Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 226: Hồn Hoàn Thứ Nhất Của Đường Tam






Đường Long mỉm cười ôn nhu nhìn lấy tiểu giai nhân trong lòng mình, cậu khi tới đây là cũng gặp lại Tiểu Vũ đồng thời cũng muốn đi ra ngoài lịch luyện nên cũng mang theo nàng.


- Tiểu Vũ mấy năm không gặp em đã lớn như vậy rồi.


- Đâu có.Hề Hề.(Tiểu Vũ)

- Nói vậy em đã hoàn thành bước kia rồi sao.


- Ừ và em đã là một Hồn sư cấp 12 rồi.
Thấy em có giỏi không.(Tiểu Vũ)

- Vậy sao anh là Hồn sư cấp 14 còn Tam ca do thu hoạch được Hồn hoàn nên vẫn là Hồn sĩ chưa lên cấp được.


Long còn đanh định nói gì thêm thì ngoài cửa có tiếng vang lên báo hiệu của ai đó đang ngõ cửa, khi ngõ cửa xong người này bước vào với trên tay là chăn với ra trải giường trên tay.


- Ai là Đường Tam và Đường Long.(Quản lý)

- Là bọn ta.(x2)

- Mấy thứ này Đại sư nhờ người chuẩn bị cho các ngươi cầm lấy.(Quản lý)

- Tạ ân.(Đường Tam)

Đưa chăn với ra trải giường cho hai người Đường Tam và Đường Long xong thì người quản lý cáo từ rời đi.Long nhìn xuống đồ dùng ngủ của mình liền đi tới một chiếc giường trống rồi dùng đá vào thành giường một cái, lực đạo vừa đủ để cho chiếc giường kề sát vào nhau và cậu dùng chăn phủ lên làm tổ ấm cho cậu với Tiểu Vũ.


- Được rồi Tiểu Vũ chỗ này sẽ là của chúng ta.


- Ừ.(Tiểu Vũ)

Tiểu Vũ có chút đỏ mặt nói lí nhí lấy, Long cũng hơi mệt mỏi do đi đường nên là cũng leo lên giường ôm lấy Tiểu Vũ chìm vào giấc ngủ, nhìn thấy tình cảnh toàn là màu hồng thế giới hai người, toàn bộ đám con trai độc thân cẩu đều vẻ mặt hắc tuyến lấy kể là Đường Tam cũng nhịn không được.


Sáng sớm ngày hôm sau tại nhà ăn, Đường Tam dẫn đầu Vương Thánh đám người ký túc xá số bảy tới nơi này ăn nhưng mà lại bị các học viên quý tộc khiêu khích và làm phiền rất nhiều.


- Ta nói các ngươi quấy rối như vậy đủ chưa.Có để cho người khác ăn cơm hay không.


- Ngươi nói cái gì hả tiểu quỷ nghèo.Ta thích làm thì sao nào.(quý tộc A)

Tên quý tộc đầu lĩnh cực phách lối, hắn có phách lối tư bản vì hắn là Hồn sư hệ Cường Công Vũ Hồn là Ám Lang và cấp bậc hồn lực đạt tới cấp 13.


- Haiz một đám ruồi bu.Ỷ mình có chút gia thế và tiền tài thì lên mặt với người khác.


Long thở dài lấy liếc mắt với Tiểu Vũ rồi cả hai cùng xông lên giải quyết đám học viên quý tộc, một mình Long đối chiến với hai gã Hồn sư hệ Cường công phân biệt có cấp bậc hồn lực là cấp 13 với cấp 15.


- Hồn kỹ thứ nhất – Lang nha trảo.(quý tộc A)

- Hồn kỹ thứ nhất – U Minh liệt trảm.(quý tộc B)

Long thấy hai tên này vận dụng Hồn kỹ của mình liền mỉm cười lấy.


- Tiêu trùng tiểu kỹ mà thôi.Hồn kỹ thứ nhất – Độc thương.


Khi mà Long kích hoạt Hồn kỹ của mình lên thì cậu và Tiểu Vũ cảm nhận được sát thương và xuyên thấu của mình được đề thăng và mọi đòn tấn công của mình kèm theo trúng độc.


