- Tam ca về phía Mẫn chi Nhất Tộc thì ca cùng Thái Thản và Ngưu Cao hai vị tiền bối lo liệu đi còn Phá chi Nhất Tộc.
Vào tối ngày thứ hai, khi còn cách ngày tụ hội của tứ tông tộc đúng một ngày, thì Mẫn Chi Nhất Tộc đến.
Mẫn Chi Nhất Tộc đến kỳ này nhân số khoảng mười mấy người.
Ngưu Cao, Thái Thản cùng nhau nghênh đón ngoài cửa, Đường Tam, Mã Hồng Tuấn, Thái Long ba người cũng đi theo phía sau bọn họ.
Cẩn thận đếm, Đường Tam phát hiện, Mẫn Chi Nhất Tộc kỳ này đến đây tổng cộng mười hai người.
Dẫn đầu là một lão giả vóc người gầy cao, nhưng thân thể nhìn qua hết sức cân xứng, mái tóc dài bù xù thả ra phía sau, cả mái đầu tóc trắng như tuyết.
Nếu như không phải có gương mặt hồng hào như trẻ con, còn lại nhìn qua tuổi còn lớn hơn Thái Thản lẫn Ngưu Cao.
Nhưng theo Đường Tam biết thì, tuổi tác thực tế của hắn là nhỏ nhất trong đám ba người Thái Thản.
Hồn lực hiện tại là khoảng tám mươi mốt, tám mươi hai cấp, chính là tộc trưởng Mẫn Chi Nhất Tộc, Bạch Hạc.
Kì thật vũ hồn truyền thừa của Mẫn Chi Nhất Tộc cũng không phải là hạc.
Tốc độ phi hành của hạc cũng không nhanh lắm.
Bọn họ sở dĩ toàn tâm nghiên cứu theo hướng tốc độ, nguyên nhân cũng với vũ hồn của bản thân cũng có quan hệ rất lớn.
Bởi vì vũ hồn của Mẫn Chi Nhất Tộc chính là một loại chim có tốc độ phi hành nhanh nhất trong loài chim, tên là Tiêm vĩ vũ yến.
Chính vì có được vũ hồn như vậy, mới dẫn đến đường lối tu luyện của Mẫn Chi Nhất Tộc.
Đi theo bên cạnh Bạch Hạc là một cô gái nhìn qua tuổi so với Đường Tam, Đường Long cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Cô gái có vóc người cân xứng, tướng mạo hoàn mỹ, mặc dù có hơi gầy một chút, nhưng nếu so với Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh cũng chỉ thua kém có nửa phần mà thôi.
Ánh mắt nhìn qua có chút cao ngạo, kéo cánh tay Bạch Hạc, đôi mắt đẹp nhìn ngó xung quanh, tựa hồ như đối với mọi thứ xung quanh đều có hứng thú lắm.
Cô gái này khi đảo mắt nhìn xung quanh khi thấy Đường Long thì dừng lại trông chốc lát, trong mắt nàng hiện lên sự vui mừng nhưng mà được nàng nhanh chóng che dấu đi, tuy rằng che dấu rất tốt nhưng vẫn bị Đường Tam và Đường Long nhạy bén phát giác ra được.
- Này Long đệ ngươi có duyên với con gái lắm đấy.(Đường Tam)
- Ta cũng không biết vì sao nàng khi thấy ta thì lại vui mừng như vậy.
- Ha ha, lão tinh tinh, ta đã biết ngươi nhất định là đã đến trước rồi, quả nhiên là như thế.(Bạch Hạc)
Bạch Hạc cười lớn bước tới, ba lão già dùng sức mạnh mẽ ôm nhau một cái.Bất quá, Bạch Hạc rõ ràng có cảm giác là, Thái Thản cùng Ngưu Cao thần sắc ít nhiều có phần xấu hổ, tựa hồ có điểm như là muốn tránh xa mình, lúc ôm nhau cũng không có cảm nhận rõ ràng là bọn họ đang mừng rỡ.
- Hương Hương cũng đến à.
Đi thôi, chúng ta vào trong nói chuyện đi.(Ngưu Cao)
Thủ hạ Bạch Hạc dẫn theo tự nhiên có người của Ngự Chi Nhất Tộc an bài, hắn dẫn theo cô gái xinh đẹp nọ, trong lòng nghi hoặc đi theo Thái Thản và Ngưu Cao đi vào đại sảnh phòng khách.
Kể từ lúc vào đại sảng thì Bạch Trầm Hương luôn luôn nhìn chằm chằm vào Đường Long.
- Dâng trà.(Ngưu Cao)
Ngưu Cao hô lớn một tiếng, sắc mặt nhìn qua lại càng thêm khó coi vài phần.
Thái Thản đứng một bên cũng là cúi đầu không nói gì.
- Hai lão già các ngươi là đang bị sao thế? Sao có bộ dạng sầu khổ thế kia?(Bạch Hạc)
- Vốn ngươi vừa mới tới, ta cũng không nên nói ngay với ngươi.
Nhưng mà ngươi cũng biết, ta vốn không phải là người hay giấu lời trong bụng.
Lão bạch điểu, sau này có lẽ chúng ra sẽ không thể giúp ngươi được nữa.(Ngưu Cao)
Bạch Hạc trong lòng rùng mình một cái, hắn lần này dẫn theo nhiều người đến như vậy, cũng không phải là phô diễn bề ngoài.
Mẫn Chi Nhất Tộc cuộc sống thời gian qua thật sự quá khó khăn.
Cả tông tộc từ tộc trưởng Bạch Hạc trở xuống, đều là hạng người có tính cách cao ngạo, bọn họ luôn cho rằng vũ hồn Vũ yến của mình là cực kì cao quí.
