Hồng Gia Trang
Cũng đồng thời gian với La Thần ở Kinh Sư gặp nạn thì Hồng gia trang tai bay họa gió cũng trong đêm gặp phải họa lớn.
Lúc này màn đêm tối đen, Hồng Gia Trang quang cảnh tiêu điều. Hồng Cô hiện đang nằm ở trên giường yếu ớt nặng nề thở, nhìn cửu muội Hồng Oa lên tiếng nói.
"Mọi người hiện đã ổn định lại hết chưa.?"
"Đã ổn thỏa rồi đại tỷ!." Hồng Oa liền đáp.
"Vậy còn hộp báo vật gia bảo thì sao.?"
"Cũng đã tìm được nguyên vẹn ở trong mật thất.!"
"Nhóm Nguyệt Vệ họ đã canh phòng cảnh giới chưa.?"
"Nguyệt Vệ hiện đã chia người cảnh giới xung quanh Hồng Gia Trang rồi. Còn có chia ra năm người hiện cũng đi tuần ở sau đồi hòng đề phòng rừng Phong Lâm biến động."
Hồng Oa rất nhiệt tình đáp hết mọi thắc mắc của Hồng Cô, tuy miệng đáp nhanh lẹ nhưng trong lòng thì Hồng Oa hiện rất đau lòng cho tỷ tỷ, bởi vì Hồng Oa nhìn ra được hiện Hồng Cô sức khỏe đã kém đi nhiều rồi.
Hồng Gia Trang lúc này mọi người ai nấy cũng chìm vào ưu thương, không thấy dù chỉ một nụ cười nhỏ xuất hiện. Nhóm Nguyệt Vệ thì hiện đang chia nhau ra cảnh giới xung quanh Hồng Gia Trang. Còn có năm người được chia ra đi cảnh giới hướng sau đồi.
Mà cũng thật lạ đó là năm người này đều năng nổ nhiệt tình xung phong nhận việc tuần tra cảnh giới sau đồi. Và cũng không quá ngẫu nhiên cả năm người này cũng là người đã tiếp xúc qua với La Thần.
Năm người này chính là Mỹ Nguyệt, Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt, Phi Nguyệt, Chỉ Nguyệt. Cả năm người khi buổi chiều về lại Hồng Gia Trang thì liền rất buồn lòng khi biết được tình hình hiện tại. Vì thế nên cả năm liền muốn đêm nay ở sau đồi sẽ dựa theo những gì La Thần truyền đạt mà đổi hoàn toàn sang phong cách chiến đấu mới.
Dù cả năm người cũng là thuộc hạng cảnh giới trung đẳng nhưng công pháp sử dụng kiếm lại rất không phù hợp, nên trong thực chiến họ chẳng chiến đấu được gì. Nhưng với cảnh giới trung đẳng của bọn họ mà đổi sang phong cách chiến đấu như La Thần chỉ dạy thì liền thực chiến lập tức thay đổi đến nghiên trời lệch đất.
- ---------...----------
Bìa rừng Phong Lâm
Lúc này ở bìa rừng Phong Lâm chỗ mà La Thần hắn đã từng giao chiến qua với người Hồng Gia Trang. Ở đây bỗng xuất hiện một nhóm ba nam, hai nữ cảnh giới cũng thuộc hạng không thể xem thường.
Lúc này bỗng lão tam trong nhóm nói. "Lão Đại.! Xem ra chúng ta đã về hơi muộn rồi."
Lão nhị bên cạnh liền nói. "Cái này không trách lão đại được, bởi chúng ta chỉ mới nhận được tin không bao lâu."
Lão đại lúc này liền nói. "Thôi!. Thiết Kỳ Quân quân số đông đúc, chúng ta rút lui thôi."
Ngũ muội nghe vậy lại nói. "Lão đại hay là chúng ta hãy thử ghé qua cái Gia Trang gần đây kiếm chút gì đó đi."
"Cũng được!. Vậy giờ chúng ta qua đó đi."
Thế là liền nhóm năm người này lập tức rất nhanh phi hành hướng tới Hồng Gia Trang. Và cũng vì thế mà đêm nay Hồng Gia Trang lại bị tai bay vạ gió.
