Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 434: Đường Nguyệt Thỉnh Cầu






Hiện tại, mặc dù Đường Long không có vào trạng thái Minh Tu nhưng tu luyệ của hắn vẫn tiếp tục phát triển, loại tốc độ phát tiển e rằng cũng không chậm.


Cụ thể Tiểu Nê Thu trụy cung cấp năng lượng cho hắn tu luyện tăng lên bao nhiêu.
Tạm thời Đường Long chưa thể so sánh được.


Tóm lại, hắn ở cái tiểu khu này hai tháng, Đường Long chỉ làm có một việc đó chính là chuyên tâm tu luyện.
Hắn cũng không thể xác định mình có thể học được nó như Sơ giai lúc trước hay không.
Đó chính là hắn chỉ cần nửa năm là có thể hoàn thành quá trình phóng thích Ma pháp.


Hai tháng này hắn nâng Trung giai Ma pháp Lôi hệ và Hỏa hệ lên cấp 2 rồi dừng lại sau đó toàn lực trùng kích Trung giai cho Băng hệ và Thủy hệ, nhờ vào Cao cấp Tinh Trần Ma khí tiểu Nê Thu trụy gần hết hai tháng hắn cũng thành công rồi.


Ngũ nữ cũng tiến bộ không ngừng, dưới tác dụng của Cao cấp Tinh Trần Ma khí Nê Thu lắc mà thực lực cũng đại tăng.
Chu Mẫn Hỏa hệ cấp 3 đã dừng lại lâu rồi mấy hôm trước đã thành công tấn thăng lên Trung giai Hỏa hệ.
Trương Lộ Oánh Phong hệ cấp 2 cũng lên được Phong hệ cấp 3 gần đạt được Trung giai rồi, trải qua một lần cảnh giới huyết sắc tai nạn mà nàng tâm tính cũng kiên định lên rất nhiều.
Diệp Tâm Hạ Trì Dũ hệ cấp 3 tùy thời đề thăng lên Trung giai Trì Dũ hệ.
Quách Thải Đường cắm ở Băng hệ cấp 3 mấy năm rồi nay nhờ Nê Thu lắc mà tấn thăng lên Băng hệ Trung giai.
Lâm Vũ Hân Thủy hệ Trung giai cấp 1 lên tới Thủy hệ Trung giai cấp 2.


- Tốt, dù sao thì ta cũng luyện tập được khá lâu rồi.
Để xem thời gian tới nên làm gì để kiếm tiền đây.


Đường Long về nhà thấy được ngũ nữ trò chuyện vui vẻ thì nở nụ cười hài lòng, hắn chào hỏi các nàng xong vọt vào trong nhà tắm thanh tẩy cơ thể.


- Các cậu có để ý hay không hình như anh ấy càng cường đại lên.(Chu Mẫn)

- Trên người anh ấy có thể cảm nhận được Băng hệ khí tức.(Quách Thải Đường)

- Không những thế Thủy hệ khí tức cũng có.(Lâm Vũ Hân)

- Chẳng lẽ anh ấy đi thức tỉnh lần hai?(Trương Lộ Oánh)

- Không đâu, nếu có chắc chắn sẽ thông báo cho chúng ta cùng đi vì trong số chúng ta có người lên Trung giai chưa có thức tỉnh lần 2.(Diệp Tâm Hạ)

- Chắc là cảm nhận lầm đi.(Chu Mẫn)

Ngũ nữ nhất chí cho rằng mình cảm nhận lầm nhưng mà các nàng không ngờ rằng mình đoán đúng rồi, Đường Long ngoài Lôi hệ và Hỏa hệ Trung giai ra thì có thêm Băng hệ và Thủy hệ Trung giai nữa.
Vì Băng hệ và Thủy hệ đều lên Trung giai nên thường xuyên Đường Long ra ngoài làm quen với Băng hệ và Thủy hệ.
Vừa hoàn thành luyện tập.
Trong túi quần của Mạc Phàm có tiếng điện thoại rung lên.


- Alo, Đường Long phải không?(Đường Nguyệt)

Đường Long mở màn hình ra nhìn thì thấy đây là một số lạ đang còn băn khoăn trong lòng có nên mở máy lên hay không, một giọng nói quá đổi quen thuộc với cậu vang lên.


- Lão sư Đường Nguyệt có thể nghe được giọng nói của cô thêm một lần nữa quả thực quá tốt.


- Làm sao? Ngươi tưởng là lão sư của ngươi cũng bị vướng vào tai nạn Bắc Thành sao?(Đường Nguyệt)

- Haha làm sao có thể chứ, với thực lực lão sư cộng thêm Hỏa hệ và Ám hệ thì Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang sao mà làm thương được.


- Thế Đường Nguyệt lão sư có chuyện cần ta giúp sao?

- Hihi, ngươi trốn xa quá nên ta tìm không thấy ngươi.
May mà ta hỏi thăm Trảm Không mới biết được người được bố trí tới khu an cư ở Thượng Hải.(Đường Nguyệt)

- Sao người lại chạy tới đại Ma đô cơ chứ? Nơi này có nội tình sâu lắm.
Mục Thị nếu như ở trong Ma đô Thượng Hải cũng chỉ được xem là một tiểu gia tộc mà thôi.
Nếu như ngươi gây chuyện hoặc là trêu trọc đại thế gia gì đó thì…(Đường Nguyệt)

- Cầu phú quý trong nguy hiểm, không có cạnh tranh sao mà tiến bộ được.
Lão sư cũng biết tính tình của ta mà.


- Ngươi ý thức được là tốt rồi, xác thật là ta có việc muốn nhờ.(Đường Nguyệt)

- Ta đang ở trong một cái thị trấn tên Thiên Bắc của Hàng Châu.
Ta lúc này đang thi hành nhiệm vụ.
Ngươi đang rãnh rỗi thì tới đây một chuyến xem sao.
Vừa hay ta sẽ tiến cử người.(Đường Nguyệt)

- Thi hành nhiệm vụ? Lão sư Đường Nguyệt, rốt cuộc ngài là thần thánh phương nào vậy? Có thể tiết lộ cho học sinh biết một chút được hay không?

- Tới lúc đó ta sẽ nói cho người biết.
Tóm lại người có tới hay là không?(Đường Nguyệt)

- Tất nhiên là tới rồi, giờ ta tu luyện có chút khô khan nên cần cái gì giải tỏa.


- Ngươi chắc hẳn là lên Trung giai Ma pháp sư rồi?(Đường Nguyệt)

- Vâng, cả Chu Mẫn cũng lên Trung giai rồi.


- Ồ nàng cũng lên Trung giai rồi sao? Chỉ cần lần này ngươi đi cùng ta thì chỗ tốt không thiếu đâu.(Đường Nguyệt)

- Thức tỉnh thach cũng được sao?

- Thức Tỉnh Thạch….
Ôi trời! Cái thứ này sao, làm xong vụ này.
Ta sẽ dẫn ngươi tới Hiệp Hội Ma pháp thức tỉnh.(Đường Nguyệt)

Hàng Châu cũng gần với Thượng Hải hoặc có thể nói là hai khu vực ngoại thành của hai tòa thành này tiếp giáp với nhau.
Đường Long dựa theo chỉ dẫn của Lão sư Đường Nguyệt có dáng người mê người kia cũng đã tới được một cái trấn nhỏ của vùng Giang Nam ở phía Bắc Hàng Châu.


