Minh Ngọc Tông làm cho người ta cảm giác thần bí không khác gì với Đường Môn, Đấu Hồn Đại Tái bất đầu tới nay thì bọn họ ở phía trước cuộc thi vòng loại giai đoạn cùng với thi đấu vòng tròn vòng thứ nhất cũng có thể nói là xuôi gió xuôi nước. Trong đội ngũ không có gì thương vong, hơn nữa Minh Ngọc Tông có một vị đầu đội đấu lạp, cái khăn che mặt buông xuống đội trưởng, thủy chung cũng không từng trải qua tràng, chẳng qua là ở đợi chiến khu trung chỉ huy tranh tài. Cho dù là đoàn đội chiến thời điểm, bọn họ đội ngũ cũng chỉ là gặt hái sáu người mà thôi.
Minh Ngọc Tông là một Hồn Đạo Sư Tông môn, xuất thân từ Nhật Nguyệt Đế Quốc, bản thân ở Minh Đô có uy vọng cực cao. Minh Ngọc Tông đệ tử tu luyện con đường đều giống nhau cả, lấy Cận chiến Hồn Đạo Sư. Thông qua cường đại Cận Chiến Hồn Đạo Khí đề cao tự thân thực lực, ở một chút cận chiến trên kỹ xảo, coi như là Nhật Nguyệt chiến đội học viên cũng chưa chắc có thể chiếm ưu thế cho bọn hắn. Chẳng qua là ở Hồn Đạo Khí phương diện, Minh Ngọc Tông không có biện pháp cùng Nhật Nguyệt chiến đội ở phía sau có Minh Đức Đường chỗ dựa so sánh được.
Đường Môn vs Minh Ngọc Tông đem đến xem tài càng đặc sắc hơn.
Trước đó, Đường Môn cường thế biểu hiện, sáng sớm tranh tài thai không xa xem chiến phân biệt cũng đã tụ đầy người xem. Các loại nghị luận cũng là liên tiếp. Làm đang tiến hành cuộc so tài trước mắt mới hắc mã, Đường Môn tự nhiên là bọn họ thảo luận trung xuất hiện mấy lần nhất tần phồn đối tượng.
Đường Môn tiến vào chờ chiến khu liền cảm nhận cách đó không xa truyền đến lạnh lẽo, mọi người nhìn lại thấy được Nhật Nguyệt chiến đội lấy Tiếu Hồng Trần cầm đầu đang nhìn bọn họ. Ánh mắt quả thực tựu giống như một từng đạo băng nhận muốn đưa bọn họ chém chết.
Từ Tam Thạch khinh thường bĩu môi, bàn tay hướng Tiếu Hồng Trần phương huống giơ lên ngón giữa, Tiếu Hồng Trần làm cắt cổ động tác.
Hôm nay so đấu cuộc thi, Đường Môn vẫn còn là trận đầu tiến hành. Bởi vì bọn họ thượng một vòng thắng mà Nhật Nguyệt chiến đội đã bị đẩy tới vòng thứ hai. Sử Lai Khắc chiến đội người cũng đã tới, như cũ là Vương Thu Nhi dẫn đội.
- Trận đầu do Vũ Đồng ra sân.(Hoắc Vũ Hạo)
Mọi người kinh ngạc nhìn Hoắc Vũ Hạo, bọn họ không ngờ Hoắc Vũ Hạo lại để Đường Vũ Đồng xuất trận đầu tiên.
- Kế đó là Tiêu Tiêu, Tứ sư tỷ. Hôm nay chúng ta lấy nữ tướng làm chủ đánh. Nếu như có thể chiến thắng đối thủ thì hai người tựu một người đánh hai tràng sau đó chúng ta tựu trực tiếp yêu cầu đoàn đội cuộc thi. Lần này dự thi tới nay, chúng ta đoàn đội cuộc thi đánh quá ít, phía sau đối thủ có càng ngày càng mạnh hôm nay diễn luyện một chút.(Hoắc Vũ Hạo)
Nghe xong Hoắc Vũ Hạo an bài thì Đường Môn mọi người cười mỉm, Hoắc Vũ Hạo rõ ràng không có đem Minh Ngọc Tông định thành đối thủ mà định thành diễn luyện đối tượng. Đường Môn là có tự tin không nhìn Minh Ngọc Tông. Trước đó, giao thủ với Nhật Nguyệt chiến đội chỉ cử Đường Vũ Đồng và Giang Nam Nam liền giết ba người, ép Nhật Nguyệt chiến đội nhận thua. Bọn họ xuất thân từ Sử Lai Khắc, mỗi một vị cũng là đồng cấp ưu tú nhất Hồn Sư, bọn họ vốn là nên có như vậy lòng tin.
