng trước khi tất cả những chuyện đó xảy ra ——
Thiếu nữ thiên sư vẫn luôn chưa động lại lấy tinh khí của mình làm vật dẫn, phát động cấm thuật!
Sinh mệnh lực bay nhanh như thiêu đốt, trong nháy mắt đã tụ tập linh lực đáng sợ, đánh mạnh vào kết giới!
”Ầm ầm!!! “
Một giây sau, rốt cuộc thiên lôi cũng phóng xuống.
Trong chớp nhoáng, kết giới yếu ớt theo tiếng vang mà vỡ ra.
Tia chớp vờn quanh lôi cầu cực lớn thành hình trên mặt đất, hoàn toàn chôn vùi hồn thể Kỳ Tế.
Nhưng trong chớp mắt, một thân ảnh mảnh khảnh lại ngang nhiên xông vào.
Nàng gắng sức ôm chặt lấy hắn.
…Ý thức của Kỳ Tế chìm nổi trong mê ly.
Nhưng thời khắc khi sắp rơi vào hôn mê đó, hắn chỉ cảm thấy hồn thể chợt nặng.
Giữa bụi mù bạo liệt cuồn cuộn, quỷ linh yêu dã đột nhiên mở mắt ——
Dương: Còn hai chương nữa là hoàn TG này rồi, cmt nhiệt tình lên nào ~