Trấn nhỏ này có tên là Hí Thủy.
Nghe cái tên là biết cái trấn này có nhiều nước rồi nhưng sau khi cậu ngồi xe tới nơi mới phát hiện ra rằng cái trấn nhỏ này đất đai nứt nẻ và hoang phế.
Quả thật nó khác xa với trí tưởng tượng trong đầu của hắn về cái vùng Giang Nam đầy sông nước này một trời một vực.


Trấn nhỏ này có cảnh sắc rất là cổ xưa.
Đây cũng là một nơi du lịch không tệ.
Trong trấn còn có mấy cái khách sạn tương đối là lâu đời, Đường Long dựa theo địa chỉ đại mỹ nữ Đường Nguyệt đưa cho cuối cùng cũng tìm thấy được khách sạn có tên là Hữu Gian.
Từ tên cửa sổ hành lang hắn đã nhìn thấy một cô gái có vóc dáng hình chữ S đầy khiêu gợi ngồi uống nước khiến cho cậu nhìn thấy mà cảm thấy khó chịu trong người.
Hình như Đường Nguyệt cũng đã nhìn thấy Đường Long đi tới rồi.
Nàng tiêu sái bước về phía hắn.
Hai con mắt thu thủy cùng điệu cười khanh khách nhìn chăm chú vào Đường Long đang bước tới.


- Lão Sư Đường Nguyệt, người có thể không xinh đẹp động lòng người được hay không?

- Thế còn ngươi thì sao.
Tuổi còn nhỏ mà đã đạt tới cảnh giới Trung giai Ma Pháp Sư rồi.
Nếu như đặt ở trong đại thế gia hoặc Hiệp Hội Ma pháp thì người cũng là một loại thiên tài rồi.(Đường Nguyệt)

- Tinh Đồ chi Thư, vào trong Hiệp Hội Ma pháp để thức tỉnh lần hai.
Ta rất tò mò không biết thân phận của Đường Nguyệt lão sư là gì?

- Chỉ là ta không hiểu tại sao ngươi lại chạy tới trường Thiên Lan ma pháp cao trung làm giáo viên dạy học sinh cơ chứ? Chẳng lẽ người tới nơi này để làm một số công việc bí mật không cho ai biết.


- Thẩm Phán của Hiệp Hội Ma pháp, ngươi có biết không?(Đường Nguyệt)

- Có nghe qua một chút.
Nghe nói đây chính là một đám thi hành pháp luật của Ma Pháp Sư cao nhất có nhiệm vụ chuyên bắt các tội phạm đặc biệt.


- Đúng vậy, ta chính là một thành viên trong đó.
Thực tế thì kế hoạch nhắm vào Bắc Thành của Hắc Giáo Đình chúng ta cũng có phát hiện ra được.
Đáng tiếc là chúng ta cũng không có ngờ tới âm mưu của bọn hắn lại lớn như vậy.
Lấy lực lượng của chúng ta thì cũng chỉ có thể kiềm chế được một người của Hắc Giáo Đình tên là Tát Lãng mà thôi.
Chuyện còn lại cũng chỉ có thể trông cậy vào đám Trảm Không mà thôi… Mà chuyện này cũng là do ta.
Nếu như ta có thể nhận ra mục đích của bọn Hắc Ám Giáo Đình kia sớm hơn thì cũng đã không xảy ra trận tai họa như vậy rồi.(Đường Nguyệt)

- Bên trong Thẩm Phán của Hiệp Hội Ma pháp chắc chắn là có gian tế, đến cả Quân đội và Mục thị cũng bị chúng cài vào cũng có thể suy đoán ra được là bên trong Thẩm Phán của Hiệp Hội Ma pháp có gian tế hay phản đồ.


- Ngài tới Bắc Thành còn chưa tới 2 năm.
Mà cái đám Hắc Ám Giáo Đình kia đã sắp đặt sẵn âm mưu này từ 10 năm trước.
Bọn họ đã đưa người vào nằm vùng.
Lập ra kế hoạch từng bước một.
Mà cấp trên cũng không có coi trọng sự việc liên quan tới Bắc Thành.

Chứ không thì tại sao chỉ phái mỗi mình người tới Bắc Thành để nằm vùng.


Đường Nguyệt có chút giật mình khi Đường Long chỉ dựa vào những thông tin mà nàng vừa nói đã đoán được đại khái kế hoạch của Hắc Giáo Đình và Thẩm Phán của Hiệp Hội Ma pháp.


Tất nhiên là trận tai họa Bắc Thành này đã được mưu tính từ rất lâu rồi.
Mà cái đám Thẩm Phán này cũng đã có phát hiện ra và cho người nằm vùng ở đây.
Hơn nữa còn bắt Đường Nguyệt một mực ở trong Bắc Thành.
Cho nên có thể xem cái đám Thẩm Phán này cũng không phải là một đám ngu ngốc, không biết làm việc.


- Ngày hôm nay, tất cả tin tức về vụ tại họa ở Bắc Thành đều được truyền thông truyền đi khắp cả nước rất là nóng bỏng.
Hơn nữa tin tức về Hắc Giáo Đình cũng được công khai ra ngoài cho người dân biết mà những tin tức ta thu thập được đã trình báo cho cấp trên biết.
Đã có Thẩm Phán cao tầng tiếp nhận chuyện này.
Ta tin tưởng không bao lâu nữa bên phía Thẩm Phán sẽ cho Bắc Thành một cái công đạo.(Đường Nguyệt)

- Ta cũng không quan tâm lắm đâu, chỉ cần bọn Hắc Giáo Đình không tìm ta phiền phức hay động vào người thân bên cạnh thì không đáng kể nhưng chúng dám rục rịch một cái thôi là ta gặp một người giết một người.


- Dù người đó là Cao giai Ma pháp sư hoặc Siêu giai Ma pháp sư?(Đường Nguyệt)

- Bọn Hắc Giáo Đình thực lực cùng lắm là cao tầng nhất hai người thần bí nhất kia là Siêu giai Ma pháp sư và những kẻ khác là Cao giai Ma pháp sư mà thôi.
Nếu không làm sao mà bọn chúng lại trốn đông trốn tây như Cự Nhãn Tinh Thử.


- Ha hả.(Đường Nguyệt)

- Lần này Đường Nguyệt lão sư gọi ta tới đây chắc có liên quan tới Hí Thủy thị trấn này đi, nghe tên cũng biết là thị trấn phải tràn ngập nước nhưng ngược lại khô cằn quá đổi.
Chắc là nơi này xuất hiện thiên tài địa bảo Hỏa hệ mới gây nên hoặc là có thứ gì đó tác yêu tác quái.


- Ngươi quan sát cũng cẩn thận lắm.
Đúng như ngươi nói, Cái trấn nhỏ Hí Thủy này toàn bộ nguồn nước đều bị khô cạn.
Nó khô hạn giống như vùng Tây Bắc vậy.(Đường Nguyệt)

- Ta thu nhập được những đầu mối khá ít cộng thêm thân phận của ta nhạy cảm rất dễ bị phát hiện.
Ngươi sẽ ở lại đây theo dõi người kia, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì cái người kia bị Thẩm Phán chúng ta nghi ngờ sẽ tìm thấy được đáp án trên người của hắn.(Đường Nguyệt)

Đường Nguyệt chỉ chỉ vào một cái cửa sổ bên ngoài hành lang.
Ở đó có một người giả dạng rất giống một vị nam tử.
Đường Long theo hướng Đường Nguyệt chỉ cũng thấy được đàn ông khả nghi.


