Đường Long và Tiêu Ngưng Nhi rời khỏi Luyện Đan Hiệp Hội, Tiêu Ngưng Nhi sắc mặt cực kì ngưng trọng, từ cuộc nói chuyện giữa Đường Long và Dương Hân thì Thần Thánh Thế gia có khả năng cấu kết với Hắc Ám công hội phản bội Quang Huy Thành.
- Đường Long, huynh nói xem Thần Thánh Thế gia phản bội Quang Huy Thành kết cục cũng không tốt thì bọn hắn sẽ đi đâu?(Tiêu Ngưng Nhi)
- Đương nhiên là đầu phục Hắc Ám công hội dọn tới thành trì bọn hắn đang ở.
- Thế giới bên ngoài thật có thành trì sao?(Tiêu Ngưng Nhi)
- Thế giới bao la mà chúng ta chỉ sinh sống ở trong thành trì không ra ngoài làm sao mà biết được thành trì có hay không?
Đường Long dẫn Tiêu Ngưng Nhi về Phủ thành chủ nhưng trên đường đi vẫn là nắm tay nàng.
Ngưng Nhi cũng rất vui vẻ, nàng ước gì có thể ở bên cạnh hắn mãi mãi.
Đường Long quay mặt ra nhìn Ngưng Nhi, thấy nàng cũng đang nhìn mình chợt nhắm mắt lại.
Hắn biết thời cơ của hắn đã tới rồi.
Từ từ, hắn đưa nhẹ đôi môi mình về phía Tiêu Ngưng Nhi.
Một nụ hôn ngọt ngào của hắn gửi gắm về nàng.
Hôn nhau được một phút, hắn buông ra.
Ngưng Nhin mở to mắt, đôi mắt long lanh như giọt nước nhỏ giọng.
- Long ca.(Tiêu Ngưng Nhi)
Tiêu Ngưng Nhi giọng nói nũng nịu gọi tên mình thì Đường Long sao mà chịu nổi, từ khi kết thúc học kỳ tại Thánh Lan Học Viện thì Hô Duyên Lan Nhược không có tới thăm, Dương Hân thỉnh thoảng khi đưa tiền và đan dược sẽ ở lại một đêm cùng hắn triều mien, Ám Tuyết và Thanh Tuyết thì đang tập trung lĩnh ngộ Pháp tắc cũng không có gặp mình.
Đường Long vươn tay ôm lấy vòng eo của Tiêu Ngưng Nhi kéo nàng vào lòng mình, Ngưng Nhi thấy nam nhân mình thích ôm mình thì nàng cũng biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì đối với mình nhưng không có phản cảm trái lại có chút chờ mong.
Đường Long nhẹ nhàng đặt Ngưng Nhi lên giường nằm ngửa ra.
Nàng ngại ngùng che mặt.
Hắn cười cười, sau đó cởi dần quần áo của cả hai.
Ngưng Nhi thấy tình lang đang cởi quần áo của bản thân ra, ngượng chín mặt nhưng cũng rất phối hợp giơ tay, nhấc chân để hắn có thể cởi cho dễ.
Đường Long ôm lấy cơ thể trần như nhộng của Ngưng Nhi cảm nhận hết từng đường cong ở cơ thể nàng.
Mới 14 tuổi nhưng nàng sở hữu một cơ thể hoàn mỹ, bộ ngực to tròn, vòng eo thon gọn không tì vết và cặp mông căng khiến hắn liên tưởng đây chính là sự hoàn mỹ nhất của tạo hóa.
Đường Long thâm tình nhìn Ngưng Nhi mà thủ thỉ với nàng.
- Ta sẽ yêu nàng trọn đời, dù có là ai cũng không động vào em được Ngưng Nhi.
Đường Long nói xong cũng là cúi đầu hôn lên môi Ngưng Nhi.
Ngưng Nhi nghe thấy những lời nói đường mật của hắn lại thấy Đường Long hôn mình cũng đáp trả, nàng vươn tay ôm đầu tình lang của mình.
- Ta cũng vậy Long ca.(Ngưng Nhi)
Đường Long hôn dần, từ từ đi xuống, hắn hôn nên cặp vú của Ngưng Nhi, hôn nên cái rốn của Ngưng Nhi.