Cho nên vẫn không chịu gia nhập bất cứ tông môn nào cả.
Hắn lần này đến đây, vốn là chuẩn bị tiếp nhận một ít trợ giúp của ba tông môn kia, giúp duy trì cuộc sống của tông môn mình.
Điều này cũng trở thành một cái lệ của Tứ tông tụ hội.
- Đã xảy ra chuyện gì?(Bạch Hạc)
- Tượng Giáp Tông người biết không? Ngày hôm qua Hô Diên Chấn đã đến đây, chiêu an cả tộc ta.(Ngưu Cao)
- Đại biểu cho Vũ Hồn Điện?(Bạch Hạc)
Nghe Bạch Hạc nói, Ngưu Cao gật đầu sau đó giải thích lý do vì sao mà mình không thể hỗ trợ tiếp tục cho Mẫn chi Nhất Tộc.
- Không có gì, bao nhiêu năm nay, nếu không có sự trợ giúp của các ngươi, sợ là Mẫn Chi Nhất Tộc bọn ta đã sớm không tồn tại.
Hiện tại Ngự Chi Nhất Tộc các ngươi gặp nạn, ta giúp không được gì, đã rất là xin lỗi rồi, như thế nào lại yêu cầu các ngươi phải trợ giúp đây chứ.
Ta tự mình nghĩ biện pháp vậy.(Bạch Hạc)
Không khí phòng khách nhất thời trở nên có chút nặng nề, cả ba vị tộc trưởng cũng không có mở miệng.
Ngưu Cao cùng Thái Thản liếc nhau, hai người đều thấy được trong mắt đối phương có vẻ vui cười, vội vã che dấu đi vẻ mặt của mình.Tội nghiệp Bạch Hạc, không biết gì bị hai lão hồ ly Thái Thản và Ngưu Cao cho tính kế.
- Lão Bạch Hạc, ta giới thiệu với ngươi một người.(Thái Thản)
Giờ tới phiên Đường Tam xuất tràng.
- Tiểu huynh đệ này của ta là một nhất đại kỳ tài mới được phát hiện trong giới chú tạo sư.
Hắn chế tạo một ít vũ khí, ta xem xem, cảm giác được rất thích hợp các ngươi Mẫn Chi Nhất Tộc, nên ta mang hắn theo đến đây, đưa cho ngươi xem xem.
Tiểu Tam.(Thái Thản)
Đường Tam từ trong túi Như Ý Bách Bảo lấy ra vật đã lập cho hắn không ít công lao hãn mã: Chư Cát Thần Nỏ.
Đi tới trước mặt Bạch Hạc hai tay dâng lên.
Bạch Hạc nhất thời mang theo vài tia nghi vấn cầm lấy, cô gái bên cạnh hắn nhất thời cũng tò mò, ánh mắt nhìn vào cái hộp đen không gì nổi bật kia.
Không đợi cho Bạch Hạc đặt nghi vấn, Đường Tam đã giải thích về công dụng của Chư Cát Thần Nỏ cho Bạch Hạc hiểu.Bạch Bạch khi nghe xong cũng thất kinh lấy, kể cả Bạch Trầm Hương ở một bên cũng dùng tay che miệng của mình lại.
- Ngươi nói thứ này có thể phá hồn kỹ phòng ngự dưới bốn mươi cấp sao? Ngươi khẳng định chứ?(Bạch Hạc)
- Ngày hôm qua ta đã thử qua rồi, hắn nói một điểm cũng không có khoa trương.
Nghe nói thứ Chư Cát Thần Nỏ này chỉ là thứ thông thường mà thôi, còn có loại trang bị nỏ tiễn mạnh hơn nữa.
Như vậy là có ý gì?(Ngưu Cao)
Đường Tam giới thiệu về mười sáu loại tiễn được đặt trong Chư Cát Thàn Nỏ.
- Tiền bối mời xem.(Đường Tam)
Vừa nói Đường Tam tức thì giơ tay bắn.
Nương theo tiếng leng keng của cơ quan, mười sáu đạo tàn ảnh trong nháy mắt chui vào mặt đất.
Bạch Hạc thậm chí còn không thấy rõ chúng được phóng ra như thế nào.
Mặt đất rắn như hoa cương đã có hơn 16 lỗ nhỏ.
- Thứ này phạm vi sát thương là bao nhiêu?(Bạch Hạc)
- Đảm bảo trong vòng 50 thước giữ được lực sát thương lớn nhất, khoảng cách càng tăng lên thì uy lực giảm dần đi.(Đường Tam)
- Hảo, thứ này ta mua.
Bao nhiêu tiền? Ta muốn 200 chiếc.(Bạch Hạc)
- Không đắt đâu, một trăm năm mươi kim hồn tệ một chiếc.(Đường Tam)
- Có thể giảm giá một chút hay không?(Bạch Hạc)
Mặc dù với tính cách của hắn là không muốn mặc cả trả giá, nhưng 150 kim hồn tệ đối với cả Mẫn Chi Nhất Tộc mà nói, đích thị là một con số không nhỏ.Bạch Hạc chưa bao giờ cho phép đệ tử tộc nhân đi tới Võ Hồn Điện lĩnh lấy bổ cấp trợ giúp.
Mẫn Chi Nhất Tộc được xem là một trong những tông môn nghèo khó nhất hồn sư giới.
- Nếu ngài cùng Thái Thản tiền bối là bằng hữu, ta sẽ cho ngài một cái giá ưu đãi.
Một trăm hai mươi kim hồn tệ một chiếc.
Không thể ít hơn.(Đường Tam)
- Hảo! Ta mua.(Bạch Hạc)
Vừa nói, từ chính trên cổ tay mình, thủ trạc hồn đạo khí hơi thoáng hiện, trân trọng lấy ra một túi kim hồn tệ.
