Đường Long cũng là bỏ ra nhiều thời gian chỉ điểm Nạp Lan Yên Nhiên luyện tập Huyền giai Sơ cấp – Lôi Bức Thiên Dực và Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động.
Đường Long trước đó đã tu luyện bộ Đấu Kỹ Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động cùng với tư chất của cậu đã đem bộ Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động tu luyện đến lô hỏa thuần thanh.
Đường Long dùng phương pháp của riêng mình quán thông cho Nạp Lan Yên Nhiên toàn bộ lĩnh ngộ của cậu đối với Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động cách vận dụng.
Về phần Huyền giai Sơ cấp – Lôi Bức Thiên Dực thì Đường Long trực tiếp sáng tạo ra một không gian tràn đầy lôi điện rồi đưa Nạp Lan Yên Nhiên vào trong để tu luyện.
Nạp Lan Yên Nhiên tu luyện Huyền giai Sơ cấp – Lôi Bức Thiên Dực đạt đến tạo nghệ cực cao, nàng cũng triển lộ ra thiên phú tu luyện của mình.
Ước định ba năm giữa Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên sắp tới gần nên Vân Lam Tông liền có đại động tác, điều này làm cho Gia Mã Hoàng Thất đề cao tinh thần cùng cảnh giác không thôi.
Vân Lam Tông ở Gia Mã Đế Quốc có thế lực cường đại.
Mỗi một thế hệ truyền thừa thay thế không hề bị gián đoạn đã khiến cho Tông phái rất cổ xưa này sừng sững đứng ở trên đỉnh tại Gia Mã Đế Quốc.
Nếu không vì các phe phái trong Tông giáo không thể lấy đi quyền khống chế của Hoàng đế thì chỉ sợ trong một vài lần thay đổi Hoàng triều tại đế quốc.
Vân Lam Tông có thể kiểm soát hoàn toàn Gia Mã Đế Quốc.
Vì nguyên nhân này cho nên Gia Mã Đế Quốc đều đối với con quái vật khổng lồ gần gũi trong gang tấc này cực kỳ kiêng kị.
Vân Lam Tông được xây dựng ở phía trên Vân Lam Sơn mà Vân Lam Sơn lại cách Đế đô vẻn vẹn có mấy chục dặm lộ trình.
Hai cái ở gần kề lại như xa cách, giống như hai con quái vật lớn đối địch với nhau.
Tuy rằng vì ngày này Tiêu Viêm đã chờ đợi ba năm thời gian nhưng hắn cũng không có sử dụng Tử Vân Dực vội vã chạy đi.
Ngược lại là không nhanh không chậm diễu hành các bước.
Hướng tầm mắt về tận chỗ ngọn núi tuyết trắng, vươn thẳng chọc vào trong đám mây mà bước đi, Một kiện Hắc bào và thân vác cự xích.
Đối với hành động của Tiêu Viêm thì Đường Long ở trên Tông chủ phong quan sát hết thảy, Đường Long đối với hành động của Tiêu Viêm liền phản cảm không thôi, ước định ba năm mà làm giống như đi chơi.
Tiêu Viêm trải qua đoạn thời gian thất bại dưới tay Đường Long ở Hắc Ấn Thành ngoại thành bị Dược Trần đề tỉnh mới vực dậy.
Hắn cũng là tu vi đại tăng, hắn tu vi cũng là tăng lên Ngũ tinh Đấu Vương, theo hắn nghĩ thì Nạp Lan Yên Nhiên trong thời gian ba năm cũng không có tăng lên bao nhiêu cùng lắm là Đấu Hoàng tầng thứ là ngang hàng với mình mà thôi.
Tiêu Viêm không biết rằng Nạp Lan Yên Nhiên tu vi không phải Đấu Hoàng tầng thứ mà là Đấu Tông hơn nữa là Lục tinh Đấu Tông.
Tiêu Viêm tới dưới chân Vân Lam Sơn, trong tầm mắt của hắn là dài đằng đẳng tận cùng bậc thềm đá.
Phía sau lớp mây mù lượn lờ là quảng trường vĩ đại.
Quảng trường hoàn toàn do tảng đá cùng một màu sắc trải liền mà thành lộ ra một vẻ rất cổ xưa.
Ở vị trí trung ương quảng trường, có một tấm bia đá thật lớn sừng sững dựng đứng.
Phía trên Tấm bia đá.
Ghi lại tên tuổi các vị Tông chủ nhiệm kỳ trước của Vân Lam Tông, cùng với những người có công trạng lớn lao đối với Tông phái.