Long thân hình lướt tới trước phân biệt ở trên hai người quý tộc đâm ra nhất thương rạch phá đi lớp da của họ, sau đó mặt họ xanh méc đi do trúng độc.


- Hồn kỹ thứ nhất – Yêu Cung.(Tiểu Vũ)

Tiểu Vũ vận sức vào eo rồi xông vào đám tiểu đệ của tên quý tộc là một trận bạo đánh.


Đám tiểu đệ của tên quý tộc cũng lâm vào trạng thái trúng độc.


- Được rồi dừng lại ở đây đi.(Đại sư)

- Sư phụ.(Đường Tam)

- Đại sư.(x2)

- Ừ.
Tiểu Long đi giải độc cho họ đi.(Đại sư)

- Vâng.



Long đi tới trước đám người trúng độc nhìn họ khinh thường lấy.


- Hừ may mắn cho các ngươi đấy.Lần sau không có cơ may như vậy đâu.


Long lại phóng thích ra Vũ Hồn của mình rồi lần lượt hướng dám người trúng độc đâm một cái, chất độc được hút ra nhưng mà do tổn hao quá nhiều hồn lực để chống lại độc tố ngấm vào cơ thể nên là ngất đi được Đại sư kêu người đưa tới giao y trị liệu với nghỉ ngơi.


- Theo ta lên tầng hai ăn cơm đi.(Đại sư)

Mọi người trong ký túc xá số bảy lộ ra vẻ mặt vui mừng rồi đi theo Đại sư lên tầng hai ăn cơm.


- Tiểu Tam ăn xong đi đến phòng ta.Còn có hai người các ngươi nữa Nhị quái vật.(Đại sư)

Khi ăn cơm xong Đại sư về gian phòng của mình mà theo sau là ba người Đường Tam, Đường Long và Tiểu Vũ.


- Sư phụ người gọi con tới đây làm gì.(Đường Tam)

- Đương nhiên là trợ giúp ngươi lấy được đệ nhất Hồn hoàn phụ gia vào Vũ Hồn của ngươi.(Đại sư)

- Như vậy ngươi chính thức đột phá Hồn sĩ bước chân vào Hồn sư cảnh giới.(Đại sư)

- Vậy ngài có thể nói cho ta biết con nào Hồn thú phù hợp không.Chuyện này không vội có khi vào đã gặp được Hồn thú mình muốn nhưng tu vi lại vượt quá mức chịu đựng của ngươi.Nếu cưỡng ép hấp thu sẽ bạo thể mà chết.(Đại sư)

- Cho nên nói là tùy duyên sao.


- Ừ đúng vậy.Sáng mai 8h có mặt tại cổng học viện.(Đại sư)

Sáng sớm ngày hôm sau, tại cổng học viện Đại sư chờ lấy đám người Đường Tam và hắn không phải chờ lâu thì họ đã xuất hiện trước mặt hắn rồi.


- Đi thôi.(Đại sư)

- Sư phụ chúng ta không phải là ra khỏi thành sau.(Đường Tam)

- Bốn trăm dặm lộ trình mặc dù không phải quá xa nhưng mà chuẩn bị kỹ càng mới tốt.Để đề phòng một chút tình huống bất ngờ xảy ra.(Đại sư)

Theo mặt trời từ phương Đông đang dần dần mọc lên, người đi đường trong Nặc Đinh thành cũng dần dần nhiều hơn.
Hôm nay cũng là một ngày hiếm có mà Đường Tam không có mượn tử khí đông lai (tử khí từ phía đông tới) để tu luyện Tử Cực Ma Đồng.


Chuẩn bị theo như lời của Đại sư cũng không phức tạp, hắn cùng Long mua bốn cái bì nang dùng để đựng nước.
Mỗi một cái có khả năng chứa đầy năm thăng nước.
Lại mua một ít tịch nhục (thịt hun khói), diện bích (bánh mì) và hoa quả.
Vậy mà đựng đầy hai bao lớn.


Nếu nói những thứ này thì Đường Tam còn có thể giải thích, nhưng Đại sư còn mua một thứ làm hắn không cách nào hiểu được, mà vật đó cũng là mua nhiều nhất.


