- Đại sư huynh, các vị sư huynh, sư tỷ. Mặc dù ta không muốn đả kích mọi người lòng tin, nhưng ta nhất định phải nói. Chúng ta sợ rằng có phiền toái.(Hoắc Vũ Hạo)
- Nói đi, vô luận là như thế nào phiền toái, chúng ta cũng muốn cùng chung đi đối mặt. Cuộc họp vốn chính là ngươi yêu cầu mở. Hiện tại thử nghĩ xem đối sách cũng vẫn tới kịp.(Bối Bối)
- Trải qua buổi sáng so đấu cuộc thi, chúng ta đầu tiên có thể đi ra hai điểm phán đoán. Minh Đô Hồn Đạo Sư học viện chiến đội cùng Ngạo Kiếm Tông cũng không phải là Bản Thể Tông ẩn thân trong đó tông môn.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta cẩn thận quan sát quá Thiên Long Môn bên kia. Làm Ngọc Thiên Long ra sân thời điểm vô luận là chánh tuyển đội viên vẫn còn là chuẩn bị đội viên, trong ánh mắt đều có loại sùng bái quang mang. Kia cũng không phải giả vờ. Bởi vậy có thể thấy được Ngọc Thiên Long ở Thiên Long Môn địa vị mà Ngọc Thiên Long Lam Điện Bá Vương Long Võ Hồn không thể nào là Bản Thể Võ Hồn.(Hoắc Vũ Hạo)
- Cái này ý nghĩa, thân là Thiên Long Môn đệ nhất cường giả hắn và Bản Thể Tông chút nào không quan hệ. Bởi vậy, chúng ta có thể tiến thêm một bước suy đoán, này Thiên Long Môn là Bản Thể Tông lựa chọn ẩn thân khả năng tính không lớn(Hoắc Vũ Hạo)
- Lúc trước, chúng ta phân tích qua trong các chi chiến đội có Bản Thể Tông ẩn dấu. Bây giờ, chỉ còn lại Tinh La Hoàng thất chiến đội cùng Tuyết Ma Tông.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tinh La Hoàng thất tình lần trước ta đã phân tích qua. Bọn họ cùng Bản Thể Tông hợp tác khả năng cực kỳ bé nhỏ. Thì ngược lại Tuyết Ma Tông bên kia, đến từ chính Thiên Hồn Đế Quốc bọn họ có khả năng lớn hơn.(Hoắc Vũ Hạo)
- Hôm nay ta cũng vậy giống như trước quan sát bọn họ bên kia động tĩnh. Ở Tuyết Ma Tông bên kia, có ít nhất sáu tên chuẩn bị đội viên ở quan sát Ngọc Thiên Long so đấu cuộc thi lúc cũng không có quá nhiều cảm xúc biến hóa. Nói trắng ra một điểm, bọn họ cũng không có bởi vì Ngọc Thiên Long thực lực mà giật mình.(Hoắc Vũ Hạo)
Mọi người nghe xong lời nói của Hoắc Vũ Hạo liền trầm mặc. Sử Lai Khắc Thất Quái từng hoài nghi xuất hiện Thánh Linh Tông, chính là Nhật Nguyệt Đế Quốc Hoàng thất đặc biệt vì đối phó Bản Thể Tông chuẩn bị mà hiện tại bọn họ đầu tiên sẽ phải đá trúng thiết bản.
Dù thắng được Bản Thể Tông thì phía sau vẫn còn Tà Hồn Sư tạo thành Tông môn Thánh Linh Tông chiến đội.