Toàn bộ hành động của hắn làm Ngưng Nhi ngượng chín mặt, cơ thể nàng run một chút nhưng không có đẩy hắn ra.
Hôn đã rồi thì bàn tay tà ác của cậu cũng bắt đầu du tẩu khắp cơ thể đầy đặc của Ngưng Nhi, hai tay hắn bắt lấy bộ ngực D cup của Ngưng Nhi nhào nặn mà tiểu đệ cũng chào cờ chọc lấy bụng Ngưng Nhi khiến nàng khuôn mặt đỏ bừng lên không thôi.
Đường Long đưa tiểu đệ mình tới khe ngực sau đó đẩy vào, hai tay nhào nặn ngực Tiêu Ngưng Nhi ép tiểu đệ mình mà vuốt, Tiêu Ngưng Nhi cũng là trêu đùa bằng cách liếm lấy quy đầu.
Đường Long làm một hồi cũng là bắn ra tinh hoa mình dính đầy mặt Ngưng Nhi, Ngưng Nhi dùng tay mình chùi đi chất lỏng nóng hỏi dính trên mặt mình.
- Đây là thứ mà các ngươi nam nhân xuất vào trong chúng ta?(Ngưng Nhi)
- Ừ, nó cùng với thứ bên trong muội kết hợp lại sẽ thành một cái oa.
Ngưng Nhi nghe Đường Long nói là tạo oa cũng ngượng ngùng chín mặt, Đường Long xoay người bắt đầu chơi lấy bên dưới của Ngưng Nhi mà nàng thì dùng tay nắm vuốt liên hồi tiểu đệ và dùng miệng mút lấy.
Hai người lẫn nhau kích thích thì Ngưng Nhi dưới sự điêu luyện của Đường Long cũng nhịn không được mà phóng xuất dâm thủy của mình, vừa hay ngón tay Đường Long ở bên trong nên cả bàn tay của hắn bị ẩm ướt.
Ngưng Nhi vặn vẹo cơ thể một hồi cũng bình tĩnh lại, nàng không ngờ tới thủ pháp kích tình của Đường Long lại lợi hại như vậy, vỏn vẹo một hồi thôi đã khiến nàng lên cao trào.
- Hi vọng anh sẽ tận hứng khi chơi đùa với em.(Ngưng Nhi)
Ngưng Nhi dùng sức lật Đường Long ngã ra khỏi người mình mà nàng cũng ngồi dậy đi tới đặt mông lên bụng Đường Long.
Hai lần trước nàng chỉ là chủ động hôn vào má Đường Long thôi nhưng lần này nàng bạo gan hôn lên môi Đường Long, Đường Long cũng đáp lại bằng cách hai tay vòng qua người của Ngưng Nhi kéo nàng về phía mình và hôn sâu hơn, hiện tại cơ thể của Ngưng Nhi ép lên người của Đường Long mà bộ ngực D cup càng là ép chặt vào cơ thể.
- Ngưng Nhi, em xem nhũ hoa của em đã cứng rồi này.
Đường Long vừa nói vừa ngón tay khẽ búng lấy khiến cho Ngưng Nhi rên lên một tiếng yêu kiều đầy mị hoặc, cậu dùng miệng của mình ngậm lấy nhũ hoa mút lấy, tay lại lần mò xuống u cốc ẩm ướt của Ngưng Nhi mà đi vào trong động khắp nơi.
Ngưng Nhi cũng là rên rỉ không thôi theo khoái cảm của bộ ngực truyền tới do nhũ hoa của nàng đang được mút lấy và bên dưới truyền tới ngứa ngáy làm nàng nhịn không được mà rên rỉ lên.
- Giọng em nghe ngọt lắm đấy khiến anh kích thích không thôi.
- Chúng ta tới giai đoạn cuối cùng thôi.
- Ừm.
Huynh nhẹ thôi nhé, muội sợ đau.(Ngưng Nhi)
- Mọi chuyện cứ để huynh lo.
Đường Long lật mình lại đè Ngưng Nhi xuống giường sau đó hai tay bắt lấy cặp mông căng tròn của nàng mà đưa lên, tiểu đệ dần tiến tới âm đạo ẩm ướt mà Ngưng Nhi có chút căng cứng cơ thể.
