Edit: NHY
Beta: Mạc Khinh Vũ
Vân Khuynh ở trong ác mộng mà tiếp thu “Tin tức thế giới” cùng ký ức nguyên chủ ——
Đây là một thế giới cực độ nguy hiểm.
Thế giới vốn bình yên, một sáng sớm ngày nào đó, không trung lại đột nhiên bị bóng tối bao phủ.
Ngắn ngủn 24 giờ, mọi người trên toàn cầu sốt cao, lâm vào hôn mê.
Khi tỉnh lại, có người bình yên vô sự, chỉ là thân thể tố chất có tăng lên nhất định; có người lại biến thành quái vật khát máu, được xưng là xác sống; còn có người thức tỉnh siêu năng lực, trở thành dị năng giả.
Mà “Khí vận sủng nhi” vị diện này giới tính nam, hơn nữa còn có kỳ ngộ trọng sinh ——
Triệu Thành Nam, kiếp trước chỉ là một người thường giãy giụa trong tận thế.
Đặc biệt duy nhất đó là vận khí không tồi, có một bạn gái thức tỉnh dị năng hệ thủy, đối với gã không rời không bỏ.
Thẳng đến lần nọ gặp phải bầy tang thi, bạn gái vì cứu gã, một mình dẫn dắt quái vật rời đi.
Mà Triệu Thành Nam tránh tại chỗ, sau khi bầy tang thi đi qua, được căn cứ quân sự gần đó cứu.
Lúc sau, gã nắm ngọc bội tổ truyền bạn gái duy nhất lưu lại, trong lòng buồn bã, đần độn mà ở trong căn cứ không lý tưởng.
Lại vào một ngày nào đó, trong lúc vô ý phát hiện trong ngọc bội có một không gian thần kỳ.
Lập tức, Triệu Thành Nam mừng rỡ như điên, lại không khỏi nhớ về bạn gái, thậm chí thề với trời, nếu có kiếp sau, nhất định sẽ đối xử tốt gấp bội với bạn gái ……
Lại không nghĩ rằng.
Trời cao dường như thật sự nghe được lời gã.
Ngày hôm sau, ngay khi gã từ trong bóng đêm tỉnh lại, lại phát hiện, mình trọng sinh, trọng sinh ở mấy ngày trước mạt thế.
Triệu Thành Nam trong lòng mừng rỡ, gấp không chờ nổi mà tìm bạn gái, nghĩ cách muốn đòi ngọc bội, xác nhận lần nữa sự tồn tại của không gian ngọc bội thần kỳ.
Kế tiếp, gã liền bắt đầu điên cuồng mua sắm vật tư, toàn bộ trữ vào không gian trung.
Mà khi “ngày hắc ám” buông xuống, Triệu Thành Nam lại tiến vào không gian, ngâm mình ở linh tuyền trong đó.
Ngày kế, khi gã từ không gian ra, thế nhưng thức tỉnh dị năng hệ hỏa!
Mạt thế đến.
Triệu Thành Nam tự tin đầy mình lập tức xuất phát.
Gã lao tới trong nhà bạn gái, cứu bạn gái bị người nhà đã biến thành tang thi vây công, chỉ điểm cô cách sử dụng dị năng.
Mà ở trong quá trình này, Triệu Thành Nam còn kinh hỉ phát hiện dị năng thủy của bạn gái có kiêm năng lực tự mình chữa trị.
Lúc sau, hai người một đường lặn lội, lại đến nhà cô của bạn gái, cứu người em họ duy nhất may mắn còn tồn tại Vu Nhân Tuyết.
Kế tiếp, ba người cùng nhau lên đường, từ Đế Đô chạy vội tới Ma Đô, tìm kiếm người nhà Triệu Thành Nam.
Không nghĩ, ở ngoại thành Ma Đô, lại như kiếp trước gặp bầy tang thi.
Lần này, thân có dị năng Triệu Thành Nam cùng bạn gái vẫn có thể ứng phó, nhưng Vu Nhân Tuyết lại ngoài ý muốn bị tang thi bắt đi.
Dưới sự cân nhắc của Triệu Thành Nam, trước lưu lại bạn gái, đi cứu Vu Nhân Tuyết. Khi trở về, lại phát hiện bạn gái đã không thấy bóng dáng.
Một phen hỏi thăm, mới biết được cô là bị quân Giang Nam căn cứ mang đi.
Triệu Thành Nam lòng nóng như lửa đốt. Ở Ma Đô sau khi tìm về người nhà, dựa vào dị năng hệ hỏa cùng không gian, nhân thủ rối rắm, thành lập căn cứ.
Kế tiếp, gã mang theo thủ hạ lao tới căn cứ Giang Nam, đuổi theo bạn gái, trước khi cô trở thành vật thí nghiệm, đem người cứu về.
Lúc sau, Triệu Thành Nam chính thức bước lên con đường xưng bá. Mà ở trên đường phấn đấu, càng là đạt được vô số mỹ nhân ưu ái.
Duy nhất làm gã tiếc nuối ——
Đó là đã bạn gái từng lung linh trong mắt gã sau khi được cứu ra tính tình đại biến, không chỉ có hành động điên cuồng, còn nơi chốn nhằm vào các hồng nhan tri kỷ khác.
Rốt cuộc, không thể nhịn được nữa, Triệu Thành Nam cùng cô chia tay.