- Xác thật hắn có vấn đề.


- Dựa theo kinh nghiệm của ta thì những chuyện khác thường có yêu.
Cái này yêu thì thường là do bọn Ma Pháp Sư có tính cách méo mó gây ra.
Ở trong cái thế giới cũng có không ít Ma pháp sư có tâm thuật bất chánh, bọn họ mặc dù không có gia nhập vào Hắc Giáo Đình nhưng những chuyện thương thiên hại lý cũng làm không ít.
Còn chuyện giết người cướp của thì như cơm bữa đối với bọn họ rồi.


- Ồ vậy ta có lỡ tay đánh chết hắn cũng không sao?

- Có thể cho là như vậy nhưng chỉ được phép ra tay khi đã thu nhập được thông tin quan trọng hoặc nguy hiểm tính mạng.(Đường Nguyệt)

- Đã rõ.
Nhận đồ của người khác phải nghiệm túc làm việc thôi.


- Ngươi cái thằng đểu giả này.
Không cho ngươi một chút chỗ tốt thì ngươi sẽ không làm việc đàng hoàng hay sao?(Đường Nguyệt)

Đường Long tiếp tục ngồi uống trà của mình nhưng Kenbushoku Haki của cậu đã thả ra ngoài theo dõi nhất cử nhất động của người mà Đường Nguyệt cho là khả nghi.
Lâu lâu hắn lại dùng kí hiệu tay truyền đạt thông tin cho Đường Nguyệt, khi thấy tên nam tử mà họ theo dõi đi xa khỏi tầm mắt thì hai người đứng lên theo đuôi hắn một khoảng cách, cả hai đều nghe được người mà mình theo dõi hỏi tình hình của Hí Thủy thị trấn này từ những người xung quanh.


Nam tử đội mũ theo chỉ dẫn của lão nông liền đi lên thượng nguồn con suối tìm kiếm nguyên nhân dẫn tới khô cạn.
Đường Long và Đường Nguyệt phải chờ tên nam tử đội mũ đi xa mới đuổi theo vì xung quanh hoang tàn vắng vẻ không thích hợp cho họ núp khi đối phương phát hiện ra.


Đuổi theo được một đoạn cả Đường Long và Đường Nguyệt cảm nhận được có người đang tới, Đường Nguyệt lập tức hành động, nàng kéo Đường Long vào một gốc cây và một luồng hắc ám nồng ấm đột nhiên tập kích hắn.
Dưới tán cây, bóng dáng hai người như hai đôi tình nhân đang còn hôn nhau dưới gốc cây vậy.
Thân hình hai người lờ mờ dần đi rồi dần dung nhập vào dưới bóng cây.
Cho đến khi biến mất hoàn toàn.


Ngay sau đó một cỗ khí tức hắc ám nồng nặc tràn ngập xung quanh.
Thậm chí Đường Long cúi đầu xuống còn không nhìn thấy thân thể của mình đâu.
Chỉ có tới tận nơi nhìn kỹ mới có thể thấy được một cái đường viền hình người ở dưới bóng cây mà bóng dáng lão sư Đường Nguyệt thì từ đầu tới chân hoàn toàn không thể nhìn thấy luôn.
Giống như nàng chưa từng tồn tại ở đây vậy nhưng mùi thơm mê người và cái thân thể mềm mại nóng bỏng kia.
Lúc nãy, Đường Long được thưởng thức toàn bộ khiến cho tâm trạng hắn lúc này rất là hưng phấn.
Sau khi hai người ẩn thân thì cách đó không xa có tiếng bước chân truyền tới.
Hắn nghe tiếng bước chân thì suy đoán được rằng số lượng người đi tới đây cũng không ít.


Bằng vào Kenbushoku Haki của mình, Đường Long cũng nhận ra người tới chính là thợ săn Ma pháp sư.
Thợ săn ma pháp sư thường xuyên ra ngoài khu vực an giới.
Bọn họ thường xuyên chống lại thiên nhiên và yêu ma.
Bọn họ trang bị một thứ mà nhìn rất là bắt mắt, nhìn vào là có thể nhận ra ngay.


- Các ngươi tin ta đi.
Nơi này chắc chắn sẽ xuất hiện Linh Chủng Hỏa Hệ.
Cái đám ngu xuẩn kia còn tưởng rằng là do khô hạn nên mới như thế này.
Buồn cười quá đi mất.
Ha ha ha….
Một Linh Chủng Hỏa Hệ có thể bán được bao nhiêu tiền chắc các người cũng biết.
Nhân lúc nơi này còn chưa có mấy người phát hiện ra.
Chúng ta nhanh chóng đem cái Linh chủng Hỏa hệ này hái xuống thì ngay lập tức chúng ta sẽ phát tài.(Phan Hùng)

- Phan Hùng.
Người đừng có mà giở trò với chúng ta nha.
Chúng ta bỏ qua nhiệm vụ treo thưởng để tới nơi này với ngươi.
Nếu như một cọng lông cũng không có thì… Hừ hừ.(Nam tử đeo kính)

- Theo ta thấy nơi này hơn một nửa là xuất hiện Linh Chủng Hỏa hệ rồi.
Nếu như khô hạn thật thì không thể nào trong một thời gian ngắn như vậy biến nơi này thành như thế này.
Nơi này chính là Giang Nam đấy.
Luôn luôn ẩm ướt.
Thế mà nó khô cằn không khác gì vùng sa mạc Tây Bắc kia.(Nam tử đeo kính)

- Được, vậy chúng ta sẽ góp thêm chút sức lực.
Nhanh chóng tìm kiếm ra vị trí của Linh Chủng Hỏa Hệ.(Phan Hùng)

- Haha, lần này có lẽ là phát tài thật.(Nam tử đeo kính)

- Phan Hùng, chúng ta biết ngươi là Hỏa hệ ma pháp sư.
Linh Chủng Hỏa hệ này ngươi cũng không thể nào luyện hóa được đâu mà vật này đối với chúng ta mà nói.
Chúng ta cũng luyện hóa không được.
Cho nên phương pháp tốt nhất là bán nó đi, sau đó chúng ta chia tiền.(Nam tử đeo kính)

- Linh Chủng Hỏa hệ?

Đường Long xoay nhìn Đường Nguyệt ý bảo cầu nàng một lời giải thích.


Lão sư Đường Nguyệt có một khuôn mặt hình trái xoan rất đúng chuẩn.
Hai con mắt sáng ngời, lóng lánh, sống mũi cao gầy đầy gợi cảm.
Cái miệng nhỏ nhắn, đỏ tươi mê hoặc.
Da thịt nàng trắng nõn hồng nhuận, gần như không tìm thấy được một chút tỳ vết nào.
Lão sư Đường Nguyệt thấy Đường Long đang còn híp mắt nhìn mình với một ánh mắt rất là háo sắc, nàng hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.


- Dám không tôn trọng lão sư? Nếu là trước kia ta sẽ cầm gậy đánh cho ngươi tới chết rồi đó.(Đường Nguyệt)

- Đường Nguyệt tỷ tỷ.
Người nhìn kỹ hộ lại ta một chút được không? Ngươi bây giờ đang còn câu dẫn ta đấy.
Nếu là trước kia chắc chắn bị bắt cho vào rọ khiêng đi rồi đấy.