Nhìn chung quanh quảng trường.
Lúc này đây ở phía trên uớc chừng mỗi người gần kề đều ngồi xếp bằng trong đó.
Những người này hợp thành hình bán nguyệt, bọn họ không có một tiền lệ nào.
Toàn bộ quần áo trên người đều cùng sắc màu xanh nhạt.
Ở chỗ cổ tay áo, áng mây trường kiếm theo gió phiêu lãng giống như một loại đồ vật sống động mơ hồ ẩn chứa một chút kiếm ý sát phạt.
Tiêu Viêm thấy vậy nở nụ cười khinh thường bước từng bước lên bậc thang hướng quảng trường mà đi.
Trong nguyên tác, Tiêu Viêm là bị đám đệ tử Vân Lam Tông làm khó dễ mục đích là tiêu hao Đấu Khí của Tiêu Viêm, Tiêu Viêm đối với điều này không ngại chút nào mà đại triển thần uy.
Lần này, những đệ tử của Vân Lam Tông đạt được mệnh lệnh của Vân Vận không cần làm khó Tiêu Viêm mà thả hắn đi lên, đây cũng là ý của Đường Long.
Dù Tiêu Viêm có tăng lên thực lực nhanh chóng cùng yêu nghiệt cỡ nào cũng không phải đối thủ của Nạp Lan Yên Nhiên được.
Tiêu Viêm khi đạp vào trong quản trường thấy được một người dáng mỏng manh chiếm một vị trí tại thềm đá.
Trên thân thể nữ tử mặc quần áo màu thiên thanh, đôi mắt đang khép hờ.
Gió nhẹ đưa đến làm Y bào kề sát thân thể mềm mại lộ ra những đường cong hoàn mỹ của dáng người nàng.
Cái gương soi bằng đồng dời về phía nữ tử kia bày ra yên tĩnh lạnh nhạt hai má mỹ lệ, rõ ràng đó là Nạp Lan Yên Nhiên.
Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên đứng lập nhau mà đứng, không ai nhường ai cả mà giao phong về mặt khí thế.
Đường Long thấy Tiêu Viêm tính dùng khí thế làm suy yếu Nạp Lan Yên Nhiên khí thế thì trên người âm thầm bộc ra Haoshoku Haki hướng Tiêu Viêm đè tới làm cho Dược Trần ở trong giới chỉ rùng mình không thôi.
Ở giữa sân, vô số Vân Lam Tông đệ tử đều là ánh mắt với nhiều cảm xúc khác nhau nhìn về phía thềm đá chỗ Hắc bào Tiêu Viêm.
Đối với người trẻ tuổi tên là Tiêu Viêm này, bọn họ cũng không cảm thấy xa lạ gì, mối quan hệ ngọt ngào của hắn cùng với Nạp Lan Yên Nhiên khiến cho hắn trở thành chủ đề đàm tiếu thường ngày ưa thích của rất nhiều đệ tử Vân Lam Tông.
Đương nhiên, mỗi khi nhắc tới cái tên này thì đại đa số mọi người đều mang theo một chút rất khinh thường cùng châm chọc.
Một cái tiểu Gia tộc lại muốn phải lấy một người là tông chủ kế nhiệm của Vân Lam Tông, giống như một cô công chúa cao quý chính là Nạp Lan Yên Nhiên.
Cái này ở trong mắt bọn họ không thể nghi ngờ đúng là có vẻ không biết tự lượng sức mình.
Đặc biệt là vụ ước hẹn ba năm ấy ở tại Tông nội sau khi lưu hành lan rộng thì loại giọng châm chọc này càng thêm tỏ ra nồng đậm hơn rất nhiều.
Với tư cách Thiếu Tông Chủ Vân Lam Tông cao quý nên khó mà trèo cao kết thân được, vô số Vân Lam đệ tử coi người đó là Nữ Thần ở trong lòng mình.
Thường ngày gặp mặt từ đầu đến cuối có đối mặt thì nàng vẫn duy trì bày ra hai má lạnh nhạt đẹp đẽ xuất trần, bất luận người nào hy vọng tiến thêm một bước tiếp xúc, đều phải đem lấy thất bại mà về, dù sao người ta cũng là danh hoa đã có chủ hơn nữa mạnh phi thường.
Nạp Lan Yên Nhiên đôi mắt sáng gắt gao nhìn chăm chú lên thân thể gã thanh niên ở cách đó không xa hơi lộ rõ vẻ đơn bạc, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt tuấn tú nọ.
