Editor: Kookies
Chiến đấu vòng trung.
Vân Khuynh lại cực bình tĩnh mà đứng im lặng, trước khi mấy đạo công kích còn chưa kịp rơi xuống trước mặt mình thì ——
Cổ tay nàng hơi chuyển, giành mở miệng trước: “Đốt!”
Sóng năng lượng vô hình thoáng chốc tản ra, nháy mắt bao phủ không ít huyết tộc.
Trong quân đội, hệ phòng ngự tinh nhuệ chớp mắt nhô lên, phóng ra năng lực.
Nhưng, giây tiếp theo.
“Ách a a!!!”
Những huyết tộc bị nhốt lại trong phạm vi năng lượng, thế nhưng tuôn ra tiếng gào rống tê tâm liệt phế!
Trong đau đớn máu bị đốt cháy, bọn họ ngã trên mặt đất không ngừng co rút, công kích thả ra cũng chớp mắt tiêu tán.
Nhưng, một đám này ngã xuống, huyết tộc còn sót lại liên tiếp không ngừng xông lên đây.
Vân Khuynh nhíu mày, một mặt sốt ruột, một mặt phát động năng lực ——
May mắn thay đã đổi thuật thanh tỉnh, phần lớn công kích tinh thần khó giải quyết đều miễn dịch đi qua…
Chiến đấu say sưa.
Mà một đám huyết tộc vây xem, cô gái một thân một mình đối mặt đội quân tinh nhuệ, vậy nhưng trong chốc lát có thể không rơi vào thế hạ phong!
Lập tức, không ít người vừa tôn trọng vừa sợ hãi, lại càng tiếc hận đứng lên.
Đáng tiếc cường giả như vậy phải bỏ mình tại đây!
Không sai, không ai cho rằng cô gái có thể thắng.
Mặc dù bây giờ hai bên giằng co không ít, nhưng suy cho cùng nàng một mình mà đánh, dù sao tiếp sau sẽ không còn chút sức lực nào …
Quả nhiên, vài phút sau ——
Chỉ thấy vài đạo tia chớp tập kích bất ngờ mà tới, đâm thẳng tắp về phía cô gái đang đối phó với cuộc công kích!
Đúng là Steve!
Hắn ôm lấy Alice, phát động một đòn công kích bất ngờ, khóe miệng đã cong lên sảng khoái như đạt được ý nguyện.
“Oành ——”
Xong rồi.
Nháy mắt kia, huyết tộc vây xem đều thương hại mà nhìn về phía cô gái.
Nhưng, trong chớp nhoáng.
Cái lạnh kỳ quái âm u bỗng nhiên tràn ngập, dường như phong bế tất cả giác quan của các huyết tộc ở đây!
Tựa như mất hẳn đi ——
Sương mù tối tăm vờn quanh cô gái ít nhất, chẳng qua trong một hơi thở, đã chạy đến chôn vùi tất cả công kích về phía này!
Giây tiếp theo, sau đó lại vô thanh vô tức lui xuống.
Khi tất cả huyết tộc mơ hồ mà khôi phục lại cảm giác, lại kinh ngạc nhìn thấy ——
Hơn mười huyết tộc xa lạ, đột nhiên xuất hiện phía sau cô gái!
“Thật là.” Cô gái quyến rũ hất tóc.
“Đám hán tử thô tục các người, vậy mà dám tấn công mỹ nhân điện hạ nhà chúng ta!”
Cô dịu dàng nói, nhìn chung quanh vòng toàn trường, hồng quang chợt lóe lên trong đôi mắt đẹp: “Biết sai rồi sao, còn không mau tự tát mình mấy bạt tai?”
“Bang —— bang —— bang!”
Giây tiếp theo, chuyện khiến kẻ khác kinh ngạc đã xảy ra ——
Chỉ thấy huyết tộc bị cô ta ngắm đến, vẻ mặt tất cả đều ngốc lăng, thế nhưng thật sự tự tát mình!
“Là mị hoặc, đừng nhìn vào mắt cô ta!”
Bên kia, Steve phản ứng kịp thời, vội rống to.
Huyết tộc còn lại không trúng chiêu vội dời tầm mắt, nhịn xuống hoảng hốt, lại lần nữa phát động đợt công kích tiếp theo!
“Nina, lui!”
Công kích kéo tới trong nháy mắt, Vân Khuynh thuần thục mà phân phó cô gái kia nấp phía sau nàng: “Đốt!”
Giây tiếp theo.
Nàng cong môi, lại hướng về mấy người huyết tộc khác nói: “Theo như tiết tấu bình thường mà đánh!”
“Vâng!”
Nhóm “Chấp pháp giả” nghiêm túc đồng ý, chặt chẽ theo sát tiến công của cô gái.
Tiếp theo, huyết tộc vây xem kinh ngạc phát hiện ——
Trong hơn mười huyết tộc xa lạ xuất hiện này, dưới sự dẫn dắt của cô gái, thế nhưng quét ngang quân tinh nhuệ của lâu đài cổ Giovanni!
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, mắt thấy thuộc hạ từng người một ngã xuống, Steve rốt cuộc nhịn không được: “Dừng tay!”
“Đây là một sự hiểu lầm!”
“Mau dừng tay!”
…
Hắn không ngừng lớn tiếng gào thét, lại không được ai đáp lại.
Giây tiếp theo.
Steve khẽ cắn môi, đột nhiên âm thầm vung tay lên, để một đội quân nhỏ đem họng súng chuyển thẳng đến nhóm huyết tộc vây xem!
“Steve! Ngươi làm gì!?”
“Vô liêm sỉ, buông ta ra!”
