Đường Long mỉm cười vui vẻ nhìn Mộng Hồng Trần và Nam Thu Thu đều thành công đạt đến Hồn Thánh.
Cộc Cộc
- Ai vậy?
- Sư phụ, là ta. Chúng ta có chuyện cần bàn bạc với nhau cần sư phụ chủ trì.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta ra ngay.
Đường Long căn dặn Mộng Hồng Trần và Nam Thu Thu vài câu sau đó đẩy cửa bước ra ngoài cùng Hoắc Vũ Hạo tới nơi họp. Tới nơi, Đường Long cùng mọi người họp bàn thì Vương Thu Nhi lên tiếng.
- Ta cùng Đại sư tỷ lần này tới, cũng là muốn đem chúng ta nhận thấy được tình huống nói cho các ngươi biết một chút. Vị kia Cửu Cửu công chúa nói, chưa chắc là các nàng dò xét đến toàn bộ tình huống. Theo chúng ta biết, trước mắt Minh Đô đúng là bị phong tỏa, Nhật Nguyệt Đế Quốc điều khiển mấy Hồn Đạo Sư quân đoàn tạo thành phòng tuyến, hơn nữa đều có cao cấp Hồn Đạo Sư trấn giữ.(Vương Thu Nhi)
- Lúc trước sở hữu rời đi chiến đội, hẳn là tất cả đều bị bọn họ khống chế nhưng kỳ quái chính là bọn họ cũng không có đem Minh Đô bốn bề toàn bộ vây mà là vây ba lưu một, trống ra phía Tây cũng chính là cách chúng ta trở về học viện xa nhất phản phương hướng.(Vương Thu Nhi)
Vương Thu Nhi mang đến tin tức đối với Hoắc Vũ Hạo bọn họ mà nói rất trọng yếu, Sử Lai Khắc học viện cùng Đường Môn từ ý nào đó mà nói chính là nhất thể, nàng tựu rõ ràng không có bảo lưu lại, đem tìm kiếm tình huống toàn bộ cũng nói ra.
Hoắc Vũ Hạo lấy ra Minh Đô bản đồ bày ở trên bàn, Đường Long xoa cằm suy tư.
- Vây ba lưu một, từ binh pháp nhìn là vì dự phòng địch nhân liều mạng, cố ý chảy ra lổ hổng nhưng theo đạo lý mà nói Nhật Nguyệt Đế Quốc căn bản không cần làm như vậy. Mục đích của bọn họ hẳn là chính là muốn đem chúng ta một lưới bắt hết mới đúng. Làm sao có chảy ra một con đường sống? Hơn nữa, dãy núi địa hình phức tạp, thích hợp nhất giấu diếm, tránh né, muốn phong núi khó khăn nếu so với ở bên trên bình nguyên bố trí khó hơn nhiều.(Hoắc Vũ Hạo)
- Hơn nữa, Nhật Nguyệt Sơn theo sát Minh Đô, chắc chắn sẽ không là một Hồn Thú tụ cư địa, hẳn là một mảnh bình thường dãy núi mới đúng.(Bối Bối)
- Những nghi hoặc này, chúng ta cũng đều đã nghĩ đến, con mắt đến nhìn khả năng nhất tình huống cũng là Nhật Nguyệt Đế Quốc biết học viện cùng Bản Thể Tông liên hợp lại thực lực cường đại, cố ý lưu cho chúng ta một con đường sống nhưng lại cho chúng ta nhất định phải nhiễu xa mới có thể trở về, đưa đến một cái trì hoãn tác dụng.(Vương Thu Nhi)
- Về phần tại sao trì hoãn cũng không rõ ràng . Dù sao, chúng ta học viện cùng Bản Thể Tông cùng với Tinh La Đế Quốc người tăng lên Phong Hào Đấu La cũng vượt qua mười người, Nhật Nguyệt Đế Quốc muốn đem chúng ta lưu lại cũng nhất định muốn giao ra khổng lồ giá cao. Đây là bọn hắn chưa chắc chịu đựng được. Bắt những khác chiến đội thành viên đối với nguyên chúc Đấu La đại lục tam quốc cũng là không nhỏ đả kích.(Vương Thu Nhi)
Hoắc Vũ Hạo không ngừng đưa ra phân tích của mình mà Bối Bối sẽ phản bác vài câu hoặc đồng tình.
