Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 766: 766: Phó Điện Chủ Hồn Điện – Hồn Khiếu Tàn Đồ Tịnh Liên Yêu Hỏa Cuối Cùng






Thấy mắt của hai người này dần đỏ ngầu lên, đám người xung quanh vội vàng tránh xa ra, lo sợ hai lão già này đột ngột nổi điên.
Hai lão giả mắt đỏ ngầu, hơi thở thì hồng hộc như trâu, một lát sau họ đột nhiên liếc nhau một cái sau đó trực tiếp nhìn về phía Đường Long.

Trước khi Hồn Nhai và Hồn Lệ tiến vào Thiên Mộ, bọn họ đã biết việc hai người này muốn giết chết Đường Long trong đó nhưng Đường Long bây giờ vẫn còn khỏe mạnh còn hai người kia thì đã trở thành hai cỗ thi thể.

Suy luận từ những điều này, họ không khỏi lập tức liên tưởng ngay đến Đường Long.
- Đường Long.(Hồn Lâm)
- Có gì chỉ giáo hai vị Hồn tộc?
- Giết người đền mạng.(Hồn Lâm)
- Ồ, nói vậy thì Hồn Nhai và Hồn Lệ bên trong Thiên Mộ săn giết ta cùng Huân Nhi thì Cổ tộc cũng có quyền xuất thủ với các ngươi?
Hồn Lâm không có nhiều lời, tay áo vung lên và một đạo xiềng xích màu đen trực tiếp xuyên thủng hư không, hung hăng bắn về phía Đường Long.
Đối mặt với công kích đột ngột của Hồn Lâm, Đường Long mặt không đổi sắc bước lên một bước, bàn tay tràn đầy hỏa diễm trực tiếp nắm lấy sợi xích kia, một đường lửa màu nâu tím bỗng chạy dọc theo thân xích, phản công về phía Hồn Lâm.
- Hừ, châu chấu đá xe.(Hồn Lâm)
Thấy Đường Long ra tay phản kích, Hồn Lâm hừ lạnh một tiếng, cánh tay chợt gồng lên hắc vụ âm hàn màu đen rít gào như hắc long cuốn dọc theo thân xích mà lên, cuối cùng hung hăng va chạm với dải lửa màu nâu tím kia.
Bàng
- Có chút bản lĩnh, không hổ là người Hồn tộc nhưng nhiêu đó chưa đủ để giết ta.
- Hồn Lâm, đây là Cổ giới, đừng càn rỡ như lúc còn ở Hồn giới của các ngươi.(Thông Huyền)
- Hừ! Thông Huyền, người của Hồn tộc ta chết ở đây, các ngươi cũng không tránh khỏi liên quan đâu.(Hồn Lâm)
- Đường Long, ta thấy ngươi nên ngoan ngoãn theo chúng ta về Hồn tộc, nếu ngươi không phải hung thủ sát hại hai người Hồn Nhai, tất nhiên chúng ta sẽ không làm khó ngươi.(Hồn Khải)
- Nực cười, người Hồn tộc là đức hạnh gì ta còn không biết sao?
- Ngươi…(Hồn Khải)
- Hai vị, Thiên Mộ vốn là nơi nguy hiểm trùng trùng, không ai dám cam đoan có thể an toàn ra khỏi đó.

Nếu các ngươi không có bằng chứng xác đáng chứng minh phu quân ta là hung thủ thì cũng đừng có xuất thủ lung tung.

Dù sao nơi này cũng là Cổ giới của Cổ tộc chúng ta.(Cổ Huân Nhi)
- Mặt khác, việc này cũng không dừng ở đây được.

Trong Thiên Mộ, hai người Hồn Nhai đã từng âm thầm ra tay ám hại mấy người chúng ta.

Việc này, có lẽ còn cần một lời giải thích của hai vị.(Cổ Huân Nhi)
Nghe được lời này của Huân Nhi, tất cả ánh mắt ở đây đều đổ dồn về phía hai người Hồn Lâm.

