Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 248: Toàn Viên Tấn Cấp Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn






Dưới sự hộ tống của Độc Cô Bác đám người tiến vào Lạc Nhật Lâm Sâm.


- Trên đường đi nếu ai gặp được Hồn thú thích hợp thì báo cho mọi người để mà cùng nhau hỗ trợ tiêu diệt nó.


- Đã rõ.(Mọi người)

- Tam ca lần này làm phiền huynh rồi.


- Không sao cả dù sao cũng gần tấp cấp nên là ra ngoài rèn luyện cũng tốt.(Đường Tam)

Mọi người cùng nhau tiếp sâu vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm và gặp được rất nhiều Hồn thú nhưng mà không có Hồn thú thích hợp nên bỏ qua, tuy là bỏ qua nhưng vài con không biết lượng sức xông lại tấn công thì bị nhóm nữ lôi đình chấn áp.


Đi thêm được một lúc nữa thì một con Hồn thú dạng Mèo xuất hiện trước mặt họ, Đường Tam ngưng tụ nhìn lấy con Hồn thú dạng Mèo đồng thời nó cũng quan sát lấy đám người Đường Tam, khi mà nó cảm nhận được có vài khí tức nguy hiểm thì nó dự định đánh bài chuồng đi.


Đường Tam âm thầm quan sát xong hướng Đường Long gật đầu, cậu hiểu ý Đường Tam liền hô lên.


- Mọi người ngăn cản nó lại.
Nó phù hợp với Trúc Thanh.


Nghe tiếng hô của Đường Long, người hành động đầu tiên là Liễu Nhị Long và Tà Hổ, hai người một trước một trong hình thành thế gộng kìm chặn đường lui của Hồn thú dạng Mèo này.


- Tam ca nó là Hồn thú gì vậy.


- Là U Linh Miêu, một con Hồn thú chuyên về tấn công tốc độ cùng với sát thương cực cao.(Đường Tam)

Đường Long nghe Đường Tam nói về đặc điểm của U Linh Miêu xong thì biết nên phát động Hồn kỹ nào cho phù hợp rồi.


- Hồn kỹ thứ hai – Tăng Cấp Siêu Linh.


- Hồn kỹ thứ ba – Nguyên Thủy Bạo Liệt.


Đường Long tiên phát chế nhân, ngay lập tức dùng ra Hồn kỹ tấn công tinh thần khiến cho U Linh Miêu lâm vào hỗn loạn trạng thái, lâm vào trạng thái hỗn loạn nó hướng xung quanh tấn công loạn xạ tiêu hao đi hồn lực của mình đồng thời nó cũng bị trôi đi nhiều hồn lực.


Một hồi sao thì nó cũng thoát khỏi tinh thần hỗn loạn tính chạy trốn nhưng mà Trúc Thanh được tăng phúc bởi Vinh Vinh xông tới trước mặt nó rồi thực hiện hai Hồn kỹ của mình.


- Hồn kỹ thứ nhất – U Minh Đột Kích.(Trúc Thanh)

- Hồn kỹ thứ hai – U Minh Bách Trảo.(Trúc Thanh)

Nó bị Trúc Thanh công kích làm cho đau đớn vô cùng, U Linh Miêu hét lên một tiếng chuẩn bị phát động công kích nhưng mà bị ngăn lại bởi Đường Long dùng Long Thương gõ thật mạnh vào đầu nó, Mạnh Y Nhiên thì cầm quyền trượng của mình đâm vào bụng U Linh Miêu đồng thời dưới chân nàng sáng lên một vòng Hồn hoàn.


- Hồn kỹ thứ ba – Xà Hình Nhất Kích.(Mạnh Y Nhiên)

Bụng gặp phải trọng kích, U Linh Miêu hét lên một tiếng thê thương, nó câm tức nhìn Mạnh Y Nhiên nhưng mà chưa kịp làm ra động tác tiếp theo thì nó bị Đường Long đấm cho đầu lún xuống đất.


- Trúc Thanh ngay bây giờ.


Trúc Thanh ở một bên vận sức đã lâu, khi mà Đường Long hét lên một tiếng thì Trúc Thanh dưới chân sáng lên Hoàng sắc Hồn hoàn và thân hình của nàng lướt tới dùng dao đâm vào đầu U Linh Miêu.


U Linh Liêu não chịu đến trọng thương thì vùng vẩy một hồi rồi chết đi, vòng Hồn hoàn Tử sắc trôi nổi lên trên xác của U Linh Miêu.
Chu Trúc Thanh đi tới bên cạnh xác U Linh Miêu thì ngồi xuống tiến hành hấp thu Hồn hoàn.