Tiểu đệ xâm nhập vào bên tronh nhưng vì kích cỡ quá lớn khiến cho thành âm đạo bị mở rộng ra mang lại đau đớn cho Ngưng Nhi.
- Bên trong em thít quá.
- Ưm…cái đó của anh ở bên trong em…Ưm…đang dần to lên.(Ngưng Nhi)
Ngưng Nhi vì đau đớn mà dùng tay ôm lấy cơ thể Đường Long, tay ở trên lưng cậu cào xé vì dày vò, qua một lúc mời dừng lại.
Khi cự long đã khai thông được thông đạo rồi thì gặp cản trở chính là tấm màn mỏng.
Đường Long hơi dừng lại một chút rồi cũng đẩy mạnh một cái rồi cứ thế mà nhấp lấy liên hồi, theo từng cú nhấp của hắn mà Ngưng Nhi rên lên.
Hai người cứ thế mà chiến với nhau từ đêm khuynh tới tận sáng sớm mới dừng lại, một người là Yêu Linh Sư Bạch Ngân Ngũ tinh và một người là Yêu Linh Sư Hoàng Kim Ngũ tinh sức lực cùng tinh thần đều cường hạn nên mới đại chiến lâu như vậy.
Qua một đêm bị Đường Long dày vò thì Tiêu Ngưng Nhi cũng mệt mõi tựa vào ngực Đường Long ngủ thiếp đi.
Đường Long sắp xếp lại mái tóc tán loạn của Tiêu Ngưng Nhi sau đó nhẹ nhàng xê dịch cơ thể không đánh thức nàng dậy kéo chăn lên đắp lên người Tiêu Ngưng Nhi rời giường đi nấu cháo bồi dưỡng cho nàng.
Ngưng Nhi cũng là cơ thể mệt mỏi quá ngủ thiếp đi mà thôi, Đường Long có vận dụng một chút Dẫn lực của mình thoáng trị liệu cho nàng.
Đường Long một lúc sau trở về mà trên tay bưng là một tô cháo dinh dưỡng thì thấy Tiêu Ngưng Nhi đã thức dậy nhìn mình với ánh mắt đầy ôn nhu.
- Tỉnh rồi sao? Sao không ngủ thêm chút nữa?
- Không sao, cơ thể ta thì tự mình biết.(Ngưng Nhi)
- Ăn đi mà bồi bổ cơ thể.
- Long ca, huynh đã có mấy nữ nhân?(Ngưng Nhi)
- Tính luôn cả muội là năm, Hô Duyên Lan Nhược và Dương Hân thì chỉ cần nhìn vào hành động quá mức thân mật của các nàng thì biết được quan hệ của chúng ta rồi.
Ám Tuyết và Thanh Tuyết trên danh nghĩa là thị chủ thật chất là che dấu tai mắt người khác về sức mạnh của các nàng mà thôi, các nàng cũng là nữ nhân của huynh.
- Muội biết huynh tài hoa thế này chắc chắn trong tương lai sẽ có vô số nữ nhân theo đuổi, muội chỉ hi vọng ở bên huynh suốt cuộc đời này cho dù không cầu danh phận.(Ngưng Nhi)
- Ngốc nha đầu, đối anh thì các em đều ngang hàng như nhau.
Đường Long đang tính trò chuyện với Ngưng Nhi thì có người tới thông báo là Diệp Tông có việc tìm hắn.
Đường Long cũng gật đầu rồi dặn dò Ngưng Nhi vài câu sau đó tới thư phòng của Diệp Tông, ở đây trừ Diệp Tông ra có cả Diệp Tu.
- Long tiểu tử, ngươi kêu chúng ta mua nhiều tài liệu quá hiếm như vậy để làm gì mà có liên quan tới Diệp Duyên thủy tổ?(Diệp Tu)
- Ta muốn chế tạo một Linh Khôi để cho Diệp Duyên thủy tổ linh hồn nhập vào trong đó.
- Ngươi…(Diệp Tông)
- Đừng có trừng ta như vậy lão cha, vật không xấu chỉ có người dùng nó để làm việc xấu mà thôi.
Với lại hai người cam lòng để cho Diệp Duyên thủy tổ linh hồn tan biến sao?