Những hai mươi cân Bạch la bặc (củ cải trắng).
Nhiệm vụ của Đường Tam bây giờ chính là ôm chúng.
Sức nặng hai mươi cân đối với hắn mà nói, còn không tính là gì.
Đương nhiên, nếu là đi bộ bốn trăm dặm đường, thì nó lại là vấn đề.


May là, sau khi Đại sư mua những đồ vật này, lập tức thuê một chiếc xe ngựa ở trong thành, trả cho phu xe năm ngân hồn tệ.


Trao đổi tiền ở Đấu La Đại Lục là như thế này: Một kim hồn tệ bằng mười ngân hồn tệ, bằng một trăm đồng hồn tệ.
Một kim hồn tệ đã đủ cho một nhà ba người chi tiêu bình thường sống mấy tháng.
Cũng là tương đương với lương mà Đường Tam làm công tại học viên ba năm.


Sở dĩ nói chức nghiệp Hồn sư này là cao quý nhất, thu nhập là một nguyên nhân trọng yếu.
Chỉ riêng tiến giai từ Hồn sĩ lên Hồn sư, mỗi tháng cũng có thể hưởng một kim hồn tệ trợ cấp.
Cái này cũng đủ cho người thường sống.
Đương nhiên, chỉ là cuộc sống cơ bản, muốn xa xỉ là không có khả năng.


- Tiểu Tam cái này cho ngươi.(Đại sư)

Đường Tam nhìn về phía tay của sư phụ mình và thấy một cái đai lưng.


Toàn thân đai lưng màu đen, mặt trên có những văn lộ màu đen huyền, không nhìn kỹ thì không cách nào phân biệt, trên toàn bộ đai lưng, khảm đều đều hai mươi bốn khối ngọc thạch màu nhũ bạch, mỗi một khối ngọc thạch đều chỉ có kích thước như móng ngón tay cái của người trưởng thành, hình tròn.
Màu sắc ôn nhuận, vừa nhìn là biết mỹ ngọc này là hiếm có.


- Cảm ơn Sư phụ.(Đường Tam)

Đường Tam cũng không khách khí, đưa tay tiếp lấy và đánh giá lấy đai lưng nằm trên tay mình, trưởng giả cho không thể từ chối , trong khi ở tại Đường môn hắn đã thấy qua, Đường môn nội môn trưởng lão sau khi thu đệ tử đều sẽ cho một kiện lễ gặp mặt.
Đại sư đưa cho mình chiếc đai lưng, hẳn cũng là có hàm ý tương tự.



- Đai lưng này đã theo ta nhiều năm rồi, cũng bị mai một rất nhiều.Hy vọng trong tương lai nó có thể ở trong tay ngươi phóng xuất ra quang thái nên có.(Đại sư)

- Ba mươi năm trước, trong khi ta có được nó cũng không biết tên của nó là gì, nhưng với nhiều năm nghiên cứu của ta, nó có thể xem như Hồn đạo khí đứng đầu, tác dụng là chứa vật.
Chỉ cần hồn lực của ngươi rót vào trong đó, mỗi một khối ngọc thạch đều cấp cho ngươi không gian chứa vật là một thước vuông.
Rất tiện để chứa các loại vật phẩm.(Đại sư)

Hồn đạo khí, đối với Đường Tam mà nói, đây lại là một danh từ hoàn toàn mới, mặc dù còn không biết hàm ý của Hồn đạo khí đến tột cùng là cái gì, nhưng giải thích của Đại sư đã là hắn tâm thần đại chấn.


Hai mươi bốn khỏa ngọc thạch, chính là có thể có hai mươi bốn thước vuông không gian để chứa vật, đối với mình mà nói, thì phải là có chỗ có thể tồn phóng hai mươi bốn loại ám khí.
Ánh mắt Đường Tam trở nên nóng bỏng, nội tâm đối với khát vọng tăng lên Huyền Thiên Công đã đạt tới trình độ lớn nhất từ trước tới giờ.
Hận không được đầy đủ nội lực để tu luyện sử dụng các loại ám khí.
Có đai lưng này, sẽ không cần lo lắng vấn đề chứa đựng ám khí nữa.