- ---------...----------
Năm người Nguyệt Vệ đang tuần tra sau đồi lúc này toàn thân y phục La Thần đưa, đang rất siêng năng tập luyện phong cách chiến đấu mới. Cả năm người lúc này đã không còn e ngại gì với y phục hở bạo của mình nữa, mà hiện thấy cả năm mỗi người một khoảng đang rất tập trung luyện tập.
"Ầm... Ầm... Ầm...". Bỗng ngay lúc này cả năm người liền nghe được âm thanh chấn động từ phía Hồng Gia Trang.
"Có chuyện!. Mau!. mau quay về."
Lập tức cả năm người liền cầm vội một mảnh áo choàng đen rộng rãi phủ ngay cả người lại rồi liền rất nhanh phi nhanh về lại Hồng Gia Trang.
Khi cả năm đã về tới thì liền thấy Hồng Cô đang nằm trên đất miệng trào máu yếu ớt đang được Hồng Oa ôm lấy vào lòng. Nhị nhi tử Hồng Nam, tam nhi tử Hồng Lệnh, ngũ nữ nhi Hồng Kỳ Yên của Hồng Cô lúc này toàn thân cũng đã trọng thương mất hết sức lực chiến đấu. Nhóm Nguyệt Vệ thì hiện đã bị thương gần hết.
Về phía nhóm năm người đánh phá Hồng Gia Trang thì hiện lão đại, lão nhị, lão tam, tứ muội thì cũng đã bị thương không hề nhẹ.
Hiện thấy tình hình là Hồng Gia Trang còn có vài người nhóm Nguyệt Vệ, Hồng Lữ nhi tử Hồng Nam, Hồng Giai Giai nữ nhi Hồng Nam, Hồng Chi nữ nhi Hồng Oa. Tất cả hiện đang bao lấy nhóm năm người kia.
Còn về những người không thể chiến đấu thì có Hồng Tiểu Nhi nhị nữ nhi Hồng Oa, Hồng Nhan, Hồng Y. Còn năm nữ tỳ Tiểu Vũ, Tiểu Châu, Tảo Phiêu Phiêu, Tảo Phiên Phiên, Tảo Phi Phi thì sức chiến đấu không cao nên hiện chỉ đang đứng cạnh bảo vệ những tiểu thư không thể chiến đấu.
Tuy hiện Hồng Gia Trang số người còn lại đông hơn nhưng do công pháp thuộc hàng biểu diễn cho đẹp chứ không thực chiến được. Vậy nên hiện nhóm tấn công chỉ còn lại một người không quá mạnh nhưng Hồng Gia Trang cũng không thể làm gì được họ.
Năm người Mỹ Nguyệt, Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt, Phi Nguyệt, Chỉ Nguyệt toàn thân áo choàng đen rộng, che toàn bộ không thể nhìn rõ bên trong. Liền cũng nhanh chân phi qua nhập vào đội hình.
Lúc này bỗng Hồng Cô do bệnh yếu nên không thể giúp gì nhiều mà còn làm liên lụy không ít lên tiếng nói.
"Ngũ Tặc Vương các ngươi thật quá đáng...".
Lão tam trong nhóm Ngũ Tặc Vương nghe vậy liền cũng rất tức giận nói. "Quá đáng sao, vậy Hồng Gia bà đã thương chúng ta thì sao hả."
Hồng Chi tiểu thư đang bao vây nghe vậy liền giận nói. "Các ngươi xong vào trộm cướp Hồng Gia vậy mà còn hóng hách như vậy sao."
Ngũ muội nhóm Ngũ Tặc Vương liền đáp. "Cướp gì chứ!. Bọn ta chỉ là tò mò muốn xem cái báo vật gia bảo của các ngươi một chút mà thôi."
"Hừ... Hoa ngôn xảo ngữ...". Bạch Nguyệt người luôn bên cạnh Hồng Chi nghe vậy liền hừ lạnh.
Hồng Chi tiểu thư lúc này thấy người của mình lại có thêm năm người Nguyệt Vệ mới về tới thì liền không muốn đôi co nữa quát lớn.
"Bày Trận..."