Diệp Tông bị câu hỏi của Đường Long cho chế trụ, hắn sau đó thở dài mà ném cho Đường Long một giới chỉ.
Đường Long đưa tay tiếp nhận cũng không nói nhiều mà bắt đầu động thủ chế tạo Linh Khôi hình người, hắn tốn hao mấy canh giờ cũng chế tạo hoàn thành mà phía trên khắc rất nhiều Minh văn, lấy kiến thức của Diệp Tông và Diệp Tu liếc nhìn Minh văn mà Đường Long khắc lên không hiểu gì cả.
- Diệp Duyên thủy tổ ra đi.
Đường Long vung tay lên thì linh hồn Diệp Duyên thủy tổ xuất hiện, Diệp Duyên khi chứng kiến Linh Khôi hình người liếc mắt nhìn Đường Long một chút sau đó nhắm nhìn Minh văn được khắc trên đó.
- Tiểu tử, không ngờ ngươi biết cách chế tạo thứ tà ác này.(Diệp Duyên)
- Vật không xấu chỉ có người lợi dụng nó làm việc xấu mà thôi.
Diệp Duyên bằng vào con mắt của mình cũng nhận ra Minh văn khác trên Linh Khôi chính là Minh văn khống chế nhưng nó là nhận sự khống chế của hắn không phải là chủ nhân tạo ra Linh Khôi.
Diệp Duyên bay tới Linh Khôi rồi chui vào trong, phải mất một lúc lâu thì Linh Khôi cữ động được.
- Trải qua bao nhiêu năm thì cuối cùng ta cũng thoát ra được khỏi Thiên Huyễn Thánh Cảnh.(Diệp Duyên)
Diệp Duyên xoay sang nhìn Diệp Tông và Diệp Tu cảm ứng được từ trên huyết mạch quen thuộc.
- Các ngươi là hậu nhân của Lôi Đình Thế gia à?(Diệp Duyên)
- Bọn họ không phải là hậu nhân Lôi Đình Thế gia mà là người Phong Tuyết Thế gia.
- Tiểu tử, cái này ngươi không biết, Phong Tuyết thế gia chính là truyền thừa từ Lôi đình thế gia, là chi nhánh Lôi đình thế gia ta.(Diệp Duyên)
- Ngài là…(Diệp Tông)
- Ta là Diệp Duyên một trong năm thủy tổ sáng lập nên Quang Huy Thành đồng thời cũng là Gia chủ một thời Lôi Đình Thế gia.(Diệp Duyên)
Diệp Tông và Diệp Tu nghe được Diệp Duyên giới thiệu thì mặt biến sắc lập tức chắp tay quỳ xuống.
- Phong Tuyết Thế gia – Diệp Tông bái kiến lão tổ.(Diệp Tông)
- Phong Tuyết Thế gia – Diệp Tu bái kiến lão tổ.(Diệp Tu)
- Không cần phải cung kính với ta như vậy.
Ta muốn đi nhìn Quang Huy Thành giờ phát triển đến hiện trạng nào.(Diệp Duyên)
Đường Long dẫn Diệp Duyên đi khắp Quang Huy Thành dạo vài vòng, ánh mắt Diệp Duyên nhìn có chút tang thương vì khi xưa phạm vi Quang Huy Thanh rất rộng nhưng không ngừng bị Yêu thú tập kích mà phải co rút lại tới phạm vi như hiện giờ.
Đường Long và Diệp Duyên đang đi thì bất chợt nghe được tiếng rống của một cô gái từ phía xa.
- Lục Phiêu, ngươi dám làm mà không dám nhận, đứng lại cho lão nương.(Tiêu Tuyết)
Đường Long ngưng thần thì thấy được đằng xa có hai thân ảnh một chạy một truy tung.
Tên phía trước đúng là tên nhóc Lục Phiêu bạn thân của Nhiếp Ly còn người sau là một cô bé có khuôn mặt dễ thương, thân hình nhỏ con nhưng lại có bộ ngực chỉ thua kém Hô Duyên Lan Nhược một chút, đúng là chuẩn mặt học sinh ngực phụ huynh.
- Tiêu Tuyết à?