Đang lúc ấy thì, Minh Ngọc tông người cũng đi tới trong khu nghỉ ngơi. Đi tuốt ở đàng trước chính là một gã người mặc trường bào, đầu đội đấu lạp ngay cả nam nữ cũng rất khó đoán được. Y phục hết sức rộng rãi, vô cùng tốt che đậy thân hình của mình, lộ ra vẻ thập phần thần bí. Ở phía sau, đi theo mười mấy người, phía trước là chính tuyển đội viên mà phía sau là dự bị đội viên.
Cảm nhận được Đường Môn ánh mắt, Minh Ngọc Tông đi ở đằng trước người thần bí cước bộ dừng lại một chút, thân hình chuyển hướng Hoắc Vũ Hạo bên này, một cổ lành lạnh lạnh lẻo không có chút nào báo trước hướng Hoắc Vũ Hạo bên này bức bách tới. Không đợi Hoắc Vũ Hạo có điều động tác, một cái thân ảnh cao lớn tựu chắn trước mặt hắn, nhất thời sẽ có một cổ dường như muốn khai thiên tích địa đem Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng buông thả mà đến phong duệ hơi thở hoàn toàn triệt tiêu, Kiếm Ý kinh thiên dựng lên, cả trong khu nghỉ ngơi nhất thời tràn đầy xơ xác tiêu điều khí tức.
Người thay Hoắc Vũ Hạo che chắn không ai khác ngoài Quý Tuyệt Trần, tới Minh Đô nhiều ngày thì Quý Tuyệt Trần ngoài việc không có việc gì làm thì cùng Nam Thu Thu tỷ thí, hắn đã gia nhập Đường Môn vô luận như thế nào cũng chỉ có thể là ít cho Đường Môn chọc tới phiền toái.
Lúc này, có người đột nhiên khiêu khích thì Quý Tuyệt Trần đâu thể nhịn được, đè ép nhiều ngày Kiếm Ý nhất thời bộc phát ra ngoài. Trong lúc nhất thời, trong khu nghỉ ngơi xuất hiện một màn kỳ cảnh, sở hữu đã đến tới trước giờ đến, cơ hồ cũng bởi vì Quý Tuyệt Trần thả ra mạnh mẽ Kiếm Ý mà riêng của mình thả ra Võ Hồn tiến hành chống cự.
- Quý huynh…(Hoắc Vũ Hạo)
- Quý Tuyệt Trần? Ngươi cư nhiên trốn tránh mà gia nhập Đường Môn?(Tiếu Hồng Trần)
Tiếu Hồng Trần giật mình rống to một tiếng. Lúc trước, Quý Tuyệt Trần vẫn đi theo Đường Môn mọi người nhưng Tiếu Hồng Trần lực chú ý vẫn đều ở Hoắc Vũ Hạo trên người bọn họ, hơn nữa bọn họ vốn là đối với Quý Tuyệt Trần tựu cũng không tính là quen thuộc. Lúc này, làm Quý Tuyệt Trần thả ra cái kia dấu hiệu tính mạnh mẽ Kiếm Ý, Tiếu Hồng Trần rốt cục nhận ra được.
- Trốn tránh? Quản tốt miệng của ngươi, nếu không ta không ngại kéo theo kiếm khắp Minh Đô đuổi theo chặt ngươi.(Quý Tuyệt Trần)
- Ta chẳng qua là xin nghỉ học rồi tìm nơi nương tựa một tông môn, chẳng lẽ ta bán các ngươi Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện rồi?(Quý Tuyệt Trần)
- Ngươi…(Tiếu Hồng Trần)
- Chuyện gì xảy ra? Đều cho ta đem Võ Hồn thu lại. Các ngươi muốn bị thủ tiêu tranh tài tư cách sao?(Trịnh Chiến)
Bát Phá Đấu La – Trịnh Chiến âm thanh vang dội xuất hiện, kèm theo hắn hiện thân thì một cổ khí thế cường đại từ trên người hắn thích phóng đi ra, ngạnh sanh sanh đích áp chế tại chỗ mọi người xao động.
Dự thi các đội viên rối rít thu hồi Võ Hồn của mình, Quý Tuyệt Trần chẳng qua là lạnh lùng nhìn Tiếu Hồng Trần một cái sau đó đặt mông ngồi xuống. Tiếu Hồng Trần sắc mặt trầm ngưng đáng sợ, hai mắt híp lại, không biết nghĩ đến những thứ gì. Xanh mét sắc mặt hoàn toàn có thể đủ làm nổi bật ra hắn hiện tại cực độ tức giận tâm tình. Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng kia cũng là ngồi xuống, tựu như lúc trước cái gì cũng không có xảy ra dường như, cả người lộ ra vẻ vô cùng bình tĩnh.