Những người khác đi tới đem Chu Trúc Thanh vây vào giữa làm hộ pháp cho nàng, lúc này Độc Cô Bác bổng nhiên xuất hiện vứt về phía họ một Hồn thú thuộc Giao đang hấp hối sắp chết.


- Mau đem nó giết chết đi.
Nó là Cửu Âm Hỏa Giao đấy.(Độc Cô Bác)

- Gia gia sao tìm được nó vậy.
Nghe nói là Cửu Âm Hỏa Giao này sinh sống ở nơi hẻo lánh nên rất khó tìm được.


- À ta đang đi thăm dò nhìn xem thử coi có Hồn thú nào phù hợp hay không thì tự nhiên nó lao ra định cắn ta nên là ta xuất thủ chấn áp nó thôi.(Độc Cô Bác)

Liễu Nhị Long nhìn lấy Cửu Âm Hỏa Giao thì không chút do dự đi lại rồi bạo hành một trận cho Cửu Âm Hỏa Giao, nó chịu được một hồi rồi cũng chết đi, Liễu Nhị Long cũng ngay lập tức hấp thu Hồn hoàn.


Khoảng một canh giờ sao Chu Trúc Thanh và Liễu Nhị Long đều tỉnh lại, hai người họ đều thuận lợi tấn cấp, phân biệt là Chu Trúc Thanh lên Hồn Tôn và Liễu Nhị Long lên Hồn Đấu La.


- Được rồi tiếp tục di chuyển thôi.
Chúng ta hôm nay phải để cho mọi người đều tấn cấp.


Đi thêm một hồi thì họ gặp được một Hồn thú phù hợp với Vinh Vinh nhưng nó vô cùng giản hoạt, dù là Tà Hổ, Liễu Nhị Long bao vây thì nó vẫn thoát đượcm sau đó nó lại xuất hiện lần nữa trước mặt đám người Đường Long.


Lần này Đường Long sẽ không để cho nó thoát nữa, cậu âm thầm quan sát con Hồn thú này rồi đột nhiên lao về phía nó vươn tay ra nắm được thân hình nó đè xuống đất, sau đó một hồi tiếng điên cuồng đập mặt đất.


- Này thì chạy.
Có gan chạy nữa xem.



- Này thì trêu bọn ta.
Cho ngươi biết thế nào là lễ độ.


Đường Long sau một hồi đánh điên cuồng xong thì nhấc con Hồn thú tới trước mặt Vinh Vinh,dưới ý báo của Đường Long, Vinh Vinh chủy thủ của mình đâm vào đầu con Hồn thú này rồi tiến hành hấp thu Hồn hoàn, nàng vừa mới ngồi xuống hấp thu thì chỉ tốn có chút thời gian là hoàn thành rồi.


- Được rồi giờ chỉ còn Y Nhiên và Linh Linh thôi.
Chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục đi thôi.


Mọi người nghỉ ngơi một chút rồi lấy ra lương khô và nước uống tiến hành bổ sung thể lực của mình đã tiêu hao.Nghỉ ngơi hai canh giờ xong mọi người tiếp tục tiến về phía trước, lần này họ vận khí không tệ gặp được một đầu Độc Xà có huyết thống long tộc nhưng rất thưa thớt mà vẫn đủ để nó xếp hạng vào hàng top mười Hồn thú về Xà vì huyết mạch của nó khiến cho nó khó giết chết.


- Y Nhiên em may mắn đấy.


Đường Long xông lên và dưới chân sáng lên một vòng Hồn hoàn.


- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.


Đại lượng hạt cát xuất hiện giữ lấy thân thể của Độc Xà, nó cố gắng vùng vẩy nhưng không thoát ra được mà bị nhóm nữ mỉm cười nhìn lấy nó, Độc Xà có thể cảm nhận ác ý từ nụ cười của chúng nữ nên là càng điên cuồng vùng vẩy nhưng vô dụng sao đó là chào đón nó là một hồi bạo hành.
Trong Lạc Nhật Sâm Lâm truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Độc Xà, cuối cùng nó bị Mạnh Y Nhiên cầm quyền trượng gõ cho mấy phát vào đầu chết đi.


- Đệ chưa bao giờ nhìn thấy ai giết Hồn thú kiểu này cả.


Đường Ta vẻ mặt hắc tuyến nhìn thảm trạng Độc Xà rồi gật đầu đồng tình với Đường Long.
Bổng nhiên phía trên đầu họ truyền tới tiếng hét dài của loài chim

Ríu

- Là Phụng Vĩ Phong Điểu hơn nữa tu vi vừa vặn thích hợp Linh muội đó.(Đường Tam)

- Hồn kỹ thứ nhất – Triều Nhiễu.(Đường Tam)

Vô số lam ngân thảo kết thành sợi dây cuốn lấy thân hình của Phụng Vĩ Phong Điểu nhưng mà nó chỉ khẽ đập cánh một cái đã tránh thoát, nó dùng ưng nhãn của mình nhìn lấy Đường Tam rồi lộ ra biểu tình khinh thường.Nó nhìn về phía Độc Xà thì chảy ra nước miếng sau đó nó phóng tới xác Độc Xà dự định cắm đi nhưng mà Đường Long đâu có để nó như nguyệt đâu.