Đường Long tạm thời không có để ý đến Lục Phiêu và Tiêu Tuyết, hắn hiện tại trong đầu hồi tưởng lại trong nguyên tác vì cuộc đời của Lục Phiêu với Tiêu Tuyết.
Hai người bọn họ là thanh mai trúc mã, nhưng do tên Lục Phiêu đó ham chơi, thiên phú lại chẳng ra gì nên không có môn đăng hộ đối.
Tiêu Gia phải gả Tiêu Tuyết cho người khác.
Đến lúc Quang Huy Thành bị hủy, hai người mới kết bái một lần cuối trước khi lao vào quyên sinh với nhau.
- Đúng là ngu xuẩn, nếu ngươi có gan thì Tiêu Tuyết đã cùng ngươi cao chạy xa bay rồi, đồ đàn ông hèn nhát.
Dựa theo cảm nhận của hắn thì Tiêu Tuyết thực lực là Yêu Linh Sư Thanh Đồng Nhất tinh không lý nào là không biết có người đang theo dõi mình, với lại nàng liên tục mở cửa sổ cũng đã ra ám hiệu rõ ràng như vậy rồi, mỡ dâng đến miệng còn không biết húp.
- Tiêu Tuyết đi về.(Tiêu Phong)
- Cha.(Tiêu Tuyết)
Cha Tiêu Tuyết tên là Tiêu Phong, một thương nhân.
Tiêu gia cũng không phải thuộc hàng ngũ quý tộc gì đó trong nhà cao thủ duy nhất là hắn với tu vi Võ giả Thanh Đồng Ngũ tinh còn lại mọi người không có chí tu luyện, chỉ chăm chăm làm ăn kiếm tiền.
Hắn chỉ có một nữ nhi duy nhất là Tiêu Tuyết, Tiêu Tuyết năm nay 14 tuổi, tu vi Thanh Đồng Nhất tinh cũng không đến nỗi nào, mong muốn nàng tương lai sẽ có muột cuộc sống hạnh phúc, không tu vi vượt qua mình thì cũng phải gả vào danh gia vọng tộc nhưng thấy nàng chỉ ngày ngày nô đùa cùng với thằng nhãi con nhà Lục gia, tu vi thì kém ngày ngày lêu lổng.
Lục gia cũng là một thương nhân, tuy nhiên gia chủ Lục Gia là Lục Ninh - cha Lục Phiêu tu vi cũng chỉ là võ giả thanh đồng ngũ tinh, so với hắn bằng nhau nên hắn cảm thấy Lục gia không tương xứng với mình.
- Mau về ngay, con gái con nứa chả ra hệ thống gì cả.(Tiêu Phong)
Tiêu Tuyết cắm cụi mặt đi về, trong nhà mẹ nàng mất sớm, từ khi còn bé cha nàng đã phải trèo chống cả gia tộc, nuôi bản thân ăn học nên nàng rất sợ cha, cha nàng nói một nàng không dám nói nửa chữ.
Thấy con gái mình đã đi xa, Tiêu Phong quay lại nhìn Lục Phiêu bằng ánh mặt khinh thị.
- Đừng có qua lại với tiểu nữ nữa, ngươi không xứng.(Tiêu Phong)
Từng lời thâm độc bay thằng vào não Lục Phiêu, hắn chỉ biết đứng đó cúi đầu không dám nói gì, ngay cả khi Tiêu Phong đã đi xa.
- Đúng là hèn nhát không bằng một góc của tên Nhiếp Ly, dù sao trong nguyên tác Nhiếp Ly là không sợ ai dám cãi với Diệp Tông, chỉ biết theo sau nịnh nọt Nhiếp Ly nếu không phải Nhiếp Ly hiến kế thì ngươi còn lâu mới cưới nàng về tay.
Đường Long cảm thấy khá là đáng tiếc với Tiêu Tuyết, với thân hình cũng như là có cách tu luyện đúng cách và Công pháp phù hợp thì nàng thực lực không chỉ là Thanh Đồng Nhất tinh đơn giản như vậy.
Đường Long vừa nghĩ cách vừa đi về phía Tiêu gia.
Tiêu gia
Tiêu Phong dẫn con gái mình về cũng nhịn không được mà cho nàng một cái tát vào mặt.