Trịnh Chiến thấy tình thế đã được áp chế cũng lắc mình rời đi. Khi thời gian đến thì Trịnh Chiến lại hiện thân.
- Thi đấu vòng tròn vòng thứ hai trận đầu, Đường Môn vs Minh Ngọc Tông, hai bên dự thi đội viên tiến vào đợi chiến khu chuẩn bị. Cá nhân đào thải cuộc thi trận đầu dự thi đội viên có thể trực tiếp lên đài.(Trịnh Chiến)
Đường Môn mọi người đứng dậy đi tới chờ chiến khu. Minh Ngọc Tông bên kia cũng là đứng lên bảy người, vị kia thần bí đội trường ở sáu người khác bảo vệ xung quanh, đi về phía một chỗ khác đợi chiến khu. Làm hai bên đồng thời đi ra khu nghỉ ngơi thời điểm, không khí một chút tựu trở nên xơ xác tiêu điều. Rất nhanh, hai bên riêng của mình tiến vào đến đợi chiến khu. Đợi chiến khu bên này có thể là không có che mưa mái che nắng, tất cả mọi người chỉ có thể đánh cây dù.
Đường Vũ Đồng đưa cây dù cho Na Na, mũi chân điểm mặt đất đã phi thân lên tranh tài thai. Minh Ngọc Tông bên kia, đi lên chính là một gã lộ ra vẻ nhỏ thấp xốc vác thanh niên, không mập không gầy, thân cao cũng chỉ có không tới một thước sáu chừng.
- Hai bên xưng tên.(Trịnh Chiến)
- Đường Môn – Đường Vũ Đồng.(Đường Vũ Đồng)
- Minh Ngọc Tông – U Trần.(U Trần)
- Tranh tài quy tắc các ngươi cũng rõ ràng, lão phu không hề lắm lời. Các ngươi phải nhớ kỹ, đây là tranh tài, không phải là sinh tử tương bác. Người nào mạng cũng chỉ có một lần. Nếu ai đặc biệt vì giết người, đừng trách lão phu đem khu trừ tranh tài. Hiểu chưa?(Trịnh Chiến)
Đường Vũ Đồng bề ngoài là đáp ứng nhưng nàng vẫn làm chuẩn bị, nàng có thể từ U Trần thấy được địch ý. Không nghi ngờ chút nào, phần này địch ý đến từ chính bọn họ thượng một cuộc tranh tài tạo thành kết quả. Dù sao, Minh Ngọc Tông cũng là xuất thân từ Minh đô, vô luận như thế nào bọn họ cũng sẽ đối với Nhật Nguyệt chiến đội có hảo cảm.
Trịnh Chiến tay phải giơ lên cao, xem một chút hai bên đã chuẩn bị xong liền giơ tay lên vung xuống. Hai bên cơ hồ khi hắn cánh tay rơi xuống cùng một thời gian tựu cũng động.
Đường Vũ Đồng mủi chân chỉa xuống đất, cả người khinh phiêu phiêu vọt tới trước, Quang Minh Nữ Thần Điệp hai cánh kèm theo từng cái từng cái đẹp mắt Hồn Hoàn bay lên ở sau lưng mở ra. Nhàn nhạt màu vàng trong nháy mắt tràn ngập toàn thân.
U Trần hai tay riêng của mình hướng thân thể hai bên vừa nhấc, hai đạo quang mang hiện lên, trong lòng bàn tay tựu riêng của mình nhiều hơn một chuôi nhọn hoắc vũ khí. Đồng thời trên người hắn cũng dâng lên 2 Hoàng 3 Tử.
Minh Ngọc Tông là Hồn Đạo Sư Tông môn, Đường Vũ Đồng sẽ không vì đối thủ Hồn Hoàn phối trí sai mà khinh thường.
U Thần thân thể kèm theo Hồn Hoàn xuất hiện đột nhiên lộ ra vẻ có chút hư ảo như vậy, sau lưng tha túm ra một chuỗi tàn ảnh, người về phía trước vừa xông cơ hồ là trong nháy mắt tựu kéo dài qua mười mấy thước khoảng cách. Thế nhưng ở không có sử dụng bất kỳ Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí dưới tình huống, tốc độ nhanh vô cùng đi tới Đường Vũ Đồng trước mặt. Hai tay nhọn hoắc một vượt qua dựng lên, chợt họa xuất một cái thập tự hướng Đường Vũ Đồng quét tới.