Vì ở đây hầu hết là người của Cổ tộc nên những ánh mắt này đều mơ hồ có chút địch ý.
- Hồn Lâm, những lời Huân Nhi nói đều là sự thật sao?(Thông Huyền)
Thấy Huân Nhi hỏi ngược lại, sắc mặt hai người Hồn Lâm chợt biến đổi.

Bọn họ cũng không ngờ rằng Hồn Nhai và Hồn Lệ lại lớn mật đến vậy, cư nhiên dám ra tay với mấy người Huân Nhi trong Thiên Mộ.

Chưa kịp để Hồn Lâm với Hồn Khải mở miệng nói chuyện thì giọng Đường Long vang lên.
- Thông Huyền trưởng lão cùng chư vị có mặt ở đây mời xem cái này.

Đường Long vung tay lên và Ảnh Châu trôi nổi giữa bầu trời, Hồn Lâm và Hồn Khải biến sắc muốn cướp đoạt Ảnh Châu thì bị Thông Huyền cùng Đường Long cản lại.

Ảnh Châu thả ra hình ảnh là Hồn Nhai và Hồn Lệ đang nói chuyện kế hoạch việc xuống tay với Cổ Huân Nhi, quan sát xong thì người Cổ tộc trên người Đấu Khí vận chuyển tùy thời đập chết Hồn Lâm và Hồn Khải.
Ảnh Châu chiếu xong thì hình ảnh nhất chuyển, bên trong lại vang lên giọng của Hồn Nhai nói chuyện với hai Linh hồn thể Hồn tộc bên trong Thiên Mộ về việc động thủ với các tộc trẻ tuổi còn lại.

Cường giả Viễn cổ Lục tộc đều là nhìn hai người Hồn Lâm và Hồn Khải với ánh mắt bất thiện.
Cổ Huân Nhi thấy hình ảnh này thì che miệng cười khẽ, nàng biết Đường Long đã động tay động chân với Ảnh Châu, mục đích là lôi kéo cừu hận của Viễn cổ Lục tộc đối với Hồn Lâm và Hồn Khải.
Sắc mặt hai người Hồn Lâm và Hồn Khải lúc trắng lúc xanh, bọn hắn không ngờ tới Hồn Nhai và Hồn Lệ có tính toán xuất thủ với thiêu kiêu Viễn cổ Lục tộc.
- Hừ, cường từ đoạt lý, các ngươi cố tình muốn tạo hiềm khích sao? Dù gì nơi này cũng là Cổ giới, hai người chúng ta không làm gì được, nhưng tên nhãi Tiêu Viêm kia, ngươi nhớ kỹ cho lão phu, mối thù của hai người Hồn Nhai, Hồn tộc ta chắc chắn sẽ trả đủ.(Hồn Khải)
- Các ngươi nghĩ dễ rời đi vậy sao?
- Ngươi muốn làm gì?(Hồn Lâm)
- Đương nhiên là lưu lại các ngươi.
Đường Long truyền âm cho tất cả mọi người dùng Đấu Khí che lỗ tay mình lại, tuy là những người khác không biết Đường Long có ý gì nhưng vẫn làm theo vì bọn họ biết cậu sắp động thủ với Hồn Lâm và Hồn Khải mà uy lực có phạm vi rất rộng.
- Ngươi…(Hồn Khải)
- Hoàng Tuyền Thiên Nộ.
- Thiên giai tuyệt kỹ của Hoàng Tuyền Yêu Thánh? Ngươi làm sao có được?(Hồn Lâm)
Hồn Lâm nói xong liền biến sắc dẫn đầu chạy trốn, Hồn Khải phản ứng chậm một bước bị Huyền Tuyền Thiên Nộ của Đường Long đánh trọng thương.
Phốc
- Hôm nay, các ngươi hai cái đừng mong rời đi.
- Phó Điện chủ cứu chúng ta.(Hồn Lâm)
Hồn Lâm không có cách nào khác ngoài việc cầu cứu Hồn Điện người âm thầm đi theo bọn hắn.
- Phó Điện chủ? Dù hắn có tới đây thì hắn cũng như các ngươi chết tại đây mà thôi.
- Khí phách lắm đấy nhóc con nhưng bản Điện chủ rất muốn biết ngươi có thực lực đó không?(Hồn Khiếu)
- Bản Điện?
Đường Long ngẩng đầu nhìn không gian vặn vẹo cách đó không xa cũng chăm chú lên.