Tại ở đó, nàng có thể mơ hồ nhận rõ hình dáng thiếu niên trước đây.
Chỉ bất quá, ba năm tuế nguyệt phai mờ đi không còn vẻ thiếu niên non nớt và ấu trĩ.
Hiện tại thanh niên phía trước mặt, lại tiếp tục tái hiện thiên tài Tiêu Gia năm đó, trong đại sảnh đột nhiên bạo phát một cổ phong mang nhuệ khí.
- Quả nhiên, ngươi đã thay đổi rất nhiều như những gì mà lão công nói.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Nạp Lan gia – Nạp Lan Yên Nhiên.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Đến đây quan chiến không chỉ có những kẻ có máu mặt ở Gia Mã Đế Quốc mà có cả Gia Mã Hoàng Thất cũng đến, ngoài ra Tổng bộ Luyện Dược Sư – Pháp Mã cũng đích thân đến quan chiến.
- Tiêu gia – Tiêu Viêm.(Tiêu Viêm)
Đường Long cũng là từ chỗ ngồi của mình đứng lên nhìn Vân Vận một cái rồi phi thân rơi xuống quảng trường, Vân Lăng tính đứng ra làm trọng tài thấy Đường Long xuất hiện cũng thức thời ngồi xuống.
- Trận đấu này sẽ do ta làm trọng tài.
Cả hai không có ý kiến gì?
- Không thành vấn đề.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Sống chết là do mệnh trời.(Tiêu Viêm)
Đối với Tiêu Viêm ngạo mạn thì những đệ tử Vân Lam Tông ầm ĩ lên, Đường Long lắc đầu khi nghe Tiêu Viêm nói những lời đó.
- Hi vọng đến lúc đó ngươi còn mạnh miệng được.
- Quy tắc rất đơn giản, cả hai tỷ thí với nhau, không được phép dùng ngoại lực can thiệp nếu không ta sẽ ra tay can dự vào.
Được phép dùng Đan dược khôi phục Đấu Khí của bản thân nhưng không được dùng Đan dược cấm.
Tiêu Viêm sắc mặt hắc như đáy nồi, quy định mà Đường Long đặt ra đã triệt hạ vài lá bài tẩy của mình, hắn cũng tính nếu như mình đánh không lại Nạp Lan Yên Nhiên có thể nhờ Dược Trần phụ thân đề thăng tu vi mình lên, nếu có bị hỏi cũng đổ lỗi cho mình có được Bí pháp tăng cao tu vi trong thời gian ngắn.
Tiêu Viêm thần sắc bình tĩnh nhìn chăm chú Nạp Lan Yên Nhiên.
- Ba năm chi ước, ta tới đúng hẹn.
Hôm nay, giải quyết mọi ân oán trong quá khứ đi, năm đó ngươi cấp cho Tiêu Gia điều sỉ nhục.
Hôm nay ta trả lại báo đáp.(Tiêu Viêm)
- Cứ việc nhào vô.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tiêu Viêm gỡ xuống trên lưng Huyền Trọng Xích nắm trong tay chỉa về phía Nạp Lan Yên Nhiên, Nạp Lan Yên Nhiên cũng rút bên eo trường kiếm chỉa về phía Tiêu Viêm.
- Tiểu tử, cẩn thận một chút.
Thanh kiếm đó là của tên kia cho cô nàng trước mặt mượn dùng.(Dược Trần)
Tiêu Viêm không phát hiện ra nhưng không đại biểu Dược Trần không phát hiện, hắn cũng lên tiếng cảnh báo cho Tiêu Viêm biết, Tiêu Viêm nghe vậy không có lên tiếng mà ngưng trọng nhìn thanh kiếm trong tay Nạp Lan Yên Nhiên.
Hắn cũng không tiện nói gì dù sao Huyền Trọng Xích trong tay hắn cũng do Dược Trần đưa cho mình.
- Chuyện hôn nhân đại sự, phải tự mình ta làm chủ cho dù bây giờ ba năm đã trôi qua nhưng đối với ngươi ta không thừa nhận năm đó đã làm gì sai cả.