- Xuống đây cho ta.


Đường Long tay nắm lấy ưng trảo rồi hướng về mặt đất hung hăn đập xuống, Phụng Vĩ Phong Điểu bất ngờ không kịp đề phòng nên là cùng mặt đất tiếp xúc thân mật, nó tính bay lên lần nữa nhưng mà Đường Long đã nắm lấy cổ nó đè xuống rồi dùng tay còn lại bẻ gãy đi xương cánh của nó.


Giờ Phụng Vĩ Phong Điểu không thể bay lên được và trở thành cá nằm trên thớt chờ bị thịt, Đường Long đi tới dùng tay vặt hết lông trên người nó.Diệp Linh Linh thấy tội quá nên đi tới giải thoát cho nó bằng cách giết chết nó để lấy Hồn hoàn.


Diệp Linh Linh cũng hấp thu Hồn hoàn luôn.


Một canh giờ sau Mạnh Y Nhiên và Diệp Linh Linh song song mở mắt ra rồi hướng về Đường Long khẽ hôn một cái.
Sau đó mọi người dưới sự hộ tống của Độc Cô Bác rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm, đi tới cổng thành thì Độc Cô Bác vươn tay nắm lấy cổ áo của Đường Tam và Đường Long lôi đi.


- Tới đây các ngươi tự về được rồi.
Ta phải đi hoàn thánh hứa hẹn của mình.(Độc Cô Bác)

Độc Cô Bác nói xong thân hình đã biến mất kèm theo đó là Đường Tam và Đường Long, một lúc sau ở một nơi cực kì quái dị, một bên tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương một bên tỏa ra hỏa khí như là lửa đốt vậy.


- Ra đây là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn sao.
Nhìn sơ bộ thì có nhiều dược thảo đấy chứ.


- Tam ca chúng ta chọn vài thứ đem về cho các huynh đệ đi.


- Có tiện không, dù sao thì nơi này không phải là thuộc sỡ hữu của chúng ta.(Đường Tam)

- Không sao cả.
Khách khí với ta làm gì, một đứa là cháu rể một đứa là huynh trưởng nó thì ngại gì.
Chúng ta là người một nhà mà.(Độc Cô Bác)

Đường Long và Đường Tam đi tham quan ở trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, cậu gặp được rất nhiều linh thảo nhưng cậu không động tâm mà chỉ lấy đi vài thứ giúp tăng lên tu vi của huynh đệ mình Sử Lai Khắc cùng với hai bụi linh thảo trợ giúp Vinh Vinh Vũ Hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp lên Cửu Bảo Lưu Ly Tháp.Tuy nhiên Đường Tam kịp thời ngăn cản vì chúng còn chưa thành thục.


Đường Long vừa đi vừa thu hoạch linh thảo đồng thời luyện chế thành đan dược, luyện chế xong một viên đan dược từ đống linh thảo mà Đường Long thu hoạch được rồi bỏ vào trong bình sao đó ném cho Độc Cô Bác hai bình.


- Gia gia cầm lấy, bình màu xanh là đan dược có thể khiến người đột phá cảnh giới 90 cấp đấy, nó có chín thành tỉ lệ giúp gia gia đột phá từ 92 cấp lên 93 cấp.


Độc Cô Bác trợn mắt lên chấn kinh cúi đầu dùng biểu lộ nhìn bất khả tư nghị nhìn lấy trong tay hai bình đan dược.


- Thế bình còn lại là gì.(Độc Cô Bác)

- Giúp củng cố căn cơ dưới Hồn Đấu La.


Đường Long đem mấy bình đan dược còn lại thu vào hồn đạo khí trữ vật của mình, rồi luyện chế lấy lò đan dược thứ hai.Cậu đang luyện chế đan dược thì từ trên người Độc Cô Bác nhảy ra một con rắn nhỏ, nó há mồm một ngụm nuốt xuống đống dịch thể mà Đường Long dùng lửa đung sôi nó lên, khi ăn no xong nó không có quay về bên người Độc Cô Bác mà là cuốn quanh cổ của Đường Long nhắm mắt nằm ngủ ở đó luyện hóa thứ mà nó vừa nuốt vào.


Biến mất bất ngờ khiến cho ba người sửng sốt lấy.