Người tới rõ ràng là của Hồn Điện mà hắn lại tự xưng là Bản Điện, chẳng lẽ đây chính là vị điện chủ cực kỳ thần bí của Hồn Điện.

Hắc vụ không ngừng thẩm thấu ra từ trong không gian, cuối cùng ngưng tụ lại thành một đạo thân ảnh mờ ảo được bao bọc trong hắc vụ.
- Điện chủ Hồn Điện? Ngươi cũng dám cả gan xuất hiện tại Cổ giới?(Thông Huyền)
- Gọi ta là Phó điện chủ thì đúng hơn đấy.(Hồn Khiếu)
Đám hắc vụ kia hơi dao động, một tiếng cười nhạt truyền ra từ bên trong.
- Xem ra tên Phó điện chủ ngươi cũng chẳng có gan nhỉ, nếu dám xông vào Cổ giới thì sao không dùng bản thể, cho một cái hư ảnh đến chẳng lẽ ngươi sợ sao?
Đường Long liếc mắt liền nhận ra Hồn Khiếu đến đây chỉ là dùng hư ảnh mà không có dùng chân thân.
- Nhiều năm như vậy, ngươi là người đầu tiên dám nói bản điện không có gan đấy nhưng thành tựu hiện giờ của ngươi cũng làm ta rất bất ngờ.

Nếu sớm biết thì đã phái cường giả tới giết ngươi khi còn đang yếu.(Hồn Khiếu)
- Haha, lời đó thì ta nghe nhiều rồi mà không có bất kỳ ai thành công cả.
- Với thân phận Phó điện chủ Hồn Điện như ngươi, nếu đến đây chỉ để lảm nhảm mấy câu như vậy thì cái hư ảnh này đã không cần thiết phải tồn tại rồi.
Đường Long nâng bàn tay của mình lên mà lòng bàn tay có Không Gian Chi Lực phun trào hướng về phía Hồn Khiếu chộp tới, không gian xung quanh hư ảnh lập tức dậy sóng kịch liệt.
- Mục đích đến lần này của bản điện tự nhiên là vì Đà Xá Cổ Đế Ngọc trong tay ngươi.(Hồn Khiếu)
- Chỉ cần ngươi giao ra trong tay Đà Xá Cổ Đế Ngọc thì ân oán giữa ngươi và Hồn Điện cứ thế xóa bỏ.(Hồn Khiếu)

- Ngươi cảm thấy có khả năng sao? Hai chúng ta thù oán đã kết rất sâu rồi, không thể chỉ vì Đà Xá Cổ Đế Ngọc mà xóa bỏ liền xóa bỏ.
- Ngươi…(Hồn Khiếu)
- Phó điện chủ Hồn Điện – Hồn Khiếu đúng không? Đà Xá Cổ Đế Ngọc là ta không thể giao cho ngươi, nếu muốn lấy chân thân tới gặp mà lấy nhưng tiền đề chính là ngươi có thực lực đó.
- Trở về nói cho đám cẩu tạp chủng Hồn Điện và Hồn tộc kia, ngày sau ta sẽ giết từng tên một.

Các ngươi sẽ phải trả giá cho những tội ác mà các ngươi đã gây ra.
Khoảnh khắc bàn tay Đường Long nắm lại, không gian xung quanh bóng người kia nhất thời sụp đổ.

Lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh nát cả không gian.