- Đối thủ mặc dù cường đại, nhưng chúng ta cũng giống như trước không kém. Chúng ta Đường Môn hiện tại cũng có ba vị Lục hoàn Hồn Đế cấp cường giả còn có ba người là Song Sinh Võ Hồn. Ở phương diện này, coi như là Bản Thể Tông khẳng định cũng so ra kém chúng ta. Học viện có thể cùng Bản Thể Tông chống lại, chúng ta truyền thừa Sử Lai Khắc Thất Quái danh hiệu, chẳng lẽ còn sợ bọn họ Bản Thể Tông?(Hoắc Vũ Hạo)
- Vũ Hạo nói đúng. Bản Thể Tông tính cái rắm. Lão tử giống nhau làm lật bọn họ. Cá nhân đào thải cuộc thi, ta thứ nhất thượng.(Từ Tam Thạch)
- Ngươi an tĩnh chút. Chúng ta có thể trước thời hạn đoán được có Bản Thể Tông cường giả lẫn vào. Ít nhất vẫn tới kịp an bài. Vũ Hạo, nói một chút ý nghĩ của ngươi. Chúng ta thảo luận một chút chiến thuật.(Bối Bối)
- Bản Thể Tông thực lực không thể nghi ngờ. Muốn ở cá nhân đào thải cuộc thi trực tiếp chiến thắng bọn họ hiển nhiên là không thể nào. Đã như vậy, ta cảm thấy học Sử Lai Khắc chiến đội bên kia chiến thuật. Chỉ cần có thể ở cá nhân đào thải cuộc thi thượng thắng ba tràng, chúng ta cũng có thể đem bọn họ kéo vào đoàn đội cuộc thi.(Hoắc Vũ Hạo)
- Vậy ngươi cho là, cá nhân đào thải cuộc thi trung, do ai trước ra sân? Chúng ta muốn đối mặt chính là Bản Thể Tông, giống như Vương Thu Nhi như vậy, một người thắng liền ba tràng khả năng tính không lớn.(Bối Bối)
- Ta trước ra sân.(Hoắc Vũ Hạo)
Những người khác trong Đường Môn không ngờ tới Hoắc Vũ Hạo lại xung phong nhận việc xuất chiến đầu tiên. Hoắc Vũ Hạo giải thích lý do vì sao mà mình ra sân đầu tiên để cho những người khác không lo lắng cũng như tranh giành. Nói tới cuối cùng, Hoắc Vũ Hạo thì thầm mà chỉ có bọn họ nghe được.
- Tiểu sư đệ, ngươi sẽ không sợ Minh Đức Đường người tìm ngươi liều mạng sao?(Hòa Thái Đầu)
- Cho dù ta không cần. Bọn họ chẳng lẽ tựu sẽ bỏ qua cho chúng ta? Này giới cuộc so tài, Nhật Nguyệt đế quốc nhất định là có âm mưu. Nhưng có một chút có thể khẳng định, ở cuộc so tài kết thúc lúc trước, âm mưu của bọn họ vẫn còn không bộc lộ ra. Trên danh nghĩa, bọn họ vẫn còn là có chú ý một chút.(Hoắc Vũ Hạo)
Cho đến khoảng cách xế chiều bắt đầu thi đấu còn có nửa canh giờ thời điểm, mọi người mới tản đi, phản trở về phòng nghỉ ngơi mà thời gian nghỉ ngơi nhưng là một canh giờ. Nguyên nhân rất đơn giản, xế chiều trận đấu thứ nhất, là Tinh La Hoàng gia học viện vs Thánh Linh Tông. Cuộc tranh tài này, không cần nhìn nhiều bởi hai bên thực lực chênh lệch quá xa. Tinh La Hoàng gia học viện căn bản cũng không có bất cứ cơ hội nào mà trận thứ hai tranh tài quy định thời gian, nhanh nhất cũng muốn ở bắt đầu thi đấu một lúc lâu sau. Cho dù trận đầu trước thời hạn kết thúc cũng muốn tiến hành một thời gian ngắn nghỉ ngơi và hồi phục.
