[ Chủ nhân: Lâm Thần.
Linh căn: Âm Dương.
Tu vi: luyện khí cảnh 1000 tầng
Sức mạnh: 137.
Linh hồn lực: 0.
Nội lực: 1000
Nhanh nhẹn: 20 ]. Ma năng: 102
Quyết định làm 1 ma tu Lâm Thần ưu tiên toàn bộ vào chỉ số sức mạnh. Hắn cũng bỏ đi sạch toàn bọ thuyết giáo đạo tiên trong đầu, bây giờ điều trọng yếu nhất là hắn phải tìm được công pháp ma tu làm bản thân cường đại lên mới mong sớm ngày trả thù.
Lâm Thần quyết định rời đi quyết chí tu luyện sớm ngày lấy lại những gì đã mất.
...........................................
Cổ Lân Thành từng là 1 tòa thành phồn vinh với dân số phá chục vạn song đến nay nó đã trở thành 1 tòa thành chết.
Sở dĩ có biến cố như vậy nguyên do Cổ Lân Thành xui xẻo hứng phải 1 đợt thú triều, đương nhiên cũng có tu tiên giả của các tông môn phái đến hiệp trợ nhưng vô ích. Đợt thú triều không phải tự nhiên mà thành, sau lưng nó có bàn tay của ma tu sĩ nên Cổ Lân Thành sớm bị thú triều nuốt mất.
Nơi đây bị bỏ hoang mất được 1 thàng thì biến cố xảy ra.
Lòng đất bên dưới Cổ Lân Thành động tĩnh rất lớn, mặt đất nứt toát tạo thành từng cái vực động thẳng đứng. Thực vật phụ cận bị kích thích cho sinh trưởng thái quá um tùm cao chót vót bao trùm cả tòa thành, từ 1 tòa thành chết liền như cổ lâm 1 dạng.
........................................
Sự kiện Cổ Lân Thành nhanh chóng phát tán rộng rãi, chúng tu sĩ tà chánh bất kể tụ về đây tìm hiểu.
Có người nói do bảo vật xuất thế mà thành.
Có người nói có thể là do phía dưới Cổ Lân Thành có mật động.
Cũng có người cho rằng có cái gì đó vừa thức tỉnh.
...
Rất nhiều giả thuyết được đưa ra nhưng vẫn chưa có cái nào được xác minh đúng, nhưng cho đến 1 ngày...................
- Grao grao....
Từ những hố nứt chui ra hàng tá sinh vật như cẩu như bọ như vượn các kiểu, những sinh vật này có sức mạnh cao nhất cũng chỉ ở tam giai đa phần là nhất giai.
Các tu tiên giả chính đạo lo sợ các sinh vật làm hại thế gian nên ra tay trừ diệt các sinh vật này. Đến khi sinh vật đầu tiên ngã xuống thì....thân thế sinh vật này tiêu tán mất và để lại 1 khỏa hạch to như nắm tay.
Các lão quái vật tu tiên đem khỏa hạch đi nghiên cứu phát hiện năng lượng uẩn dật trong đây tương tự như ma hạch của yêu thú bên ngoài bất quá có điều nó lại có thể trực tiếp đem đi luyện hóa. Như linh thạch vậy năng lượng này lại khá thuần nhưng ngặt ở chỗ nó lại phân chia ra các hệ năng lượng nên được xem trọng hơn linh thạch.
Hơn ở chỗ nếu 1 tu sĩ Hỏa linh căn luyện hóa 1 khỏa thạch hỏa hệ thì lượng linh khí họ nhận thuần hơn gấp 5 lần bình thường.
Cứ thế khỏa hạch này được gọi là “ cổ hạch “ lấy theo tên của Cổ Lân Thành và các sinh vật đó được gọi là “ cổ thú “. Tu sĩ nhao nhao săn giết “cổ thú “ gây nên oanh động không nhỏ trong giới tu tiên tu ma.
.................
Có 1 thanh niên đang mặc sức vật lộn với 1 đầu hổ cổ thú, khí lực của hắn 10 phần mạnh mẽ cộng thêm chân khí hùng hậu bực người nên dễ dàng đem đầu cổ thú nhị giai này quật chết.
Đầu hổ cổ thú này thân thể tiêu tán để lại 1 khỏa cổ hạch kim hệ, hắn nhặt lên khỏa hạch này nhưng sắc mặt lại không vui.
- Quái lạ đánh chết cổ thú không được Ma Phương tiếp nhận sao?
Thanh niên không ai khác là Lâm Thần, hắn từ khi rời thôn đã được gần 2 tháng với mục đích tiềm kiếm 1 môn ma tu công pháp cường đại tu luyện nên cảnh giới vẫn ở Luyện Khí bất quá lại là Luyện Khí 1000 tầng nên cho dù gặp Trúc Cơ đỉnh phong cũng có sức đánh 1 trận.
Thật ra không phải Lâm Thần không tìm thấy ma tu công pháp chỉ là do nó quá tà ác. Một lần là Luyện Huyết công cần đem máu đồng nam đồng nữ luyện thành huyết châu mà tăng tu vi, lại lần khác là Âm Thi công 1 dạng công pháp đem xác chết người luyện thành Âm Thi mà tu luyện.
