Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 1069: Toàn Bộ Đại Lục Thanh Niên Hồn Sư Đấu Hồn Đại Tái bắt đầu(6)




Toàn Bộ Đại Lục Thanh Niên Hồn Sư Đấu Hồn Đại Tái vòng thứ ba cuộc thi vòng loại thảm thiết hơn vòng thứ hai, nằm ngoài rất nhiều người dự đoán. Vì có thể ở thi đấu vòng tròn chiếm cứ một chỗ ngồi, nhiều cuộc tranh tài cũng đánh đỏ mắt. Một vòng xuống tới, thậm chí có năm người chết trận, hai mươi mấy người trọng thương. Chia đều mỗi một tràng đều có người thương vong. Vì thế, rất nhiều chiến đội cũng hướng cuộc so tài tổ ủy hội đưa ra dị nghị, đối với người trọng tài chưởng khống tranh tài năng lực mãnh liệt chất vấn.

Nhật Nguyệt Đế Quốc phía tổ ủy viên cũng có chút hao tổn tâm trí, chỉ đành phải ban bố thông báo, hứa hẹn ở kế tiếp trong trận đấu sẽ tận lực tùy người trọng tài khống chế tranh tài tiết tấu, giảm bớt thương vong.

Đường Môn tuy ở vòng thứ hai nhận thua nhưng ở vòng thứ nhất trang tài được max điểm do Hoắc Vũ Hạo một xuyên bảy, cộng thêm ở vòng thứ hai bằng vào tiểu phần tích phân thuận lợi bước vào thi đấu vòng tròn.

Vòng thứ ba cuộc tranh tài kết thúc, cần nghỉ ngơi và hồi phục một ngày, mới tiến hành thi đấu vòng tròn rút thăm nghi thức.

- Buổi sáng hôm nay rút thăm nghi thức, lần này để Nam Nam tỷ đi đi. Tam sư huynh tay quá thúi, e sẽ rút đến chiến đội mà chúng ta không muốn chạm mặt.(Đường Vũ Đồng)

Giang Nam Nam đại biểu Đường Môn ở tổ ủy viên rút thăm, khi nàng biết Đường Môn chiến đội đối thủ là ai thì sắc mặt quái dị vô cùng. Giang Nam Nam trở về thông báo cho mọi người.

- Ta cho mọi người mang đến phiền phức rồi.(Giang Nam Nam)

- Tứ sư tỷ, chúng ta thi đấu vòng tròn phân tổ tình huống như thế nào?(Hoắc Vũ Hạo)

- Chúng ta vừa đụng với Nhật Nguyệt chiến đội. Hơn nữa, nhất làm cho người ta không nói được lời nào chính là, Sử Lai Khắc chiến đội cũng cùng chúng ta phân ở một tổ. Cái này căn bản là tổ ủy hội cố ý an bài.(Giang Nam Nam)

- Chúng ta còn đang vòng thứ hai sẽ phải đụng Nhật Nguyệt chiến đội. Đây chính là nói, tương đương với chúng ta liên tục hai đợt cũng muốn mặt đối với bọn họ. Đã nhận thua một vòng, lần này chúng ta làm sao bây giờ?(Giang Nam Nam)

- Nà ní?(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo không muốn ở thi đấu vòng tròn đụng phải chiến đội thì Nhật Nguyệt chiến đội là một trong những chiến đội mà Hoắc Vũ Hạo không muốn đụng phải. Ngoài ra, có cả Sử Lai Khắc chiến đội và Thánh Linh chiến đội.

- Hôm nay là ta rút ra ký. Không nghĩ tới thế nhưng cũng như vậy tay đen. Thật xin lỗi, Vũ Hạo.(Giang Nam Nam)

- Tứ sư tỷ, ngươi nói gì vậy, ngươi nhưng là cho chúng ta rút được một cái tốt nhất ký a! Làm sao không xong? Ta cho rằng là không thể tốt hơn mới đúng.(Hoắc Vũ Hạo)

- Vũ Hạo, ngươi không cần an ủi ta.(Giang Nam Nam)