Đối phương để thư lại trốn đi, lại bị một nữ bác sĩ thiên tài trong căn cứ mang đi, tiến hành thực nghiệm, chết ở trên bàn giải phẫu.
Triệu Thành Nam phát hiện xong giận dữ, nhưng khi hiểu rõ ý tưởng của nữ bác sĩ nghiên cứu muốn nghiên cứu vắc-xin chữa khỏi bệnh, trở nên xuôi lòng.
Cuối cùng, nghĩ thông suốt hắn cống hiến ra nước không gian, nghiên cứu ra vắc-xin chữa khỏi bệnh, trở thành vua của tân thế kỷ.
…… Còn bạn gái cũ chôn vùi ở bụi bậm lịch sử, ai nhớ rõ đâu?
—— Tống Vân Khuynh.
Cô bị bạn trai bỏ lại, đến lúc trở về được bên người bạn trai thì phát hiện một đống hồng nhan tri kỷ, cuối cùng kết thúc cuộc đời dưới dao của nữ bác sĩ….
Người đàn ông kia từng thề với trời kiếp này sẽ vẫn luôn đối xử tốt với coi, đi nơi nào?
Cho nên, cô hận!
Hận đến tình nguyện tế linh hồn, chỉ vì muốn một công đạo!
“Giúp tôi! Cầu cô!…… Giúp tôi báo thù!!!”
Trong ý thức, người con gái nằm trên giường giải phẫu bị mổ bụng không cam lòng mà giãy giụa, hô lên một câu cuối cùng.
!
Vân Khuynh cả người chấn động, thoáng chốc từ trong bóng đêm tỉnh lại.
Mở mắt ra, ánh sáng nhạt chói mắt từ ngoài chiếu vào, nàng không khoẻ muốn giơ tay chắn mắt, mới phát hiện ——
Tứ chi mình sớm bị trói gắt gao.
Mà không gian quanh thân, tựa hồ còn đang di chuyển.
Vân Khuynh khó được trong lòng thầm mắng một tiếng.
Nàng lấy lại bình tĩnh, mới đứng dậy đánh giá hoàn cảnh.
Này…… Hình như là một chiếc xe cải trang?
Vân Khuynh nỗ lực tìm kiếm ký ức nguyên chủ, mới liên tưởng đến ——
Đây là xe của căn cứ Giang Nam?
Vậy nàng……
“Cô tỉnh?”
Đột nhiên, có người “Xoát ——” mà kéo ra cửa thùng xe, chui vào.
Vân Khuynh nâng mắt.
Lại thấy một người mặc quân trang, trang điểm tục tằng…… Phụ nữ? Đang tức giận mà đánh giá nàng.
Vân Khuynh hạ mắt, bình tĩnh mà mở miệng.
“Là các cô đã cứu tôi sao, cảm ơn.”
Giọng nói của nàng chân thành tha thiết, còn thuận thế liếc mắt bên ngoài một cái ——
Chỉ thấy cát bụi đầy trời, mấy xe quân sự đang chạy nhanh.
Còn có không ít người mặc quân trang đang đứng, điên cuồng mà hướng ra phía ngoài bắn phá, mạnh mẽ ở phía trước giữa đàn tang thi mở ra một con đường.
Cô gái kia cũng quay đầu, rồi lại thô thanh thô khí nói.
“Cứu cô? Nếu không vì cấp cho kẻ biến thái kia ……”
“Ngôn Hoa!”
Cửa thùng xe lại lần nữa bị mở ra, một người đàn ông lực lưỡng mặc quân trang, nhanh chóng chặn đứng lời cô kia nói.
“Không được nói bậy!”
Người đần ông lực lưỡng quát lớn, buông xuống mấy thứ đồ ăn, nói với Vân Khuynh.
“Cô, ăn cơm!”
Nói xong, khóe miệng hắn ta mở ra một nụ cười ác ý.
“Không sai, là chúng tôi cứu cô. Một mạng đổi một mạng, về sau cô chính là người căn cứ chúng tôi, trở về nghe theo sắp xếp!”
Vân Khuynh ước lượng tình thế, liền hạ mắt, biểu hiện thuận theo.
“Không tồi.”
Người đàn ông thô lỗ kia vừa lòng nói, lại liếc mắt nhìn người phụ nữ kia một cáu cảnh cáo.
“Cô cho cô ta ăn cơm đi!”
Nói xong, hắn ta cúi người, đi ra ngoài.
“Hừ.” Một bên, người được gọi là “Ngôn Hoa” khó chịu xuy một tiếng, cầm lấy mấy thứ xúc đồ ăn.
“Há mồm.”
Vân Khuynh như con rối gỗ để cô bón, Ngôn Hoa còn cười lạnh nói.
“Cô đừng cho chúng tôi là người tốt gì, về sau, chỉ sợ cũng không tốt hơn bao nhiêu so với rơi vào đàn tang thi. Ai bảo thể chất cô đặc biệt, còn khoe khoang khắp chốn….”
“…. Các cô muốn đưa tôi cho Lục Tiêu sao?”
Gian nan nuốt xuống một khối bánh cuối cùng, Vân Khuynh đột nhiên mở miệng.
“Phanh ——”
Nước khoáng trong tay Ngôn Hoa bỗng nhiên rơi xuống.
Nháy mắt tiếp theo, cô mở to miệng, mắng lớn: “Mẹ nó!”
“Mỹ danh của tên biến thái kia, giờ đã truyền cả ra ngoài rồi hả?”