- Vũ Hạo nói có một phần đúng. Nếu như có thể đem chúng ta những người này cũng lưu lại, bao gồm Phong Hào Đấu La. Kia đối với khắp nơi thế lực mà nói, mới thật sự là trí mạng đả kích. Ta là Nhật Nguyệt Đế Quốc người chủ trì, nhất định sẽ không tiếc dư lực đi đến thôi động làm như vậy. Hơn nữa chỉ có thể là đem toàn bộ Phong Hào Đấu La cũng lưu lại.(Bối Bối)
- Như vậy, chúng ta có thể cả gan suy đoán. Nhật Nguyệt Sơn chẳng những không phải là một con đường sống mà là rất có thể là tử cục.(Hoắc Vũ Hạo)
- Bọn họ cố ý lưu lại con đường này cho chúng ta, thậm chí cho chúng ta sinh ra cố ý cho các cường giả lưu lại một con đường sống cảm giác. Vì chính là muốn dẫn chúng ta đi qua sau đó ở chỗ này đem chúng ta sở hữu cường giả diệt cùng lúc. Thật sâu tâm tư.(Hoắc Vũ Hạo)
- Này chỉ là duy đoán của các ngươi. Chúng ta đã cử người điều tra qua mà không có phát hiện vấn đề. Bên kia, dù có một ít Nhật Nguyệt Đế Quốc quân đội đóng giữ nhưng đối với chúng ta nhất định là cấu không thành uy hiếp. Có phải hay không các người khẩn trương quá độ.(Vương Thu Nhi)
- Thà phòng còn hơn không phòng. Ở đây, là Nhật Nguyệt Đế Quốc sân nhà, chúng ta không chắc bọn họ có sắp xếp gì chào đón chúng ta.
- Thu Nhi, lần này học viện cũng là ai tới?(Hoắc Vũ Hạo)
- Học viện tới người không nhiều lắm nhưng đều là cường giả. Huyền lão tự mình đến còn có bốn vị Hải Thần Các túc lão, bao gồm Hồn Đạo hệ Viện trưởng Tiên Lâm Nhi cũng tới. Tổng cộng sáu vị Phong Hào Đấu La. Bao gồm Huyền lão ở bên trong, tổng cộng có bốn vị là Siêu Cấp Đấu La thực lực.(Vương Thu Nhi)
Nghe nàng vừa nói như thế, Hoắc Vũ Hạo cùng Bối Bối trong mắt cũng toát ra vẻ khiếp sợ. Bọn họ mặc dù biết học viện tất nhiên sẽ có tiếp ứng nhưng cũng không nghĩ tới thế nhưng xuất động như thế thực lực cường đại.
Sử Lai Khắc Học viện cao đoan chiến lực có một nửa xuất động, Học viện chỉ để lại Võ Hồn hệ Ngôn Thiếu Triết trấn giữ.
- Chúng ta sở dĩ suy đoán phía tây là Nhật Nguyệt đế quốc cố ý lưu cho chúng ta hết đường, cũng là bởi vì Huyền lão đã từng tự mình đi kiểm tra thực hư quá. Thậm chí trên không trung dò xét khắp dãy núi, mới có kết luận như vậy. Suy đoán của các ngươi không chừng thành sự thật.(Vương Thu Nhi)
- Suy đoán của Hoắc Vũ Hạo có lẽ thành sự thật, ban nãy ta thả ra Tinh Thần Lực bao trùm toàn bộ Minh Đô nhận ra có vài khí tức Phong Hào Đấu La lén lút ra khỏi thành hướng Nhật Nguyệt Sơn tiềm hành.
- Ở một nơi nào đó của Nhật Nguyệt Sơn có 6 đạo khí tức âm trầm, đoán chừng là Thánh Linh Giáo phái tới Tà Hồn Sư Siêu Cấp Đấu La cường giả.
- Đựa theo tính toán thì Tinh La Đế Quốc cử tới 3 vị Phong Hào Đấu La, chúng ta 6 vị Phong Hào Đấu La, Bản Thể Tông ít nhất là 3 vị Phong Hào Đấu La. Đội hình như vậy, muốn ở Minh Đô làm chút ít phá hư e rằng Nhật Nguyệt Đế Quốc cũng phải nhức đầu.(Bối Bối)
- Để ta tăng thêm cường viện mới được. Đề phòng bất trắc xảy ra.
Đường Long lấy ra một ngọc bài, mọi người chỉ kịp nhìn thấy phía trên có chữ Thần thì nó đã bị Đường Long bóp nát ở trong lòng bàn tay, một lưu quang xuất hiện phóng thẳng lên trời.
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm
Đế Thiên đang ngồi xếp cảm ngộ Hắc Ám Pháp Tắc đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt của hắn lóe lên nhàn nhạt sát ý.