- Phỉ thúy trở về.(Độc Cô Bác)


Nhưng mà Phỉ Thúy ngốc đầu lên nhìn Độc Cô Bác một cái rồi không thẻm điếm xỉa gì tới hắn nữa mà tiếp tục nhắm mắt luyện hóa lấy, Độc Cô Bác thấy vậy liền tức muốn hộc máu ra ngoài, một con rắn được hắn nuôi nhiều năm như vậy thế mà vì đan hương trên người Đường Long mà từ bỏ hắn.


- Thôi vậy luyện lại lò đan dược khác.


Đường Long lại tiếp tục luyện chế lò đan khác, thời gian cứ thế trôi qua nửa năm và Đường Long cũng luyện chế ra rất nhiều đan dược khác nhau, có loại bổ túc hồn lực của mình hoặc là có loại gia tăng hồn lực lên nhất cấp nhưng có tác dụng phụ là phải tĩnh dưỡng một ngày.


- Chẳng mấy chốc đã ở đây nửa năm rồi.
Tam ca chúng ta cũng trở về thôi.


- Được.
Đám linh thảo kia cũng thành thục rồi.(Đường Tam)

Cửu Tiết Phỉ Thúy cũng trong nửa năm này nuốt vào đại lượng đan dược nên là có biến đổi về chất, cho dù độ lớn nhỏ là không đổi, nhưng con ngươi trong cặp mắt nhỏ tí của nó lại càng trở nên trong suốt, cả thân thể cũng gần như trong suốt, Bích Lục giống như là ngọc thạch được điêu khắc bình thường, trong cơ thể mơ hồ có hai loại khí lưu Hồng Bạch vận chuyển.


Tên: Cửu Tiết Phỉ Thúy(Ấu tiểu)

Đẳng cấp: Sư thú Tứ tinh.


Huyết mạch:chưa có

- Được rồi để ta hộ tống các ngươi trở về đi, dù sao cũng già rồi cũng muốn làm chút việc thôi.Ta nghĩ trở thành Cố vấn cấp cao của học viện các ngươi.(Độc Cô Bác)

Sau đó hai người Đường Long và Đường Tam dưới hộ tống của Độc Cô Bác trở về Sử Lai Khắc học viện, tới nơi Đường Tam chạy tiến lên, cùng thủ vệ ở cửa nói vài câu gì đó, thủ vệ liền chạy vào trong học viện.Một lát sau thì đám người Phất Lan Đức cùng mấy vị sư phụ đi ra cùng với nhóm nữ, khi thấy Đường Long thì Liễu Nhị Long và Tiểu Vũ là người xông ra trước nhưng tưởng là sẽ có màn đoàn tụ vui vẻ thì câu nói của Liễu Nhị Long cùng hành động của nhóm nữ khiến cho mọi người ở đây dở khóc dở cười.


- Các chị em đánh hắn.(Liễu Nhị Long)

- A bạo hành gia đình.


Mặc kệ Đường Long có kêu gào thế nào đi nữa thì hội nữ nhân của Đường Long vẫn tiếp tục đánh hắn, đến khi mặt mũi cậu bầm dậm thì mới dừng lại.


- Chỉ sợ là ngươi về trễ một chút sẽ không gặp được chúng ta.(Liễu Nhị Long)

- Vì sao? Có ai gây khó dễ cho các ngươi? Hắn là ai vậy nói ra tên đi ta đi giết hắn?

Chuyện gì chứ liên quan tới lão bà của hắn bị khi dễ thì Đường Long tuyệt đối khiến hắn không thấy được mặt trời ngày mai.


- Không phải chuyện đó.(Tiểu Vũ)

- Trong vòng nửa năm nay, bọn họ cũng có những tiến bộ không nhỏ.
Mã Hồng Tuấn đã đột phá cấp ba mươi rồi tìm được đệ tam hồn hoàn cho chính mình, Chu Trúc Thanh cùng Ninh Vinh Vinh tới 35 cấp,.
Áo Tư Tạp hồn lực đã tăng lên hai cấp, Tiểu Vũ tăng đến những ba cấp, Đái Mộc Bạch thì đang bế quan, đánh sâu vào bình cảnh để tiến vào cấp bốn mươi, phá vỡ được bình cảnh cũng có đôi chút khó khăn, bất quá cũng không còn lâu lắm nữa rồi.
Chờ hắn đạt đến bốn mươi cấp, chúng ta sẽ cùng nhau giúp hắn liệp sát hồn thú, thu lấy hồn hoàn thứ tư.(Đại Sư)

Đường Long cũng không bất ngờ trước sự gia tăng hồn lực của nhóm người Sử Lai Khắc, cậu nhìn về phía Vinh Vinh lộ ra khuôn mặt nghiêm túc.


- Vinh Vinh em có thể liên lạc được với người đáng tin của tông môn em không.