Đường Nguyệt thấy đám người kia rời đi mới vội vàng thả Đường Long ra.
Một giây sau khi buông Đường Long ra.
Thân hình của hai người lại một lần nữa xuất hiện ở phía sau gốc cây, nhìn rất là quỷ dị.


Đường Nguyệt lười múa mép khua môi với Đường Long.
Nàng khẳng định Đường Long lúc này chắc chắn không hiểu cái Linh Chủng kia là cái gì.
Ngay lập tức nàng liền mở ra hình thức dạy học giải thích nghi hoặc cho hắn.


- Thiên địa tạo ra nguyên tố mà căn cứ vào hoàn cảnh nơi nguyên tố sinh trưởng sẽ được chia ra nhiều phẩm cấp.
Có một số khu vực đặc biệt do nguyên tố phát triển mạnh mẽ thì sẽ sinh ra Hỏa Chủng có linh tính.

Cái loại Linh Chủng này nếu được Hỏa hệ Ma pháp sư luyện hóa, hấp thu thì Ma pháp của vị Hỏa hệ Ma pháp sư đó sẽ được tăng thêm uy lực gấp mấy lần.(Đường Nguyệt)

Đôi mắt của Đường Long sáng lên trong thấy, Đường Nguyệt thấy được cũng thở dài, nàng biết Đường Long cũng động lòng.


- Một Linh Chủng Hỏa hệ bình thường nhất có bán trên thị trường thì cũng có giá tầm 2000 vạn.
Hơn nữa còn phải tranh giành nhau mới có thể mua được.
Ta không hiểu vì sao dân tình liều mạng chạy về đây lai vãng thì ra là do Hỏa hệ Linh Chủng hấp dẫn tới.(Đường Nguyệt)

- Đúng rồi, ta nhớ bé con Mục Ninh Tuyết hình như cũng là trời sinh cái loại này đúng không?

- Đúng vậy! Ngoài trừ các hạt giống cho thiên địa nuôi dưỡng tạo ra.
Ở một số thế gia, gia tộc cũng có một số người mang trong mình Linh Chủng như thế này.
Những người như thế này hơn phân nửa là thức tỉnh trước người khác mấy năm.
Hơn nữa từ bé sinh ra đã như vậy rồi cho nên thuộc tính kỹ năng nếu như so sánh với người khác thì sẽ mạnh hơn gấp đôi hoặc có lẽ là hơn.
Mục Ninh Tuyết có lẽ là trời sinh Lưu Ly Băng Chủng.(Đường Nguyệt)

- Nó là Linh phẩm Băng chủng mạnh nhất trong tất cả các loại Băng chủng.
Nếu như so sánh về uy lực thì nó có lẽ mạnh hơn người phàm gấp 2.5 lần.
Chẳng hạn như bây giờ nàng phóng thích ra Băng Man – Bao trùm thì chỉ trong vòng 2s là có thể đông cứng một khu vực rồi.
Khi đối phó với một đoàn Yêu ma thì không khác nào làm ít ăn nhiều.
Nếu như phối hợp với kỹ năng Địa Ba của Thổ hệ để làm chậm tốc độ di chuyển của bầy Yêu ma lại mà nói có thể đông cứng vài con Yêu ma.(Đường Nguyệt)

- Quả nhiên hạng cỏ rác không đú đớn được và lão khốn nạn Mục Trác Vân cưng nàng như bảo bối.


- Thiên phú của ngươi cũng rất là nghịch thiên.
Trời sinh song hệ, nếu như so sánh mà nói thì trời sinh song hệ của người còn được sủng ái hơn cả Mục Ninh Tuyết.
Các loại nguyên tố có thể thông qua hạt giống hấp thu để tăng mạnh uy lực lên mà người thì lại có thể nhiều hơn một hệ.
Đây là một điều chỉ có thể ngộ không thể cầu được.(Đường Nguyệt)

- Cái gì cũng có hai mặt của nó cả, chỗ tốt là gia tăng thêm thời gian tu luyện mà chỗ xấu đó là thời gian tu luyện và hao phí tư chất nguyên của ngươi nếu như so sánh với người sẽ tiêu tốn rất là nhiều.
Nếu như tu vi không tăng lên, tài nguyên lại quá ít thì ngươi cũng không khác gì phế nhân là mấy.
Nói tóm lại, ngươi chính là đốt tiền, đốt tài nguyên.(Đường Nguyệt)

- Haiz đường dài mà trông gai.
Đường Nguyệt lão sư hay là ngài bao nuôi ta đi, sau này ta sẽ báo đáp.


- Vẫn còn mồm mép được.(Đường Nguyệt)

Khuôn mặt Đường Nguyệt đỏ lên sau đó nàng dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm vào cái thằng học sinh vô sỉ này.
Đừng tưởng nàng nghe không hiểu hắn đang dùng từ nhiều nghĩa nha.


Chờ nhóm thợ săn pháp sư kia đi khuất xong hai người lặng lẽ đuổi theo phía sau.
Hai người cũng không dám bám theo bọn họ sát quá, dù sao bây giờ cũng là ban ngày cho nên cái Ma pháp Ám hệ của lão sư Đường Nguyệt thi triển ra cũng không có được hoàn mỹ cho lắm.
Nó rất dễ dàng bị lộ.
Hai thầy trò đi theo sau dấu chân của đoàn người kia liền tìm thấy thượng nguồn của con sông.


Thật ra thượng nguồn con sông này đã bị mọi người ngăn lại tạo thành một con đập chứa nước nho nhỏ.
Mà cái kho chứa nước này, vào lúc này nó đã biến thành một cái vũng bùn nho nhỏ.
Bên trong vũng bùn đó còn có một chút xương cá phơi khô nữa.


Đường Nguyệt và Đường Long núp trong bóng tối phát hiện ra ở cái kho chứa nước kia đã có hai đội nhân mã đang đứng ở đấy.


Mà một đội trong đó chính là cái đám thợ săn hai người đã gặp lúc trước.
Phan Hùng, nam tử mặt thẹo, nam tử Phong hệ đội mũ cao bồi.
Ngoài trừ 3 người này ra, còn có 7 tên đồng đội nữa.
Lúc này nhóm thợ săn pháp sư này đang còn đứng gần con đập.
Bộ dạng của bọn họ như đang lâm vào đại địch vậy.


Còn một đội khác nhìn có vẻ rất là kiên cường.
Bọn họ có tổng cộng 4 người.
Mỗi một người đều có khí chất thanh cao toát ra.
Bọn họ đối mặt với đội ngũ 10 vị thợ săn ma pháp sư kia mà không hề có một chút nào gọi là sợ hãi ở trên mặt.


- Phan Hùng! Nếu như không muốn sau này ăn xin ở thành Hàng Châu thì khôn hồn mang người của người cút khỏi đây ngay.
Đông Phương Thế Gia của chúng ta đã chọn Hỏa Hệ Linh Chủng này rồi.
Và Thế Gia chúng ta cũng chưa bao giờ phải đi chia chác cho người khác một chén canh cả.(Người Đông Phương Thế Gia)

- Thì ra là người của Đông Phương Thế Gia.
Cái bọn có tầm mắt cao tận mây xanh kia mà cũng chú ý tới Hỏa Hệ Linh Chủng này sao? Cũng đúng, Đông Phương Thế Gia bọn họ lấy Hỏa hệ để nổi tiếng mà cái loại cơ duyên này lại xuất hiện ở Hàng Châu địa phận của bọn họ thì không có lý do gì người khác lại có thể nhanh chân chiếm nó trước được.(Đường Nguyệt)

- Hình như bọn họ muốn đánh nhau.
Vấn đề là nam nhân đội mũ mà chúng ta theo dõi kia lúc này đang còn làm gì?