Đường Vũ Đồng kinh nghiệm chiến đầu phong phú, thoáng giật mình rồi làm ra phản ứng. Chân trái mủi chân chỉa xuống đất, cả người giống như là chỉ có nhảy múa một loại xoay tròn một tuần. Một đôi cánh cũng đã hóa thành hai thanh khổng lồ dao cầu, chém về phía trong tay đối phương kia rõ ràng cho thấy hồn đạo vũ khí nhọn hoắc.
U Trần hai thanh vũ khí đón đỡ dao cầu thì Đường Vũ Đồng nhân cơ hội tiếp cận, thân hình quỷ dị lách trái lách phải làm cho U Trần hoa mắt. Khi tiếp cận đủ khoảng cách thì Đường Vũ Đồng xòe tay, Hạo Thiên Chùy xuất hiện trong tay, nàng đập Hạo Thiên Chùy về phía U Trần. U Trần lắc mình né tránh đồng thời lợi dụng tốc độ của mình luồng ra phía sau lưng Đường Vũ Đồng, vũ khí trong tay chém về phía lưng Đường Vũ Đồng.
Đường Vũ Đồng không có hoảng hốt mà tay trái buông ra, đột ngột xoay người sau đó lại có Hạo Thiên Chùy xuất hiện trong tay nện ra ngoài.
Khang
U Trần dưới tình huống bất đắc dĩ dùng vũ khí đón đỡ nhưng hắn đâu thể đón nhận Hạo Thiên Chùy một gõ, thân hình hắn lùi về sau. Đường Vũ Đồng nháy mắt thả ra Đệ Tứ Hồn Hoàn của mình.
- Đệ Tứ Hồn kỹ – Lục Mang Tinh Trận.(Đường Vũ Đồng)
Mắt thấy U Trần bị vây quanh thì Đường Vũ Đồng không có thừa cơ tấn công mà đứng yên tại chỗ, nhắm lại đôi mắt dùng đôi tai cảm nhận chuyển động xung quanh mà Hạo Thiên Chùy súc lực tùy thời chờ phát động.
Bảy đạo thân ảnh mới vừa vặn hướng vào phía trong hợp lại, lập tức tựu giống như như giật điện bắn ngược ra. U Thần phản ứng quả thật rất nhanh, cũng là khi hắn kia bảy đạo thân ảnh bay ra ngoài trong nháy mắt, một đạo đường kính đạt tới hai thước khổng lồ cột sáng đã lấy Đường Vũ Đồng thân thể vì tâm chợt dâng lên.
- Đệ Tam Hồn kỹ – Điệp Thần Trảm.(Đường Vũ Đồng)
U Thần hiển nhiên không thể thời gian dài duy trì kia bảy đạo thân ảnh, chợt bắn ngược sau, bảy đạo thân ảnh trong nháy mắt hợp nhất. Ngay sau đó, hắn tựu thấy được phô thiên cái địa quang nhận hướng hắn bên này phản cuốn tới. Lần này, Điệp Thần Trảm không còn là tập trung công kích, mà là chợt phân tán trở thành 108 đạo quang nhận, ở Đường Vũ Đồng dưới sự khống chế, giống như là một tờ khổng lồ quang lưới dường như, bay thẳng đến U Thần tịch quyển mà đi.
U Thần thân hình trong nháy mắt nổ tung lui, vào lúc này hắn chỉ có lui về phía sau mới có thể tiến hành né tránh. Ở tốc độ cao cùng cực mạnh công kích điều kiện tiên quyết, phòng ngự của hắn lực thực tại là chưa ra hình dáng gì. Trên thực tế, hắn càng giống là một gã Thích Khách, am hiểu nhất chính là ẩn giấu ở trong bóng tối, chợt bộc phát sẽ làm cho người ta một kích trí mạng.
Đường Vũ Đồng kéo theo Hạo Thiên Chùy đạp lên Long Bộ, từng tiếng long ngâm vang lên khiến cho U Trần tâm thần hoảng hốt.
- Đệ Nhất Hồn kỹ – Thái Thản Chi Chùy.(Đường Vũ Đồng)
Oa
U Trần cơ thể lãnh trọn một đòn Hạo Thiên Chùy nện vào người trực tiếp bay ngược ra ngoài mà ở trên không trung phun ra một ngụm máu tươi.
- Đệ Tứ Hồn kỹ – Hạo Thiên Song Chùy.(Đường Vũ Đồng)
Đường Vũ Đồng ném đi Hạo Thiên Chùy đồng thời quỳ một chân xuống mà trên vai nàng xuất hiện nhất môn trọng pháo.