Nhìn thấy biểu lộ nghiêm túc của Đường Long nàng cũng không qua loa mà đi thẳng vào vấn đề.


- Làm sao vậy lão công?(Vinh Vinh)

- Nơi này không thích hợp nói chuyện.Tìm chỗ kín kẽ rồi nói sao.
Viện trưởng ngài triệu tập đệ tử và sư phụ lại đi.


- Được.(Phất Lan Đức)

Sau đó trong một căn phòng rộng lớn đám người Sử Lai Khắc đều tề tụ đủ rồi.


- Mọi người đều có mặt hết rồi đấy.
Nói đi Tiểu Long ngươi có chuyện gì mà cần tụ tập mọi người.(Phất Lan Đức)

Đường Long đầu tiên là lấy ra hết đống đan dược mà cậu luyện chế trong nửa năm qua đặt lên bàn rồi hướng bọn hắn giải thích từng loại cho mọi người hiểu, đám người hít vào ngụm khí lạnh khi mà nghe công hiệu của đống đan dược mà Đường Long lấy ra, là cao thủ lâu năm trong làng dùng độc Độc Cô Bác cùng với am hiểu về độc Đường Tam đều nhạy bén bắt được vấn đề mà Đường Long nói về đan dược.


- Tác dụng phụ đâu.(Đường Tam)

- Ta không tin là chúng không có tác dụng phụ.(Độc Cô Bác)

Đường Long sau đó giải thích cặn cẽ từng loại tác phụ của đan dược.


- Ở đây có hơn 1000 bình, học viện giữ lại 500 bình còn lại thì bán ra ngoài thu về lợi nhuận cho học viện.


- Nhưng mà chúng ta tìm đâu ra người bán chúng chứ.(Ngân Ngân)

- Chẳng phải chúng ta đã có sẵn người bán rồi sao.


Mọi người đồng loạt đều nhìn về Ninh Vinh Vinh, nàng cũng hiểu được vì sao Đường Long lại nghiêm túc nhìn nàng.



- Được để em liên lạc với ám bộ của gia tộc.(Ninh Vinh Vinh)

Ninh Vinh Vinh đi ra ngoài liên lạc với ám bộ gia tộc mình, Đường Long cũng theo sau lấy, đám người Phất Lan Đức cũng bước ra ngoài theo.Ra tới bên ngoài Ninh Vinh Vinh lấy một khối trụ phần dưới có sợi dây, nàng hướng khối trụ đó lên cao rồi dùng tay trái nắm lấy sợi dây giật thật mạnh, từ khối trụ bắn ra một quang cầu và nó bay lên cao nổ tung thành hình tòa tháp.


- Đó là tín hiệu truyền tin của gia tộc muội, nó sẽ bắn lên cao tạo thành tín hiệu và chỉ có ám bộ cùng với đệ tử chân truyền mới biết được tín hiệu này.(Vinh Vinh)

Vinh Vinh vừa mới nói xong thì trong rừng nhảy ra 30 bóng người toàn bộ đều là Hồn sư hết, bằng chứng là trên người nổi lên Hồn hoàn hơn nữa toàn bộ đều là Hồn Thánh.


- Tiểu thư không biết có gì phân phó.(Thủ lĩnh)

Thủ lĩnh của ám bộ hướng Vinh Vinh cung kính một cái lễ rồi mới lên tiếng.


- Ngươi cùng với những người khác hộ tống những vật phẩm này về tổng bộ trực tiếp đưa cho cha ta xử lý cùng vời bức thư này, ông ấy đọc xong biết xử lý như thế nào.(Vinh Vinh)

- Vâng.Xin hỏi người cần gì nữa không.(Thủ lĩnh)

- Tạm thời thì không.Các ngươi có thể rút được rồi.(Vinh Vinh)

- Vâng thuộc hạ xin…(Thủ lĩnh)

- Chậm đã.


Đường Long lên tiếng ngăn lại muốn rời đi ám bộ Thất Bảo Lưu Ly Tông, từ trong áo của cậu lấy ra hai phong thư cùng với một cái hồn đạo khí trữ vật rồi ném về phía thủ lĩnh ám bộ.


- Đồng thời đem mấy thứ này về cho Nhạc phụ luôn đi.


- Xin hỏi công tử là…(Thủ lĩnh)

- Hắn là lão công của ta.(Vinh Vinh)

Thủ lĩnh ám bộ Thất Bảo Lưu Ly Tông cầm lấy những vật phẩm mà Đường Long và Vinh Vinh đưa cho rồi rời đi.


- Việc đầu tiên đã xong.
Giờ còn lại là…

Đường Long nhìn về đám tiểu quái vật.


- Tặng lễ vật cho huynh đệ.