Cùng lúc đó, bóng người kia cũng hóa thành hư vô chỉ trong nháy mắt.
- Khặc khặc, tiểu tử thật cuồng vọng, ngươi là cái quái gì? Mạnh như Tiêu Huyền năm đó còn vẫn lạc trong tay Hồn tộc chúng ta huống chi là một tên Nhất tinh Đấu Thánh? Quả thật là không biết tự lượng sức, ha ha! Vậy bản điện sẽ chờ đến ngày đó, chỉ cần ngươi dám tìm tới tận cửa thì bản điện sẽ đích thân ra tay xử lý ngươi.(Hồn Khiếu)
- Phó điện chủ Hồn Điện mà chỉ có Tam tinh Đấu Thánh? Nói khoát mà không biết ngượng là gì.
Hồn Khiếu tưởng lầm Đường Long là Nhất tinh Đấu Thánh nên cực kỳ khinh thường, hắn nào ngờ Đường Long chỉ là giả bộ trang để qua mắt mọi người mà thôi.
- Thông Huyền trưởng lão, nếu không có chuyện gì thì ta xin phép cáo từ trước.
- Ừm.

Xích Diệt trưởng lão đi thông thả.(Thông Huyền)
Thông Huyền là biết thực lực chân thật của Đường Long mà không phải như Hồn Khiếu nói là Nhất tinh Đấu Thánh nên hắn cũng không lo lắng sự an toàn của Cổ Huân Nhi.
Hôm sau, Đường Long đang uống trà thì Nhược Lâm đi vào nói cho cậu tin tức khiến cho cậu tại chỗ nhảy dựng lên.
- Nàng nói là thật Lâm nhi?
- Thật trăm phần trăm.

Tin tức chỉ mới truyền ra mà thôi.(Nhược Lâm)
- Haha, chờ đợi thì cuối cùng tàn đồ cuối cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa vị trí cũng xuất hiện rồi.
Đường Long lật bàn tay của mình, ở đó hai tấm da dê rách nát mà có tiêu chí một vị trí, có điều có một phần không đầy đủ.
- Ta không nên chậm trễ nên chạy tới đó trước.
Đường Long trực tiếp xé rách không gian rời đi, cậu chạy tới nơi buổi đấu giá có tàn đồ Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Ở đây tổ chức một buổi đấu giá nhưng Đường Long không có hứng thú với những đồ vật được đưa lên.
Trải qua hồi lâu thì Bảo Sơn lão nhân cũng xuất hiện, ánh mắt lão đảo mắt đại điện im lặng cười thầm.

Vì lão biết rõ sự hấp dẫn của Tịnh Liên Yêu Hỏa nên mới đem mảnh tàn đồ có liên quan đến nó giữ lại cho đến tận bây giờ mới lấy ra.
Trong đại điện, từng đạo ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào mảnh tàn đồ kia.

Những người ngồi đây đều không phải là hạng tầm thường nhưng đối với bọn họ mà nói thì Tịnh Liên Yêu Hỏa vẫn là một thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chưa có ai thực sự nhìn thấy.

Tất nhiên, điều này cũng không ảnh hưởng đến sự khao khát của mọi người đối với nó.

Tóm lại, càng là vật cường đại thì mặc kệ nó có bao nhiêu nguy hiểm, nó vẫn sẽ dẫn đến vô số ánh mắt tham lam.

Tuy mảnh tàn đồ này không thật sự là Tịnh Liên Yêu Hỏa, nhưng nếu sở hữu nó thì sẽ có được một chút manh mối liên quan đến Yêu Hỏa kia.

Nếu có thể dựa vào tàn đồ để tìm ra, hơn nữa may mắn đem nó thu phục thì lợi ích đạt được sẽ vô cùng lớn.
- Ha ha, muốn là chủ nhân của mảnh tàn đồ này thì phải dùng một ít Đan dược để trao đổi.

Đương nhiên, phẩm chất Đan dược ít nhất phải là Lục sắc Đan lôi còn về số lượng như thế nào thì phải xem vào mọi người rồi.(Bản Sơn lão nhân)
‘Đúng là công phu sư tử ngoạm’
- Đấu giá bắt đầu, xin mời chư vị.(Bảo Sơn lão nhân)
Trong đại điện, rõ ràng số người có hứng thú với mảnh tàn đồ này không hề ít, lập tức có người mở miệng báo ra giả cả của mình.
Trong đại điện, chỉ ngắn ngủi chừng hai phút, từng tiếng hô đấu giá vang lên làm hâm nóng cả bầu không khí, mà những cái giá này đều làm cho Bảo Sơn lão nhân cười tít mắt.