- Chỗ này là một trăm kim hồn tệ, còn lại hai mươi, chờ Phá Chi Nhất Tộc tới, ta sẽ đưa nốt.(Bạch Hạc)
- Tiền bối, ngài tựa hồ bị nhầm rồi.
Ta nói là một trăm hai mươi kim hồn tệ một chiếc.
Nếu ngài muốn mua 200 chiếc Gia Cát Thần Nỗ, như vậy giá phải là hai ngàn bốn trăm kim hồn tệ.(Đường Tam)
- Ngươi nói cái gì?Ngươi đùa giỡn ta chắc?(Bạch Hạc)
Bạch Hạc đột ngột đứng thẳng lên, khuôn mặt có chút đỏ lên.
Vốn hắn luôn vì tông tộc nghèo khó mà thống khổ, lúc này nghe con số Đường Tam nói ra, nội tâm vốn cao ngạo nhất thời biến thành phẫn nộ.Áp lực sắc bén nhất thời từ trong cơ thể phun ra.
Mặc dù phương hướng tu luyện của hắn là tốc độ, nhưng nói như thế nào cũng là một gã cường giả Hồn Đấu La cấp bậc.
Bạch Trầm Hương đi theo Bạch Hạc đang ngồi bên cạnh hắn cũng động thân, nhìn chằm chằm vào Đường Tam.
- Sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi.(Bạch Trầm Hương)
- Haha Tam ca ngươi thật xấu, cư nhiên nói không đầu không đuôi làm cho Bạch Hạc tiền bối tức giận.
- Tiểu tử ngươi cười đã chưa.(Bạch Hạc)
- Ngài giống như Thái Thản và Ngưu Cao tiền bối đều la thương nhân làm sao mà dễ bị mắc mưu được chứ.Với lại lúc nãy Tam ca nói là 120 kim hồn tệ chưa nói tới số lượng mà ngài lại tự ý cho rằng 120 kim hồn tệ là sẽ có được 200 Chứ Cát Thần Nỏ, làm gì có chuyện dễ ăn như vậy.
- Tiền bối bớt giận.
Việc buôn bán của Đường Môn bọn ta, tuyệt đối công bằng.
120 kim hồn tệ một chiếc là một cái giả chỉ thấp chứ không có cao.
Ta bán cho Thất Bảo Lưu Ly Tông thì giá là gần 180 kim hồn tệ một chiếc.
Giá bán cho ngài đã là hết sức ưu đãi.
Ngài chớ quên, Gia Cát Thần Nỗ của ta đây mỗi một chiếc đều từ thiết tinh mà tạo thành.
Với cái giá của ngài đưa ra, chẳng lẽ mỗi một chiếc lại không đáng giá nổi một kim hồn tệ ư? Chỉ tính riêng thiết tinh giá cả đã không chỉ có từng đó.
Càng huống chi, công nghệ cùng với kỹ thuật trong đó, ta dám nói là độc nhất vô nhị trên Đấu La Đại Lục.
Tiền bối, trước khi ngài nổi nóng, tốt hơn là làm phải phân biệt rõ ràng.(Đường Tam)
Vừa nói Đường Tam nhấc chân khỏi mặt đất, khẽ giậm chân một cái.
Nhàn nhạt bạch quang từ trên người hắn trở nên rõ ràng hơn, rồi ngay lập tức lại ẩn đi.
Bạch Hạc rõ ràng cảm giác được áp lực do chính mình phóng xuất ra bị mạnh mẽ ép đào lên, mà trên mặt đất, mười sáu đạo bóng đen lúc trước bị bắn bị Đường Tam thu vào trong tay, chậm rãi đem 16 căn nỏ tiễn nọ bình tĩnh một lần nữa lắp trở lại vào cơ quan bên trong.
- Bạch Hạc.
Về điểm này ta có thể thay hắn chứng minh.
Gia Cát Thần Nỗ bán cho ngươi 120 kim hồn tệ 1 chiếc tuyệt đối không quý.
Theo ta được biết, Thất Bảo Lưu Ly Tông chính là khách lâu dài của Đường Môn.
Giá cả này cho ngươi đã là rất thấp rồi.
Ý của ta chính là nếu ngươi nguyện ý có thể mua trước một chiếc để phòng thân.(Thái Thản)
Bạch Hạc chán nản ngồi trở lại vị trí mình.
Giống như lời Ngưu Cao nói vậy, nan đề nhức nhối nhất vây khốn Mẫn Chi Nhất Tộc chính là lực công kích.
Nếu bọn họ có đủ lực công kích cường đại, cứ cho là chuyên môn đi liệp sát hồn thú thì cũng đủ để sinh tồn.
Gia Cát Thần Nỗ xuất hiện không thể nghi ngờ khiến cho Bạch Hạc mắt sáng ngời.
Nhưng cái giá này đối với hắn mà nói, cũng thật sự là quá khó khăn để tiếp nhận.
- Bạch Hạc tiền bối, buôn bán không nói đến nhân tình.
Chúng ta hôm nay mới quen, Gia Cát Thần Nỗ này đưa tặng ngài coi như lễ gặp mặt đi.(Đường Tam)
- Vô công bất thụ lộc.
Ta không thể nhận.(Bạch Hạc)
- Vậy không bằng như vậy tốt lắm.
Vị tiểu thư này hắn là cháu gái tiền bối phải không.
Vãn bối đối với tốc độ cũng thập phần cảm thấy hứng thú.
Không bằng vãn bối cùng vị tiểu thư này tỉ thí tốc độ, nếu như vãn bối thắng, 120 kim hồn tệ trong tay tiền bối về vãn bối.