- Chắc chắn là hắn đang trốn ở đâu đó.
Hắn định để cho trai cò đánh nhau còn mình làm ngư ông đắc lợi.(Đường Nguyệt)

- Chúng ta cứ việc chờ đợi thôi.


- Chúng ta sẽ làm Hoàng Tước núp phía sau.
Lần này bất luận như thế nào cũng phải đem Tưởng Lô bắt lại.(Đường Nguyệt)

Trong lúc hai người đang còn nói chuyện thì nhóm Đông Phương Thế Gia và nhóm thợ săn Phan Hùng đã đánh nhau.
Bốn người Đông Phương Thế Gia toàn bộ đều là Hỏa hệ, khi 4 người xuất thủ thì trên bàn tay mỗi người liền xuất hiện một đoàn lửa cực nóng thiêu đốt.


Mà bên kia, nhóm 10 vị thợ săn Ma pháp sư kia cũng không phải là đèn đã cạn dầu.
Phan Hùng, nam tử mặt thẹo, nam tử Phong hệ đội mũ cao bồi cũng đều là Trung giai Ma pháp sư còn 7 người kia thì cũng là tinh anh trong Sơ giai Ma pháp sư.
Ma pháp cấp 3 Sơ giai nguyên tố Ma pháp, bọn họ cũng chỉ cần 3s là hoàn thành phóng thích.


- Chúng ta tránh xa một chút để tránh bị liên lụy.(Đường Nguyệt)

Đường Nguyệt kéo Mạc Phàm nhẹ nhàng bước vào một khu rừng rộng lớn ở phía đằng sau.
Nàng thi triển ra Ám hệ, cơ thể bắt đầu trở nên mơ hồ, dần dần hòa mình vào trong bóng tối xung quanh rồi sau đó biến mất.
Một lúc sau, khi Đường Long nhìn rõ được cảnh vật xung quanh thì hắn kinh ngạc phát hiện ra mình đã cách xa vị trí cũ tầm 30 thước và đang đứng trong một mảng cây mây rủ xuống.
Hai con mắt hắn nhìn lão sư Đường Nguyệt bên cạnh tràn đầy sự kinh ngạc và không thể tưởng tượng nổi.


- Vừa rồi là Ám hệ Ma pháp?

- Cái này gọi là Độn Ảnh.
Một Ma pháp sơ cấp thuộc Ám hệ sau khi người thức tỉnh được Ám hệ rồi thì tới lúc đó người cũng sẽ dùng được nó thôi.(Đường Nguyệt)

Đằng xa trận đấu đã diễn ra.


- Các người bảo vệ ta.
Để ta cho chúng nếm thử Liệt Quyền của ta.(Nam tử mặc y phục cổ trang)

Rõ ràng bốn người này thường xuyên chiến đấu cùng nhau.
Cho nên khi nam tử kia vừa nói, ba người còn lại liền lập tức đứng thành đội hình tam giác bảo vệ tên nam tử kia.


Vô số Tinh Tử nhanh chóng kết nối, gắn bó thành Tinh Quỹ.
Tinh Quỹ xinh đẹp lần lượt thành hình, rồi nhanh chóng biến thành một cái Tinh Chi Đồ ở dưới chân tên nam tử kia.


Tinh Chi Đồ vừa mới xuất hiện.
Cả người nam tử kia liền bị ngọn lửa đỏ thẫm bao bọc.
Bộ dạng không khác gì Phục Hận Diễm Hồn.
Dòng khí xung quanh ngọn lửa cuồn cuộn bốc lên.
Không khí nóng chợt bay lên không trung khiến cho nhiệt độ nơi không khác gì một cái lò thiêu vậy.


- Liệt Quyền – Oanh Thiên.(Nam tử mặc y phục cổ trang)

Thấy nam tử mặc trang phục cổ hoàn thành xong Ma pháp Hỏa hệ Trung giai Ma pháp.
Ba người phía trước nhanh chóng tách ra hai bên.
Một tiếng hét lớn vang lên.
Nam tử mặc trang phục cổ đem ngọn lửa bao bọc xung quanh cơ thể về phía cánh tay phải của mình.
Cái điệu bộ này Đường Long rất là quen thuộc.


Hỏa Quyền nhanh chóng tàn phá mọi thứ.
Nhóm Thợ săn Ma pháp sư thấy vậy liền hoảng sợ, vội vàng lui ra ngoài.
Chỉ có tên nam tử đội mũ cao bồi là đứng im tại chỗ.

Hắn không hề có ý định tránh né.
Thậm chí trong đôi mắt hắn còn hiện ra sự khinh thường.


- Nham Chướng – Lân Thạch.(Nam tử cao bồi)

Tên nam tử đội mũ cao bồi kia hét lên một tiếng.
Song chưởng hung hăng đẩy ra phía trước.
Một bức tường bằng nham thạch liền xuất hiện bên trong ngọn lửa đỏ rực kia.
Một bức tường nham thạch đá lởm chởm hình vòng cung liền xuất hiện trước mặt nam tử kia.


- Ma pháp Trung giai Thổ hệ - Nham Chướng.
Đây là Ma pháp phòng ngự mạnh nhất trong Trung giai.(Đường Nguyệt)

- Xác thật là rất cường đại lực phòng thủ nhưng dù phòng thủ có tốt đi nữa nếu công kích đủ mạnh cũng không có phòng thủ được.


Ở cảnh giới Sơ giai, mọi người cũng chỉ có một cái kỹ năng mà thôi.
Trong những trận Ma pháp quyết đấu thì trận đấu này không khác nào là một trận đánh nhau giáp lá cà.
Khi đó trận đấu giữa hai người chính là người tung ra 1 kỹ năng, ta tung ra một kỹ năng qua lại với nhau mà thôi.


Khi tới Trung giai, mỗi người sẽ có 4 cái kỹ năng ma pháp.
Và trận ma pháp quyết đấu sẽ trở thành chiêu triệt chiêu.
Hay có nghĩa là người dùng kỹ năng tấn công thì ta dùng kỹ năng phòng thủ.


Nhóm Thợ săn Ma pháp sư kia mặc dù không xuất thân từ danh môn nhưng nhóm của bọn họ lại phối hợp với nhau rất là ăn ý.
Sau khi nam tử đội mũ cao bồi phòng ngự xong.
Tên nam tử mặt thẹo được sự che chở của Nham Chướng cũng nhanh chóng hoàn thành Trung giai Phong hệ ma pháp của mình.


- Phong Bàn – Long Quyển.(Tên mặt thẹo)

Trong thoáng chốc, tất cả không khí trong khu vực xung quanh đập chứa nước này liền không thấy ba động nữa.
Không khí như bị đè nén lại, giống như bị thứ gì đó hút đi vậy.
Lá cây bay rào rạc.
Cát bụi bay mù mịt.


Cuồng phong mù mịt khiến cho Đường Long không thể nhìn thấy rõ tình huống trong đập chứa nước lúc này như thế nào.
Ở nơi đó chỉ có cơn cuồng phong do Phong Bàn – Long Quyển tạo ra mà thôi.
Nó giống như một con quái thú hung mãnh xổng chuồng, bất thình lình xuất hiện vậy.
Khí thế rất là dữ dội như muốn dời sông lấp biển.
Nó quấy đảo mọi thứ xung quanh tạo thành một đống hỗn loạn.