Oanh
Trọng pháo bắn ra đạn pháo lấy thế không kịp bưng tai bay tới vị trí U Trần, hai mặt giáp công, U Trần đành phải dựa vào Vô Địch Vòng Bảo Hộ đến chống đỡ nhưng cùng Hạo Thiên Chùy tiếp xúc trong nháy mắt liền phá vỡ, đạn pháo bay tới đụng vào U Trần trên người đưa hắn nổ bay ra ngoài.
- Ngừng.(Trịnh Chiến)
Trịnh Chiến trơ mắt nhìn U Trần bị Đường Vũ Đồng đánh thành trọng thương, vừa rồi khi hắn có ý định cứu viện U Trần liền phát giác có lực lượng vô hình cầm cố mình, dù hắn có vùng vẩy cỡ nào cũng không thoát ra được. Mãi cho đến khi, U Trần bị Đường Vũ Đồng đánh trọng thương thì hắn mới thoát khốn.
- Cuộc thi trận đầu, Đường Môn thắng.(Trịnh Chiến)
Trịnh Chiến hết sức công chính tuyên bố tranh tài kết quả sau đó hắn nhìn Đường Vũ Đồng ánh mắt thế nhưng nhiều vài phần cung kính.
- Ngươi là… Hạo Thiên Tông xuất thân?(Trịnh Chiến)
Đường Vũ Đồng liếc nhìn Trịnh Chiến một cái, nàng đối với Nhật Nguyệt đế quốc người luôn luôn là không có hảo cảm gì.
- Thì ra các ngươi Nhật Nguyệt Đế Quốc cũng biết đến Hạo Thiên Tông.(Đường Vũ Đồng)
Trước đó, nhiều người thấy Đường Vũ Đồng trong tay chùy cứ tưởng là nàng sử dụng Hồn Đạo Khí nhưng tranh tài đã phân ra thắng bại thì Vô Địch Vòng Bảo Hộ biến mất, mọi người nghe được trong tay Đường Vũ Đồng cự chùy là Hạo Thiên Chùy. Trịnh Chiến cảm nhận được Đường Vũ Đồng toái ra địch ý thì bất đắc dĩ cười khổ.
- Tại sao chúng ta Nhật Nguyệt Đế Quốc thì không thể biết Hạo Thiên Tông đây? Thật không nghĩ tới, ở chỗ này có thể thấy cố nhân. Ta đã từng biết các ngươi Hạo Thiên Tông một vị trưởng lão. Hẳn là trưởng bối của ngươi, chờ sau khi cuộc tranh tài kết thúc, ta sẽ tìm ngươi hàn huyên một chút.(Trịnh Chiến)
Đường Vũ Đồng vừa nghe hắn biết Hạo Thiên Tông người, sắc mặt nhất thời hòa hoãn xuống tới, gật đầu một cái, lấy ra bình sữa bắt đầu khôi phục của mình Hồn Lực.
- Người tiếp theo.(Đường Vũ Đồng)
Đường Vũ Đồng chuyển mắt nhìn Minh Ngọc Tông bên kia, ánh mắt lạnh lùng trực tiếp quét về phía bọn hắn vị kia thần bí đội trưởng. Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng lộ ra vẻ rất tỉnh táo, ngay cả bọn họ đội viên cũng là như thế cũng không có đối với trận đấu thứ nhất thất bại quá mức để ý. Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng ngồi thẳng bất động cũng không có bất kỳ chỉ thị, một đạo thân ảnh từ Minh Ngọc Tông đợi chiến khu đứng lên, thoắt một cái đã xuất hiện ở tranh tài thai.
Minh Ngọc Tông chiến đội đội viên lên đài làm cho Đường Vũ Đồng sửng sốt. Minh Ngọc Tông chiến đội đội viên là người da tái nhợt thanh niên, sắc mặt tái nhợt không có chút huyết sắc nào, cả người đều có loại ốm yếu cảm giác. Một đầu không tính là quá lâu tóc dùng một chút đặc thù đồ sơ khép lại thành đại bối đầu, quang chứng giám người. Ánh mắt là màu nâu nhạt, ánh mắt lạnh như băng. Trên người hơi hơi có chút lưng còng, vóc người cũng rất gầy, nhưng vóc dáng cũng rất cao. Cánh tay hơn nữa dài, đáp tại thân thể hai bên rất nhỏ đung đưa.
Mới vừa lên thai, tựu làm cho người ta một loại u ám cảm giác.
- Hai bên xưng tên.(Trịnh Chiến)
- Đường Môn – Đường Vũ Đồng.(Đường Vũ Đồng)
- Minh Ngọc Tông – A Đức.(A Đức)
Hai bên riêng của mình lui về phía sau đến tranh tài dọc theo, lẫn nhau nhìn xa.