Đường Tam chưa kịp hỏi sư phụ mình Hồn đạo khí là gì thì Đại sư đã mở lời giải thích lấy để cho ba người trong xe biết vì Hồn đạo khí.


- Nói tóm lại nó giống như một không gian chứa đồ có giới hạn do diện tích của nó.(Tiểu Vũ)

- Có thể nói như vậy.(Đại sư)

Nhìn hai mươi bốn khỏa ngọc thạch ôn nhuận, Đường Tam cơ hồ là không suy nghĩ đã nhớ tới một bài thơ nổi tiếng của kiếp trước.


- Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ.
Vậy gọi nó là Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ đi.(Đường Tam)

Đại sư có chút sửng sốt, khuôn mặt cứng ngắc nhìn không ra biểu tình, gật đầu với lời của Đường Tam.


Ngoài sâm lâm, xây dựng rất nhiều phòng ốc, hoặc là nói cửa hàng, các loại âm thanh hỗn tạp vang lên, người người đi qua đi lại qua các cửa hàng đơn giản trên một con đường nhỏ, không khí huyên náo không khỏi làm Đường Tam nhíu mày.


Đại sư dẫn ba người đi tới một nơi hàng rào nơi dùng để ngăn cách Liệt hồn Sâm Lâm với Nặc Đinh thành.


Đại sư thấp giọng nói ba người Đường Tam.


- Liệp hồn sâm lâm không phải ai cũng đều có thể đi vào.
Chỉ có Hồn sư thu được Vũ hồn điện phát cho thủ lệnh, mới có thể tiến vào liệp hồn sâm lâm liệp sát hồn thú.
Mặc dù cũng có người vào trộm, nhưng những người đó rất khó có kết quả tốt.
Những binh lính này chỉ phòng ngự bên ngoài, tại trong liệp hồn sâm lâm, còn có Chấp pháp đoàn của Vũ hồn điện chuyên môn, tùy thời kiểm tra thủ lệnh.
Những người đó sẽ không nói đến tình.(Đại sư)

Nghe tới Vũ Hồn ánh mắt ba người Đường Tam, Đường Long và Tiểu Vũ biến đến trở nên lăng lệ lên.Vì Vũ Hồn điện mà họ xém tí là mất đi thân nhân của mình mặc dù là Hồn thú nhưng đó là người mẹ đã sỡ sang ra mình.


- Sư phụ, vậy liệp hồn sâm lâm tới cùng xem như của Vũ hồn điện hay là của quốc gia?(Đường Tam)

Đại sư sắc mặt hơi đổi, hướng Đường Tam xuất ra một cái dấu tay im lặng

- Ở bên ngoài không nên hỏi lại vấn đề cùng loại.
Về quan hệ của Vũ hồn điện và quốc gia, sau này ta sẽ nói cho ngươi.
Thu được một cái thủ lệnh cũng không khó.(Đại sư)

- Đầu tiên phải được sự thừa nhận của Vũ hồn điện, xác nhận thực lực của ngươi quả thực đạt tới đỉnh của một giai đoạn, cần hồn hoàn để tiến giai.
Tiếp theo, cần phải có sự đảm bảo của ít nhất là ba gã quý tộc.(Đại sư)

Đại sư một bên thấp giọng giải thích một bên từ trong túi áo xuất ra một tấm lệnh bài, lệnh bài màu đen không biết làm bằng chất gì, đồ án phía trên do ba loại đồ hình hợp lại mà thành, ở giữa là một thanh lợi kiếm có mũi hướng xuống dưới, hai bên lợi kiếm phân biệt là một thanh chuy tử và một đầu quái thú mà Đường Tam chưa bao giờ gặp qua.


Đại sư dẫn ba người đi vào trong Liệt sát Sâm Lâm, khi đi vào tới ngoại vi thì Đại sư phóng thích Vũ Hồn của mình ra ngoài ra còn có Đường Long cũng phóng thích hai Vũ Hồn của mình.Đại sư nhìn lấy Vũ Hồn thứ hai của Đường Long có cảm giác quen thuộc nhưng mà không biết đã gặp ở đâu cả.