Bọn họ chống lại cơn cuồng phong kia nhìn có vẻ rất là chật vật.
Lúc này, trên khuôn mặt nam tử mặc cổ trang kia hình như rất là tức giận.


Trận chiến lúc này đã tới giai đoạn gay cấn rồi.
Bởi vì lúc này song phương hoàn toàn tức giận.
Tất cả các kỹ năng Trung giai Ma pháp đều được bọn họ phóng thích ra hết, không còn kiêng dè giữ lại nữa.
May mà Đường Long và Đường Nguyệt đã rút lui khỏi khu vực kia tầm 50-60 mét chứ không thì bị vạ lây rồi.


Cả hai bên chiến đấu liên tục trong vòng 10 phút.
Tất cả các lá bài tẩy ma cụ đều được bọn họ mang ra xài hết.
Cuối cùng nam tử mặc cổ trang kia thi triển ra Trảm ma cụ.
Hắn dùng một đòn đánh bay phòng ngự Nham Chắn của tên nam tử đội mũ cao bồi kia.
Đem người này chấn bay ra ngoài, cách xa nhóm thợ săn ma pháp sư rất xa.


Một khi có người bị công phá thì sự phối hợp của nhóm thợ săn liền trở nên yếu ớt đi hẳn.
Do vậy, bốn gã Trung cấp ma pháp sư của Đông Phương Thế Gia nhanh chóng đánh bại từng người một trong nhóm thợ săn kia.


- Hôm nay, ta nể tình các ngươi là người của liên minh thợ săn nên tha cho một mạng.
Các người khôn hồn thì cút khỏi đây ngay lập tức bằng không đừng trách bọn ta biến các người thành tro bụi.
Cho dù Thẩm Phán có biết bọn người đến đây thì bọn họ cũng không thể nào tìm thấy chứng cứ nào đâu.(Nam tử mặc y phục cổ trang)

Đám người Phan Hùng không cam lòng cắn răng rời đi, bọn họ biết mình hiện tại không đánh lại đám người Đông Phương Thế Gia, bọn họ đỡ lấy đồng đội mình bị oanh cho hôn mê bất tỉnh rời đi.
Thấy đám người Phan Hùng rời đi thì những người Đông Phương Thế Gia cũng thở ra một hơi vì chiến đấu 10 phút thôi nên Tinh Vân của họ gần như khô kiệt rồi.


- Cái đám nhà quê kia rút lui rồi.
Chúng ta bắt đầu thu thập bảo vật nào.
Sách sách.
Linh Chủng Hỏa Hệ.
Nếu như đưa nó cho ta thì… chắc chắn Vân muội sẽ quỳ xuống liếm giày cho ta.
Nàng ta lúc nào cũng có bộ dạng thanh cao, cao ngạo, coi thường tất cả.
Nàng ta còn chưa từng nhìn ta lấy 1 lần.
Để xem khi ta có được nó rồi….
Ha Ha Ha.(Đông Phương Thế Gia B)

- Vật này, các người nhường cho ta đi.
Ta sẽ cho các người chỗ tốt khác.(Đông Phương Tuấn)

Đông Phương Tuấn sửa sang lại y phục đắt tiền của mình rồi nói một câu khiến 3 người kia không thể chối từ được.
Ba người kia nghe thấy vậy liền sửng sốt một chút rồi cười cười cho qua chuyện.
Cho dù trong lòng bọn họ có bất mãn đi chăng nữa thì bọn họ cũng không dám trở mặt với Đông Phương Tuấn.


Tuy rằng 4 người ở đây đều là Trung giai Ma pháp sư nhưng Đông Phương Tuấn dù sao cũng là đệ tử dòng chính.
Cho nên dòng thứ bọn họ làm sao có thể ngồi ăn chung cùng một mâm với hắn được.
Quả thật bọn họ không dám tranh đoạt Linh Chủng với Đông Phương Tuấn.


- Xin lỗi, ngại quá.
Bảo vật này là của ta Về phần chỗ tốt thì tâm trạng ta lúc này rất tốt.
Cho nên ta có thể cho các người chết thống khoái một chút.(Người đội mũ)

Bốn người Đông Phương Thế Gia đang còn phân chia bảo vật đột nhiên từ trong rừng có một giọng nói âm lãnh quỷ dị truyền tới.
Đột nhiên một nam tử từ trong rừng bước ra.
Hắn đội mũ lưỡi tra nhìn qua rất là bình thường.
Khuôn mặt có mấy phần tuấn tú.


Hắn vừa bước ra liền khiến cho không khí giảm xuống mấy phần.
Cho dù không khí đang còn hỗn độn sau trận chiến kia.
Một cỗ không khí lạnh buốt liền đâm sâu vào da thịt, vào sâu tận trong xương tủy.


Từ trên người nam tử đội mũ lưỡi trai này toát ra một cỗ hơi thở cường giả, sát ý lãnh mạc.
Cho dù bề ngoài của hắn không khác gì một thư sinh trói gà không chặt nhưng từ trên người hắn lúc này lại tỏa ra một cỗ khí tức hung ác không khác gì bọn yêu ma.
Hai con mắt băng lạnh nhạt quét qua bốn gã Ma pháp sư Đông Phương Thế Gia.


- Mày là thằng quái nào vậy? Hừ! Định làm ngư ông thủ lợi…(Đông Phương Tuấn)

- Triều Hách! Tên của ta chắc các người cũng chưa từng được nghe thấy đâu.(Triều Hách)

Kẻ liều mạng kia từ từ bỏ mũ lưỡi trai của mình xuống, nhất thời một khuôn mặt tà mị liền hiện ra.
Mà trên cái khuôn mặt này có một thứ khiến cho người khác nhìn vào phải hoảng sợ.
Đó chính là trên trán của hắn có một cái dấu vết hình chiếc bàn là in lên mà dấu vết này chính là do Thẩm Phán in lên tù nhân đã tuyên án tử hình.


- Bốn người Đông Phương Thế Gia kia thực lực rất mạnh nhưng đáng tiếc là đã tiêu hao đại lượng Ma năng của mình cho…

Đường Long đang nói thì bỗng nhiên tên Triệu Hách biến thái kia cười to một cách quỷ dị.
Tiếng cười của hắn đáng sợ tới cực điểm.
Cảm giác không khác gì tiếng chói tai do Hấp Huyết Biên Bức phát ra vậy.


Trong lúc cái thằng biến thái kia đang còn cười to.
Bỗng nhiên Đường Long phát hiện thấy có một Hắc Hồn đang từ trên cao hạ xuống.
Giống như Hắc Hồn này đã được hắn bố trí ở trên cao vậy.
Nó là một sinh vật sền sệt.


- Thật ra ta tới nơi này trước các người.
Cái này chính là Tà Nhện Chi Tịnh.
Đây là món quà ta chuẩn bị dành tặng cho các ngươi.(Triều Hách)

Một con nhện màu đen có móng vuốt màu đen.
Mọi người ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy con Linh Ảnh Tà Ác Cuồng Nhện này đang từ trên mạng nhện của mình đu tơ hạ xuống.
Hai con mắt của nó phát ra ánh sáng tham lam khiến cho bất kỳ ai nhìn vào cũng phải khiếp sợ.


- Là Nguyền Rủa hệ, chạy mau.(Đông Phương Tuấn)

Sắc mặt Đông Phương Tuấn đại biến, kêu lên một tiếng.