Tiết Tuyết bụm má, nước mắt ngắn nước mắt dài, đây cũng không phải lần đầu nàng bị cha đánh.
- Ta đã bảo không được qua lại với tên tiểu tử nhà Lục gia cơ mà, ngươi có còn coi ta là cha ngươi không.(Tiêu Phong)
Tiêu Phong hướng Tiêu Tuyết nói ra muốn cùng mình tối nay đi giao hàng, Tiêu Tuyết im lặng không nói lời nào chạy về phòng mình.
Tối hôm đó
Một đội xe trở hàng của Tiêu gia được chuẩn bị, mục tiêu là đến cửa đông giao hàng cho một gia tộc ở đó.
Tiêu Phong làm chủ đội, nhìn thoáng qua nữ nhi mình ở phía sau.
Hắn thấy mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng vội xuất phát.
Đi giao hàng kiểu này đối với Tiêu Phong không phải là lần đầu, đi từ Tiêu gia đến cửa đông con đường cũng không có gì nguy hiểm, chỉ có mỗi một đoạn đường đi qua nghĩa địa, xung quanh không một bóng người khiến không khí thường xuyên ngột ngạt, nhưng hắn chưa từng gặp phải cái gì bất thường bao giờ.
- Không khổ ta mất hơn 5 phút trả giá cũng kiếm được một món hời.(Tiêu Phong)
Đoàn xe của Tiêu Gia đã xong lượt đi, bây giờ cả lũ tiếp tục đi về nhà.
Đi ngang qua nghĩa địa, Tiêu Phong thấy lúc đi không thấy gì lạ nên lúc về chắc cũng không sao nên hắn buông lỏng cảnh giác.
Đúng lúc này, dị biến phát sinh, một bóng đen từ bia mộ nhảy ra đứng chặn trước đầu xe.
- Đem tiền giao hết đây đồng thời nàng lưu lại.(Hắc y nhân)
- Đừng có mơ.(Tiêu Phong)
Tiêu Phong cười lạnh, hắn nhìn không ra tu vi mấy tên trước mặt nhưng nghĩ bọn chúng chắc cũng chỉ là Thanh Đồng Nhị tinh thôi cũng lao lên, tung chưởng.
- Nộ Chưởng.(Tiêu Phong)
- Châu chấu đá xe.
Phật Nộ Chưởng.
Hai chưởng chạm nhau và Tiêu Phong bay ngược về sau, miệng thổ huyết, vừa rồi khi động thủ thì hắn cảm nhận được khí tức hắc y nhân tỏa ra là Võ giả Bạch Ngân Tam tinh, lúc muốn thu tay lại cũng không kịp.
- Lão già, chỉ cần ông để cho nàng đi theo ta thì sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu không ta giết bọn họ rồi mang đi.
- Đừng có mơ.(Tiêu Phong)
Đường Long gật đầu tỏa ra như hiểu biết thì dậm chân một cái, mặt đất nhô lên những gai nhọn mà bao vây đám người.
Tiêu Tuyết thấy vậy cắn răng hướng Đường Long đi tới đồng thời hô to.
- Dừng lại, ta đi với ngươi.(Tiêu Tuyết)
- Hảo.
Đường Long mang đi Tiêu Tuyết nhưng không có đem nàng cảnh giới cho phong ấn mà chỉ vát nàng lên vai hướng một phương hướng chạy đi.
- Ngươi đến cùng là ai? Vì sao lại mang ta đi?(Tiêu Tuyết)
- Tiêu Tuyết Tiêu gia con cháu.
Có một kiện sự tình rất thú vị mà ta muốn cho ngươi xem.
Đường Long lúc này cũng lộ ra dung mạo của mình, Tiêu Tuyết thấy dung mạo của Đường Long thì chấn kinh cùng sửng sốt không thôi, không phải là nàng biết danh tính của Đường Long là vẻ đẹp của cậu, trái tim nàng đập loạn liên hồi.
Đường long dù không nhìn vẫn biết được là Tiêu Tuyết nhìn mình thì khóe miệng nhất câu, hắn dẫn Tiêu Tuyết lẻn vào trong Lục gia, điều này làm cho Tiêu Tuyết khó hiểu.