Đường Long nói xong từ hồn đạo khí của mình phân biệt lấy ra từng vật sau đó ném về phía tiểu quái vật môn đồng thời giải thích công dụng và cách dùng của chúng khiến cho tiểu quái vật môn kinh hỉ cùng với đám sư phụ chấn kinh.


Trên tay của Đới Mộc Bạch là một đóa hoa cúc to lớn, đóa hoa hiện ra với màu tím sang trọng, mỗi cánh hoa nhìn qua đều có lớp lông nhung đáng yêu bao phủ bên ngoài, tạo thành một thể hoàn chỉnh tự nhiên nhưng lại không có mùi gì tỏa ra.
Nhụy hoa ở chính giữa, cao hơn những cánh hoa chừng hơn nửa thước, nhụy hoa tỏa ra quang mang màu vàng lóng lánh nhàn nhạt.


- Đới lão đại là Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, chính là trung tính tiên phẩm dược thảo, giúp khí vận hành tứ chi, huyết thông bát mạch, có khả năng luyện được Kim Cương Bất Hoại Thân.


- Tê mạnh như vậy.(Đới Mộc Bạch)

- Tiểu Áo cái này cho ngươi.


Tay hắn lần thứ hai cho vào trong Bách Bảo nang, lần này cũng lấy ra một cái hộp ngọc đưa vào tay Áo Tư Tạp.


- Chưa cần nhìn đồ vật, chỉ cần nhìn cái hộp này đã thấy không phải vật thường rồi.(Áo Tư Tạp)

Áo Tư Tạp mở hộp ngọc, chính là đối với Kỳ Nhung Thông Thiên Hoa của Đái Mộc Bạch khi mở ra lại hoàn toàn khác nhau, trong nháy mắt mở hộp ngọc ra, cả phòng đã bị bao phủ bởi một luồng kỳ hương.
Một mùi hương hoa lan nồng đậm khiến cho trong lòng người khác cảm thấy thanh tỉnh, mùi hoa thấm tận tâm can khiến mỗi người không nhịn được tinh thần đại chấn, nhịn không được hút sâu một ngụm không khí.


Trong hộp ngọc hiện lên một đóa hoa lan tám cánh, cánh hoa khẽ rung động, toàn thân như một mảng tuyết trắng tinh khiết óng ánh, khiến người nhìn có cảm giác thanh cao xuất trần.


- Tiểu Áo là Bát Biện Tiên Lan, cũng là tiên phẩm dược thảo, tương thích với các vật phẩm làm bằng ngọc, chỉ cần để trong những đồ chứa làm bằng ngọc, ngàn năm không tàn, trăm đời không hỏng.
Trong tất cả những tiên phẩm dược thảo ta mang về lần này, nó có dược tính nhu hòa nhất, nhưng cũng là tối thuần nhất, có thể dễ dàng hấp thu, nhưng lại phải đợi thời gian lâu.
Công năng bồi nguyên, trừ bỏ tạp chất trong cơ thể, đủ để bù đắp vấn đề tu luyện chậm chạp của thực vật hệ hồn sư các ngươi.
Dược lực có thể duy trì liên tục đến khi nhà ngươi đạt cấp bảy mươi.


Mã Hồng Tuấn chứng kiến Đường Long là theo thứ tự tuổi tác mà lần lượt cấp dược thảo cho mọi người thì không thể đợi đến lượt mà tự động tiến lên

- Nhị ca của ta đâu.(Mã Hồng Tuấn)

- Từ từ đừng có khỉ gấp như vậy.


Mọi người đều cười phá lên khiến cho Mã Hồng Tuấn xấu hổ dùng tay gãi gãi sau gót.


- Mập mạp, cái này cho ngươi.


Đó là một gốc tiên thảo mềm mại rung động mầu hồng, nhìn qua thì rất đơn giản, chỉ là một gốc thảo diệp do màu đỏ tạo thành mà thôi, đỉnh của cây thảo diệp trông như cái mào gà, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể phát hiện ra điểm khác thường, đó là diệp mạch ( gân lá) lại có màu xích kim.
Tiên thảo này vừa xuất ra, nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên gia tăng một cách đột ngột.


- Của ngươi là phượng hoàng kê quan, không thể nhai mà chỉ nuốt thôi.
Bây giời đề tụ hồn lực, bất luận thống khổ cở nào thì ngươi đều phải nhẫn nại chịu đựng, nếu không thì sẽ thất bại trong gang tấc.Vật này hiệu quả phi thường mãnh liệt, chắc chắn là sẽ gia tăng hồn lực và hoả diễm của ngươi trên diện rộng.
Nhưng nếu ngươi bỏ dở nữa chừng, dược hiệu sẽ giảm đi.