- Tranh tài bắt đầu.(Trịnh Chiến)
Nơi xa đối thủ trong nháy mắt tựu động, mũi chân trên mặt đất nhẹ nhẹ một chút, A Đức giống như là không có chút nào sức nặng một loại trong nháy mắt nhảy lên lên, một tầng nhàn nhạt hồng quang từ trên người hắn phát ra đồng thời, một đôi khổng lồ cánh từ phía sau lưng xông ra.
Cánh mở rộng, lộ ra vẻ hết sức rộng rãi nhưng giống như là màng da tạo thành. Hắn mắt huyết sắc cũng tùy theo trở nên mạnh hơn, hai cái nanh từ miệng trong môi phun ra, một cổ nồng đậm mùi máu tươi mà trong nháy mắt tóe phát ra.
Từ Thiên Nhiên ngồi ở trên chủ tịch đài phát giác quốc sư có dị động liền tò mò.
- Quốc sư đối với cái này Minh Ngọc Tông đội viên có hứng thú sao?(Từ Thiên Nhiên)
- Hắn Võ Hồn hẵn là Háp Huyết Biên Bức. Điện hạ mời nhìn, thân thể của hắn được vũ hồn ảnh hưởng, biến dị bây giờ nhìn đi tới không lớn, trên thực tế, hắn biến dị năng lực tương đối không tầm thường. Hảo hảo bồi dưỡng nói, là một chính xác hạt giống.(Quốc sư)
Quốc Sư: Trương Bằng, khi cuộc tranh tài kết thúc, mang cái kia Minh Ngọc Tông đệ tử đến đây thấy ta.
Trương Bằng: Vâng.
Đường Long ngồi ở quan chiến khu nhìn thấy đối thủ của Đường Vũ Đồng là Tà Võ Hồn liền nhíu mày.
Đường Long: Vũ Đồng tận lực phế bỏ hắn. Thánh Linh Tông đến đây đồng nghĩa với việc Thánh Linh Giáo cao tầng cũng ở đây. E sợ bọn họ đối với hắn nổi lên lôi kéo chi tâm.
Đường Vũ Đồng: Biết rồi.
Đường Long tuy là phân phó Đường Vũ Đồng tận lực phế bỏ A Đức đồng thời báo tri cho nàng biết đối phương Võ Hồn lai lịch. Đường Long vẫn chưa yên tâm mà truyền âm cho Diệp Tịch Thủy.
Đường Long: Tịch Thủy, nếu Vũ Đồng không phế bỏ được hắn thì muội đi đánh phế hắn. Không tiếc bất cứ giá nào.
Đường Vũ Đồng và A Đức cơ hồ đồng thời lên không trung, riêng của mình hướng đối phương bay đi. Ở trên không trung, A Đức hai tay giơ lên, hai cái tay riêng của mình bắn ra năm cái tiên hồng sắc móng tay, mỗi một cái móng tay đều có loại tiên diễm ướt át dường như muốn nhỏ ra huyết. Một tiếng gầm nhẹ tùy theo từ trong miệng hắn phát ra tốc độ trong nháy mắt bạo tăng, trên không trung thẳng tắp hướng Đường Vũ Đồng lao đến.
A Đức trên người 2 Hoàng 2 Tử 1 Hắc xuất hiện, trong đó ở vị trí Đệ Tam Hồn Hoàn tỏa sáng, nồng đậm Hồn Lực ba động một chút tựu bắn ra đến cực hạn. Đường Vũ Đồng phối trí Hồn Hoàn bất đồng, trên người nàng nổi lên 1 Hoàng 2 Tử 3 Hắc mà nàng Đệ Nhị Hồn Hoàn sáng lên.
A Đức với Đường Vũ Đồng lựa chọn phương thức chiến đấu là bất đồng. Đường Vũ Đồng dẫn đầu làm khó dễ, nàng thả ra Điệp Thần Chi Quang, tảng lớn kim sắc quang cầu đồng thời hướng đối thủ bao trùm, đây là thử dò xét tính công kích. A Đức thân thể chợt bành trướng, từng cục da thịt nhanh chóng đội lên, lực lượng cường đại cảm từ trên người tóe phát ra cứng rắn hướng Đường Vũ Đồng lao tới. Một đôi móng nhọn giơ lên, trên không trung thế nhưng mang theo nhiều tiếng kêu to.