Quan sát Thánh Linh Tông tranh tài vốn là rất trọng yếu nhưng đối với Đường Môn hiện tại mà nói, bắt lại trước mắt cuộc tranh tài này mới là trọng yếu nhất. Không thể chiến thắng có Bản Thể Tông ẩn núp Tuyết Ma Tông, phía sau chuyện mà căn bản là không cần lại đi suy nghĩ. Giữ vững trạng thái toàn thịnh mới là trọng yếu nhất.
Na Na, Nam Thu Thu cùng Quý Tuyệt Trần đi trước tranh tài quan sát Tinh La Hoàng gia Học viện vs Thánh Linh Tông truyền về tin tức Tinh La Hoàng gia học viện chẳng qua là tượng trưng ở cá nhân đào thải cuộc thi thượng chống cự một chút, tựu tuyên bố buông tha cho tranh tài. Trên thực lực chênh lệch quá lớn, Cửu Cửu công chúa cũng không hy vọng Tinh La Đế Quốc cái này tuổi trẻ một đời trong ưu tú nhân tài chôn vùi ở cuộc so tài này trên đài.
Cho đến khoảng cách trận thứ hai tranh tài còn có mười phút đồng hồ thời điểm, Đường Môn mọi người mới coi như khoang thai tới chậm. Đối với Đường Môn biểu hiện như vậy, rất nhiều người cũng hết sức kỳ quái.
- Chuẩn bị vào chờ chiến khu.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tiểu sư đệ, nhất định không thể miễn cưỡng.(Bối Bối)
- Yên tâm đi, đại sư huynh.(Hoắc Vũ Hạo)
Tranh tài tiến hành đến hiện tại thì Sử Lai Khắc Thất Quái không cần thiết phải dấu dốt nữa. Bên kia, Tuyết Ma Tông người cũng đã rối rít đứng dậy · hướng tranh tài thai bên cạnh đợi chiến khu phương hướng đi tới.
Giống như Hoắc Vũ Hạo phán đoán, vốn là Tuyết Ma Tông ở phía trước trong trận đấu dự thi chủ lực các đội viên, bao gồm Mộ Tuyết ở bên trong, cả đám đều ngồi ở tại chỗ không động tới. Đứng lên, phần lớn cũng là chẳng bao giờ xảy ra tràng thay thế bổ sung đội viên. Đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói, một người duy nhất gương mặt quen, chính là đi ở Tuyết Ma Tông đội ngũ phía sau cùng, mang một đầu ghim thành tóc thắt kiểu đuôi ngựa, nhìn qua nhẹ nhàng mà sung sướng ôn nhu động lòng người Duy Na công chúa.
Ở Tuyết Ma Tông toàn bộ ra sân trong bảy người, thực lực không kém Mộ Tuyết không có ra sân, thì ngược lại Duy Na đi theo đội ngũ cùng nhau xuất hiện.
Tứ cường quyết đấu đã có ba chi chiến đội quyết ra được, giờ Đường Môn vs Tuyết Ma Tông sẽ quyết định chiến đội cuối cùng lọt vào vòng cuối cùng.
Hai bên tiến vào đợi chiến khu, Duy Na công chúa tựa hồ là cảm nhận được đến từ Hoắc Vũ Hạo nhìn chăm chú, còn nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn hắn một cái, hướng hắn cười ngọt ngào. Hoắc Vũ Hạo hướng Duy Na gật đầu xem như đáp lại.
Trịnh Chiến vừa nhìn thấy Đường Môn những người này, không tự chủ tựu nhíu mày. Ở sở hữu trong trận đấu, để cho đầu hắn đau trừ Vương Thu Nhi sẽ phải chúc Đường Môn những đội viên này. Những tiểu tử này cả đám đều không theo như lẽ thường ra bài. Hắn đầu tiên nhìn, tựu rơi vào Đường Vũ Đồng.