- Của Tứ muội Liệt Vũ thì đi trò chuyện với Tam ca đi.
Huynh ấy đang giữ đấy, việc hấp thu hồn lực của nó cần hai người đồng thời hoàn thành.


- Được.(Liệt Vũ)

Liệt Vũ cùng Đường Tam đi vào một căn nhà gỗ rồi từ đó truyền ra những động tĩnh của nói chuyện Đường Tam với Liệt Vũ.


Người thứ tư thì lại không phải dựa theo thứ tự tuổi tác là Tiểu Vũ mà là Ninh Vinh Vinh.


- Nhị ca, thế còn của ta thì là cái gì?(Vinh Vinh)


Đường Long mỉm cười đưa cho Vinh Vinh.


- Cái này giống với cái mà ta hiến kính cho nhạc phụ.


Đây là một gốc tiên thảo rất kỳ lạ.
Các nhành rễ cây phía dưới, lá cây đều cuốn chặt, đan chặt vào nhau, còn ở trên đỉnh thì là một đóa hoàng sắc Úc kim hương sáng rực rỡ, hương thơm nồng đậm của Úc kim hương) lập tức lấn át, thay thế hương khí từ bát biện tiên lan của Áo tư tạp.
Hương thơm nồng đậm lan toả khiến cho người ta có một loại cảm giác hưng phấn mãnh liệt.


- Muội là Khỉ La Úc Kim Hương.
Phục dụng nó thì sẽ có thể hấp thụ tinh hoa của thiên địa, quang huy của nhật nguyệt.
Thất Bảo Lưu Ly tháp của ngươi thì bản thể vốn thuộc về loại vũ hồn bảo vật, có thêm Úc kim hương này trợ giúp thì sẽ có tác dụng bổ trợ lẫn nhau.
Tuy nhiên thì không thể nuốt chững, mà phải cần nhẹ nhàng hấp thụ nhụy hoa, từ từ mà đem tinh hoa hấp thụ vào bên trong cơ thể, sau đó chậm rãi mà tái tu luyện hồn lực khiến cho dược hiệu trải rộng tứ chi xương cốt.


Sử lai khắc thập quái thì năm người đã được tiên thảo, cuối cùng cũng chỉ còn lại Tiểu vũ,Chu Trúc Thanh cùng Mạnh Y Nhiên.


Tiểu vũ bình tĩnh đứng một cách tự nhiên ở một chỗ, không hề sốt ruột, Đường Tam đều cho người khác tiên thảo tốt như vậy, như thế nào lại có thể bạc đãi nàng chứ?

Đường Long đưa hộp ngọc cho Mạnh Y nhiên, bên trong nằm lấy bảy phiến diệp thảo màu xanh lục ở trên có những đường vân kì dị, một bên những đường vân hợp thành xà đồ án một bên những đường vân hợp thành long đồ án.


- Y Nhiên là Mạn Xà Long Diệp Thảo phục dụng nó sẽ giúp cho muội cô động độc tố từ các phiến diệp thảo rồi chuyển hóa thành hồn lực tinh khiết cho muội hấp thu.Nên nhớ là mỗi ngày sáng sớm ngậm vào trong miệng đến khi nào nó tan thì thôi.


Đường Long hướng về Chu Trúc Thanh người đang tò mò đánh giá linh thảo trong tay mình.


- Trúc thanh, ta chọn cho ngươi chu tiên thảo là một loại có thể dễ dàng hấp thu chuyển hóa nhất trong tất cả các loại tiên thảo.
Hơn nữa công hiệu thậm chí muốn so với của bọn họ thì còn tốt hơn, phụ giúp tăng lên toàn diện.
Chỉ là nếu ăn chu tiên thảo này thì ngươi phải nỗ lực rất lớn.
Ta nói để ngươi chuẩn bị tâm lý trước.


Nếu như những lời này là người khác nói thì Chu Trúc Thanh nhất định sẽ cho rằng đối phương có mục đích riêng, nhưng những lời này xuất phát từ miệng của Đường Long thì nàng lại có một cảm giác áp lực, mọi người ở chung đã lâu như vậy, mặc dù Chu Trúc Thanh ít khi nói chuyện, nhưng Đường Long là người như thế nào nàng làm sao không hiểu?

Đó là một đóa hoa màu trắng nhìn thoáng qua thì thấy cũng bình thường, kích cỡ lớn chừng bàn tay người, trông giống như đoá mẫu đơn.
Cũng không có thảo diệp, ở phía dưới rể cây có một tảng đá lớn, tảng đá toàn thân đen xì, nhìn bộ dáng Đường Long mang nó là có thể cảm nhận được sức nặng kinh người của tảng đá.Đóa hoa mầu trắng ở phía trên còn được hoà phối với vài vết huyết sắc kinh người, đỏ tươi như máu.
Nhìn qua khiến cho người ta cảm giác vài phần kinh tâm động phách.