- Không phải là an ủi ngươi, ta là thật nghĩ như vậy a! Các ngươi thử nghĩ xem, chúng ta cùng Sử Lai Khắc chiến đội phân ở một tổ. Như vậy, nếu như chúng ta có thể cùng bọn họ cặp tay ra biên lời của. Dựa theo tranh tài quy tắc, như vậy, ở trận chung kết lúc trước chúng ta tựu nhất định sẽ không nữa đụng phải.(Hoắc Vũ Hạo)

- Huynh đệ, ngươi có nghe rõ không? Cùng chúng ta cùng tổ còn có Nhật Nguyệt chiến đội, hơn nữa vòng thứ nhất chúng ta sẽ đụng với bọn họ.(Từ Tam Thạch)

- Đánh bại bọn hắn là được.(Hoắc Vũ Hạo)

- Vẫn chưa cùng Sử Lai Khắc chiến đội bình định đạo lộ. Vòng thứ nhất gặp phải bọn họ, không thể tốt hơn. Đánh cho tàn phế bọn họ cho phải.(Đường Vũ Đồng)

- Tam sư huynh, phiền ngươi kêu tất cả tập hợp. Ngày mai tranh tài muốn bắt đầu, chúng ta thương lượng một chút đối địch phương pháp.(Hoắc Vũ Hạo)

Từ Tam Thạch lập tức không chút do dự xoay người liền đi ra ngoài. Một lát sau, hắn đem Hòa Thái Đầu, Tiêu Tiêu, Na Na, thậm chí là Nam Thu Thu với Quý Tuyệt Trần cũng được gọi tới.

- Ngày mai, chúng ta đối địch cường địch. Ta muốn an bài một chút chiến thuật. Trận chiến này, chúng ta chỉ có thể thắng, không thể bại. Hơn nữa chỉ có thể là đi đến bị thương đối thủ, cho Sử Lai Khắc chiến đội tranh thủ ra biên cơ hội.(Hoắc Vũ Hạo)

- Cá nhân đào thải cuộc thi thượng, mục tiêu của chúng ta chỉ có một, đó chính là làm hết sức rớt xuống thực lực của đối thủ. Vì Sử Lai Khắc học viện cũng vì chúng ta Đường Môn, chúng ta không cần nữa nương tay nhưng điều kiện tiên quyết phải bảo đảm an toàn của mình.(Hoắc Vũ Hạo)

- Chúng ta chỉ có bảy người, không một cái dư thừa thay thế bổ sung, một khi giảm quân số, cho dù này một vòng thắng bọn hắn thì phía sau chúng ta cũng có rất khó khăn.(Hoắc Vũ Hạo)

- Cuối cùng quyết định thắng bại tất nhiên là đoàn đội cuộc thi, nhưng cá nhân đào thải cuộc thi thượng như thế nào tước nhược đối thủ thực lực, đối với chúng ta mà nói cũng giống như trước trọng yếu.(Hoắc Vũ Hạo)

- Ta thứ nhất xuất trận.(Giang Nam Nam)

- Không, Nam Nam tỷ quên lúc trước ta lời nói sao? Nếu như cùng Nhật Nguyệt chiến đội liều mạng thì ta cái thứ nhất xuất trận.(Đường Vũ Đồng)

- Vũ Đồng, ngươi không thể hành động theo cảm tính. Ngươi tu vi cao nên ở phía sau ra trận. Thứ nhất ra sân sẽ đối với ngươi tiêu hao quá lớn. Đến đoàn đội cuộc thi, còn muốn trông cậy vào ngươi cùng Vũ Hạo thi triển Võ Hồn Dung Hợp Kỹ.(Giang Nam Nam)

- Tứ sư tỷ, ngươi hãy nghe ta nói. Ta muốn thứ nhất ra sân cũng không phải hành động theo cảm tình. Nhật Nguyệt chiến đội trọng yếu, không thể nghi ngờ chính là Tiếu Hồng Trần cùng Mộng Hồng Trần huynh muội hai người. Trong mắt của ta, Tiếu Hồng Trần mặc dù thực lực mạnh hơn một điểm nhưng Mộng Hồng Trần kịch độc nhưng khó đối phó hơn.(Đường Vũ Đồng)