- Tám vào bốn, cuối cùng một cuộc. Tuyết Ma Tông vs Đường Môn. Cá nhân đào thải cuộc thi, hai bên đệ nhất danh đội viên, ra sân.(Trịnh Chiến)
Tuyết Ma Tông bên kia, một gã thân hình cao lớn thanh niên lập tức liền đứng lên, vừa sải bước ra, không có chút nào sức tưởng tượng nhưng dễ dàng đặng lên tranh tài thai, đồng thời cũng hướng Đường Môn bên này nhìn tới. Hắn thấy được Đường Vũ Đồng có dị động thì ánh mắt ngưng trọng. Đường Môn thụ chú ý đội viên bên trong có Đường Vũ Đồng và sử dụng tấm chắn giống như trước cũng là Lục hoàn Hồn Đế tu vi Từ Tam Thạch. Thứ ba là Hòa Thái Đầu, hắn là Cấp 6 Hồn Đạo Sư, Lục hoàn Hồn Đế thực lực, ở đây tràng đoàn trong chiến đấu cũng làm cho người ta để lại rất sâu ấn tượng.
Đội viên Tuyết Ma Tông kinh ngạc là Đường Vũ Đồng có dị động liền yên tĩnh mà Hoắc Vũ Hạo bước lên đài.
Hoắc Vũ Hạo mặc dù cũng từng tại tranh tài thượng biểu hiện không tầm thường, thậm chí còn đã từng một xuyên bảy nhưng ở phía sau mấy trận đấu hắn ra sân mấy lần rất ít cũng không có gì quá mức đặc sắc biểu hiện.
Tuyết Ma Tông đợi chiến khu bên trong, Duy Na cũng hơi hơi nhíu mày, nàng cũng không biết rõ, tại sao Đường Môn có phái Hoắc Vũ Hạo ra sân. Duy Na nhớ tới Hoắc Vũ Hạo ở Hồn Đạo Khí buôn bán đàm phán trong giảo hoạt. Duy Na đáy lòng không khỏi sinh ra một loại dự cảm chẳng lành.
- Hai tên xưng tên.(Trịnh Chiến)
- Đường Môn – Hoắc Vũ Hạo.(Hoắc Vũ Hạo)
- Tuyết Ma Tông – Vương Ngạn Phong.(Vương Ngạn Phong)
Vương Ngạn Phong thân cao ở một thước chín có hơn, vóc người to con, đem màu trắng đồng phục của đội chống đỡ phình. Tóc ngắn, hai tròng mắt lấp lánh hữu thần, mặc dù tướng mạo cũng không phải là cở nào anh tuấn, nhưng làm cho người ta một loại hết sức trầm ổn.
- Lui về phía sau. Chuẩn bị tranh tài. Ta cường điệu hạ xuống, trong trận đấu tận lực không nên ra tay độc ác. Làm như ta phán đoán kia nhất phương thực lực không đủ thời điểm, có thể có có ngưng hẳn tranh tài.(Trịnh Chiến)
Hoắc Vũ Hạo Vương Ngạn Phong đều gật đầu lui về sau.
- Tranh tài bắt đầu.(Trịnh Chiến)
Vương Ngạn Phong động, hắn mũi chân trên mặt đất một điểm, cả người đã hướng Hoắc Vũ Hạo phương hướng nhảy lên tới đây, động tác của hắn lộ ra vẻ rất nhanh chóng nhưng không có Vương Thu Nhi bạo lực như vậy. Có thể ở cả cái động tác trong quá trình làm cho người ta một loại hư vô cảm giác. Nhìn qua hắn là ở xông về trước nhưng trong nháy mắt dù là lấy Hoắc Vũ Hạo Tinh Thần Lực tu vi đều không có cách nào khóa chặt.
Hoắc Vũ Hạo lập tức làm ra phản ứng, Võ Hồn hiện ra cùng với Hồn Hoàn quỷ dị 2 Hoàng 2 Tử 1 Hắc. Chỉ có những người quen thuộc với Hoắc Vũ Hạo mới biết đó là hắn phát động Mô Phỏng Hồn kỹ, đối với Hoắc Vũ Hạo chân thật phối trí Hồn Hoàn chỉ có Đường Long biết được.