Toàn bộ Lục gia chỉ có Lục Ninh là Võ giả Bạch Ngân Tam tinh nhưng hắn cũng không cảm nhận được có hai thân ảnh lẻn vào trong Lục gia.
- Ngươi muốn dẫn ta đi đâu?(Tiêu Tuyết)
- Quan sát Lục Phiêu hoạt động ban đêm.
Đường Long đưa Tiêu Tuyết gần tới phòng Lục Phiêu thì hai người nghe được bên trong truyền ra âm thanh quái dị cùng với những tiếng rên rỉ đầy xấu hổ của nam nữ.
Đường Long nhẹ nhàng hé cửa đủ để nhìn vào trong phòng sau đó ra hiệu cho Tiêu Tuyết nhìn vào trong, Tiêu Tuyết không hiểu chuyện gì cũng là nhìn vào trong thì thấy được tình cảnh bên trong liền dùng tay bịt miệng mình lại.
Tiêu Tuyết nhìn thấy bên trong gian phòng là Lục Phiêu đang cùng một cô gái lạ mặt, sắc mặt hiện rõ vẻ chấn kinh cùng thất vọng tội cùng.
Đường Long thấy cảnh này cũng là đắc ý trong lòng, hắn cách đây không lâu mới biết được theo thực lực của mình đột phá một đại cảnh giới thì năng lực và huyết mạch sẽ theo đó mà phá phong ấn, khi hắn đột phá Yêu Linh Sư Hoàng Kim Nhất tinh thời điểm liền cảm thấy đôi mắt mình nhói đau, khi cảm giác đó biến mất thì hắn cầm giương lên quan sát liền phát hiện con mắt hắn đã biến thành Seinegan đồng thời cũng sở hữu được Đồng thuật – Thôi mien.
Đường Long nhớ tới lần trước Lục Phiêu đôi mắt có chút tham lam cũng như là lời nói dơ bẩn khi nói chuyện với Nhiếp Ly về Tiêu Ngưng Nhi thời điểm cũng là quyết định dạy hắn một bài học.
Thế là khi hắn nhìn thấy Lục Phiêu và Tiêu Tuyết truy đuổi nhau trên đường sáng mai cũng lên kế hoạch cho chuyện này.
Đường Long đi điều tra bất ngờ phát hiện Lục Phiêu trừ nhìn trộm Tiêu Tuyết tắm rữa ra thì có đi trêu chọc một cô gái khác hơn nữa cô gái này lại có hảo cảm với Lục Phiêu nên hắn dùng năng lực của Seinegan thôi mien cả hai người rồi đem cả hai ném vào trong phòng Lục Phiêu cũng là rắc một chút xuân dược vào trong phòng.
Hoàn thành xong mới đi chặn đội xe chở hàng Tiêu gia bắt Tiêu Tuyết tới đây chứng kiến cảnh này cũng là khiến nàng thất vọng với Lục Phiêu.
- Chuyện này là như thế nào?(Tiêu Tuyết)
- Lục Phiêu theo Nhiếp Ly đạt được điểm cơ duyên cảnh giới đại tăng nhưng đổi lại ham muốn tình dục lại tăng lên ngạch nổi là hắn không tìm được thích hợp đối tượng cùng với nhịn nhiều như vậy thì đêm nay cũng tới điểm giới hạn mà bạo phát.
- Hắn tu luyện tà công?(Tiêu Tuyết)
- Không hẵn là vậy, chắc hẵn là Công pháp tu luyện của hắn có yêu cầu khắc khe nào đó chưa tìm được giải đáp.
- Chúng ta về thôi, Lục Phiêu quá làm ta thất vọng.(Tiêu Tuyết)
- Ừm.
Tiêu Tuyết không biết rằng trong phòng Lục Phiêu cũng là khóc không ra nước mắt, hắn căn bản là không biết cô gái trên giường là ai mà cơ thể hắn không nghe theo sự sai khiến của hắn.
tựa như là con thú hoang trong mùa động tình vậy căn bản là không dừng được.
Tiêu Tuyết tâm lý đối với Lục Phiêu nên Đường Long thừa lúc vắng mà vào không ngừng an ủi cũng như là trêu chọc nàng để cho nàng quên đi nổi buồn của mình.