- Chu Tinh Băng Thiềm kịch độc, lây dính một điểm sẽ trên phạm vi lớn tiêu hao Hồn Lực, một khi Hồn Lực không cách nào chống đở, lập tức sẽ lâm vào trong hôn mê. Ban đầu, Đới Thược Hành niên trưởng thực lực mạnh như vậy, ở đối mặt nàng thời điểm cũng thua. Một khi Mộng Hồng Trần thứ nhất ra sân, các ngươi người nào có nắm chắc thắng nàng? Chỉ có Hoắc Vũ Hạo nắm giữ Cực Hạn Chi Băng năng lực, có thể đối với nàng có điều khắc chế mà thôi.(Đường Vũ Đồng)

- Vũ Hạo là chúng ta chủ khống, quyết định thắng bại đoàn chiến vẫn dựa vào hắn. Dưới tình huống như vậy, sẽ không người so với ta thứ nhất ra sân thích hợp hơn.(Đường Vũ Đồng)

- Vì sao?(Nam Thu Thu)

- Bởi ta Võ Hồn sở hữu Quang Minh Chi Hỏa đối với Mộng Hồng Trần Võ Hồn có khắc chế đồng thời nếu ta thua có Hoắc Vũ Hạo khống chế cùng dò xét thì các ngươi cũng có thể tìm tới chiến thắng phương pháp của nàng.(Đường Vũ Đồng)

- Tốt, Vũ Đồng cái thứ nhất ra sân.(Hoắc Vũ Hạo)

- Lần này, ta muốn cho Nhật Nguyệt chiến đội một cái kinh hỉ.(Đường Vũ Đồng)

Sáng sớm, đại lượng dân chúng cũng đã tụ tập ở nơi so tài chỗ ở giao ngoại, đang đợi hôm nay đặc sắc tranh tài bắt đầu.



Thi đấu vòng tròn so đấu cuộc thi quy tắc rõ ràng sẽ giống như lúc trước cuộc thi vòng loại kết quả như vậy trực tiếp. Tiến vào thi đấu vòng tròn toàn bộ 32 chi chiến đội sắp bị chia làm bốn tổ, mỗi tổ tám chi chiến đội tiến hành thi đấu vòng tròn. Nói cách khác, mỗi chi chiến đội cũng muốn cùng tổ bảy chi chiến đội thi đấu một cuộc.

- Tình huống không quá ổn.(Mộng Hồng Trần)

- Làm sao không ổn? Ta cảm thấy rất tốt, Đường Môn cùng Sử Lai Khắc học viện chỉ có một nhà đi vào bát cường. Đây không phải chuyện tốt sao?(Tiếu Hồng Trần)

- Đây là ngươi nghĩ, người ta cũng không phải là nghĩ như vậy. Chẳng lẽ ngươi cho là, hôm nay Đường Môn còn có thể nhận thua?(Mộng Hồng Trần)

- Tại sao sẽ không? Thượng một vòng bọn họ không phải nhận thua sao? Này một vòng tiếp tục nhận thua mới là thông minh nhất lựa chọn. Những khác chiến đội mặc dù thực lực cũng không yếu, nhưng đoán chừng cũng còn không phải là đối thủ của bọn họ sao. Cùng chúng ta cùng nhau tiến vào bát cường, cuối cùng ở trận chung kết chạm mặt, đây không phải là rất tốt sao? Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là bọn họ hoặc là chúng ta có thể chiến thắng kia Thánh Linh Tông.(Tiếu Hồng Trần)

- Vô luận như thế nào, này vòng thứ nhất chúng ta cũng không thể buông tha.(Tiếu Hồng Trần)

- Ta dĩ nhiên biết này một vòng chiến thắng đối với chúng ta có sinh ra bao nhiêu chỗ tốt nhưng nếu như chúng ta thua…(Mộng Hồng Trần)

- Câm miệng. Không chiến trước e sợ, binh gia tối kỵ. Chẳng lẽ ngươi không hiểu sao? Ta ý đã quyết. Ngươi này không có chút nào ý chí chiến đấu bộ dạng vòng thứ nhất cũng đừng có ra sân. Cá nhân đào thải cuộc thi ngươi cuối cùng một cái ra sân.(Tiếu Hồng Trần)

Làm Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần mang theo Nhật Nguyệt chiến đội người đi tới nơi so tài, liếc thấy đến đã ngồi ở trong khu nghỉ ngơi Đường Môn mọi người.