Vương Ngạn Phong dưới chân dâng lên sáu cái Hồn Hoàn 2 Hoàng 2 Tử 2 Hắc, Lục Hoàn vừa xuất hiện trên người hắn bắn ra ra khí thế cũng lập tức trở nên càng thêm cường thịnh.
Hoắc Vũ Hạo vẫn đứng yên ở một chỗ không nhúc nhích, tay phải chỉ về phía trước liền một đạo kiều tiểu thân ảnh nhất thời từ hắn chỗ mi tâm điện xạ ra, trong giây lát biến thành một cô bé mà bộ dáng lặng lẽ huyền phù ở Hoắc Vũ Hạo trước người ngoài hai thước. Tuyết Nữ vừa xuất hiện, Hoắc Vũ Hạo thân thể chung quanh nhiệt độ nhất thời bằng tốc độ kinh người giảm xuống.
Vương Ngạn Phong vọt tới trước tốc độ tựa hồ đột nhiên thấp xuống một chút, hắn rõ ràng đã thả ra Võ Hồn nhưng từ ngoài mặt nhưng nhìn không ra nửa phần khác biệt. Nếu như không phải là Hoắc Vũ Hạo ở tranh tài trước đã đoán được một ít đồ vật, vào lúc này thật đúng là không tốt phán đoán.
Mắt thấy Vương Ngạn Phong khoảng cách Tiểu Tuyết Nữ đã không tới 30 thước, Vương Ngạn Phong đột nhiên hét lớn một tiếng, một cái trước nhảy, hai chân vững vàng rơi xuống đất. Hai tay nắm tay giơ lên cao sau đó ngang nhiên nện xuống. Chỉ thấy một tầng màu đồng xanh quang mang tràn ngập hắn hai nấm đấm, hai nấm đấm đập trúng mặt đất trong nháy mắt nhưng không có nửa điểm thanh âm xuất hiện. Có điều, một cỗ màu xanh khí lãng nhất thời hướng Tiểu Tuyết Nữ cùng Hoắc Vũ Hạo bên này tịch cuốn tới.
Hoắc Vũ Hạo nâng tay phải của mình lên, lòng bàn tay hướng ra phía ngoài, một tầng mãnh liệt kim sắc quang mang đột nhiên từ trên người hắn sáng lên. Ngay sau đó, một tầng màu vàng quang ảnh liền từ trên người hắn tràn ngập ra, nhìn qua cũng không nhanh nhưng vừa vặn ở đây màu xanh khí lãng đã tới hắn trước người hết sức xuất hiện.
Màu xanh khí lãnh sinh sinh bị Hoắc Vũ Hạo dùng thủ đoạn cắt ra làm hai va vào Hoắc Vũ Hạo phía sau so đấu cuộc thi thai vòng phòng hộ. Hai bên đợi chiến khu trong những đội viên khác thần sắc cũng là rùng mình. Nhất là Tuyết Ma Tông bên này, rất nhiều người trên mặt cũng toát ra vẻ kinh ngạc.
Hoắc Vũ Hạo không có sử dụng triệu hoán vật năng lực mà đơn thuần lấy tự thân Hồn Lực cùng Vương Ngạn Phong đối kháng. Hơn nữa nhìn qua không tốn sức chút nào phá vỡ Vương Ngạn Phong công kích, điều này làm cho Tuyết Ma Tông người kích thích tương đối lớn. Hoắc Vũ Hạo phách ra chưởng không có biến đổi mà biến chưởng thành quyền hướng phía trước đập tới, nhất thời một đạo kim sắc quyền kình ngang nhiên chạy thẳng tới Vương Ngạn Phong oanh tới.
Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Ngạn Phong thuần thúy là dùng Hồn Lực quyết đấu.