- Xuất hiện đi La Tam Pháo.(Đại sư)

- Là Biến dị Thú Vũ Hồn.Theo lý mà nói Thủ Vũ Hồn khi phóng thích sẽ phụ thể vào người chứ không phải là trực tiếp xuất hiện, cái này biến dị Vũ Hồn có chút nguy hiểm cho Hồn sư.


Đường Tam định hỏi sư phụ mình mình thì Đường Long đã lên tiếng giải bày mối nghi hoặc của cậu, Đại sư gật đầu tán thưởng lấy và im lặng chờ xem Đường Long nói tiếp về Vũ Hồn của mình.


- Biến dị Thú Vũ Hồn có nhiều loại nhưng mà cái Vũ Hồn một khi nhận đến tổn thương sẽ truyền thẳng trực tiếp sát thương đó cho Hồn sư.


La Tam Pháo được Đại sư cho đi trước mở đường và Đường Long theo sát phía sau, đi được một khoảng Tam Pháo dừng lại hướng về một phía phát ra hai tiếng ‘la la’.


Một con vật nhìn qua có điểm giống một con mèo xuất hiện ở hướng mà mắt nó có thể nhìn thấy, chính đang trên cây, cảnh giác nhìn Đại sư và Đường Tam.


Là một con mười năm Ba lan miêu.
Tam pháo, không nên quấy rầy nó.
Tiếp tục đi.(Đại sư)


Đi về phía trước Đại sư không ngừng phổ cập kiến thức cho Đường Tam, Tam Pháo đi phía trước thì nó phát hiện ra thứ gì đó liền phát ra tiếng kêu ‘la la’.


Vũ hồn cùng túc chủ * là một thể, Đại sư ngay lập tức hiểu rõ, cơ thể mạnh mẽ đứng lên, hướng một phương hướng nhìn lại.


Lúc này, sắc trời đã hoàn toàn tối, trong mơ hồ, hơn mười cái quang điểm màu xanh biếc đang hướng tới gần bọn họ.


- Là U Minh Lang.Tiểu Tam ở chỗ này không nên cử động.(Đại sư)

Đại sư biết với sức lực của mình hiện tại không đánh nổi U Minh Lang đi theo quần cư nên dự định tiêu phát chế nhân, đánh bất ngờ bọn U Minh Lang này rồi chạy nhưng mà Long hành động còn nhanh hơn Đại sư phản ứng.


Dưới chân và nổi lên hai vòng Hồn hoàn.


- Hồn kỹ thứ nhất – Độc Thương.


- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.


Tốc độ của Long được đề thăng và trong nháy mắt tại mi tâm của lũ U Minh Lang này đều xuất hiện một cái lỗ nhỏ và từ đó tỏa khí độc kinh khủng, toàn bộ đám U Minh Lang bị tập kích bất ngờ và chúng đều trọng thương.


- Ổn rồi bọn chúng sau mấy canh giờ sẽ tự động thoát khỏi trạng thái trúng độc thôi.


Long vừa mới giải quyết xong đám U Minh Lang thì La Tam Pháo bổng nhiên kinh hãi hốt lên ‘la la la…’, Đại sư lập tức bị hàn quang thay thế, giữ chặt tay Đường Tam.


Xung quanh trở nên yên tĩnh, một tia thanh âm "sa sa" chuyền vào trong tai Đường Tam một cách rõ ràng, trong mơ hồ, trong không khí tựa hồ thêm vài phần tinh khí, tinh khí cũng không nùng trọng, thậm chí còn mang theo nhàn nhạt một vị dễ chịu và hương trà.


- Là một con Hồn thú khá cường đại ở xung quanh đây.(Tiểu Vũ)

Tiểu Vũ sinh sống nhiều năm trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nên nhanh chóng nhận sự không ổn.