- Hôm nay vòng thứ nhất là Nhật Nguyệt chiến đội vs Đường Môn ở giữa so đấu. Hẳn là rất có ý tứ.(Từ Thiên Nhiên)

- Phải không? Vậy chúng ta Nhật Nguyệt chiến đội nhất định sẽ thắng ngay từ trận đầu.(Quất Tử)

- Hồng Trần đường chủ thấy thế nào?(Từ Thiên Nhiên)

- Rất khó nói. Đây chỉ là thi đấu vòng tròn, đối với hai bên mà nói, cho dù thua trận cuộc tranh tài cũng cũng sẽ không bị loại bỏ. Hai bên sẽ hay không toàn lực ứng phó mà toàn lực ứng phó thì tranh tài kết quả cũng giống như trước khó nói. Cuối cùng thắng bại, sẽ ở đoàn đội cuộc thi xuất hiện.(Kính Hồng Trần)

Lúc này, người trọng tài đã vào bàn.

- Thi đấu vòng tròn tổ 1 trận đầu, Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện chiến đội, đối trận, Đường Môn chiến đội. Hai bên dự thi đội viên tiến vào đợi chiến khu. Người cuộc thi trận đầu dự thi đội viên lên đài.(Trọng tài)

Hai bên dự thi cơ hồ là đồng thời đứng lên, ánh mắt va chạm lẫn nhau, nhất thời bắn ra ra mãnh liệt tia lửa.

- Tuyệt Trần huynh, ngươi nói chúng ta lần này có thể thắng sao? Đây chính là Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện, thượng một lần Á quân.(Nam Thu Thu)

- Cái này thì ta không dám bình luận, quan sát trận đấu đi. Bọn họ sẽ cho ngươi đáp án.(Quý Tuyệt Trần)

Nhật Nguyệt chiến đội bên kia, Tiếu Hồng Trần hướng một gã thanh niên so thủ thế thanh niên kia lập tức phóng người lên, trực tiếp lên tranh tài thai. Người này thân hình cao lớn, bả vai hết sức rộng rãi. Ánh mắt bình thản làm cho người ta lấy hết sức tỉnh táo cảm giác cũng coi là tướng mạo đường đường. Hai tay đặc biệt rộng rãi, mười ngón tay thon dài. Hướng nơi đó đánh một trận, tựu làm cho người ta một loại thực lực không tầm thường cảm giác.

Đường Vũ Đồng bước ra một bước đi tới tranh tài thai, theo Đường Vũ Đồng có dị động thì Hoắc Vũ Hạo một mực vẫn quan bế con mắt mở ra. Ánh mắt của hắn hết sức lạnh như băng, thậm chí có thể dùng lãnh khốc để hình dung. Đường Vũ Đồng mủi chân chỉa xuống đất, khinh phiêu phiêu lên tranh tài thai. Ở nàng bước vào tranh tài thai sau một khắc, tranh tài chung quanh đài hồn đạo vòng bảo hộ trong nháy mắt bay lên. Đưa bọn họ cùng ngoại giới ngăn cách ra.

- Dĩ nhiên là nàng xuất trận đầu tiên.(Mộng Hồng Trần)

- Không biết Thời Hưng có thể loại được nàng hay không. Nàng Võ Hồn có thể phi hành.(Tiếu Hồng Trần)

- Đây là thi đấu vòng tròn trận đầu, các ngươi cũng cho ta cẩn thận một chút. Làm hết sức không tàn tật đối thủ. Một khi ta đoán được tranh tài thắng bại đã phân, sẽ lập tức tách ra các ngươi. Người nào cũng không cho tiếp tục công kích, nếu không, sẽ bị phán thua, hiểu chưa?(Trọng tài)

Cuộc thi vòng loại giai đoạn thực tại là chết quá nhiều người, cuộc so tài tổ ủy hội cũng gánh chịu không nhỏ áp lực, đối với người trọng tài yêu cầu cũng là nghiêm khắc rất nhiều.

- Ta tên Thời Hưng, nhớ kỹ tên của ta. Có lẽ nó nương theo ngươi cả đời.(Thời Hưng)

Đường Vũ Đồng liếc mắt nhìn trọng tài mở miệng hởi hắn.