- Hắn thế nhưng cũng có thể đem Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực kết hợp, đây là truyền thừa người nào chiến kỹ?(Duy Na)
Vương Ngạn Phong trong mắt lóe lên vẻ giật mình, Hoắc Vũ Hạo dùng ra năng lực không giống bọn họ lúc trước nghiên cứu. Hoắc Vũ Hạo biểu thị năng lực không giống Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư năng lực mà càng giống Bản Thể Tông am hiểu nhất phương thức chiến đấu.
Hoắc Vũ Hạo được Đường Long dạy dỗ ở phương diện Hồn Sư thiên về Khống Chế hệ Hồn Sư nhưng cũng hướng Toàn Năng hệ Hồn Sư phát triển một chút, cộng thêm được Mục Ân chân truyền nên hắn thực lực hơn hẵn những bạn cùng lứa cùng đồng cấp Hồn Sư.
Vương Ngạn Phong tay cũng không chậm. Chân phải ngang nhiên tiến tới một bước để cho khí thế của mình lần nữa tăng lên đồng thời hai nấm đấm hạ xuống đập vào sàn đấu, mang theo chói mắt màu đồng xanh sáng bóng trực tiếp đánh tới hướng kia màu vàng quyền kình.
Phanh
Hai nguồn lực lượng va chạm vào nhau, màu vàng cùng màu đồng xanh vầng sáng đồng thời khuếch tán. Hoắc Vũ Hạo đứng yên bất động, sắc mặt như thường mà Vương Ngạn Phong còn lại là trên người về phía sau hướng lên, dưới chân cũng lui về phía sau một bước. Lần này, đợi chiến khu quan chiến Tuyết Ma Tông hay nói là Bản Thể Tông mọi người sắc mặt không khỏi lần nữa phát sanh biến hóa.
Sức mạnh va chạm nguyên nhân trọng yếu đẩy lui Vương Ngạn Phong về sau vì Hoắc Vũ Hạo thả ra kình lực nhập vào cơ thể khoảng cách công kích, Vương Ngạn Phong còn lại là bản thể phòng ngự. Điều này chứng minh Vương Ngạn Phong không bằng Hoắc Vũ Hạo, Vương Ngạn Phong là Hồn Đế mà Hoắc Vũ Hạo chỉ là Hồn Vương.
Vương Ngạn Phong cảm giác của mình là là cường liệt nhất, hắn ở đứng vững không chút do dự lập tức phản xung dựng lên, chạy thẳng tới Hoắc Vũ Hạo nhào tới. Hai cánh tay mở ra, trên người Đệ Nhất Hồn Hoàn rốt cục sáng lên, hai con chợt tăng vọt vì lúc trước gấp ba. Mang theo mãnh liệt màu đồng xanh tia sáng, chạy thẳng tới Hoắc Vũ Hạo đầu phách đi.
Hoắc Vũ Hạo sắc mặt không thay đổi, hai tròng mắt lại càng đã hoàn toàn biến thành màu vàng. Ở Tinh Thần Dò Xét bao trùm, đối thủ Hồn Lực vận hành cùng với Hồn Lực ba động mạnh yếu nơi hoàn toàn không chỗ nào che dấu. Ở Vương Ngạn Phong trong trong mắt, Hoắc Vũ Hạo ánh mắt tia sáng chợt đại thịnh sau đó hít sâu một cái. Đơn giản một lần hô hấp, mang cho Vương Ngạn Phong cũng là kình ngư hấp thủy, trong phút chốc hắn chỉ cảm thấy trước người không khí phảng phất cũng bị trừu không như vậy, chẳng những không có ngăn cản hắn đi tới, ngược lại cổ hấp lực làm hắn về phía trước tốc độ nhanh hơn.