- Tên nó là Tương Tư Đoạn Trường Hồng.


Đường Long sau đó kể lại câu chuyện xưa về loại thảo dược này.


Trong cơ thể hồn lực vận chuyển, khí huyết vận hành, Chu Trúc Thanh môi anh đào khẽ mở, một tia máu tươi bắn lên cánh hoa.


Ngay trong tích tắc lúc nàng phun huyết thì trong đầu cũng nghĩ về Đường Long, cùng khoảng thời gian vui vẻ và hạnh phúc của nàng cùng Đường Long nhưng sau đó nàng nhớ tới thời gian lịch luyện cùng mọi người..


Máu rơi vào cánh hoa, Tương Tư Đoạn Trường Hồng nhẹ nhàng run rẩy một chút, Đường Long, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh cùng Đại sư ánh mắt đều tập trung vào này trên cây hoa này, cùng lẳng lặng chờ đợi.Nhưng điều khiến cậu thất vọng là nó chỉ lắc lư rồi dần dần đình chỉ, cũng không có rơi khỏi chi thế.


Khi Đường Long đang chuẩn bị thu hồi tương tư đoạn trường hồng mà lấy ra dược thảo dự bị cấp cho Chu Trúc Thanh thì đột nhiên.


Phốc

Một tiếng vang nhỏ truyền đến, Đường Long quay đầu nhìn lên, chỉ thấy một cái tia máu tươi đã rơi vào trên tương tư đoạn trường hồng, không đợi hắn phản ứng, tương tư đoạn trường hồng lúc này thậm chí còn không có nửa phần lay động nhưng đã lặng yên rơi ra khỏi Ô tuyệt thạch, rơi vào một cái ngọc thủ nhỏ nhắn thon dài.


Tiểu Vũ lau vết máu trên miệng, khuôn mặt toát ra vẻ tươi cười, ánh mắt có chút mê ly đích nhìn đóa hoa động lòng người trong tay.


- Không nghĩ tới, ta mới là người hữu duyên.(Tiểu Vũ)

- Lão công cái câu chuyện xưa nhất định là có thật, đúng không?(Tiểu Vũ)

- Ta cũng không biết.
Cứ ăn nó đi, nó sẽ là sự trợ giúp rất tốt cho ngươi.


- Một gốc cây tiên thảo như vậy, như thế nào có thể bỏ đi mà đem nó phục dụng đây? Ngươi không phải đã nói là chỉ cần khi nó nhận chủ thì vĩnh viễn sẽ không phai tàn còn gì? Ta muốn cho nó ở cùng ta.
Ta luyến nó, ái nó.(Tiểu Vũ)

- Nhưng là...


- Yên tâm đi lão công, ta sẽ không bị mọi người bỏ xa đâu.
Ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện.(Tiểu Vũ)

Đường Long cũng không nói thêm gì nữa mà giải thích tiên thảo thứ sáu mà mình lấy ra.


Đó là một gốc hoa dược màu trắng tinh tế, nhìn qua tựa như một đoá hoa thạch bích không nhiễm một hạt bụi.
Đường Long đem tới trước mặt Chu Trúc Thanh.


- Hoa này tên là thủy tiên ngọc cơ cốt, công năng nhuận cơ bổ cốt, lưu thông thất kinh bát mạch.
Vốn ta là định cấp cho Tiểu vũ, nhưng nàng đã có tương tư đoạn trường hồng, tiên thảo này cũng thích hợp với ngươi, ngươi hãy ăn vào đi.


Mọi người đều nhận được lễ vật của mình khi mà Đường Long đều nhao nhao tìm nơi yên tĩnh luyện hóa linh thảo dựa theo lời Đường Long nói.
Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh cũng được lễ vật của Đường Long, Độc Cô Nhạn là tinh huyết của Cửu Tiết Phỉ Thúy, Diệp Linh Linh là linh thảo hấp thu lấy phong trong thiên nhiên rồi dung nhập vào cơ thể mình.


Trong khi mọi người phụng dụng linh thảo mà Đường Long đưa cho thì Đường Long cũng đưa cho Đại sư một đóa linh thảo rồi giải thích lấy cho Đại sư về tác dụng của nó, Đại sư chấn kinh cúi đầu nhìn lấy linh thảo trong tay mình.
Đại sư đang định nói gì thì từ gian nhà mà Đường Tam và Liệt Vũ truyền ra tiếng ngượng ngùng, không cần xem cũng biết hai người đã hành sự rồi.


- Xem ra Tam ca đã bắt đầu rồi.


Đại sư chỉ thoáng đỏ mặt lên rồi cũng gật đầu, sau đó Đại sư cũng ăn lấy linh thảo mà Đường Long đưa.





.