- Hiện tại thanh niên cũng như vậy không biết điều sao?(Đường Vũ Đồng)

Trọng tài bị Đường Vũ Đồng hỏi vấn đề không biết trả lời thế nào.

- Đi chuẩn bị tranh tài đi. Tranh tài là muốn dùng thực lực mà không phải đấu võ mồm.(Trọng tài)

- Hừ, ngươi sẽ phải vì ngông cuồng tự đại của mình mà trả giá đắt.(Đường Vũ Đồng)

Đường Vũ Đồng không muốn cùng Thời Hưng nói nhảm quá nhiều.

- Không nên thiên vị, nếu không ngươi sẽ phải hối hận.(Đường Vũ Đồng)

Người trọng tài ngẩn ngơ, hắn ở cuộc thi vòng loại giai đoạn cũng chủ trì không ít tranh tài nhưng muốn đụng phải dám can đảm uy hiếp người trọng tài, Đường Vũ Đồng tuyệt đối là là người thứ nhất.

Đường Vũ Đồng nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo ánh mắt lúc này rất lạnh như băng, tựa hồ cả người cũng tiến vào đến một loại khác trạng thái dường như, hướng nàng so thủ thế.

Đi thẳng đến tranh tài bên đài, Đường Vũ Đồng mới xoay người lại nhưng là đang ở nàng xoay người trong nháy mắt, tựu thấy người trọng tài kia đại biểu tranh tài bắt đầu đích tay cánh tay đã rơi xuống.

- Ngươi sẽ vì hành vi thiên vị mà để hắn trả giá đắt.(Đường Vũ Đồng)

Đường Vũ Đồng không gấp vọt tới trước, đôi mắt chợp lóe sáng, hai mảnh huyễn lệ chói mắt cánh đã từ phía sau lưng mở rộng ra. Khổng lồ màu lam cánh, bao trùm nàng cả sau lưng, đồng thời cũng đem nàng cả người cũng nhuộm đẫm một tầng mỹ lệ màu vàng lam. Quang Minh Nữ Thần Điệp cánh thượng kia từng cái từng cái kim sắc quang ban lúc này liền hướng sống lại dường như, nồng đậm quang minh hơi thở trong nháy mắt bay lên.



Động thủ đầu tiên là Nhật Nguyệt chiến đội – Thời Hưng, hắn vừa sải bước ra, người cũng đã vọt ra. Cùng lúc đó, sau lưng một đôi Phi Hành Hồn Đạo Khí cánh chợt triển khai, chẳng qua là hai bước gia tốc, kèm theo cả người cao cao nhảy lên, người tựu đã đến không trung. Bốn đạo chói mắt bạch quang từ kia phi hành hồn đạo khí cánh thượng xì ra, thôi động thân thể của hắn tựa như một viên như lưu tinh chợt lên không trung.

Lên không trung đồng thời, đã phát xích hồng sắc cấp bốn cao nổ tung bắn ra đã hướng Đường Vũ Đồng bên này oanh tới đây. Đường Vũ Đồng khinh thường bĩu môi, sau lưng hai cánh khẽ vỗ mang nàng lên không, mai cấp bốn cao nổ tung bắn ra trên không trung thế nhưng quay lại phương hướng, chạy thẳng tới nàng.

- Đệ Nhị Hồn kỹ – Điệp Thần Chi Quang.(Đường Vũ Đồng)

Đường Vũ Đồng dùng Đệ Nhị Hồn Hoàn chống lại mai Cấp 5 Cao Nổ Tung hướng mình vọt tới. Còn lại ba mai Cấp 5 Cao Nổ Tung thì nàng dẫn tiến về phía vị trọng tài, trọng tài cả kinh dùng Võ Hồn của mình né tránh nhưng Đường Vũ Đồng không có ý định buông tha hắn.

- Này tràng sau khi cuộc tranh tài kết thúc, tước đoạt cái kia người trọng tài tiếp tục chấp pháp tư cách. Thiên vị cũng phải nhìn tình huống. Ở nơi này vạn chúng chú ý dưới tình huống, sẽ chỉ làm đế quốc mất thể diện.(Từ Thiên Nhiên)

Đang ở bọn họ nói chuyện với nhau thời gian, nơi so tài trung cũng chợt xuất hiện biến hóa, từ không trung đáp xuống Đường Vũ Đồng mắt thấy tựu muốn tới mặt đất, vị kia người trọng tài còn lại là nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.