Lập tức Hồng Chi, Bạch Nguyệt, Hồng Lữ, Hồng Giai Giai cùng vài người Nguyệt Vệ khác liền xuất kiếm tạo thành trận hình bao lấy nhóm Ngũ Tặc Vương.
Chỉ riêng nhóm năm người Mỹ Nguyệt mới về là hiện không có động tĩnh bày trận theo, bởi năm người các cô hiểu được cách chiến đấu này nó quả thật không có hiệu quả với kiếm nhật.
Hồng Chi tiểu thư thấy vậy liền tức giận nói. " Năm người các cô làm gì vậy, sao còn không mau bày trận."
Hồng Cô và những người còn lại thấy vậy cũng liền rất kinh ngạc nhìn qua năm người Mỹ Nguyệt.
Bên Ngũ Tặc Vương ngũ muội thấy vậy liền cười lớn nói. "Ha... ha... ha... Xem ra năm người bọn họ là biết thời thế nha."
Nói xong ngũ muội Ngũ Tặc Vương liền tung kiếm quét ngang một đường chấn cho những người đang quay quanh bày trận lập tức bị đánh văng ra bên ngoài.
Tiếp ngũ muội lại rất nhanh hướng Hồng Chi lao qua phi kiếm chém ngay cái cổ trắng ngần của cô.
Phía Hồng Gia Trang mọi người thấy vậy liền rất thất kinh hô gọi. "Chi nhi... Tiểu thư... Chi muội... x.. x.. o... o... ".
Ngũ muội Ngũ Tặc Vương vẻ tự đắc khoái chí hơi nhếch miệng cười, kiếm trong tay liền rất nhanh đã tới cái cổ của Hồng Chi.
"Keng....!." Bỗng ngay lúc này Mỹ Nguyệt liền xuất hiện đỡ mạnh mẽ một cái bằng với thanh kiếm nhật của mình.
Cú va chạm nó mạnh tới mức khiến cho vũ khí cũng vì thế mà bắn lửa ra. Tiếp Mỹ Nguyệt lại một tay còn lại quét một đường kiếm ngang tầm hông về phía ngũ muội kia.
Ngũ muội kia thấy vậy liền hơi bất ngờ nhanh đạp mạnh chấn xuống đất, khiến cả cơ thể của cô liền bị chấn bay ngược lại về sau.
Khi mọi việc đã ổn định lại thì ngũ muội kia có chút nghi hoặc nhìn Mỹ Nguyệt hai tay hai kiếm nói.
"Công pháp của cô không giống với bọn họ, cô là ai Hả...".
"Thành viên đội Nguyệt Vệ, ta tên Mỹ Nguyệt!." Mỹ Nguyệt đáp xong liền lập tức trúc bỏ lớp áo choàng đen đang bao lấy cơ thể cô.
"Cái... gì chứ!." Ngũ muội kia thấy phong cách chiến đấu mạnh mẽ của Mỹ Nguyệt như thế thì liền càng nghi hoặc hơn mở mắt rõ to nhìn qua.
Mỹ Nguyệt lúc này tóc ngắn ngang vai, mặt lạnh lùng sắc sảo, một bộ y phục đơn giản áo xẻ sâu lộ rõ ràng phía trước ngực, hai chân hơi chùn xuống hai kiếm nắm chặt, mắt nhìn thẳng vào ngũ muội kia.
"Cái này... Cái này... ". Hồng Gia Trang lúc này thấy được y phục quá lộ ngực của Mỹ Nguyệt mà liền tròn mắt không hiểu gì.
Hồng Chi tiểu thư lúc này mắt cũng đã không dám tin nhìn qua Mỹ Nguyệt, Hồng Lư thì lại thấy tư thế của Mỹ Nguyệt nó có gì đó rất khó nói nên lời. Hồng Giai Giai thì cũng có cảm nhận được giống với đại ca của mình.
Hồng Nam, Hồng Lệnh, Hồng Kỳ Yên đang bị thương hiện cũng có thể nhìn ra được điểm khác lạ trong phong cách chiến đấu của Mỹ Nguyệt.
Hồng Oa đang ôm Hồng Cô cũng không hiểu cho lắm nói. "Mỹ Nguyệt cô ấy đây là làm cái gì vậy."