Nếu như vãn bối thua, chiếc Gia Cát Thần Nỗ này coi như làm vật đổ ước giao cho tiền bối đi.
Như vậy được không?(Đường Tam)
Vừa nghe thấy lời này, Bạch Hạc tâm nhất thời động.
Tốc độ là tiền vốn lớn nhất của bọn hắn, mặc dù vừa rồi Đường Tam toát ra khí tức không kém, nhưng hắn không tin về mặt tốc độ cháu gái có thể thất bại trước hắn.
Hơn nữa, hắn lại nghĩ đến, Đường Tam vốn định đem thứ này cho hắn, bất quá chỉ là tìm cái lý do mà thôi.
Bạch Hạc mặc dù rất quan tâm đến thể diện, nhưng Gia Cát Thần Nỗ đối với hắn lực hấp dẫn thật sự rất lớn, không khỏi vô ý thức hướng về phía cháu mình nhìn lại.
Bạch Trầm Hương trực tiếp nhảy từ trên ghế nhảy dựng lên, cơ hồ chỉ là chợt loé thân mình, thì đứng ở ngay giữa đại sảnh.
- Hảo, ta và ngươi cùng so tài với nhau nhưng hắn cũng phải tham gia.(Bạch Trầm Hương)
Bạch Trầm Hương vừa nói vừa chỉ về phía Đường Long, người đang nhàn nhã ngồi uống trả cầm lấy thứ gì đó đọc mà không quan tâm tới tình huống xung quanh, bất ngờ bị điểm mặt để cùng so tài cậu ngẩng đầu lên nhìn về phía Bạch Hạc.
- Cũng được, thêm hắn vào đi.(Bạch Hạc)
- So với hai huynh đệ biến thái này thi toang rồi.(Thán Thản)
- Lúc trước là lực phòng ngự giờ lại là so tốc độ.Không biết kết quả thế nào.(Ngưu Cao)
- Muốn so tài thế nào.(Bạch Trầm Hương)
- Ngưỡng mộ tốc độ kinh người của Mẫn Chi Nhất Tộc đã lâu, lấy linh hoạt làm gốc.
Chúng ta ở bên trong phòng khách này, chỉ cần ngươi có thể chạm được bất cứ một chỗ nào trên người huynh đệ bọn ta trong thời gian một nén hương, thì tính ngươi thắng.
Ngược lại, ta thắng.(Đường Tam)
Đường Tam từ Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra cây hương ném về phía Thái Thản, Thái Thản hiểu ý ngay lập tức thắp cây hương lên, khi Thái Thản thắp nén hương lên thành công cũng là lúc trận đấu bắt đầu.
Bạch Trầm Hương là người động đầu tiên, cho dù bằng vào nhãn lực của Đường Tam cũng chỉ chứng kiến tàn ảnh trước người chợt loé, Bạch Trầm Hương đã đi tới trước mặt.Hai người Đường Tam và Đường Long cũng động theo, một người chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, một người thi triển Vô danh Thân pháp.Nhất thời khắp phòng toàn bộ đều là tàn ảnh của ba người Bạch Trầm Hương, Đường Long và Đường Tam.
Ba người Thái Thản, Ngưu Cao và Bạch Hạc đều là Hồn Đấu La có thể bắt kịp thân hình của Bạch Trầm Hương và Đường Tam nhưng mà họ chỉ thấy huyễn ảnh của Đường Long mà thôi, điều này khiến cho Bạch Hạc giật mình.
Bạch Trầm Hương tự nhiên không cam tâm.
Triển khai thân hình, toàn lực truy đuổi hai người Đường Tam và Đường Long, nàng cũng không phải là nữ nhân không có đầu óc, trên đường truy đuổi thì nhiều lần bất ngờ chuyển đổi người mà nàng muốn truy nhưng mà Đường Tam và Đường Long đều rất giản hoạt, ngay khi thấy Bạch Trầm Hương chuyển đổi mục tiêu thì sẽ vờn nàng như là mèo vờn chuột vậy.
Một nén hương rất nhanh đã thiêu đốt một gần nửa, Bạch Trầm Hương cũng bất chấp Đường Tam và Đường Long cũng không có sử dụng võ hồn.
Khẽ quát một tiếng, trên đầu tóc dài vung lên, song chưởng triển khai, võ hồn trong nháy mắt phóng ra.
Hai vàng hai tím, bốn cái hồn hoàn xuất hiện chung quanh thân thể uyển chuyển của nàng, hai mươi tuổi trên 40 cấp hồn tôn, thực lực đã là không tầm thường chút nào.
Hơn nữa lại là phối hợp hồn hoàn tốt nhất.
Nha đầu này tuổi không lớn lắm, nhưng chính là niềm kiêu hãnh của Mẫn Chi Nhất Tộc Bạch Hạc.
Bạch Hạc rất tin tưởng, trong tương lai cháu gái mình hoàn toàn có cơ hội đánh sâu vào Phong Hào Đấu La cấp bậc.
Bạch Trầm Hương thi triển hồn kỹ của mình, trong nháy mắt xuất hiện bốn ảo ảnh xuất hiện trên không trung, bốn ảo ảnh phân ra phân biệt đánh úp về phía Đường Tam và Đường Long.Đáng tiếc là nàng gặp phải hai người Đường Tam và Đường Long, nếu gặp phải người khác thì đã thành công rồi.
Đường Tam dưới sự hỗ trợ của Tử Cực Ma Đồng có thể nhìn thấy thấu được các ảo ảnh nên là Đường Tam vận dụng Lam Ngân Hoàng đùi phải hồn cốt.Tốc độ Đường Tam tăng lên nhanh chóng.Đường Long thì tăng thêm lực khi thi triển thân pháp của mình khiến cho tốc độ của cậu cũng nhanh hơn Bạch Trầm Hương gấp hai còn Đường Tam là gấp ba.