- Có người dám đánh chủ ý lên chủ thượng? Muốn chết.(Đế Thiên)
Đế Thiên đứng dậy lắc mình đi ra ngoài.
- Hùng Quân, ngươi tới đây.(Đế Thiên)
- Chuyện gì? Ta đang hảo hảo cảm ngộ Pháp Tắc do chủ thượng để lại.(Hùng Quân)
- Có người dám có ý đồ với chủ thượng, ngươi cùng ta đi một chuyến.(Đế Thiên)
Nghe vậy, Hùng Quân khôi ngô dáng người đứng lên, một thân khí tức kinh khủng tản ra.
- Dám có ý với chủ thượng? Bọn hắn đây là muốn chết.(Hùng Quân)
- Đế Thiên, ta cũng đi.(Cổ Nguyệt Na)
- Chủ mẫu, ngài cũng muốn tham gia?(Đế Thiên)
- Ừ, bế quan quá lâu làm ta xương cốt có chút khô cứng. Cần hoạt động một chút.(Cổ Nguyệt Na)
Cổ Nguyệt Na cùng Đế Thiên và Hùng Quân lên đường tới Nhật Nguyệt Sơn.
Một nơi nào đó
- Ân, lão công đang kêu gọi chúng ta. Tựa hồ, có kẻ không biết sống chết.(Hà Phương)
- Vậy ai đi? Chúng ta không thể cùng lúc xuất động được.(Kiều Phú)
- Để ta đi cho, một mình ta đủ sức cân cường giả cấp bậc Cực Hạn Đấu La ở thế giới này.(Hồng Ảnh)
- Cũng được nhưng đừng ra tay quá đà.(Hà Phương)
- Cứ giao cho ta.(Hồng Ảnh)
Hồng Ảnh hóa thành một đoàn hỏa diễm hướng phương xa chạy đi.
Trương Nhạc Huyên cùng Duy Na cùng đi ra, nhìn sắc mặt hai người đều đoán được cả hai đều không dạt được nhận thức chung. Hứa Cửu Cửu là nghe lời Đường Long dẫn thế hệ tuổi trẻ của Tinh La Đế Quốc về trước mà nàng độc thân ở lại bàn bạc công chuyện.
Trương Nhạc Huyên đưa mắt nhìn Duy Na công chúa rời đi mà hừ lạnh một tiếng.
- Muốn đem chúng ta buộc cùng nhau, nằm mộng ban ngày. Chẳng lẽ Nhật Nguyệt Đế Quốc là ngu sao? Học viện cộng thêm Đường Môn, cơ hồ tập trung thế hệ trẻ sở hữu ưu tú đệ tử, bọn họ dám mạo hiểm hiểm, chúng ta cũng không dám. Huyền lão nói đúng, mọi người bình an trở về mới là đệ nhất.(Trương Ngạc Huyên)
Sử Lai Khắc Học viện không phải là tông môn, cũng không phải là quốc gia sẽ không bởi vì mục đích nào đó mà để cho các học viên dùng tánh mạng đi mạo hiểm. Điểm này, bọn họ cùng Tinh La Đế Quốc với Thiên Hồn Đế Quốc và Bản Thể Tông lớn nhất khác biệt.
Bối Bối nhìn về phía Trương Nhạc Huyên, trong mắt có hỏi thăm ý.