Riêng Hồng Cô lúc này thì bỗng như thấy được ánh sáng ở cuối đường hầm, bỗng khẽ nói.
"Không lẽ lại là..."
Phía bên kia lão đại Ngũ Tặc Vương hiện cũng đã phát hiện ra điều kì lạ, vội lên tiếng hướng ngũ muội nói.
"Ngũ muội người này chiêu thức có chút khác, muội hãy cẩn thận."
Lão nhị bên cạnh cùng tứ muội cũng rất đồng ý với lão đại, riêng lão tam thì không cho là đúng nói.
"Sợ gì chứ!. Dù sao thì cảnh giới của ngũ muội cũng cao hơn cô ta."
"Vậy còn thêm chúng ta nữa thì sao.?" Bỗng ngay lúc này Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt, Phi Nguyệt, Chỉ Nguyệt cũng liền trúc bỏ áo choàng ra.
Lập tức Thủy Nguyệt quần ngắn lộ đùi trắng, y phục gợi cảm không kém, ngực chỉ vải trắng bao đậy, tay áo dài bó, ngoài ra chẳng có ra hình dạng áo gì, làm lộ ra rất nhiều da thịt, bụng phẳng, ức đẹp, lưng trắng, đùi xinh, giầy kết hợp giáp chân bó lên tới gối.
"Thành viên đội Nguyệt Vệ. Ta!. Thủy Nguyệt."
Lộ Nguyệt quần rộng thùng thình, thất lưng bó chặt, không áo mà cũng chỉ mảnh vải đen bó chặt chéo ngực lên cổ, một tay thì có tay áo rộng che phủ, một tay thì cũng không áo mà chỉ đeo giáp tay có bốn gai nhọn sắc chĩa ra. Mặt cô vải đen bịt ngang tới mũi. Đầu mang băng có hai sừng nhọn, cổ vải đỏ quấn vài vòng bay theo gió. Phần bụng lộ rõ vẻ chắc nịt, bầu ngực cũng ẩn hiện lộ ra không ít.
"Thành viên đội Nguyệt Vệ. Ta!. Lộ Nguyệt."
Chỉ Nguyệt thì quần da màu đen dài bó sát, áo đỏ kết hợp giáp da nâu có hình hoa hồng lớn, đều bó sát làm lộ rõ cơ thể tuyệt đẹp của cô. Tóc ba đường tếch nhỏ xinh, lưng mang hai kiếm, đứng hơi vặn người vung tay vẻ khiu khít, eo thon đẹp hút mắt, càng khiến nhìn cô cứ như nữ tướng kiêu kỳ.
"Thành viên đội Nguyệt Vệ. Ta!. Chỉ Nguyệt."
Phi Nguyệt thì lần đầu mặt y phục xuất hiện trước mặt người, bởi y phục của cô rất lạ, không áo, không quần, mà thay vào đó nó toàn là giáp sắt màu hoàng kim. Hai tay hai giáp hoàng kim hình thù cầu kì bá khí, ngực kéo dài lên cổ thì cũng được bọc bằng giáp hoàng kim, làm lộ bụng nhỏ xinh và lưng trần.
Phía dưới thì có một mảnh nhỏ giáp hoàng kim che đi phần nhạy cảm đến ngan đùi. Chân thì cũng được bọc giáp hoàng kim quá đầu gối. Giầy của cô thì có guốc nhọn giúp cô càng thêm cao ráo.
Đầu đội mũ vành lớn có hình phi điểu ở trên, xung quanh vành thì treo thêm không ít long vũ nhẹ đung đưa theo gió. Cuối cùng phần dưới cô còn có không ít mảnh vải dài tới gót chân cũng thả mình đung đưa cùng gió.
Tổng Phi Nguyệt hình tượng tuy lộ nhiều da thịt, nhưng nhìn bóng dáng cao kiều cùng những mảnh vải thả nhẹ bay theo gió, cùng mũ vành phi điểu kia. Thì liền nhìn cô rất giống với phi yến đang thả mình cùng gió vậy.
"Thành viên đội Nguyệt Vệ. Ta!. Phi Nguyệt."