Cái mũi Đường Tam giật giật

- Có độc vật.(Đường Tam)

Tay phải Đại sư vung lên, lúc này, hắn mang cả hai cái quang hoàn của mình bố trí toàn bộ trên người La tam pháo, cảnh giác nhìn hướng có tiếng "sa sa"

- Đêm nay dĩ nhiên cũng không yên tĩnh.(Đại sư)

Tiếng "sa sa" ngừng lại, Đường Tam thúc dục Huyền Thiên Công, mang Tử Cực Ma Đồng vận chuyển đến cực hạn, hướng về chỗ kia, trong mơ hồ, hắn thấy được một cái đầu rắn hình tam giác màu xanh đen trong bụi rậm nhô lên, một đôi mắt nhỏ màu hồng bảo thạch chính đang hướng về phía bọn họ.
Có lẽ là do tác dụng của phấn hùng hoàng, nó cũng không tiếp tục đến gần.


- Ở hướng kia.(Đường Tam)

Đường Tam chỉ hướng đầu rắn đang nhô lên.
Lúc này, Đại sư cũng đã vội không kịp nghĩ tại sao Đường Tam có thể nhìn thấy mà mình thì không thấy.
Nhanh chóng lấy từ Hồn đạo khí tại cổ tay lấy ra một cái hỏa chiết tử hướng phía đó ném ra.


Hỏa chiết đón gió cháy lên, quay cuồng trong không trung, chiếu sáng cả khu vực đó, lần này, Đại sư cũng thấy được sự tồn tại của chiếc đầu rắn.
Miệng hít một ngụm lương khí.


- Mạn đà la xà, như thế nào loại mãng xà này xuất hiện ở bên ngoài rừng rậm.Hy vọng tu vi của nó không quá cao.(Đại sư)

Ti ti, ti ti, phảng phất như là bị Hỏa chiết tử chọc giận, đầu rắn chậm rãi rung lên, hướng La tam pháo phát ra thanh âm "ti ti".
Nhưng lực uy hiếp của phấn hùng hoàng vẫn còn, nó cũng không có tiến lên.


- Độc tính của Mạn đà la xà rất mạnh, chẳng những có hiệu quả ma tý làm ta mất cảm giác, hơn nữa tính phá hư đối với hệ thần kinh rất mạnh.(Đại sư)

- Là một trong những loại kinh khủng nhất trong Độc thuộc tính hồn thú.
Thân thể nó cực kỳ cứng cỏi, đao kiếm bình thường khó làm bị thương, chỉ có nhược điểm là miệng và mắt.
Nhưng Mạn đà la xà đối với hai vị trí này bảo vệ rất tốt, tốc độ lại nhanh vô cùng.
Tính công kích của nó chính là đáng sợ nhất.
Gặp loài người, nó cơ hồ đều sẽ phát động công kích.
Phấn hùng hoàng vị tất có thể khắc chế nó lâu dài, nó đang đợi chờ cơ hội.(Đại sư)

Đường Tam cũng không bởi vì sự giới thiệu của Đại sư mà cảm thấy sợ hãi, kiếp trước tại Ba Thục Đường môn, rắn tại Ba Thục rất nhiều loại, mặc dù không có Mạn đà la xà, nhưng Đường Tam cũng không thiếu kinh nghiệm giao đạo cùng rắn.
Từ đầu lưỡi của nó có thể nhìn ra nó là kịch độc, mà chiếc cổ tráng kiện cũng biểu hiện ra rằng nhược điểm của nó cũng không phải tại khu bảy tấc.
Chính là không biết loại rắn có hồn lực này có phương thức công kích là như thế nào.


- Tam ca lão chiến thuật cũ.


- Ừ cùng tiến lên nào.


- Đừng có lỗ mãng bọn tiểu tử.(Đại sư)

Đại sư không kịp khuyên can thì Đường Long đã ra tay trước rồi.


- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.


Nhất thời xung quanh gió nổi lên dữ dội chắn đi tầm nhìn của Mạn đà la xà mà xung quanh nó cũng xuất hiện rất nhiều hạt cát rồi quấy quanh cơ thể của nó khiến nó không thể di chuyển.


- Là Hồn sư hệ Khống chế, không đúng lần trước Tiểu Long đánh bại U Minh Lang thể hiện ra Hồn sư hệ Cường công nhưng mà ẩn hiện là hệ Mẫn Công.Chẳng lẽ hắn theo đường toàn năng sao.(Đại sư)

Thấy Màn đà la xà bị giữ lại, Hai mắt Đường Tam biến thành màu tím, bằng vào hiệu quả của Tử Cực Ma Đồng, hắn có thể thấy mỗi một động tác của Mạ đà la xà.