Ta có quyền lựa chọn số phận của chính mình, có lẽ tại trong lúc lựa chọn bởi vì một số cách cư xử không đúng.
nhưng nếu thời gian có quay ngược trở lại, ta nghĩ ta vẫn như cũ hài lòng với lựa chọn như vậy.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Cư xử không đúng? Một câu nói nhẹ nhàng thoải mái cư xử không thỏa đáng là muốn trốn tránh thái độ ngang ngược vậy sao? Điều này nghe ra có vẻ quá đơn giản nhỉ?(Tiêu Viêm)
- Không cần nhiều lời, đánh đi.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nạp Lan Yên Nhiên vừa dứt lời thì trên người Đấu Khí vận chuyển, Tiêu Viêm cũng vận chuyển Đấu Khí của mình, chứng kiến Đấu Khí hùng hậu của Tiêu Viêm thì Nạp Lan Yên Nhiên không có bao nhiêu kinh ngạc nhưng Cát Diệp năm đó theo Nạp Lan Yên Nhiên tới Tiêu gia từ hôn là chấn kinh, năm đó thiếu niên bị hắn khinh thường giờ thực lực vượt xa mình.
Nạp Lan Yên Nhiên ngọc thủ nắm chặt Nguyên Thiên Kiếm.
Thanh sắc tiểu phong quyển ở trên thân kiếm quay cuồng phiêu đãng.
Bên trong phong quyển, phong nhận sắc bén co duỗi phun hiện.
Ngẫu nhiên mãnh liệt mà đột ngột phát ra, tại trên phiến đá màu xanh cứng rắn, tạo thành một vết cắt không cạn không sâu.
Thân kiếm từng bước di chuyển lên, trỏ về hướng Tiêu Viêm nơi xa xa.
Kiếm phong sắc bén do ánh dương quang phản chiếu.
Tiêu Viêm dẫn đầu phá vỡ thế gằng co, Huyền Trọng Xích huy động, thân thể đột nhiên hóa thành một cái bóng hung hăng hướng về Nạp Lan Yên Nhiên mà liều lĩnh xông tới.
- Chiến đi! Nạp Lan Yên Nhiên! Ba năm kết thúc đi!(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm tay cầm Huyền Trọng Xích rót vào đại lượng Đấu Khí rồi chân dẫm lên mặt đất phi người lên cao trụy lạc về phía Nạp Lan Yên Nhiên
- Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.(Tiêu Viêm)
Diễm phân Phệ Lãnh Xích là Địa giai Đấu Kỹ mà Dược Trần dạy cho Tiêu Viêm, nó có lực sát thương rất lốn kết hợp thêm độ nặng của kiếm càng khiến cho uy lực của nó càng kinh khủng.
Nó được xếp hàng vài Địa giai Trung cấp Đấu Kỹ.
- Tam Phong Hỏa Kiếm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nạp Lan Yên Nhiên cầm Nguyên Thiên Kiếm rót vào Đấu Khí của mình vung lên, theo đó thì hai hư ảnh kiếm khí bay tới va vào Huyền Trọng Xích mà một hư ảnh kiếm khí đánh úp về phía Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm thấy vậy liền nghiêng người né tránh cũng đại biểu cho hắn mất cơ hội một đòn trọng thương Nạp Lan Yên Nhiên.
- Đáng tiếc nhỉ, Tiêu Viêm?(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Đừng vội đắc ý.(Tiêu Viêm)
Nạp Lan Yên Nhiên cũng bắt đầu động thân của mình, nàng dựa vào Thân Pháp Đấu Kỹ lẻn tới gần Tiêu Viêm, Nguyên Thiên Kiếm rạch phá không khí hướng cổ Tiêu Viêm chém tới.
Đinh
Lưỡi kiếm thẳng tắp chém ngang tới phía trên thân Huyền Trọng Xích, ở thân Huyền Trọng Xích bị Nguyên Thiên Kiếm chém ra hỏa hoa.
Nạp Lan Yên Nhiên nhân lúc gần người Tiêu Viêm, bàn tay hóa thành thủ chưởng đập về phía lồng ngực của Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm phản ứng cấp tốc đưa tay tới trước ngực vận lên Đấu Khí.
Bành
Tiêu Viêm rên lên một tiếng bay ngược ra ngoài, khóe miệng của hắn có máu tươi chảy ra.
Nạp Lan Yên Nhiên đắc thế không tha người, nàng lại vận dụng Thân pháp Đấu Kỹ cùng với đó Nguyên Thiên Kiếm trên tay nàng cấp tốc run rẩy mà mỗi khi di động liền lưu lại kiếm ảnh.
- Phong Linh Phân Hình Kiếm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Phong Linh Phân Hình Kiếm là Huyền giai Trung cấp Đấu Kỹ, nó cũng là cao giai Đấu Kỹ kiếm chiêu được đặt trong Tàng Thư Các ở Vân Lam Tông.