- Hết thời giàn.(Thái Thản)
Theo giọng Thái Thản hô lên thì ba người Bạch Trầm Hương, Đường Tam và Đường Long đã dừng lại.Đường Long đã về lại chỗ ngồi của mình tiếp tục uống trà lấy.
- Tiền bối, không bằng chúng ta so với nhau 1 hồi.
Ngài cũng thấy được, Đường Môn chúng ta cũng đủ võ trang ám khí cho quý tông.
Hơn nữa chúng ta cũng không phải là cái loại tông môn hồn sư về mặt ý nghĩa truyền thống.
Nếu như tiền bối thua, ta hi vọng tiền bối có thể gia nhập Đường Môn.
Đường Môn đem trang bị cung cấp cho toàn bộ quý tông, cùng với hết thảy tư nguyên cần thiết.
Hơn thế nữa sẽ không đối với quý tông tiến hành bất cứ bất cứ cái gì mệnh lệnh hay yêu cầu.
Ngài thấy như thế nào?(Đường Tam)
- Tuổi trẻ thật tốt.
Đủ cuồng vọng, được chúng ta cùng so nào.Tiểu tử kia cũng phải tham gia vào, lúc nãy hắn xuất ra không có dùng toàn lực.(Bạch Hạc)
Đường Tam vì chứng minh cho Bạch Hạc thấy uy lực của bộ ám khí mà hắn lấy ra làm tiền đặt cược nên là nhờ Đường Long là người đứng ra làm bia nhắm bằn.Khi Đường Tam dùng hết loại ám khí thì Đường Long cũng đứng đó dùng chút lực là bức độc tố ra ngoài rồi.
- Hảo, ta lại cùng ngươi đánh bạc trận này.
Nếu ta thua, vậy thì, ta sẽ suất lĩnh Mẫn Chi Nhất Tộc gia nhập vào Đường Môn các ngươi.
Ngươi là do lão Thái Thản mang đến, ta tin tưởng ngươi cùng Võ Hồn Điện là không có dính líu, ta cảnh cáo trước, trong tương lai nếu Đường Môn của ngươi có liên hệ gì với Võ Hồn Điện, ta lập tức dẫn toàn bộ tộc nhân bỏ đi.(Bạch Hạc)
- Đường Môn cũng Võ Hồn Điện duy nhất có khả năng xuất hiên liên hệ chính là đem huỷ diệt.
Tiền bối, chúng ta bắt đầu đi.
Vẫn là thời gian một nén hương, điều kiện không thay đổi.(Đường Tam)
Đường Tan lại lấy ra một cây hương ném về phía Thái Thản.Bạch Hạc lắc mình tới trước Đường Tam một thước, ngay khi Thái Thản đem hương đốt đi, trong nháy mắt, hắn đã động.
Sự tình quan trọng của vận mệnh tông tộc, không thể không làm hắn toàn lực ứng phó.
Bạch Hạc vừa động Đường Tam mới biết cái gì là thuần tuý tốc độ.
Cho dù là là Tử Cực Ma Đồng của hắn cũng chỉ chứng kiến trước mặt bóng trắng chợt loé lên, Bạch Hạc đã tới ngay trước mặt.
Chỉ là lần này Đường Tam sẽ không có khả năng dùng Quỷ Ảnh Mê Tung kịp tránh ra.Cũng may là Đường Long phản ứng cấp tốc vươn tay nắm lấy góc áo Đường Tam kéo lấy rồi thân thể của cậu động theo.
Bạch Hạc cơ hồ đuổi sát phía sau lưng Đường Long và sắp chạm vào người cậu thỉ hắn lại vồ hụt, trước mặt hắn chỉ có tàn ảnh mà thôi.
- Trong nháy mắt thuấn di?(Bạch Hạc)
Bạch Hạc âm thanh có chút giật mình vang lên.
Đường Tam và Đường Long đã ở một phương hướng khác.
Đường Tam trên cánh tay trái loé lên ánh sáng màu phấn hồng.
- Lão khó chơi hơn cô gái kia.Chúng ta phải liên thủ thôi.Long đệ ngươi phụ trách việc di chuyển còn lại cứ để ta.(Đường Tam)
- OK.
Khi hai người bàn chiến thuật xong thì Bạch Hạc lao tới rồi và lão cũng chỉ có vồ vào không khí mà thôi, Đường Long vận dụng Vô danh Thân pháp bảy thành lực chọi sức với Bạch Hạc.Cơ hồ trong phòng xuất hiện bóng đen không nhìn rõ nhân dạng nữa, cơ hồ là Đường Long vừa mới từ chỗ dừng lại để cho Đường Tam lấy hơi rồi di chuyển tiếp thì Bạch Hạc vừa vặn xuất hiện, nhiều lúc Bạch Hạc gần chạm vào người Đường Tam hoặc Đường Long thì Đường Tam vận dụng Thuấn di của Hồn cốt mang lại đưa hai người tránh thoát được.
Kì thật, Đường Tam rất giật mình, thế nhưng Bạch Hạc cũng kinh ngạc không kém hơn hắn chút nào.
Lúc này Đường Tam không phải thi triển vũ hồn, hơn nữa đây chẳng phải là một loại thuấn di không có chút gián đoạn nào sao, làm sao có thể không làm bạch hạc kinh ngạc chứ? Hắn đã hiểu được, Thuấn di này của Đường Tam không phải đến từ kĩ năng của hồn hoàn, như vậy tất nhiên là đến từ hồn cốt rồi.
Một người thanh niên có một hồn cốt.
Hơn nữa còn là kỹ năng cực phẩm: Thuấn di không có chút gián đoạn nào.