Phản ứng của Mạn đà la xà còn nhanh hơn so với tưởng tượng của Đường Tam, một căn tụ tiễn bắn về phía mắt phải của Mạn đà la xà, chỉ thấy thân thể của nó tại không trung vặn vẹo một chút, đầu rắn hạ xuống, cũng tránh được chỗ yếu hại.
Nhưng tốc độ của tụ tiễn thực sự quá nhanh, vẫn còn bắn lên trên người nó.


- Tam ca thử lại đi.
Hồn kỹ thứ nhất – Độc Thương.


Đường Long kéo theo thương hướng đỉnh đầu Màn đà la xà quật mạnh xuống đồng thời Đường Tam mượn nhờ Tử Cực Ma Đồng nhìn thấy rõ được động tác của Màn đà la xà, hắn không chút do dự phóng ra hai ám tiễn trúng vào mắt của Màn đà la xà, mắt bị công kích khiến nó vùng vẫy nhòm trốn thoát nhưng mà Đường Long đã kìm chế lại nó gắt gao rồi.


Đường Tam mang tất cả công lực Huyền Thiên Công của mình cơ hồ toàn bộ vận tới trên hai tay, trong chưởng tâm lam quang lóe ra, tay trái một hút một đẩy, thân thể dưới tác dụng của Quỷ Ảnh Mê Tung lại biến hóa một phương vị.


Mạn đà la xà chỉ cảm thấy một cỗ hấp lực từ phía đầu truyền đến, đầu rắn không chịu khống chế chuyển tới, lúc này, bởi vì nó đang phác tới Đường Tam, miệng rắn mở lớn, đang muốn đóng lại.


Một đạo quang mang lam nhạt phảng phất như xuất hiện từ trong hư vô, lẳng lặng đợi ở nơi này, ngay trong nháy mắt lúc đầu của Mạn đà la xà chuyển tới, ngay tại sát na trước khi miệng nó đóng lại.


PHỐC

Thân rắn dài gần bốn thước cơ hồ trong nháy mắt cứng ngắc một chút, thanh đoản kiếm dài một thước hai này đã ngập hoàn toàn vào trong miệng rắn.
Sau một khắc, thân thể của Mạn đà la xà kịch liệt rung động, trong nhất thời, trên mặt đất cát bay đá chạy, chỗ mà thân thể cứng rắn của nó đảo qua, bất luận là bụi cây hay là cây nhỏ, đều như là bị long quyển phong tẩy lễ, cành lá bị tàn phá bay tán loạn tứ phía.


Đường Tam đạp lên Quỷ Ảnh Mê Tung lùi lại phía sau, Đường Long vẫn nắm lấy Vũ Hồn Long Thương trong tay đề phòng bất trắc, Màn đà la xà giãy dụa một hồi cũng ngã xuống chết đi và một vòng Hồn hoàn Hoàng sắc trôi nổi trên xác Màn đà la xà.Đại sư thấy vậy liền kinh hỉ lên.


- Thật tốt quá, này thật sự là tốt quá.
Tiểu Tam, ngươi có hồn hoàn rồi.(Đại sư)

- Nhưng mà Vũ Hồn của con là Thực vật hệ mà nó là Thú hệ.(Đường Tam)

- Trước kia ta đã nói với ngươi, Lam ngân thảo có một loại ưu thế lớn chính là nó không có tính bài xích.
Bởi vì tự thân vô cùng nhỏ yếu, nó đối với thuộc tính gì của hồn hoàn phụ gia đều sẽ không sinh ra bài xích, mà sẽ bị dung nhập một cách bị động.
Cho nên, hấp thu hồn hoàn của Mạn đà la xà này không là vấn đề.
Đồng thời, còn nhớ kỹ chúng ta muốn tìm kiếm hồn hoàn có dạng gì không?(Đại sư)

- Phụ gia cứng cỏi hiệu quả, tốt nhất là có độc tính.
Đúng vậy, hai loại đặc tính này Mạn đà la xà đều có.(Đường Tam)

Đường Tam không hiểu vì sao sư phụ mình lại kích động như vậy nên là đã hỏi ra nghi vấn của mình và đạt được đáp án khiến cậu hưng phấn.Đường Tam đi tới ngồi xuống bên cạnh xác Màn đà la xà dùng hồn lực của mình dẫn dắt lấy Hồn hoàn trôi nổi về phía mình tiếp thành hấp thu lấy.