Nạp Lan Yên Nhiên chỉ mất một năm đã đem Phong Linh Phân Hình Kiếm tu luyện tới mức phân ra năm đạo kiếm hình, dưới sự chỉ dẫn của Đường Long lại có tiến bộ vượt bậc tăng lên đến phân ra mười đạo kiếm hình.
Huyền Trọng Xích cắm xuyên vào mặt đất, Tiêu Viêm ngẩng đầu đôi đồng tử co lại nhìn vào Nguyên Thiên Kiếm Nạp Lan Yên Nhiên đang di động chậm rãi mà lại xuất hiện vài đạo năng lượng tàn ảnh.
Dựa vào năng lực cảm ứng sắc khí, hắn có thể nhận thấy được vài đạo tàn ảnh bên trong ngầm chứa lực lượng hùng mạnh.
Bàn tay nắm chặt chuôi thước Huyền Trọng Xích.
Tiêu Viêm đem bàn chân thong thả trên mặt đất xoay nửa vòng liền đạp thật mạnh.
Âm thanh năng lượng nổ vang.
Ở trong bàn chân, mãnh liệt mà đột ngột dựng lên.
Lôi kéo vượt quá giới hạn toàn bộ tầm mắt tại quãng trường.
Tiêu Viêm nhờ vào phản lực năng lượng nổ mạnh, thân thể đột nhiên nhằm vào Nạp Lan Yên Nhiên ở giữa không trung mà hung bạo xông lên, ở trên Huyền Trọng Xích thanh sắc Đấu khí cuộn trào mãnh liệt vượt ra ngoài.
Nhè nhẹ ngọn lửa quỷ dị quấn quanh chẳng qua do Thanh sắc Đấu khí che lấp đi.
Nếu không cẩn thận xem kỹ cũng khó có thể phát hiện được.
- Vận dụng Dị Hỏa sao?(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Phong Linh Huyễn Ảnh.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tiêu Viêm kéo theo Huyền Trọng Xích bám vào Dị Hỏa – Cốt Linh Lãnh Hỏa đập vào người của Nạp Lan Yên Nhiên, thấy một màn này thì những đệ tử Vân Lam Tông đứng dậy tức giận không thôi, một chiêu vừa rồi của Tiêu Viêm đánh vào người Nạp Lan Yên Nhiên không chết cũng tàn phế.
- Tiểu tử cận thận, nàng chưa có trọng thương.(Dược Trần)
Tiêu Viêm bằng vào cường hãn Linh Hồn cảnh giới cảm giác được Nạp Lan Yên Nhiên ở phía sau lưng mình liền xoay người lại thì Nạp Lan Yên Nhiên đã ở sau lưng hắn ở khoảng cách gần.
- Yến Phản.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Bát Cực Băng.(Tiêu Viêm)
Phốc
Nạp Lan Yên Nhiên thân hình như quỷ dị, tay cầm Nguyên Thiên Kiếm di động từ ba hướng chém về phía Tiêu Viêm, tam kiếm hội tụ ở lồng ngực Tiêu Viêm gây nên sát thương nghiêm trọng cho hắn.
Bành
Tiêu Viêm nấm đấm siết chặt có Đấu Khí cuốn quanh mạnh mẽ đập vào ngực của Nạp Lan Yên Nhiên, có điều vì quá vội vàng nên không có thời gian súc lực gây sát thương rất ít.
- Khụ, chiêu vừa rồi của ngươi cũng được đấy.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Ngươi… Hah… vì sao lại… Hah… chịu đựng được… Hah… một quyền vừa rồi?(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm tay trái che ngực nơi có tiêu huyết chảy ra, hắn lấy ra Đan dược ăn vào cầm huyết đồng thời cũng thắc mắc vì sao Nạp Lan Yên Nhiên chịu được.
Theo lý mà nói thì với thể chất của nữ hài của Nạp Lan Yên Nhiên là không chịu được mới đúng.
- Đơn giản thôi, hằng ngày ta phải chịu đựng 100 lần công kích như vậy đánh vào người.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tiêu Viêm kinh hãi liếc nhìn Nạp Lan Yên Nhiên, hắn không biết rằng mỗi ngày Nạp Lan Yên Nhiên phải vào trong không gian đặc thù chịu đựng hư ảnh Đường Long thi triển nửa thành Bát Cực Quyền, Bát Cực Quyền là cao cấp hơn Bát Cực Băng rất nhiều mà hằng ngày Nạp Lan Yên Nhiên phải gánh chịu 100 lần Bát Cực Quyền đánh vào người.