Vương Ngạn Phong khí thế nháy mắt tựu giảm xuống mấy phần. Hoắc Vũ Hạo tay phải đầu tiên là buông xuống, lòng bàn tay hướng hắn phương hướng của mình, ngay sau đó bàn tay hướng về phía trước một phen. Tựa như loại bạch ngọc trên lòng bàn tay, trong nháy mắt bắn ra ra mãnh liệt kim quang. Chính là Hoắc Vũ Hạo đơn giản lật chưởng mang cho Vương Ngạn Phong cảm giác nhưng giống như sóng lớn mãnh liệt.
Vương Ngạn Phong đánh ra một chưởng, song chưởng ở Hồn Hoàn tăng phúc uy lực tăng lên. Ở mọi người xem ra hắn trước trúng mục tiêu nhưng đang ở Hoắc Vũ Hạo đánh ra một chưởng đồng thời Vương Ngạn Phong thân thể nhưng trên không trung chợt dừng lại một chút, đánh ra hướng Hoắc Vũ Hạo đầu song chưởng chợt thu về, đột nhiên trước phách đón nhận Hoắc Vũ Hạo một chưởng này.
Oanh
Hai người chưởng kình tương giao, khổng lồ tiếng oanh minh kèm theo mạnh sáng lóng lánh, cả tranh tài trên đài vòng phòng hộ thế nhưng cũng tùy theo nhộn nhạo lên. Hoắc Vũ Hạo lùi về sau một bước, Vương Ngạn Phong bị hắn một lần nữa đánh rơi trở về mặt đất liền lùi lại ba bước, mới miễn cưỡng đứng vững, trên người lại càng một trận lay động, trên khuôn mặt huyết khí dâng trào.
Ai cũng thấy được trận đối oanh vừa rồi thì Hoắc Vũ Hạo chiếm thượng phong. Hai bên đồng thời bị đẩy lui, nhưng chiến đấu từ giờ khắc này cũng chính thức mở màn.
Ở Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Ngạn Phong liều mạng thời điểm, Tiểu Tuyết Nữ tựu ngồi xuống trên bả vai của hắn mà nhanh như tia chớp bay ra, cơ hồ là chợt lóe lên đã đến Vương Ngạn Phong hướng trên đỉnh đầu. Kiều tiểu thân thể trên không trung đột nhiên đứng chổng ngược dựng lên, một chưởng tựu phách về phía Vương Ngạn Phong trên đỉnh đầu.
Cùng lúc đó, Hoắc Vũ Hạo kim quang kia trầm tĩnh hai tròng mắt đột nhiên biến thành một mảnh tử kim sắc, hai đạo vẫn còn như thực chất loại tử kim sắc quang mang điện xạ ra.
Vương Ngạn Phong chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh tử kim sắc quang mang lóng lánh sau đó linh hồn của mình giống như là bị trọng chùy hung hăng đập trúng, trước mắt nhất thời trống rỗng. May là, Vương Ngạn Phong một thân Hồn Đế tu vi, hơn nữa Bản Thể Tông bởi vì tinh nghiên Chiến kỹ, ở Tinh Thần Lực phương diện tu luyện muốn vượt xa bình thường Hồn Sư.
Vương Ngạn Phong tuy là đầu đau như búa gõ nhưng vẫn theo bản năng làm ra phản ứng. Cánh tay trái vươn về trước, một tầng mãnh liệt kim quang chợt từ trên người hắn tóe phát ra, hắn phát động Vô Địch Vòng Bảo Hộ. Tiểu Tuyết Nữ một chưởng vỗ vào Vô Địch Vòng Bảo Hộ khiến kiều tiểu thân thể nhất thời bị bắn lên nhưng Vô Địch Vòng Bảo Hộ cũng là trong nháy mắt tựu biến thành một mảnh băng màu lam. Cả tranh tài trên đài nhiệt độ cũng tùy theo chợt giảm xuống.