Hồng Gia Trang lúc này ai nấy cũng rất chấn động kinh ngạc nhìn vào năm người Mỹ Nguyệt, Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt, Phi Nguyệt, Chỉ Nguyệt mà không hiểu sao trong lòng lại có chút khẩn trương.
Ngũ muội Ngũ Tặc Vương thấy cả năm người trước mặt tuy y phục rất hở bạo những lại không hiểu sao lại thấy rất bá khí. Bỗng lúc này lão tam ở sau cô, hừ lạnh lên tiếng nói.
"Hừ... Chỉ giỏi khoa trương mà thôi. Nhìn là biết, chỉ là một đám kỹ nữ."
Chỉ Nguyệt nghe vậy liền một tay vắt ở thất lưng, một tay hơi nâng lên vẻ khiêu khích của nữ vương nói.
"Có khoa trương hay không thì thử liền biết."
Tứ muội Ngũ Tặc Vương thấy vẻ bá khí kia thì liền có chút bất an nói. "Lão đại, hay là chúng ta cứ tạm rút lui chữa thương trước đi."
Lão nhị nghe vậy cũng nói. "Đúng đấy lão đại, ngũ muội tuy cảnh giới cao hơn bọn họ, nhưng muội ấy hiện thân thể cũng đã nội thương không ít rồi."
Lão đại nghe vậy cảm thấy rất có lí nên định lên tiếng nói rút lui, nhưng cũng ngay lúc này lão tam bỗng vội gạt đi vệt máu trên miệng đứng lên cầm kiếm hướng Chỉ Nguyệt nói.
"Nhãi nhép cũng dám lớn miệng."
Nói xong lão tam lập tức phi thân, tay cầm kiếm lớn thẳng Chỉ Nguyệt lao qua. Chỉ Nguyệt bên kia thấy vậy thì cũng không quá nao núng, nhẹ đưa tay rút ra một thanh kiếm chờ đợi đối phương.
"Chỉ giỏi ngông cuồng chết đi..." Lão tam kiếm lớn từ trên không lao xuống quét ngan mạnh mẽ một đường.
Chỉ Nguyệt hai tay cầm chắc kiếm, mạnh mẽ cũng quét ngang cứng đối cứng với đối phương.
"Bang..." Hai kiếm va chạm tóe lửa, chát tai. Lập tức hai kiếm liền bị chấn mạnh văng xa nhau ra.
Lão tam kiếm thu về rồi lại tiếp dùng lực phản thêm một kiếm mạnh nữa, nhưng cũng đúng lúc này lão tam bỗng cũng thất kinh hô.
"Cái gì...".
Chỉ thấy Chỉ Nguyệt khi hai kiếm va chạm văng ra thì cô không có thu kiếm về rồi lại tung chiêu mất thêm một bước rườm rà làm chi. Mà cô khi kiếm bị chấn văng ra thì cô lại liền trở lưỡi kiếm phóng lên khiến lưỡi kiếm hiện đã nằm ngay ở trên vai của lão tam kia.
Chiêu thức gọn lẹ, quyết đoán. Chỉ Nguyệt lại hơi cong người chém một đường chéo từ bả vai của tên kia xuống ngang ngực.
"Xoẹt..."
Chỉ Nguyệt người hơi cúi xuống, lách nhẹ qua bên hông lão tam, lực phóng lên của cô vẫn không dừng lại, mà tiếp lao nhanh bỏ lại lão tam kia ở lại sau lưng cô.
"Xào... xào...." Tiếng chân Chỉ Nguyệt lướt trên mặt đất kéo dài.
Tiếp Chỉ Nguyệt đứng thẳng lên xoay kiếm một vòng rồi bỗng vung mạnh một cái xuống.
"Vút...". Tiếng kiếm vút mạnh trong gió.
Lập tức máu đỏ đọng trên kiếm liền bị văng ra sạch sẽ, không còn chút gì đọng lại trên lưỡi kiếm. Tiếp Chỉ Nguyệt lại rất thản nhiên cho kiếm lại vào vỏ.
"Bịch!." Phía sau lưng Chỉ Nguyệt lúc này lão tam gì kia đang đứng như trời tròng thì bỗng hai chân quỵ xuống, miệng máu tuôn không ngừng, không thể nói lên lời.