Những người khác lúc này đang còn bối rối, ngay từ khi bọn họ bước chân vào nơi đây, bọn họ hoàn toàn không trông thấy con nhện màu đen thui này.
Khi con nhện du tơ xuống thì bọn họ đã bị những sợi tơ ma pháp từ con nhện đen thui thả ra buộc chặt rồi.


Bọn họ nhắm mắt thử phóng thích ra Ma pháp của mình.
Thế nhưng ngay lập tức trong thế giới tinh thần của bọn họ liền xuất hiện một con Tà Ác Cuồng Nhện với hai con mắt tham lam khát máu đang từ từ tiến về phía bọn họ khiến cho thân xác và tinh thần bọn họ sợ hãi run lên.
Chính vì có con quái vật này trong thế giới tinh thần của bọn họ.
Cho nên bọn họ không tài nào khống chế hạt sao kết nối lại với nhau thành một cái Tinh Đồ hoàn chỉnh được.


- Nguy rồi, không kịp nữa rồi.(Đường Nguyệt)

Đường Nguyệt vội vàng đứng lên.
Trên khuôn mặt hiện lên mấy phần tái nhợt.


Vốn Đường Nguyệt dự định để cái tên Triều Hách làm ngư ông xuất thủ như lôi đình đối phó với 4 người Đông Phương Thế Gia kia rồi sau đó nàng sẽ làm Hoàng Tước xuất thủ phía sau chế phục tên tội phạm truy nã Triều Hách này.
Ai ngờ cái tên Triều Hách này đã sớm bố trí ở nơi này một cái bẫy Ma pháp Nguyền rủa Chi võng rồi.
Chỉ trong vòng nháy mắt, hắn liền đem 4 người Đông Phương Thế Gia khống chế thành công.


Từ xưa tới nay Nguyền Rủa hệ được mệnh danh là âm hiểm xảo trá, khó đề phòng.

Lúc trước 4 người Đông Phương Thế Gia dồn tất cả lực chú ý vào nhóm thợ săn ma pháp sư kia hết rồi.
Cho nên tên Triều Hách chờ đợi cho bọn họ dùng hết lá bài tẩy rồi sau đó mới mở ra Trung giai Nguyền Rủa ma pháp.
Hắn nhanh chóng thu lưới bắt gọn hết bọn gọn, không tốn nhiều sức lực

Huống hồ, con Tà Nhện Chi Tinh này đã tu luyện tới cấp 3.
Vong hồn của nó sẽ biến thành một con quỷ tấn công tinh thần người khác.
Người nào rơi vào cạm bẫy kia căn bản không có khả năng chống cự.


Bốn người Đông Phương Thế Gia kia năng lực thực chiến cũng không phải là yếu nhưng bọn họ cũng khó mà đề phòng được ám toán của Nguyền rủa hệ.
Một khi bọn họ rơi vào cạm bẫy của hệ này thì lúc đó bọn họ cũng không khác phế nhân là mấy.
Lúc này bọn họ hoàn toàn là một con sơn dương đợi người ta làm thịt.


- Chúng ta rất là may mắn.
May mà chúng ta không có xuất hiện sớm.
Nếu không người đạp trúng bẫy rập kia sẽ là chúng ta.


- Chỉ mong trong số bọn họ có người là Tâm linh hệ hoặc Quang hệ.
Nếu không thì chết chắc.(Đường Nguyệt)

Đường Nguyệt cũng rất muốn xuất thủ cứu bọn họ nhưng hiện tại nàng có tâm mà không thể làm gì được.
Chủ tu của nàng là Hỏa hệ, hệ thứ 2 là Ám hệ mà hai hệ kỹ năng này đều không thể phá giải được kỹ năng Ma pháp Nguyền Rủa hệ.


- Lôi hệ và Hỏa hệ được không?

- Muốn hóa giải Nguyền Rủa hệ thì tất cả kỹ năng phải được phóng thích từ trước.
Khi Nguyền Rủa hệ đã được phóng thích ra rồi thì cho dù người có dùng Lôi hệ hoặc Hỏa hệ đánh chết người phóng thích ra nó thì Nguyền Rủa hệ vẫn còn.
Nó vẫn còn bám vào 4 người kia.
Hay nói cách khác, khi 4 người Đông Phương Thế Gia kia rơi vào bẫy Nguyền Rủa hệ thì sinh mạng của bọn họ đã không còn thuộc về mình rồi.(Đường Nguyệt)

Đường Nguyệt cắn chặt môi, vẻ mặt nghiêm trọng.
Nàng là một Thẩm Phán cho nên nghĩa vụ của nàng chính là cứu người.
Thế nhưng lúc này nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn 4 người kia bị Nguyền Rủa hệ cắn nuốt dần sinh mạng của mình mà nàng thì không thể ra tay cứu 4 người kia được.


Nàng chỉ có thể đợi.
Đợi tới khi tên Triều Hách biến thái này thu hoạch Linh Chủng Hỏa Hệ sẽ buông lỏng cảnh giác.
Tới lúc đó, nàng sẽ nhanh chóng chế ngự hắn.
Nếu như lần này để hắn chạy thoát thì sẽ không biết sẽ có bao nhiêu người lại chết dưới tay hắn nữa.


Trước khi chết Đông Phương Tuấn vẫn ảo tưởng dùng danh tính của Đông Phương Thế Gia để uy hiếp Triều Hách nhưng điều khiến hắn thất vọng là Triều Hách không sợ chút nào về uy danh của Đông Phương Thế Gia cả, Đông Phương Tuấn đã tính sai một bước rồi.
Triểu Hách đến cả Thẩm Phán còn không sợ thì sao lại sợ Đông Phương Thế Gia được.


Hắn cũng không thèm để ý bốn kẻ bị con nhện tà ác rút cạn linh hồn sắp chết này mà lúc này, hai con mắt của hắn chăm chú nhìn về phía đáy của đập chứa nước nứt nẻ khô cằn kia.
Thật ra Triều Hách cũng cảm thấy rất là kinh ngạc, rõ ràng nơi này chính là nguồn nước nhưng ở nơi này lại có thể xuất hiện Linh phẩm Hỏa Chủng.
Hỏa sao có thể ở trong Thủy được.


Tất nhiên Địa Hỏa là do nhiệt lượng ở sâu dưới lòng đất trải qua mấy ngàn năm nuôi dưỡng, thôi luyện tạo ra.
Lúc này, ngọn lửa của Hỏa Chủng sau khi được tạo ra kia khá là ngoan ngoãn và cũng khá là dễ dàng hàng phục luyện hóa.


Cho nên ngọn lửa vừa mới được sinh ra này luôn là sự lựa chọn tốt nhất đối với Hỏa hệ Ma pháp sư.
Bởi một lý do rất là đơn giản, nó ngoan ngoãn nhưng uy lực lại rất là mạnh.
Do đó, khi nó được bày bán trên thị trường và cạnh tranh với các loại Linh Chủng khác thì nó luôn được bán với giá cao nhất.
Cũng vì nguyên nhân giá tiền của Linh Chủng này cao tới vài ngàn vạn.
Cho nên nếu như Ma pháp sư luyện hóa thất bại thì họ không khác gì tự phế võ công của mình.


- Rất tốt.
Sau khi ta luyện hóa Địa Hỏa này, nó sẽ khiến cho thực lực của ta tăng lên rất nhiều.
Hỏi sao ta lại rất muốn có nó chứ.(Triệu Hách)

Oanh

Một âm thanh chợt phát ra từ dưới đáy đập chứa nước khô nứt kia.
Ngay sau đó, một động khẩu to lớn liền xuất hiện do thiêu đốt tạo ra.