Hoắc Vũ Hạo nhíu mày khi thấy Vương Ngạn Phong dùng Vô Địch Vòng Bảo Hộ, hắn vẫn không nghĩ tới Bản Thể Tông lại dùng Hồn Đạo Khí, vì hắn từ Mục Ân biết được Bản Thể Tông ở phương diện không dùng Hồn Đạo Khí vô cùng chấp nhất. Hoắc Vũ Hạo tuy là vô cùng kinh ngạc khi người Bản Thể Tông dùng Vô Địch Vòng Bảo Hộ nhưng công kích không có đình chỉ.
Mặc dù, Vương Ngạn Phong có Vô Địch Vòng Bảo Hộ bảo hệ nhưng hắn vẫn đang trong thời kỳ suy yếu tạm thời khi bị Linh Hồn Trùng Kích đánh trúng. Vương Ngạn Phong đứng tại chỗ là vô cùng tốt mục tiêu công kích, Vô Địch Vòng Bảo Hộ có thể đảm bảo hắn không bị tổn thương nhưng tiêu hao Hồn Lực khi bị tấn công.
Tay phải vừa nhấc, màu vàng lợt quang ảnh giống như khai thiên búa lớn loại ngang nhiên bổ xuống, làm kia năm đạo màu vàng lợt quang nhận ngang trời xuất thế trong nháy mắt, tâm chí không kiên người đang xem cuộc chiến cửa cũng có thể rõ ràng cảm giác được toàn thân run lên.
Oanh
Băng lam hóa thành mảng nhỏ văng tứ tung, Hoắc Vũ Hạo một trảo đem Vô Địch Vòng Bảo Hộ đang bảo vệ Vương Ngạn Phong sinh sinh lâm vào mặt đất vùi lấp 3 thước. Tiểu Tuyết Nữ cũng không còn nhàn rỗi, xanh đậm sắc quang mang chợt lóe cùng Hoắc Vũ Hạo công kích phối hợp tấn công, kia băng lam sắc quang lưỡi dao cũng đã hung hăng trảm kích ở Vô Địch Vòng Bảo Hộ.
Khanh
Làm cho Tuyết Ma Tông người khiếp sợ là Vô Địch Vòng Bảo Hộ ở Lục hoàn Hồn Đế thúc dục nhưng xuất hiện một đạo tiên minh vết rách.
Tiểu Tuyết Nữ công kích đều mang theo Cực Hạn Chi Băng, phối hợp thêm Ngoại Phụ Hồn Cốt – Ám Kim Khủng Trảo Hùng kinh khủng lực phá hoại kết hợp với Vương Ngạn Phong bị Linh Hồn Trùng Kích dẫn đến không có biện pháp trực tiếp khống chế Vô Địch Vòng Bảo Hộ, mới có thể sinh ra tình huống như thế.
Bên trong Vô Địch Vòng Bảo Hộ, Vương Ngạn Phong mới dần tỉnh lại và phát hiện Vô Địch Vòng Bảo Hộ phía trên vết rách. Cùng lúc, trên người Đệ Tam Hồn Hoàn hào quang tỏa sáng kèm theo hai tay ở trước người hợp cầm thành quyền, đột nhiên hướng Hoắc Vũ Hạo phương hướng ném ra.
Lần này, Hoắc Vũ Hạo không có lựa chọn liều mạng mà tay phải hướng bên cạnh trên mặt đất nhấn một cái, cả người mượn phản xung lực dẫn vào không trung đồng thời sau lưng Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí phun trào mang theo thân thể của hắn lên như diều gặp gió, trong nháy mắt tựu vọt lên hơn mười thước cao.
Vương Ngạn Phong một kích kia, vốn chính là vì ngăn cản Hoắc Vũ Hạo tiếp tục công kích của mình, lấy hắn ngay lúc đó trạng thái, căn bản là không có biện pháp khóa đối thủ. Hoắc Vũ Hạo có thể nói là thong dong tránh được Vương Ngạn Phong thả ra Chấn Sơn Kích.