…
Một đám người đứng xem bất ngờ không kịp đề phòng, bị bắt tại trận, tức thì trở nên hỗn loạn.
“Chư vị đừng nóng vội.” Steve bắt giữ mấy người đại biểu thị tộc cổ xưa, bộ dạng ngoài cười nhưng trong không cười.
“Ta chỉ muốn mời các vị giúp ta giải thích, khuyên các bằng hữu trong sân dừng tay.”
Vô sỉ!
Các khách mời đều thầm mắng chửi, hơn nữa lúc trước bọn họ khoanh tay đứng nhìn, nào còn có mặt mũi “khuyên bảo”?
Nhưng, tính mạng người thân bị nhốt trên tay Steve, mấy kẻ tiếc mạng cũng chỉ có thể mặt dày, mở miệng hướng cô gái kia.
“Không sai, là một hiểu lầm, ngài dừng lại trước đi.”
Vân Khuynh cười như không cười mà liếc bọn họ một cái.
Tâm tư toàn bộ khách khứa đều nói lên, trong lòng chua xót.
Không được?
Giây tiếp theo, lại nghe tiếng cô gái kia khẽ cười: “Dừng đi.”
Dứt lời, cổ tay nàng vừa lật, nháy mắt thu hồi năng lực. Một số người đằng sau cũng dừng toàn bộ công kích.
“Buông bọn họ ra.”
Tiếp theo, ánh mắt Vân Khuynh đảo qua, đơn giản bày ra tư thái một người tốt ——
Tuy rằng chiến lực bên mình vẫn sung túc, còn có một vị nghịch thiên nào đó ẩn trong bóng tối gần đó.
Nhưng tộc Giovanni dù sao cũng là một trong mười ba thị tộc, trong lâu đài cổ không thiếu lão quái ngủ say, lại thêm liên lụy cân bằng nội bộ bên trong huyết tộc.
Muốn hoàn toàn giải quyết thế lực của Steve trong đêm nay, cũng không khả quan.
Không bằng bán cho mấy huyết tộc còn lại một ân tình, thuận tiện cũng để cho Steve kéo cừu hận nhiều một chút…
Vân Khuynh trong lòng suy nghĩ nước cờ tỉ mỉ, ngoài mặt, lại thân thiện gật đầu với các khách mời được phóng thích.
Thoáng chốc, càng đổi lấy một đám cảm kích.
Ai.
Bọn họ lúc nãy, quả thực là rất không nên!
Một đám huyết tộc âm thầm cắn răng, một bên oán hận mà nhìn Steve, một bên lại có chút tò mò về thân phận mấy huyết tộc xa lạ vừa xuất hiện.
“A, điện hạ Ventrue tôn kính.”
Rốt cuộc, một cái đến từ mại tạp Dân tộc Duy Ngô Nhĩ huyết tộc cao cấp nhịn không được.
Hắn đi lên trước, hàn huyên vài câu, lại than thở nói: “Đây là các dũng sĩ tộc Ventrue sao?”
Vân Khuynh ngừng một lát, vẫn khẽ lắc đầu: “Không phải.”
“A!?”
Huyết tộc đặt câu hỏi có chút dại ra, thật là kỳ quái ——
Giây tiếp theo.
Lại thấy cô gái quyến rũ kia bật cười: “Chúng ta đến từ… lâu đài cổ Lecesne.”
!
Cái gì!?
Lời này rơi xuống, tất cả huyết tộc giữa sân sắc mặt đều đại biến!
Lecesne, là gia tộc bí ẩn nhất trong thị tộc huyết tộc.
Mà trong lâu đài cổ kính này, cũng là nơi sinh sống của vị được tôn xưng là “Ám Dạ quân vương” kia, quân đội của hắn cũng rất thần bí…
“Chẳng lẽ,” Huyết tộc kia run giọng mở miệng: “Các người là “Chấp pháp giả”!?”
“Không sai.” Nina đứng bên cạnh Vân Khuynh, kiêu ngạo nâng tầm mắt. “Xin báo cho chư vị!”
“Celia không chỉ là gia chủ tộc Ventrue, còn là công chúa điện hạ lâu đài cổ Lecesne chúng ta, ai dám khi dễ nàng, sẽ phải giẫm lên xác của chấp pháp giả mà qua!”
“Đúng!”
Bên cạnh, Bone điều khiển lửa lại bổ sung một câu.
“Celia điện hạ chính là huyết duệ bệ hạ chúng ta thừa nhận!”
Vân Khuynh: “…”
Từ từ.
Thân phận nàng không phải đã thay đổi sao?
Nháy mắt tiếp theo, lại lần nữa cô gái cảm thấy cả người lạnh lẽo, vạn phần bất đắc dĩ.
Nàng còn tưởng rằng vị nào đó nói rõ ràng, không nghĩ tới…
Mà đầu bên kia.
Nghe tin tức kinh thiên như thế, một đám khách khứa đều choáng váng.
Mà thần sắc Steve càng khó có thể tin, nhớ tới cái tên đáng sợ kia, không khỏi run rẩy trong lòng!
Làm sao có thể!?
Tiểu quái này sao có thể lôi kéo quan hệ với vị kia!
Chỉ có Alice ở trong lòng hắn lộ ra thần sắc khó hiểu, bất an mà kéo kéo tình nhân: “Steve…”
Giây tiếp theo.
Lại nghe được một giọng nữ thanh nhã tựa như ác ma cắt đứt lời mình.
“Nói chính sự đi. Steve tiên sinh muốn hoà đàm?”
“Như vậy, mời ngài trước tiên đem thợ săn giả mạo làm tiểu thư ta trong lòng ngực… Giao, ra, đây!”