Địa Hỏa kia ẩn núp cũng không có sâu.
Thường thường khi Linh Chủng Nguyên Tố xuất hiện thì hoàn cảnh xung quanh nơi đó sẽ có biến hóa rất lớn xảy ra.
Điều đó có nghĩa rằng nó đang ẩn núp ở gần đó.


Sau khi đại động nổ tung.
Một cỗ sóng nhiệt từ trong lòng đất lan tràn ra như phá tan gông xiềng vậy.
Nó biến thành cột lửa to đùng phóng thẳng lên trời cao.


Nhìn cây cột lửa tráng lệ này, khuôn mặt Triều Hách liền trở nên vặn vẹo.
Không ngờ ở nơi này thật sự có Linh Chủng Hỏa hệ.
Từ bên trong cột lửa có xen kẽ mấy tia lửa đỏ bừng.
Triều Hách nhìn thấy liền đoán ra ngay được Địa Hỏa này khá là tinh khiết – Hồng viêm.


- Ngươi ở lại đây, yêu lặng theo dõi.
Để ta xuất thủ trước.(Đường Nguyệt)

- Ta xuất thủ sẽ nhanh hơn nhiều.


- Đối thủ chính là một ma giết người.
Ta xuất thủ trước chẳng qua là muốn đảm bảo thêm một tầng hậu chiêu.
Chứ không phải là ta muốn đối phó với cái loại biến thái này.(Đường Nguyệt)

Trong mắt Đường Nguyệt thì Đường Long vẫn đang còn là một học sinh mà thôi.
Nếu là người khác thì khi nhìn thấy 4 gã Đông Phương Thế Gia chết thảm như thế kia, có lẽ hắn đã sợ hãi đến nỗi đứng không vững rồi nhưng Đường Long vẻ mặt vẫn bình tĩnh như nước không chút dao động nào.
Nàng biết Đường Long không sợ trời, không sợ đất nhưng điều đó không có nghĩa rằng Đường Nguyệt sẽ cho hắn mạo hiểm cùng với mình.


Nếu như không phải Thẩm Phán dốc toàn lực lượng tấn công và truy kích vụ tai họa ở Bắc Thành thì nhân thủ vẫn còn nhiều.
Và Đường Nguyệt cũng không cần phải nhờ Đường Long tham gia vào cái nhiệm vụ nguy hiểm này với mình.


Ở bên kia, Triều Hách đã dùng hai tay của mình chạm trực tiếp vào cột lửa từ dưới lòng đất phun lên kia.
Từ đầu phía bên này, Đường Long có thể nhìn thấy được năng lượng màu đỏ tươi đặc thù đang chảy vào trong người Triều Hách và tên Triều Hách kia thì đang còn ngửa mặt lên trời hưởng thụ rất là sung sướng.


Đường Nguyệt chờ đợi một lúc, rốt cuộc cũng động thủ.


Thân thể của nàng đi xuyên qua một cái bóng cây nhìn rất là thần kỳ.
Giống như là chỉ trong vòng nháy mắt nàng đã xuất hiện phía sau Triều Hách rồi vậy.


Khi Đường Long nhìn thấy Đường Nguyệt thi triển ra Ám hệ Ma pháp.
Hắn không tự chủ được liền ngừng hô hấp của mình lại giống như kiểu sợ mình thở mạnh ra sẽ khiến cho tên biến thái kia biết được vậy.


Đầu tiên là từng đạo Tinh Quỹ màu ám dần xuất hiện bên cạnh lão sư Đường Nguyệt.
Sau đó, nó nhanh chóng linh động đan xen rồi xuất hiện ở dưới chân lão sư Đường Nguyệt.
Rồi tạo thành một cái Tinh Đồ sung mãn tràn đầy lực lượng hắc ám thần bí.


Sau khi Tinh Đồ hoàn thành xuất hiện, Đường Long liền thấy hai cánh tay của lão sư Đường Nguyệt chậm rãi mở ra.
Một Cự Đinh như ẩn như hiện liền xuất hiện trước mặt của nàng.


Cự Ảnh Đinh này ẩn chứa lực lượng bóng tối nồng đậm.
Thậm chí nó còn khiến cho bóng cây xung quanh xuất hiện xiên vẹo nghiêm trọng.
Nhưng sự xiên vẹo này lại âm thầm lặng lẽ không hề có bất kỳ tiếng động nào.


Thậm chí, nơi không gian Cự Ảnh Đinh phá vỡ ra cũng chỉ khiến cho cái bóng rung động, mà không tạo ra một tiếng động nào khiến cho hắn nhìn thấy rất là kinh hãi.


Đường Long nhìn Cự Ảnh Đinh cảm thán trong lòng đột nhiên Cự Ảnh Đinh chợt biến mất trong không trung không có một dấu vết gì.
Hắn phải trừng mắt lên nhìn kỹ thì mới phát hiện ra ở trên mặt đất có một đường viền vượt qua cực nhanh.
Đó là minh chứng cho sự tồn tại của Cự Ảnh Đinh kia.


Nhìn thấy Đường Nguyệt động thủ thì tay phải của Đường Long nấm lại và trên đó xuất hiện khí ép bọc, tuy không biết Đường Nguyệt có thành công hay không nhưng hắn vẫn ngưng tụ lực lượng chấn động tùy thời xông ra nhất chiêu giải quyết tên Triều Hách nếu Đường Nguyệt không thành công.


Triều Hách vẫn đang sung sướng khi hấp thụ Hỏa hệ Linh Chủng mà cái bóng của hắn đã bị định trụ ngay tại chỗ.
Đường Nguyệt thấy mình đã đóng đinh Triều Hách thành công.
Lúc này trên gương mặt của naàng mới thả lỏng ra một chút.


Trong các kỹ năng Trung giai thì có lẽ Cự Ảnh Đinh chính là kỹ năng Ma pháp có năng lực giam cầm mạnh nhất.
Nó không tạo ra thương tổn cho bất kỳ sinh vật nào nhưng nó lại có thể phong tỏa hành động, ý niệm của đối phương khiến cho đối phương trong một khoảng thời gian ngắn không thể thi triển ra bất kỳ kỹ năng ma pháp nào.


- Hoàng Tước phía sau.
Hay! Hay lắm! Quả nhiên là càng ngày càng thú vị.(Triều Hách)

- Ngươi đã giết chết thêm 4 người nữa mà tất cả bọn họ đều là Trung giai Ma pháp sư.
Ngươi mới chỉ bị tuyên án tử hình thôi sao? Đáng lẽ ngươi phải bị tuyên án tử hình thêm linh hồn nữa.(Đường Nguyệt)

Từ trong rừng rậm, Đường Nguyệt lạnh lùng bước ra.
Hai cặp mắt nàng mang theo sự uy nghiêm của một vị chấp pháp giả và sự tức giận của bản thân mình.
Nàng nhìn chằm chằm vào Triều Hách.


Triều Hách dù biết mình đang bị định trụ tại chỗ nhưng trên mặt không có hiện lên vẻ kinh hoảng gì cả mà là nụ cười của người chiến thắng, Đường Nguyệt thấy vậy nhíu mày lại rồi như cảm nhận được cái gì cố nhảy sang một bên nhưng đã quá muộn rồi.





.