Tất cả mọi người đều hiểu, giá trị mảnh tàn đồ này không bằng con số được đưa ra nhưng nếu thật sự có thể dựa vào nó để tìm được Tịnh Liên Yêu Hỏa mà nói thì mọi tổn thất này đều không đáng nhắc đến.
Giá cả của cuộc đấu giá cấp tốc tăng lên trong những tiếng quát không ai nhường ai, chỉ chưa đầy mười phút, giá cả đã là 3 viên Bát phẩm Đan dược Thất sắc Đan Lôi.
Khi có người trả giá 5 viên Bát phẩm Đan dược Thất sắc Đan Lôi thì cả đại điện lập tức yên tĩnh, từng đạo ánh mắt quét đến nơi giọng nói truyền ra nhưng những gì họ thấy chỉ là một thân ảnh được bao bọc trong hắc bào.
- Tám viên.
Đường Long cuối cùng cũng báo giá ra, đối với cậu mà nói thì việc luyện chế Bát phẩm Đan dược Bát sắc Đan Lôi chỉ là việc cỏn con.

Dược Linh và Hỏa Trĩ nhờ vào Linh Hồn Kết Tinh mà cậu thu nhập được đã nâng lên Linh hồn lực lên Thiên cảnh Đại viên mãn, chỉ thiếu cơ duyên là đạt đến Linh hồn lực – Đế cảnh.

Các nàng cũng có thể luyện chế Bát phẩm Đan dược Bát sắc Đan Lôi dễ dàng.
Thấy Đường Long lên tiếng tranh đoạt, người ra giá lúc trước hừ lạnh một tiếng.

Chần chờ một lúc, lại cắn răng hô.
- Một viên Bát phẩm Đan dược Bát sắc Đan Lôi.(Lão già)
- Ba viên.
- Năm viên.(Thần bí nhân)
Đường Long nghe được có người trả giả 5 viên Bát phẩm Đan dược Bát sắc Đan Lôi thì ánh mắt nhìn sang.

Dường như người nọ cũng cảm ứng được ánh mắt của Đường Long nên chợt quay đầu lại, dưới áo choàng, mục quang âm lệ phóng ra như một mũi tên nhọn làm cho không gian xung quanh đều khẽ vặn vẹo, đồng thời có một luồng áp lực khác thường bao phủ quanh người Đường Long.
- Hừ.
Thần bí nhân bị tiếng hừ lạnh của Đường Long làm cho cơ thể rung lên bần bật, khóe miệng của hắn có máu chảy ra.
- Tám viên.
- Ha ha, vị bằng hữu kia ra giá tám viên Bát phẩm Đan dược Bát sắc Đan Lôi còn có người nào trả giá cao hơn không?(Bảo Sơn lão nhân)
- Một viên Bát phẩm Đan dược Cửu sắc Đan Lôi, nếu ngươi có thể trả được giá cao hơn, mảnh tàn đồ kia sẽ thuộc về ngươi.(Thần bí nhân)
- Vậy thì đa tạ rồi, hai viên Bát phẩm Đan dược Cửu sắc Đan Lôi.
Thần bí nhân tức giận tại chỗ đứng lên trừng mắt nhìn Đường Long, Đường Long cũng không cam lòng yếu thế, trên thân Đấu Khí cùng Linh hồn lực bạo phát ra.

Tại chỗ đều là cường giả Bán Thánh hoặc Luyện Dược Sư nên khi Đường Long bộc phát liền kinh hãi không thôi.
- Coi như ngươi lợi hại.(Thần bí nhân)
Đường Long nhìn về phía Bảo Sơn lão nhân, cậu xòe tay tay và trong lòng bàn tay là hai con Đan Thú mang hình dáng tiểu miêu xuất hiện.

Đan Thú vừa xuất hiện, một mùi thơm cực nồng lập tức bung ra tràn ngập xung quanh, làm cho trong mắt không ít người thoáng có chút phiếm hồng.