"Cái.... Cái.... Í.....". Mọi người Hồng Gia Trang tất cả lúc này liền rất thất kinh hãi lãng khó tin nhìn chằm chằm vào Chỉ Nguyệt.
"Lão tam...." Ngũ muội bên kia thấy vậy liền rất tức giận phóng qua.
"Cô là của ta!." Mỹ Nguyệt bỗng cũng nhanh xuất hiện chắn ngan trước mặt ngũ muội vung kiếm quét ngang một đường.
Ngũ muội nhóm Ngũ Tặc Vương liền thất kinh vội lại đạp chân lui về sau một đoạn. Chưa kịp ổn định lại thì ngũ muội lại thấy bỗng có hai bóng đen như song sát đang lao nhanh về phía của cô.
Hai bóng đen không ai khác mà chính là Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt song song lao lên, tay cầm chắc ở chui kiếm chưa rút ra.
Khi đã sắp tiếp cận ngũ muội thì Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt bỗng nhanh tay rút kiếm chém hai bên hông của ngũ muội.
"Xoẹt...." Đường kiếm mạnh mẽ như cắt cả hư không.
Ngũ muội nhóm Ngũ Tặc Vương lại rất kinh ngạc, vội lại đạp mạnh chân phi thẳng lên trên không.
"Xào... xào... ". Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt song song bên dưới vẫn còn dư lực mà lướt trên mặt đất thêm một đoạn.
Ngũ muội trên không lúc này còn chưa kịp thở phào thì bỗng lại lạnh gáy, khi lúc này ở không trung lại có một bóng đen phi nhanh tựa phi yến cắt ngang bầu trời.
Người này chính là Phi Nguyệt tựa phi yến xé không lướt ngang trời, nhanh rút kiếm chém nhanh đến mức mắt thường khó có thể nhìn rõ.
"Xoẹt..." Lưỡi kiếm nhanh gọn cắt ngang hông của ngũ muội.
Lập tức máu phun ra như nước, ngũ muội mắt trợn trừng khó tin nhẹ nhàng rơi lại phía mặt đất.
"Bịch...Phóc... Ư....". Ngũ muội vừa rơi xuống thì miệng liền không kiềm được phun máu.
"Ngũ muội...". Lão đại, lão nhị, tứ muội bên kia thấy vậy liền rất kinh động hô.
Hồng Gia Trang lúc này mọi người trong lòng chấn động kinh thiên, khi chứng kiến qua phong cách chiến đấu cương liệt, nhanh gọn, hiểm hóc của năm người Mỹ Nguyệt.
- ---------...----------
Nhóm Ngũ Tặc Vương lúc này năm người hiện đang dìu nhau chạy khỏi Hồng Gia Trang, được một đoạn xa thì tứ muội bỗng lên tiếng nói.
"Lão Đại!. Ngũ muội bị thương rất nặng, chúng ta phải mau đưa muội ấy đi chữa trị thì mới được."
Lão Đại nghe vậy liền có chút suy nghĩ, xong liền quyết định, nói. "Chúng ta vào thành Kinh Sư đi."
Lão nhị nghe vậy liền nói. "Lão Đại!. Như vậy rất là nguy hiểm, quan phủ nếu mà biết được tin Ngũ Tặc Vương chúng ta vào thành thì sẽ không hay."
"Vậy lão nhị ngươi có cách khác sao.?"
"Ta... ta..." Lão nhị liền cứng miệng không nói lên lời.
"Đã vậy thì đừng nói nhiều nữa. Đi thôi!."
Thế là lập tức nhóm năm người Ngũ Tặc Vương liền lên đường hướng tới thành Kinh Sư.
- ---------...----------
Hồng Gia Trang lúc này mọi người vẫn còn chưa hết kinh ngạc nhìn về năm người Mỹ Nguyệt. Bỗng lúc này Hồng Chi tiểu thư hướng Hồng Cô lên tiếng nói.
"Đại di!. Sao người lại để cho năm tên đó rời đi vậy, sao không giết hết bọn chúng đi chứ."
Hồng Cô sắc mặt yếu ớt liền đáp. "Tuy năm người Nguyệt Vệ của chúng ta bỗng xuất chúng khó lường, nhưng suy cho cùng cũng không thể giết được cường giả bọn họ được đâu."