Bạch Hạc hy vọng bằng vào truy kích không ngừng của mình sẽ khiến hồn lực của Đường Tam tiêu hao đến tận cùng, khiến cho hắn không thể thi triển ra kỹ năng của hồn cốt này nữa.
Bạch Hạc quên rằng ngoài hắn ra còn có Đường Long nữa, nhiều lúc Đường Tam không kịp dùng hồn cốt thì chính cậu bạo phát ra tốc độ kinh người lôi kéo Đường Tam tránh né.
Chợt đúng lúc này, thân thể Bạch Hạc đột nhiên ngừng lại, hai luồng ánh sáng từ trong mắt chợt phát ra, đệ thất hồn hoàn trên người hắn chợt sáng lên.
Tại nơi màu đen mà hồn hoàn bao trùm, có thể rõ ràng nhìn thấy trên người Bạch Hạc phóng xuất từng tầng ánh sáng đặc thù, ngay sau đó thân thể của hắn đã trôi nổi giữa không trung, hai tay thật sự biến thành cánh, hai chân hợp lại biến thành đuôi, chỉ trong nháy mắt vị tộc trưởng của mẫn chi nhất tộc này đã biến thành một con Vĩ Vũ Yến dài chỉ một thước, cánh mở rộng đến thước rưỡi, cả cơ thể được bao trùm bởi bộ lông vũ.
Chứng kiến vũ hồn bản thể của Bạch Hạc, Đường Tam và Đường Long cũng dừng lại.
Sắc mặt có chút khó coi.
Bạch Hạc so với trong tưởng tượng của hắn thì còn khó đối phó hơn.
Nói đại khái, khi đã trong trạng thái vũ hồn bản thể thì sẽ càng to hơn bản thể nhiều, bởi vì khi thân thể to lớn hơn thì mới có thể thừa nhận được càng nhiều hồn lực hơn.
Mà trước mắt, võ hồn chân thân Bạch Hạc lại là thu nhỏ lại, như vậy chắc chắn sẽ không phải đại biểu cho hồn lực hắn tăng mạnh, mà là hồn lực đã được áp súc lại.
Cứ như vậy, tốc độ mà hắn bộc phát ra chỉ sợ chỉ có thể hình dung là rất kinh khủng mà thôi.
Càng làm cho đồng tử của Đường Tam co rút lại hơn chính là Khi Bạch Hạc thi triển ra võ hồn chân thân.
Sau khi thân thể hắn trôi nổi giữa không trung, có đến tám cái hồn hoàn xoay quanh thân thể hắn, lúc này đây hồn hoàn thứ tám cũng sáng rực lên.
Vì lợi ích của tông tộc, vị mẫn công hệ hồn sư – Hồn đấu la cường đại này đã muốn dốc toàn lực ứng phó rồi.
Nương theo cái hồn hoàn cuối cùng léo sáng, trong phút chốc, Vĩ Vũ Yến trôi nổi trong không trung bỗng hóa thành năm.
Đều là kỹ năng phân thân nhưng đây là kỹ năng của hồn hoàn thứ tám nên tuyệt không phải đơn giản.
Sau khi Bạch Hạc thi triển đệ bát kỹ năng, mỗi một phân thân đều sẽ có tốc độ cùng với lực phòng ngự như nhau.
Đương nhiên, phòng ngự của hắn nếu so với các hồn sư cùng cấp bậc thì tương đương với việc bỏ qua.
Nhưng càng quan trọng hơn chính là, bao gồm cả bản thể trong đó thì hoàn toàn năm phân thân đều có thể coi là thật, mà lại cũng có thể coi là giả.
Nói cách khác, tùy theo khống chế của hắn, thì bất cứ phân thân nào cũng có thể trở thành bản thể, và cũng có thể để bản thể hóa thành phân thân bất cứ lúc nào.
Đối với lực công kích và phòng ngự của mẫn chi nhất tộc không cao, thế nên đây sẽ là kỹ năng có thể tính là tuyệt kỹ chạy trốn hàng đầu.
Cho dù là cường giả mạnh nhất hồn sư giới là các Phong hào đấu la cũng không thể ngăn cản cả năm tên hồn sư chuyên về tốc độ này được.
Cho dù trong số đó chỉ cần một phân thân thoát được thì chỉ trong nháy mắt hắn đã trốn mất.
Đương nhiên.
Đối với mẫn chi nhất tộc mà nói, Có được năm cái phân thân này thì điều họ am hiểu nhất sẽ là do thám, bọn họ làm mà không cần kiêng kỵ gì vì chỉ cần lưu lại một phân thân tại một chỗ an toàn, Các phân thân khác có thể do thám ở những nơi nguy hiểm nhất.
Kỹ năng này không thể coi là một hồn kỹ cường đại của đệ bát hồn kỹ, nhưng nó lại có tác dụng rất lớn.
Bóng dáng chợt léo năm con Vĩ Vũ Yến trong nháy mắt tách ra, tốc độ kinh khủng không khác mấy so với thuấn di của Đường Tam.
Chỉ bằng di chuyển mà khiến thị giác của con người sinh ra cảm giác thuấn di.
Có thể thấy được tốc độ lúc này của Bạch Hạc kinh khủng đến thế nào.
- Tam ca xem ra ta phải nghiêm túc rồi, Tam ca sẵn sàng chưa.
- Rồi.(Đường Tam)
Thân hình Đường Long và Đường Tam lóe lên như là biến mất trên phiến đại địa này vậy, Bạch Hạc không cảm nhận được chút ba động hồn lực nào cả hơn nữa di chuyển nhanh như vậy sẽ để lại tiếng động nhưng mà đằng này lại không có bất kì tiếng vang nào.