Đây là Đường Long lên kế hoạch để cho Nạp Lan Yên Nhiên chống lại Bát Cực Băng mà Tiêu Viêm dùng ra.
- Biến thái.(Tiêu Viêm)
- Phong Linh Kiếm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tiếng quát vừa hạ xuống, trường kiếm trong tay rộng mở trỏ về hướng Tiêu Viêm ở bên dưới, Nạp Lan Yên Nhiên mũi chân điểm nhẹ lên hư không.
Một cỗ gió nhẹ lờ mờ nảy sinh dưới chân.
Nhờ vào cổ gió nhẹ này, Nạp Lan Yên Nhiên cấp tốc lên không mà giữa không trung mười đạo năng lượng tàn kiếm hư ảo ở đằng sau cũng là thoáng run lên phấn chấn.
Xoay chuyển tức thì nhằm vào Tiêu Viêm ở bên dưới.
Đầu đuôi nối tiếp lẫn nhau mãnh liệt mà đột ngột bắn qua.
Năng lượng tàn kiếm cắt qua khoảng không, giống như xé rách không gian hết thảy.
Năng lượng màu xanh nhạt hình cung từ mũi kiếm phân luồng di động phát động mười đạo kiếm hình đầu đuôi nối tiếp lẫn nhau.
Phảng phất giống như một đạo lưu tinh từ trên trời giáng xuống đất.
Bàn tay Tiêu Viêm giống như cái bè đánh ra một cổ kình khí tiếp theo, nhờ vào lực đẩy kình khí thân thể vội thối lui.
Mười đạo năng lượng tàn kiếm vừa vặn bén sát phía ngoài cơ thể khỏe mạnh, cổ kình phong bén nhọn gọt qua làn da làm cho Tiêu Viêm có chút đau đớn.
Đau đớn cũng kích thích huyết khí của Tiêu Viêm, hắn nén cơn đa nhằm thẳng vào vị trí Nạp Lan Yên Nhiên rơi xuống lao tới mà nấm tay siết chặt có Đấu Khí ngưng tụ.
Nạp Lan Yên Nhiên thân thể mềm mại ở giữa không trung xoay tròn nửa vòng.
Giống như một đóa hoa sen màu trắng thư thái - linh hoạt rơi trở lại mặt đất.
- Bát Cực Băng.(Tiêu Viêm)
Nạp Lan Yên Nhiên khóe miệng nhất câu, thân hình có lôi điện vờn quanh sau đó tiêu thất.
Tiêu Viêm thấy vậy liền chấn kinh, hắn thông qua giao thủ với Nạp Lan Yên Nhiên vừa rồi xác định Nạp Lan Yên Nhiên là Phong thuộc tính Đấu Khí mà giờ cơ thể có lôi điện vờn quanh chứng tỏ Nạp Lan Yên Nhiên có Lôi thuộc tính Đấu Khí hoặc là nàng dùng Bí pháp.
- Tam Thiên Lôi Động?(Dược Trần)
- Lão sư biết Đấu Kỹ đó?(Tiêu Viêm)
- Địa giai Cao cấp Đấu Kỹ của Phong Lôi Các tại Trung Châu.
Ngươi nói xem?(Dược Trần)
Tiêu Viêm giật mình khi mà Nạp Lan Yên Nhiên biết được Địa giai Đấu Kỹ mà chỉ có thế lực Phong Lôi Các tại Trung Châu mới dùng.
- Không cần suy đoán, 90% là do hắn đưa cho nàng.
Dù sao ta suy đoán hắn là đến từ Trung Châu nên có trong tay Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Động.(Dược Trần)
Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn về phía đài cao đang ngồi Đường Long, hắn cũng đồng tình với lời của Dược trần.
- Trong chiến đấu mà phân trần là không được đâu.(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Phong Linh Kiếm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tiêu Viêm thấy Nạp Lan Yên Nhiên lại vận dụng Đấu Kỹ uy lực kia chỉ có thể đưa Huyền Trọng Xích đón đỡ.
- Tiểu viêm tử, nhanh chóng thăng không đi? Ngươi đấu không lại nàng đâu.(Dược Trần)
Tiêu Viêm nhanh chóng vận chuyển Đấu Khí ở sau lưng ngưng tụ đôi cánh tử sắc, đây là Huyền giai Trung cấp – Tử Vân Dực của Tiêu Viêm.
Nạp Lan Yên Nhiên ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Viêm trôi nổi ở hư không.