- Kế hoạch của Duy Na công chúa rất ác độc. Đánh nghi binh Minh Đức Đường, thực tế ám sát Nhật Nguyệt Đế Quốc Thái Tử Từ Thiên Nhiên. Từ Thiên Nhiên luôn luôn chủ chiến, hơn nữa Nhật Nguyệt Đế Quốc Hoàng đế thân thể đã không được. Nếu để cho Từ Thiên Nhiên thống trị Nhật Nguyệt Đế Quốc, chiến tranh rất nhanh tựu sẽ phát sinh.(Trương Nhạc Huyên)
- Chỉ cần hắn chết, Nhật Nguyệt Đế Quốc dù sao sẽ xuất hiện nội loạn, là có thể để cho chiến tranh kéo dài một thời gian ngắn, để cho các quốc gia đầy đủ làm chuẩn bị.(Trương Nhạc Huyên)
- Thì ra là như vậy. Bất quá, bọn họ cũng quá ý nghĩ kỳ lạ. Kia Từ Thiên Nhiên bây giờ là Nhật Nguyệt Đế Quốc Nhiếp Chính Vương. Hơn nữa, người này quả thật rất có kiêu hùng mùi vị.(Hoắc Vũ Hạo)
- Người này nhìn qua hết sức âm trầm, vừa mượn hơi Minh Đức Đường Đường chủ Kính Hồng Trần, thậm chí cả kia Thánh Linh Giáo rất có thể cũng là bị hắn lôi kéo. Một người như thế, muốn đánh lén e là so với đánh chết càng khó. Hơn nữa, năm đó Từ Thiên Nhiên tựu đã từng bởi vì gặp gỡ ám sát mà đứt đi hai chân, có thảm như vậy đau kinh nghiệm, hắn như thế nào không chú ý tự thân an toàn đây? Thành công tỷ lệ sợ rằng không lớn.(Hoắc Vũ Hạo)
- Phương diện này ý kiến của chúng ta là nhất trí. Bọn họ muốn ồn ào, tựu để cho bọn họ đi náo tốt lắm, chúng ta không tham dự. Bọn họ thành công cố nhiên tốt nhưng không thành công chúng ta cũng đã rời xa nơi thị phi.(Trương Nhạc Huyên)
- Bọn họ khi nào hành động?(Bối Bối)
- Bởi vì ta không có tỏ vẻ muốn tham gia nên bọn họ chưa nói cụ thể muốn động thủ thời gian nhưng ta đoán chừng, nếu như chúng ta tham gia thì thời gian có thể có trì hoãn đến chung kết, dù sao chúng ta cũng còn chưa kết thúc tranh tài.(Trương Nhạc Huyên)
- Hiện tại, chúng ta không tham gia thì nói không chừng bọn họ trước thời hạn động thủ. Dù sao, bọn họ cũng giống như trước sẽ không bận tâm an nguy của chúng ta. Mới vừa rồi ta không có đồng ý cùng các nàng cùng nhau hành động, các nàng vừa nói lên tùy các nàng hai bên động thủ, cho chúng ta làm tiếp ứng, ta cũng vậy không có đáp ứng. Cho nên ngươi nhìn các nàng kia sắc mặt, một chút tựu thay đổi. Đối với chúng ta căm thù vô cùng.(Trương Nhạc Huyên)
- Bọn họ muốn khởi xướng hành động lần này cũng là vạn bất đắc dĩ, dù sao là hai nước an nguy. So sánh với ích lợi của quốc gia mà nói, tánh mạng con người là chuyện nhỏ. Bọn họ như thế nào lại giống như học viện đối với chúng ta như vậy quý trọng? Không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, chúng ta tựu làm tốt chính mình, tiếp tục tiến hành tranh tài, chờ cuộc so tài sau khi kết thúc cứ dựa theo Huyền lão an bài rời đi là được.(Bối Bối)
- Bối Bối, ngày mai có nắm chắc không?(Trương Nhạc Huyên)
Bối Bối sửng sốt, có chút do dự lắc đầu lại gật đầu.
- Tuy không có nắm chắc nhưng vẫn chiến thắng được bọn họ nếu có cơ hội.(Bối Bối)
Ngày mai, Đường Môn trong trận đấu đối chiến là Thánh Linh Tông.
- Mặc dù các ngươi hiện tại đại biểu chính là Đường Môn, nhưng Huyền lão hãy để cho ta nói cho các ngươi biết. An toàn đệ nhất · không có gì so sánh với tánh mạng của mình là trọng yếu hơn. Các ngươi là học viện tương lai hy vọng, cũng là Đường Môn tương lai hy vọng. Tranh tài thắng lợi ở hiện tại cái này cục diện hạ đã không trọng yếu.(Trương Nhạc Huyên)
‘Thánh Linh Tông quả thật đối với đám người Bối Bối ở thời điểm hiện tại quá sức. Xem ra, đêm nay ta phải hành động thôi’
- Ta sẽ ở trận chung kết chờ ngươi. Vô luận các ngươi là như thế nào tính toán, chỉ cần chúng ta ở trận chung kết chạm mặt, ta hy vọng có thể cùng ngươi đánh một cuộc.(Vương Thu Nhi)
Vương Thu Nhi nhìn Hoắc Vũ Hạo đưa ra tuyên chiến thư, nói xong thì xoay người rời đi.
- Đại sư huynh, chúng ta thương lượng một chút ngày mai quyết đấu đi. Thiên Hồn cùng Tinh La hai đại Đế Quốc hành động có lẽ là chúng ta cơ hội tốt nhất.(Hoắc Vũ Hạo)
Tứ cường quyết đấu chia ra làm hai trận để quyết hai đội tranh đấu ở vòng chung kết.
Buổi sáng, Thiên Long Môn vs Sử Lai Khắc Học viện
Buổi chiều, Đường Môn vs Thánh Linh Tông