Đan dược Cửu sắc Đan lôi, dù là cường giả Bán Thánh đều dễ dàng động tâm, càng không nói đến đám cường giả Đấu Tôn như họ.
Đường Long cũng không đau lòng mà bắn về phía Bảo Sơn lão nhân, hai viên Bát phẩm Đan dược Cửu sắc Đan Lôi thì cậu có thể giành thời gian luyện chế được.

Khi nó xẹt qua đại điện, trong lòng không ít người đều có xúc động muốn chộp vào tay.


Nhưng sau một phen áp chế tâm trạng, không một ai đánh mất lí trí mà ra tay cướp đoạt.
Bảo Sơn lão nhân vung tay tiếp nhận đoàn hào quang, sau đó tỉ mỉ kiểm tra con vật nhỏ màu trắng, sau khi cảm thụ được trong cơ thể của nó có chứa một cỗ năng lượng tinh thuần kinh khủng mới gật gật đầu, trong mắt có một chút kinh ngạc.

Hiển nhiên lão cũng không ngờ rằng sẽ có người thật sự chấp nhận lấy loại Đan dược cấp bậc như vậy ra để trao đổi.
- Vị bằng hữu kia, giao dịch đã thành, mảnh tàn đồ này thuộc về ngươi.(Bảo Sơn lão nhân)
- Ha ha, món đồ giao dịch của cuối cùng của không gian giao dịch hội ngày hôm nay không phải là vật phẩm, mà là một tin tình báo.

Tuy không lâu sau tin tức này có thể sẽ lan tràn cả Trung Châu nhưng chắc chúng ta là người biết được tin này đầu tiên.(Bảo Sơn lão nhân)
- Yên tâm là tin tình báo này sẽ không thu bất kì một khoản phí nào nhưng bởi vì nó có chút oanh động nên ta mới thông báo vào lúc cuối thế này.(Bảo Sơn lão nhân)
- Bồ Đề Cổ Thụ, một thứ trong truyền thuyết có thể giúp người ta lập địa thành Thánh, qua một vạn năm, cuối cùng nó đã lại xuất hiện.(Bảo Sơn lão nhân)
Lời nói của Bảo Sơn lão nhân giống như một quả bom oanh động, làm cho cả đại điện ồ lên, thậm chí một số cường giả còn đứng bật dậy vì không kiềm chế được sự khiếp sợ trong lòng.

Bồ Đề cổ thụ, nếu Đấu Khí Đại Lục có một bảng xếp hạng các thiên tài địa bảo thì chắc chắn nó sẽ nằm trong nhóm ba bảo vật đứng đầu.
Bồ Đề Cổ Thụ, trong một số sách cổ nó được xưng là Trí Tuệ Luân Hồi Thụ, một ngàn năm luân hồi một lần đến khi luân hồi một trăm lần thì mới được xem là trưởng thành.

Quãng thời gian dài như vậy đủ để xóa nhòa bất cứ thứ gì nhưng Bồ Đề Cổ Thụ lại cùng tồn tại với thời gian, có thể nói nó là một trong những vật cổ xưa nhất của đại lục.

Có người nói, cứ một ngàn năm Bồ Đề Cổ Thụ lại xuất hiện một lần, mỗi một lần xuất hiện lại làm cho đại lục trấn động một phen, trong lịch sử thậm chí có cả việc cường giả Đấu Thánh vẫn lạc vì tranh đoạt thứ này.
Trong sách cổ cũng có ghi chép lại, dường như trên thế giới này chỉ có một cây Bồ Đề Cổ Thụ mà nó cũng có trí tuệ của chính mình.

Sau mỗi lần xuất hiện, nó lại ẩn sâu vào trong lòng đất, cho dù là ai cũng không tìm được.

Cứ thế, phải đợi đến lần luân hồi tiếp theo nó mới lại xuất hiện thêm một lần nữa trên thế gian.
Bồ Đề Cổ Thụ, lập địa thành thánh!
Câu nói này cũng không phải là vô căn cứ, trong Bồ Đề Cổ Thụ có Bồ Đề Tâm, người lấy được nó sẽ tâm hóa bồ đề, thành Thánh chỉ dễ như cái nhấc tay.