- Không nghĩ tới đi, Nạp Lan Yên Nhiên?(Tiêu Viêm)
- Haha, Phi Hành Đấu Kỹ mà thôi.
Ngươi có? Thì ta cũng có.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nạp Lan Yên Nhiên phía sau đôi cánh lam sắc xòe lên mang nàng lên không trung, Tiêu Viêm chấn kinh nhìn lấy Nạp Lan Yên Nhiên.
Hắn không ngờ tới Nạp Lan Yên Nhiên lại có Phi Hành Đấu Kỹ.
- Bình tĩnh đi, nàng chỉ là Huyền giai Sơ Cấp Phi Hành Đấu Kỹ mà ngươi là Huyền giai Trung cấp Phi Hành Đấu Kỹ.(Dược Trần)
- Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm sau lưng Tử Vân Dực khẽ vỗ mang theo thân hình của hắn rơi đập về phía Nạp Lan Yên Nhiên.
- Yến Phản.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Keng
Huyền Trọng Xích trong tay Tiêu Viêm bị Nạp Lan Yên Nhiên cản lại mà cự lực phản chấn trở về làm cho hắn kém chút không cầm được Huyền Trọng Xích.
- Hủy Diệt Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nạp Lan Yên Nhiên cầm trong tay Nguyên Thiên Kiếm thi triển ra chiêu thức độc quyền của Đường Long, Tiêu Viêm toàn bộ lông tơ dựng đứng lên vì hắn cảm nhận được uy hiếp.
- Đòn này ngươi tránh cũng không được mà gánh cũng không được.
Ta thay ngươi đón đỡ nhưng đồng nghĩa với việc lần ước định này ngươi thua.(Dược Trần)
Tiêu Viêm cắn răng, nấm tay siết chặt, hắn thật là không cam lòng cứ thế mà bại bởi Nạp Lan Yên Nhiên được, hắn cũng không muốn mình bị sỉ nhục cùng với cha mình không mặt mũi gặp người.
- Ta tuyệt đối không bỏ cuộc.(Tiêu Viêm)
- Thiên Hỏa Tam Huyền Biến – Thanh Liên Biến.(Tiêu Viêm)
Thiên Hỏa Tam Huyền Biến lại được Tiêu Viêm thi triển ra, trước đó hắn là bị Đường Long lau đi tất cả liên quan tới môn Bí pháp này nhưng mà Dược Trần tinh thần cường đại đã ghi nhớ xuống khi mà Tiêu Viêm mở ra xem nên truyền lại cho Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm khí tức trên thân từ Lục tinh Đấu Vương thăng lên hai cấp lên tới Lục tinh Đấu Tông, Nạp Lan Yên Nhiên chứng kiến Tiêu Viêm đột nhiên bạo tăng khí tức cũng bất phi sở động vì nàng tin tưởng nam nhân của mình sẽ xuất thủ.
- Nạp Lan Yên Nhiên, nạp mạng đi.(Tiêu Viêm)
- Diễm Phân Phệ Lãnh Xích.(Tiêu Viêm)
Đường Long ngồi ở trên đài cao đứng dậy, thân hình lắc một cái đã chắn trước người Nạp Lan Yên Nhiên, hắn cũng là ngoài ý muốn khi mà Tiêu Viêm nhớ lại được Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, hắn đột nhiên nhớ tới bên cạnh Tiêu Viêm là có Dược Trần một vị Thất phẩm Luyện Dược Sư.
Đừng có mà xem thường tinh thần lực của một vị Thất phẩm Luyện Dược Sư, bọn hắn tinh thần lực chỉ cần liếc nhìn qua liền không quên.
Đường Long nhìn Tiêu Viêm cầm trong tay Huyền Trọng Xích chém xuống thì đưa tay ra, Huyền Trọng Xích vững vàng bị hắn nắm lấy không hề bị lây động.
- Tiêu Viêm, còn nhớ ta trước đó nói ra quy định sao?
- Thì sao? Bí pháp là do ta học được chả lẽ lại cấm ta dùng?(Tiêu Viêm)
- Haha, lúc đó nếu không phải lão sư của ngươi truyền thâu cho ngươi Bí pháp thì ngươi có thể tăng lên thực lực như vậy.
- Tưởng rằng ta không biết sao?
Tiêu Viêm sắc mặt đại biến, hắn không ngờ mình bí mật nhờ lão sư truyền thâu Bí pháp – Thiên Hỏa Tam Huyền Biến.