- Điều đó sau có thể chứ.(Bạch Hạc)
Hương đã thiêu đốt hơn phân nửa, Bạch Hạc trong khiếp sợ ngắn ngủi rất nhanh đã tỉnh lại.
Bất luận hai thanh niên trước mắt này có cường đại thế nào thì điều hắn cần nhất lúc này chính là đánh bại hai người này.
Năm con Vĩ Vũ Yến đồng thời di động, năm bóng dáng trong nháy mắt hoá thành năm vệt đen mờ ảo, vụt trong phòng khách, tốc độ như thuấn di, Vĩ Vũ Yến bay cách mặt đất khoảng một thước, cơ hồ nó đã khống chế phần lớn không gian trong phòng khách này rồi.Tuy là không gian trong phòng khác bị năm Vĩ Vũ Yến khống chế nhưng Bạch Hạc không tìm thấy bất kì bóng dáng nào của hai người Đường Tam và Đường Long.
Tốc độ của Bạch Hạc càng lúc càng nhanh, tới mức độ hai người Thái Thản và Ngưu Cao không nhìn rõ được nữa thân hình của Bạch Hạc mặc dù là họ đạt tới Hồn Đấu La.
- Ở đó.(Bạch Hạc)
Bạch Hạc nhận ra có điều không đúng ở một góc gian phòng khách, nơi đó không gian không ngừng bị vặn vẹo lấy dù là Tiêm Vĩ Vũ Yến bay tới thì chỉ có xuyên qua mà không làm gì được.
Lúc mà Đường Long mang theo Đường Tam di động thì cậu đã di chuyển vượt qua cả lực càn của gió rồi nên không phát ra tiếng động nào cả đồng thời chân của không chạm đất luôn, nhìn qua giống như là lướt trên không vậy.
- Haiz vốn dĩ từ khi lão Hạc phóng thích đệ bát hồn kỹ là thua rồi nhưng mà hắn vẫn cố chấp như vậy.(Thái Thản)
- Ta nhận thua.(Bạch Hạc)
Ngay khi Bạch Hạc vừa mở miệng nhận thua và thân hình Đường Tam và Đường Long xuất hiện thì có một bóng hình lao nhanh về phía hai người đồng thời trên người sáng lên bốn vòng Hồn hoàn.Với thực lực của Hồn Đấu La thì Bạch Hạc, Thái Thản và Ngưu Cao nhận ra người lao tới là ai.
- Trầm Hương ngươi làm gì vậy.(Bạch Hạc)
- Thiếu chủ cẩn thận.(Thái Thản)
- Nhị thiếu chủ coi chừng.(Ngưu Cao)
Đường Long cũng cảm nhận được Bạch Trầm Hương xông tới thì vô ý thức phất tay lên và một cự đại hư ảnh chưởng pháp bay về hướng Bạch Trầm Hương.Thái Thản và Ngưu Cao thấy một màn này cũng giật mình nhưng sao đó đều tiến nhập vào Vũ Hồn chân thân chắn trước người Bạch Trầm Hương song song chống đỡ hạ xuống đòn này, cũng may là đòn chưởng lực này của Đường Long không tính là mạnh, nếu đánh vào người Bạch Trầm Hương thì nàng chỉ bị thương nằm giường vài ngày là khỏi còn với Hồn Đấu La thì chỉ là gãi ngứa thôi.
- Trầm Hương ngươi làm gì vậy.(Bạch Hạc)
Bạch Trầm Hương nước mắt rơi xuống nhìn thẳng về phía Đường Long.
- Tuyệt chiêu chưởng pháp đó cùng với khí tức trên người.Không sai được ngươi là Đường Long tên khốn nạn nhà ngươi năm đó dám trước mặt ta lấy đi món ăn mà ta ưu thích lúc đó.(Bạch Trầm Hương)
Lời nói của Bạch Trầm Hương khiến cho mọi người ở đây quái dị nhìn Đường Long còn cậu thì nghe những người nói này thì nghĩ tới đoạn nghiệp duyên lúc trước.
Lần đó do cậu đưa hết kim hồn tệ cho Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh đi mua đồ ăn mà họ sơ xuất để cho tiểu thâu trộm đi túi đựng kim hồn tệ, vì đuổi theo nên là tiêu hao có chút đại nên là cậu đành phải giật lấy đồ ăn trên tay của một tiểu cô nương bỏ vào miệng để có sức đuổi theo.
Sau đó Đường Long lấy lại được túi đựng kim hồn tệ thì quay lại bất ngờ gặp tiểu cô nương đó đang mang theo người truy tìm mình, khi thấy cậu thì ngay lập tức nhào tới tiến hành chân thân PK.cuối cùng Bạch Trầm Hương thua nên là ngồi đó khóc một trận, Đường Long bất đắc dĩ phải đi mua vài đồ ăn cho nàng dỗ ngon dỗ ngọt mới chịu bỏ qua.
Bạch Trầm Hương có một thời gian đi cùng với nhóm Đường Long lúc đó và mỗi ngày đều ăn ngon do cậu nấu nên là thường xuyên dính người củng đòi ăn những món mà cậu nấu rồi dần dần từ từ quen thuộc.Mãi cho tới khi Đường Long quyết định vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì mới nhân cơ hội trời tối lẻn đi cùng Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh.Bạch Trầm Hương khi tỉnh dậy không thấy ba người đâu thì chạy khắp nơi tìm, thậm chí là vận dụng gia tộc nhưng không tìm được mãi cho tới khi Thiên Đấu Hoàng đội chiến Sử Lai Khắc chiến đội thì nàng mới nhận ra Đường Long.
Bạch Trầm Hương cực kì u oán nhìn Đường Long sau đó nàng nhào tới há ra miệng của mình cắn vào bả vai Đường Long.