Trước kia cũng từng có cường giả gặp được đại cơ duyên, sau khi nuốt được Bồ Đề Tâm vị cường giả vốn có thiên phú không xuất chúng và thực lực chỉ vẻn vẹn Nhị tinh Đấu Tôn này dùng một tốc độ kinh khủng, chỉ không đến năm năm đã đột phá chướng ngại giữa hai cấp độ, trực tiếp đạt đến Thánh giai, làm cả đại lục chấn động.
Công dụng thần diệu như vậy đủ để làm cho mọi người đều điên cuồng, nếu ai có được Bồ Đề Tâm thì xem như hắn đã tiến vào Đấu Thánh, có được giấy thông hành tiến vào tầng lớp đỉnh cao của thế giới này.
Rất nhiều tò mò không biết Bồ Đề Cổ Thụ địa điểm xuất thế ở đâu, tất cả người trong đại điện nhìn về phía Bảo Sơn lão nhân, bọn họ tin tưởng Bảo Sơn lão nhân là biết Bồ Đề Cổ Thụ địa điểm xuất thế, dù bọn hắn không nói thì một khoảng thời gian sau cũng sẽ lan truyền rộng rãi, đến lúc đó hắn giữ bí mật trong lòng cũng vô dụng.
- Địa điểm Bồ Đề Cổ Thụ xuất thế thì chắc mọi người cũng không xa lạ lắm, nơi đó là vùng biên cảnh Đông Bắc Trung châu, Mãng Hoang Cổ Vực.(Bảo Sơn lão nhân)
Nghe được lời này, trong đại điện lập tức vang lên nhiều tiếng kinh hô, trong mắt những cường giả đứng bật dậy lúc trước đều xuất hiện vẻ do dự rồi ngồi xuống.
Mãng Hoang Cổ Vực nơi này gần như là địa phương cổ xưa nhất trên đại lục, mà cùng với đó, nó cũng là cấm địa đối với nhân loại.

Trong đó, thời tiết khắc nghiệt, khí độc tràn ngập, mãnh thú lại đông đảo mà những mãnh thú này đa số đều di truyền từ thời Viễn cổ đến nay.

Trong đó có một số ít thậm chí còn không hề thua kém bất kỳ tộc đàn nào ở bên ngoài trừ Thái Hư Cổ Long.

Nói cách khác, cho dù là người của Thiên Yêu Hoàng Tộc có tiến vào thì cũng là lành ít dữ nhiều, vả lại chúng thị huyết đến cuồng bạo, tuy trí tuệ không cao nhưng thực lực lại cực kỳ đáng sợ, ngay cả cường giả Đấu Tôn đỉnh phong tiến vào cũng không dám nói là có thể thuận lợi còn sống đi ra.

Đây là sự thật đã được chứng minh trong vô số năm tháng, bởi vì đã từng có không ít cường giả muốn tiến vào trong đó tầm bảo nhưng cuối cùng đều biệt vô âm tín, trong đó không thiếu những cường giả danh tiếng đứng đầu Trung châu.
Khi càng lúc càng nhiều cường giả mất tích trong Cổ vực Mãng Hoang thì hung danh của nó cũng lên như diều gặp gió.

Về sau gần như không còn ai dám bén mảng vào trong đó nữa, lại thêm nguyên nhân về khoảng cách nên cái hung địa này cứ dần dần phai nhạt đi trong ký ức của mọi người.
Không một ai có thể ngờ rằng, nơi Bồ Đề cổ thụ xuất thế lại ở trong Cổ Vực Mãng Hoang.
- Ha ha, mỗi một lần Bồ Đề cổ thụ xuất thế đều sẽ dẫn động thiên địa dị tượng.

Trong vòng một tháng, mọi người sẽ từ từ cảm ứng được, đến lúc đó sẽ biết lão phu có nói dối hay không.(Bảo Sơn lão nhân)