- Trận đấu này ngươi thua rồi, cho ngươi một cơ hội sỉ diện tự mình rời Vân Lam Tông hoặc là ta tự tay đưa ngươi đi.
Tiêu Viêm trong lòng không thăng bằng, hắn tốn hao thời gian ba năm tăng lên đến Lục tinh Đấu Vương đã thiên tài lắm rồi nhưng mà đánh không lại Nạp Lan Yên Nhiên.
Tiêu Viêm do dự một chút thì xoay người rời đi, hắn vẫn là có tôn nghiêm của mình.
Đường Long thấy Tiêu Viêm xám xịt rời đi thì khóe miệng nhất câu, hắn định về chỗ cũ thì cảm nhận được một khí tức Đấu Tông hàng lâm.
Trên bầu trời Vân Lam Tông một bóng trắng từ sâu trong Vân Lam Sơn hiện ra, chân đạp hư không ở trêni Vân Lam Tông quảng trường nhìn xuống.
Thấy bóng trắng xuất hiện thì toàn bộ Vân Lam Tông đều hành lễ.
Bóng trắng vẫn chưa tung ra đấu khí hóa cánh nhưng ở trên không bước đi, mỗi một bước chân hư không lại xuất hiện dao động.
Người tới không ai khác chính là Tông chủ tiền nhiệm Vân Lam Tông – Vân Sơn, hắn thực lực đã đột phá Đấu Hoàng bình trướng bước vào Đấu Tông.
Hiện tại, Vân Sơn thực lực là Nhị tinh Đấu Tông.
- Nạp Lan Yên Nhiên, ngươi có nhiều Đấu Kỹ uy lực như vậy sao không cống hiến lên cho Tông môn?(Vân Sơn)
Vân Sơn xuất hiện đầu tiên là trách cứ Nạp Lan Yên Nhiên nắm giữ nhiều Đấu Kỹ uy lực như vậy mà không đưa lên cho Tông môn, Nạp Lan Yên Nhiên nguyên bản đối với sự xuất hiện của Vân Sơn không hiểu sao có chút chán ghét nhưng mà nàng không ngờ khi xuất hiện lại đòi Đấu Kỹ trong tay nàng.
- Đấu Kỹ là ta bằng vào bản lĩnh của mình đạt được hoặc là người khác tặng thì ta phải nộp lên cho Tông môn sao?(Nạp Lan Yên Nhiên)
- Đó là đương nhiên.(Vân Sơn)
- Sư tổ, thứ cho ta nói thẳng.
Đó là việc không thể nào.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Vân Sơn thấy Nap Lan Yên Nhiên từ chối lời mình nói thì nhíu mày lại, đây là lần đầu tiên có người dám ngỗ nghịch hắn.
- Nạp Lan Yên Nhiên, chỉ cần ngươi cống hiến cho Vân Lam Tông những Đấu Kỹ đó thì khi mà ta đả bại Gia Mã Hoàng Thất thì ngươi là công đầu.(Vân Sơn)
Vân Sơn nghĩ dùng lợi ích để kích thích Nạp Lan Yên Nhiên nhưng nàng là bựa nào thông minh nữ hài làm sao mà nghe không hiểu Vân Sơn đang dụ dỗ mình.
Vân Vận cũng là nhíu mày, nàng có cảm giác khi mình gặp lại lão sư đã biến đổi rất nhiều.
- Haha, đây là bộ mặt thật của ngươi đi Vân Sơn?
- Thân là Tông chủ nhất Tông không có khích lệ hay động viên đệ tử mà mở miệng đòi Đấu Kỹ.
Cậy già lên mặt à?
- Ngươi là ai mà dám xen vào việc của Vân Lam Tông?(Vân Sơn)
Vân Sơn đối với người trào phúng mình đều không có sắc mặt tốt, đôi mắt đầy sát khí tập trung vào người Đường Long.
- Haha, ta là ai không quan trọng mà quan trọng là những Đấu Kỹ đó là do ta cho nàng.
Ngươi xuất hiện mở miệng là muốn nàng giao ra Đấu Kỹ.
Dựa vào cái gì?
- Hỗn tướng.(Vân Sơn)
Vân Sơn triệt để nổi giận, hắn phất tay lên và khí kình hướng Đường Long ám tập tới.
Đường Long bất vi sở động mặt cho khí kình đánh lên cơ thể mình, hắn là lông tóc không thương chút nào.
- Xem ra ngươi là muốn cầm Vân Lam Tông toàn diện khai chiến với chúng ta.