Đối mặt Đường Vũ Đồng thả ra Điệp Thần Chi Quang, A Đức thể hiện ra cực kỳ cường đại né tránh năng lực, hắn cả người giống như là trong nước cá lội, bằng vào mình một đôi cánh không ngừng làm ra né tránh. Thế nhưng mỗi lần có thể ở suýt xảy ra tai nạn hết sức mau né tấn công hướng của mình quang cầu, một đường mạnh hướng lại không có bị bất kỳ công kích trúng mục tiêu.
Đường Long: Vũ Đồng, Bức loại Võ Hồn hay Hồn Thú đều dựa vào sóng âm để dò xét tình huống. Dùng Long Bộ làm nhiễu năng lực của hắn.
Đường Vũ Đồng lập tức làm ra phản ứng thì A Đức đã tiếp cận nàng, hai móng mở ra một con chụp vào Đường Vũ Đồng một con khác là xuyên thẳng ngực.
- Nghĩ hay lắm.(Đường Vũ Đồng)
Ngang
Một tiếng long ngâm vang lên làm cho A Đức thống khổ ôm đầu. Đường Vũ Đồng bắt lấy cơ hội dùng Hạo Thiên Chùy nhằm vào một tay của A Đức nện tới.
Phốc
Một tay mang theo quyền sáo có móng nhọn bị Hạo Thiên Chùy đập liền vòng ngược trở lại đâm vào trong người A Đức. Biến cố bất ngờ làm cho ai cũng không kịp phản ứng, ai cũng không ngờ Đường Vũ Đồng biết dùng vũ khí của A Đức quay ngược lại đối phó hắn.
A Đức cố nén đau đớn rút ra móng vuốt, có điều hắn đã bị thương không thể chiến đấu lâu dài. Một kích đắc thủ, Đường Vũ Đồng bởi vì vận dụng cánh, thân thể một cách tự nhiên liền hướng tiếp theo chìm nhưng nàng chém ra cánh lập tức liền hướng tiếp theo phách. Có thể thấy, một đạo màu vàng lam thân ảnh chợt ở giữa không trung làm ra một cái huyễn lệ chói mắt thăng long đánh, chạy thẳng tới A Đức tịch quyển.
A Đức sau lưng Biên Bức hai cánh đột nhiên mở ra, một đôi móng nhọn chợt bộc phát ra hàng vạn hàng nghìn trảo ảnh, cùng lúc đó, kia mỗi một cái móng nhọn thượng màu đỏ cũng đột nhiên trở nên nội liễm một cái chớp mắt, ngay sau đó riêng của mình bắn ra thước dài phong mang cùng Đường Vũ Đồng thăng lên tới cánh triển khai liên tiếp va chạm.
Dày đặc nổ vang không ngừng trên không trung vang lên, Đường Vũ Đồng giống như là một con chỉ có nhảy múa Quang Minh Nữ Thần Điệp, một đôi cánh chẳng những tốc độ cực nhanh, hơn nữa động tác hết sức ưu nhã. Cùng kia A Đức mỗi một lần liều mạng cũng có thể bức bách đối thủ lui về phía sau mấy phần. Dần dần tựu biến thành truy đánh cục diện. Cái này căn bản là trên thực lực hoàn toàn áp đảo.
Không trung hai người cũng rất có ăn ý không sử dụng bất kỳ Hồn kỹ, chẳng qua là bằng vào riêng của mình năng lực phản ứng cùng kinh nghiệm chiến đấu ở liều mạng. Dần dần, bọn họ đã lên đến càng ngày càng cao không trung.
A Đức hoàn cảnh xấu đã dần dần trở nên càng lúc càng lớn , ở Vương Đông Nhi áp bách dưới, hắn ngăn cản đã bắt đầu trở nên khó khăn, Đệ Tam Hồn kỹ tăng phúc cũng tiến vào suy giảm giai đoạn. Đúng lúc, A Đức trong miệng chợt bộc phát ra một tiếng bén nhọn kêu to, trên người Đệ Nhị Hồn Hoàn cũng là chợt đại phóng tia sáng. Không trung Đường Vũ Đồng rõ ràng hơi chậm lại, ở đối thủ lệ trong tiếng huýt gió công kích dừng lại một chút.
A Đức bắt đầu liều mạng của mình, dùng ra mọi thứ Hồn kỹ để tăng phúc cho mình. Đường Vũ Đồng cố tình tiếp cận A Đức để hắn công kích đánh vào người mình.