Lâm Thần nghe nói Cổ Lân Thành xuất thế dị tượng nên 1 phen tìm kiếm vận may mãi đến đây hắn mới đánh chết được 1 đầu nhị giai cổ thú này.
Đang cầm khỏa cổ hạch đầy phiền muộn Lâm Thần toan vứt nó vào Ma Phương Thời Không thì có người đến. Đến tổng cộng 3 người đều mặc đồng phục nên có vẻ là đệ tử tông môn nào, 3 người lăm lăm khỏa cổ hạch trên tay Lâm Thần. Lâm Thần liền rõ ràng: “ Lai giả bất thiện “, “ Hoài bích có tội “ đạo lí.
Tên ở giữa dáng vẻ đạo mạo cũng được coi là anh tuấn, hắn bước tới Lâm Thần chào hỏi.
- Tại hạ là Diệp Thanh Vân đệ tử Kiếm Các!
Lâm Thần hừ lạnh không thèm để ý quay người định đi.
- Khoan đã không biết đạo hữu có thể nhường lại khỏa cổ hạch kim hệ vừa rồi không? Ta nguyện dùng linh thạch để trao đổi!
Lâm Thần quay lại ném cho tên kia vẻ mặt khinh thường.
- Không hứng thú!
Đùa sao mà đổi Lâm Thần tự nhiên có tìm hiểu qua công dụng của khỏa cổ hạch này hắn còn đang muốn để dành sử dụng vả lại Lâm Thần hiện giờ đối với những kẻ tự xưng là tu tiên chính phái không hảo cảm cho lắm thế nên trực tiếp cự tuyệt.
Diệp Thanh Vân cau mày, hắn đã báo ra danh tự cũng như bản môn vậy mà tên trước mặt lại không nể mặt 1 chút. Kiếm Các cũng là 1 môn phái có uy danh không nhỏ dù chưa bằng Vạn Pháp Tông nhưng trong tu tiên giới cũng là xứng bá 1 phương, đệ tử Kiếm Các phần đông là tu kiếm đạo nên khi phát hiện Lâm Thần vừa thu hoạch 1 khỏa Kim hệ nhị giai cổ hạch nên Diệp Thanh Vân liền động dị tâm. Phải biết đối với 1 tu sĩ kiếm đạo thì kim hệ là phần nào thiết yếu nên Diệp Thanh Vân nảy dị tâm cũng dễ hiểu.
Diệp Thanh Vân quan sát Lâm Thần thoáng dù chỉ 1 thân nông phục cũ kĩ nhưng lại đủ sức đánh ngã 1 đầu nhị giai cổ thú nên hắn không xem thường Lâm Thần. Nhưng khi thấy đối phương hoàn toàn phớt lờ hắn thì lửa giận bùng lên, với 1 ý nghĩ trong đầu: “ đã không thượng lượng được thì đành mạnh tay đoạt “.
Diệp Thanh Vân rút kiếm, 2 tên tiểu đệ phía sau cũng rút kiếm nhanh chóng tạo xu thế vây Lâm Thần vào giữa. Diệp Thanh Vân tin tưởng bản thân có tu vi Trúc Cơ trung kì còn hai tiểu đệ Trúc Cơ sơ kì liền đủ sức mài chết Lâm Thần.
Lâm Thần khẽ cười.
Ôi không lại là nó, lại là nụ cười ác quỷ ấy! Quỷ chỉ cười khi nó chuẩn bị giết con mồi!
Sát ý lẫm liệt bùng tỏa Lâm Thần đảo mắt 1 lượt ba tên địch, nụ cười ác quỷ khẽ đổi.
- Cuối cùng cũng lộ ra mục đích thật rồi à! Phải vậy đi ta mới có thể giết các ngươi đường đường chính chính được!
- Hừ tiểu tử chết đến nơi mà còn ngông cuồng! Xem kiếm! - Diệp Thanh Vân quát lên.
1 kiếm lăng lệ hướng yết hầu của Lâm Thần mà đến 2 tên tiểu đệ cũng không rảnh rỗi liền huy kiếm chém tả hữu tay bên.
CHOANG!!!!
Ba thanh kiếm chém vào nhau.
- Hắn đâu? - Diệp Thanh Vân trợn trừng mắt không tin vào mắt, ngay trong khoảnh khắc bóng dáng Lâm Thần hư không tiêu thất làm 3 đòn tấn công giao vào nhau.
Vụt!! Lâm Thần lại xuất hiện ngay tại vị trí cũ.
- Ha Ha Ha, chậm.....quá chậm! Đây mà gọi là kiếm pháp của Kiếm Các sao? Ta thấy không hơn gì gân gà!
- Muốn chết!!!!!!! - Diệp Thanh Vân phẫn nộ lại huy kiêm nhanh hơn nhắm Lâm Thần chém.
Soạt!! lại 1 kiếm hụt chém vào không khí.
Sau đó...........không còn sau đó! Lâm Thần không vờn đối thủ nữa mà huy quyền oanh thủng bụng Diệp Thanh Vân.
- T..tại sao...ngươi? Phụt.........! - hắn phun máu, đến khi chết cũng không rõ rốt cuộc đối phương làm thế nào.
[ kích sát 1 Trúc Cơ trung cấp thu hoạch 15 ma năng, 15 ma trị ].
* Put your hand up!! like đi nào các đạo hữu!!****