Nội lực của Huyền Thiên Công trong cơ thể bất thình lình phảng phất như bị lực lượng thiêu đốt, nhiệt lưu trong nháy mắt truyền mọi ngóc ngách của thân thể, Đường Tam chỉ cảm thấy mình mở miệng ra là có thể phun ra lửa.


Lực lượng thật bá đạo.


Trong khoảnh khắc lực lượng của Hồn hoàn đổ xô vào đã tẩy lễ thân thể Đường Tam, nhưng làm Đường Tam có chút kỳ quái chính là năng lượng nóng bỏng như vậy, nhưng cũng không có phá hủy Lam ngân thảo vũ hồn.


Trong ý thức đột nhiên sáng lên, Đường Tam tựa hồ thấy mình đắm chìm trong một biển lửa, mà tại chính giữa biển lửa, một gốc Lam ngân thảo cô độc tùy ý ngọn lửa thiêu đốt, bất luận ngọn lửa mạnh mẽ như thế nào, nhưng đều không thể phá hủy được nó.


Trong lòng Đường Tam mừng rỡ, đây tựa hồ là nội thị cảnh giới trong nội thị, kiếp trước bởi vi hắn tu luyện Huyền Thiên Bảo Lục khi tuổi đã quá lớn nên thủy chung không có cảm giác qua loại cảnh giới này, cũng không nghĩ tới trong khi hấp thụ hồn hoàn đầu tiên lại xuất hiện.


Dưới sự nung nấu của ngọn lửa, Lam ngân thảo bắt đầu xảy ra biến hóa.
Vốn mảnh khảnh lá cây bắt đầu biến dài, màu lam nhàn nhạt cũng bắt đầu đậm lên, chiếc là màu lam đậm lan tràn ra trong biển lửa, uốn éo linh động, tựa hồ như có vài con Mạn đà la xà đang nhảy múa trong lửa.


Những chiếc lá màu lam nhạt bắt đầu biến thành màu lam sẫm, phía trên có vài đường kẻ màu đen, cùng với những đường kẻ trên thân Mạn đà la xà lúc trước giống nhau như đúc.


- Tam ca chúc mừng thu hoạch được Hồn hoàn đầu tiên của mình.


- Đâu có cũng may nhờ đệ phối hợp mới có thể làm được.(Đường Tam)

Đường Tam đang rất vui vẻ khi mà mình lấy được Hồn hoàn đầu tiên cho mình thì Long thốt lên một câu khiến cậu không ngờ tới.


- Tam ca ta dự định khi ban ngươi lấy được Hồn hoàn đầu tiên xong sẽ rời đi.Trong học viện không có bao nhiêu kiến thức hữu ích cả nên là ta tính dẫn theo Tiểu Vũ ra ngoài xông xáo.


- Ta biết đệ một khi quyết định điều gì thì rất khó thay đổi.Như vậy ra ngoài nhớ cẩn thận đấy.


- Ừ chậm nhất là 3 năm, nhanh nhất là 1 năm ta sẽ trở về.


- Nếu vậy hai tên quái vật các ngươi có thể tới một nơi.(Đại sư)

- Nơi đó là một học viện nhưng mà yêu cầu rất khắc khe.Nơi đó chỉ tuyển quái vật không tuyển người thường.(Đại sư)

- Điều kiện gia nhập là dưới 20t đạt tu vi Đại Hồn sư hoặc Hồn Tôn.(Đại sư)

- Học viện đó là Sử Lai Khắc.(Đại sư)

Đường Long cùng Đường Tam với Đại sư trở hàng rào nơi mà lúc nãy họ đã đi qua, ở chỗ này Đường Long cáo biệt hai người Đường Tam và Đại sư dẫn theo Tiểu Vũ rời đi.


- Tam ca vài năm sau chúng ta gặp lại tại Sử Lai Khắc.





.