- Đệ ngũ Hồn kỹ – Quang Thần Phụ Thể.(Đường Vũ Đồng)
- Đệ nhị Hồn kỹ – Trọng Lực Đàn Áp.(Đường Vũ Đồng)
- Đệ nhất Hồn kỹ – Thái Thản Chi Chùy.(Đường Vũ Đồng)
Liên tiếp Hồn kỹ được Đường Vũ Đồng vận dụng đánh về phía A Đức, A Đức không thể di động vì chưa thích ứng được với trọng lực đột nhiên gia tăng, kèm theo đó là Hạo Thiên Chùy đè ở trên người mà Đường Vũ Đồng không ngừng lao xuống.
Oanh
A Đức bị Đường Vũ Đồng nện xuống sàn tranh tài, nơi hắn nằm xuất hiện vết rách. Đường Vũ Đồng lạnh lùng đứng ở bên cạnh mà không có động thủ tiếp, nàng đã hoàn thành nhiệm vụ giao. Nếu bây giờ, có người kiểm tra đan điền nơi chứa Hồn Lực của A Đức sẽ phát hiện đan điền đã tàn phá mà Hồn Lực không ngừng phân tán kèm theo đó tu vi tụt giảm.
- Trận này, Đường Môn thắng.(Trịnh Chiến)
- Ngươi huyết… bên trong… chứa… cái…(A Đức)
A Đức nói tới một nửa thì hộc máu nghiêm đầu sang bên bất tỉnh mà cơ thể hắn một đoàn cường quang chợt từ trong lúc này bộc phát ra, vô số huyết sắc rối rít giải tán, một từng đạo kim quang trong nháy mắt bành trướng. Thân là người trọng tài Bất Phá Đấu La thầm kêu một tiếng, thân hình chợt lóe đã đến không trung, một tầng bạch sắc quang lưới chạy thẳng tới A Đức thân thể bao phủ đi.
Đáng tiếc, hết thảy đã muộn. Ngoại bộ công kích có thể ngăn cản nhưng nội bộ công kích sao có thể ngăn cản.
Kinh khủng nổ tung trên không trung trán phóng, trong phút chốc huyết nhục bay tán loạn. Chói mắt kim quang trên không trung cả thảy kéo dài 5s mới dần dần thu liễm mà A Đức cũng là hài cốt không còn, tạc toái huyết nhục đều ở những thứ kia kim quang trung biến thành bụi bay. Vẫn ngồi ở Minh Ngọc Tông đợi chiến khu chủ vị thượng lù lù bất động Minh Ngọc Tông chiến đội đội trưởng trong nháy mắt đứng lên, một cổ cường thịnh hơi thở chợt từ trên người hắn tóe phát ra. Có thể đối mặt kia cường đại vòng phòng hộ, hắn cũng là không có biện pháp.
Trên bầu trời, Đường Vũ Đồng vẻ mặt dại ra, nàng cũng không hiểu kia A Đức thân thể tại sao phải đột nhiên bạo thể. Kim quang dần dần làm nhạt, cũng không có biến mất, mà là hóa thành từng vết kim quang đầu tiên là hướng bốn phía tản ra sau đó lại chậm rãi quay chung quanh ở Đường Vũ Đồng bên cạnh, từ bốn phương tám hướng hướng nàng vọt tới, cho đến tiếp xúc đến thân thể của nàng, mới biến mất. Đường Vũ Đồng tái nhợt nụ cười cũng dần dần khôi phục huyết sắc.
- Một hạt giống tốt cứ như vậy biến mất, đúng là đáng tiếc.(Quốc sư)
- Trong huyết của nàng ta có chứa gì đó mới khiến cho Minh Ngọc Tông chiến đội đội viên bạo thể mà chết.(Quốc sư)
- Chẳng lẽ nói, người này máu cũng có thể phát động công kích sao?(Từ Thiên Nhiên)
- Không! Không nhất định là máu phát động công kích mà là máu của nàng hết sức kỳ lạ, hẳn là hàm chứa để cho đối thủ Hấp Huyết Biên Bức Võ Hồn không cách nào cắn nuốt lực lượng, hoặc là nói là quá mức đại bổ, trực tiếp đem thân thể bạo liệt. Đây cũng không phải kia Đường Môn nữ oa thiết kế. Kia A Đức lúc trước hẳn là cắn nuốt nàng trong máu tinh hoa nhưng ngược lại bị cắn trả. Trong máu của hắn đến tột cùng có cái gì?(Quốc sư)
Trịnh Chiến sắc mặt xanh mét nhìn Đường Vũ Đồng đã không biết nên nói cái gì cho phải. Vô luận nói như thế nào, A Đức chết đi cũng cùng Đường Vũ Đồng có liên quan.
‘Thật là tà môn, mỗi lần Đường Môn có đội viên tham gia tranh tài đều khiến đối thủ đội viên chết trận’ Trịnh Chiến nghĩ trong lòng