Hồng Cô tiếp lại hướng năm người Mỹ Nguyệt đang vẫn đứng giữa khuôn viện sân lớn, lên tiếng nói.
"Năm người các cô đã học được những cái đó ở đâu vậy.?"
Nghe vậy mọi người Hồng Gia Trang liền cũng rất tò mò nhìn qua chờ câu trả lời. Năm người Mỹ Nguyệt lúc này thì hiện vẻ có chút khó xử không muốn phản lại lời hứa với La Thần, nên liền nói tránh.
Mỹ Nguyệt nói trước. "Bẩm lão phu nhân!. Mỹ Nguyệt cùng bốn tỷ muội chỉ vô tình nghiệm ra phải thay đổi cách chiến đấu, nên đã lén thay đổi cách tập luyện không lâu trước đó."
"Ồ...". Nhiều người Hồng Gia Trang nghe vậy liền lại càng thêm rất kinh ngạc hơn.
Hồng Chi tiểu thư thì vẻ không tin tưởng nghi hoặc nhìn cả năm người Mỹ Nguyệt, những Nguyệt Vệ khác thì mắt liền có chút ngưỡng mộ nhìn qua năm người.
Hồng Nam, Hồng Lệnh, Hồng Kỳ Yên cảnh giới không kém nghe vậy thì liền lập tức không tin tưởng. Hồng Lữ, Hồng Giai Giai, Hồng Tiểu Nhi, Hồng Nhan, Hồng Y thì hiện đã đang nhận thức đảo lộn về món vũ khí của Hồng Gia bọn họ.
Năm nữ tỳ Tiểu Vũ, Tiểu Châu, Tảo Phiêu Phiêu, Tảo Phiên Phiên, Tảo Phi Phi hiện cũng đã có một cách nhìn mới về món vũ khí này. Riêng chỉ Hồng Oa là không hiểu lắm về phương diện tu luyện, nên hiện cũng không có ý kiến gì.
Hồng Cô lúc này mắt bỗng tinh anh lên tiếng nói. "Buổi sáng năm người các cô là ở sau đồi tuần tra, bỗng bây giờ lại biến đổi nghiên trời lệch đất."
Tiếp Hồng Cô bỗng mắt sắc lạnh quát lớn. "Các cô nghĩ lão bà ta ngốc sao hả.!"
Năm người Mỹ Nguyệt nghe vậy liền rất sợ hãi lập tức vội quỳ xuống hướng Hồng Cô lên tiếng nói.
"Lão phu nhân!. Tha tội."
"Cái gì..." Lập tức mọi người Hồng Gia Trang liền lại kinh ngạc không hiểu là có chuyện gì.
Hồng Cô tiếp quát. "Nói!. Các cô có phải gặp được chủ nhân người.?"
"Cái gì....". Mọi người lúc này liền như vỡ lẽ, òa lên kinh ngạc.
Hồng Chi tiểu thư và Bạch Nguyệt nghe vậy thì càng thêm thất kinh nhỏ khẽ nói.
"Chủ nhân ngài ấy sao..."
Năm người Mỹ Nguyệt lúc này hiện đã rất hoãn, không hiểu sao lão phu nhân lại có thể phát hiện ra bọn họ được người giúp đỡ. Nên cả năm liền lại sợ hãi nói.
"Lão phu nhân!. Tha tội."
"Ầm... Ầm... ". Bỗng trời nổi lên sấm sét, mây đen không biết có từ lúc nào liền trúc xuống những hạt mưa lạnh.
"Tích... Tích... Tích...Ào... ào...". Liền những hạt mưa lập tức rơi xuống như trúc nước vào Hồng Gia Trang.
Hồng Cô bỗng mắt rướm lệ ngước mặt lên nhìn trời cao, trong lòng thì hiện không biết đang suy nghĩ gì bỗng khẽ nói.
"Tốt... Hồng Gia xem ra còn chưa có tận a..."
- ---------!!!----------
Hỏi vui: Có ai đã có thể đoán ra, người đang ôm Song Ngư là ai chưa nhoa... He...he...he...!