- A mau nhả ra thích khóc quỷ ngươi cầm tinh cẩu sau.Làm gì cắn ta.
- Đã nói là không gọi cái biệt danh đó.Ta phải cắn chết ngươi.(Bạch Trầm Hương)
- Tam ca làm gì đó đi.
Mau lôi nàng ra, nàng cầm tinh cẩu.
Đường Long lúc này nhìn về phía Đường Tam cầu cứu thì thấy được Đường Tam đang đứng cùng Thái Thản, Ngưu Cao với Bạch Hạc và họ đang dần đóng cửa lại.
- Này đừng có bỏ rơi nhau chứ.
Cửu phòng khách đóng lại và trong phòng chỉ có hai người Bạch Trầm Hương và Đường Long, Bạch Trầm Hương đứng phía sau cả người tỏa hắc khí bức người không ngừng bẻ tay lấy sau đó nàng thu nhập Đường Long một trận.
- Đường Tam ngươi muốn chúng ta Mẫn chi Nhất Tộc gia nhập vào Đường Môn không phải không được,chỉ cần thuyết phục được Phá chi Nhất Tộc gia nhập thì ta cùng Mẫn chi Nhất Tộc cũng gia nhập vào Đường Môn.(Bạch Hạc)
Đường Tam sau đó trở về phòng của mình tu luyện, sáng sớm thức dậy Đường Tam ngay đầu tiên là tu luyện Tử Cực Ma Đồng
- Có thể có được thực lực cường đại tuyệt không phải vận khí sinh ra tác dụng.
Đường tông chủ, ta thấy ngươi là thanh niên chăm chỉ nhất.(Bạch Hạc)
- Bạch Hạc trưởng tộc quá khen.
Vãn bối chỉ là thói quen mỗi ngày tu luyện mà thôi.(Đường Tam)
Bạch Hạc tại lúc Đường Tam tu luyện tử lực ma đồng cũng đã tới, mặc dù hắn không biết Đường Tam là như thế nào tu luyện.
Nhưng trong khi hắn tu luyện mắt phun ra là một ánh sáng mũi nhọn tử kim gần hai thước, thậm chí tạ ngoài hai mươi thước hắn đã thấy áp lực vô hình.
Hai mươi tuổi, lục hồn hoàn đế, đêm qua Bạch Hạc suy tư thật lâu, trong đầu đều là biểu hiện của Đường Tam ban ngày.
- Phụ thân ngươi hắn vẫn khỏe chứ?(Bạch Hạc)
- Phụ thân vì hồi báo Hạo thiên tông.
Hoàn lại tội nghiệp năm đó đối với tông môn, tự chặt một tay một chân, đem hồn cốt trả lại tông môn.Cũng may là có Long đệ nên là phụ thân vẫn giữ lại được hồn cốt.(Đường Tam)
- Tiểu Tam, nói lý ra có thể xưng hô ngươi như vậy chứ?(Bạch Hạc)
- Đương nhiên có thể, ngài là trưởng bối.(Đường Tam)
- Lão tinh tinh cùng lão tê ngưu hai người này sớm đã thỏa hiệp.
Ngươi Đường Môn ám khí quả thật xuất sắc, nhưng vân không phải nguyên nhân chính thức để cho ta thỏa hiệp.
Ngươi biết tại sao ta nguyện ý dưới tình huống phá chi nhất tộc gia nhập Đương Môn chứ?(Bạch Hạc)
Đường Tam lắc đầu, từ trước tới giờ Đường Hạo không có đề cập tới bất kì thân thích nào nên Đường Tam không có suy nghĩ tới phương diện đó.
- Bởi vì từ bối phận mà nói ngươi hẳn là gọi ta một tiếng cữu gia gia.
Nãi nãi của ngươi là thân tỷ tỷ ta.(Bạch Hạc)
- Cái gì?(Đường Tam)
Bạch Hạc khi đề cập tới thân thích mình là cữu gia gai của Đường Tam thì lâm vào trong hồi ức, sau đó hắn mới tỉnh lại nhìn Đường Tam.
- Phá chi nhất tộc hôm nay giữa trưa nhất định đến, trước khi bọn họ đến, ta nói cho ngươi một chút Dương Vô Địch người này ra sao? Nga, Dương Vô Địch là tộc trưởng phá chí nhất tộc, tuổi so với ta còn lớn hơn nửa tuổi.(Bạch Hạc)
Đường Tam tập trung tinh thần nghe.
Hắn sớm đã từ Thái Thản nghe nói, Bạch Hạc cùng Dương Vô Địch quan hệ tốt lắm.Bạch Hạc giới thiệu vắn tắt cho Đường Tam biết về Dương Vô Địch tộc trưởng của Phá chi Nhất Tộc.
- Dương Vô Địch người này ngoại trừ tu luyện, cũng chỉ có một yêu thích, đó chính là phá chi nhất tộc truyền xuống chế dược thuật.
Đối với luyện chế các loại dược vật, hắn có một loại hứng thú gần như cuồnng nhiệt.
Mỗi lần bởi vì luyện dược mà mấy ngày mấy đêm không ngủ không nghỉ.
Cho nên dược vật là sơ hở duy nhất của hắn.
Ngươi muốn thuyết phục hắn, bất luận nhân tình, hay lấy thực lực phục người vô dụng.
Huống hồ thực lực ngươi bây giờ cùng hắn chênh lệch còn không nhỏ.
Chỉ có trên dược vật hạ thủ mới có khả năng làm hắn đi vào khuôn khổ.(Bạch Hạc)
- Cái này xin ngài cứu yên tâm đi Cữu gia gia.Về việc giải quyết với Phá chi Nhất Tộc thì có Đường Long lo rồi.(Đường Tam)
- Hi vọng như vậy đi.(Bạch Hạc)
.