- Cút xuống đây cho ta. Đệ Nhị Hồn kỹ – Trọng Lực Đàn Áp.(Đường Vũ Đồng)

Đường Vũ Đồng ánh mắt nhìn Thời Hưng ở trên cao, quang thân nàng có lôi điện lập lòe sau đó Thời Hưng cảm giác cơ thể mình chịu lực lượng vô hình cho đè xuống.

- Nà ní? Đã vậy, ta cho ngươi điểm nhan sắc nhìn.(Thời Hưng)

Thời Hưng moi ra Cấp 6 Xích Hỏa Trọng Pháo nhắm ngay Đường Vũ Đồng bắt đầu sung năng.

Xẹt Xẹt Xẹt

Đường Vũ Đồng đạp lên kỳ lạ cước bộ dần tiếp cận Thời Hưng sau đó một cự chùy xuất hiện ở trong tay nàng mạnh mẽ đập về phía Thời Hưng. Kèm theo đó, mãnh liệt kim quang bắt đầu từ trên người nàng dâng lên, ngay cả nàng kia lấy màu lam làm chủ Quang Minh Nữ Thần Điệp hai cánh cũng bị nhuộm đẫm biến thành chói lọi màu vàng.

- Đi chết đi.(Thời Hưng)

- Hừ, nếm thử cụ chùy đập vào người đi. Loạn Phi Phong Chùy Pháp – Đệ Nhất Hồn kỹ – Thái Thản Chi Chùy.(Đường Vũ Đồng)

- Đệ Ngũ Hồn kỹ – Quang Thần Phụ Thể.(Đường Vũ Đồng)

- Dừng tay cho ta.(Trọng tài)

Trọng tài nhận ra Đường Vũ Đồng ý đồ thét lên, hắn phi thân lên muốn ngăn cản Đường Vũ Đồng nhưng hắn mới chạy được mấy bước liền phát giác cơ thể mình bị giam cầm không thể cử động.

‘Có người ở ngoài xuyên qua vòng bảo hộ giam cầm hành động của ta?’ Trọng tài nghĩ trong lòng

Oanh Oanh

Hai vụ nổ đồng thời vang lên, Hạo Thiên Chùy đập thẳng vào lồng ngực Thời Hưng, đưa Phi Hành Hồn Đạo Khí của hắn cho phá hủy, hơn nữa Đường Vũ Đồng đem Xích Hỏa Trọng Pháo bắn ra pháo đạn phản trở về cho Thời Hưng.

Phốc

Lồng ngực chịu Hạo Thiên Chùy nện vào người đã làm cho Thời Hưng chịu trọng thương, gãy vài xương sườn. Giờ chịu thêm công kích Xích Hỏa Trọng Pháo phản ngược lại công kích đánh vào người. Thời Hưng nhịn không được mà thổ huyết, hắn từ trên không trung rớt xuống, ở độ cao 500m rơi xuống dù có là Hồn Đế cũng phải tàn phế, huống chi Thời Hưng đã trọng thương. May là, trọng tài tiếp được hắn.

- Có thể tuyên bố ta thắng lợi đi?(Đường Vũ Đồng)

Trọng tài không ngờ tới Đường Vũ Đồng đối với Thời Hưng thống hạ sát thủ, dù hắn biết Đường Môn cùng Nhật Nguyệt chiến đội đều là tử địch nhưng hắn xem thường Đường Vũ Đồng sẽ không ở dưới mi mắt của hắn giết Thời Hưng nhưng đối phương hành vi đã chứng mình đã động sát tâm.

- Ừ. Cá nhân đào thải cuộc thi trận đầu, Đường Môn thắng.(Trọng tài)

Thời Hưng đi xuống đài đột nhiên thổ huyết không có sinh cơ ngã xuống đất. Tiếu Hồng Trần vọt tới khi Thời Hưng, hắn vội vàng tiếp được Thời Hưng liền biến sắc.

- Đường Vũ Đồng, ngươi dám giết người của ta?(Tiếu Hồng Trần)

- Ta nơi đó có giết người, ta làm sao biết hắn tại sao đã chết. Ánh mắt ngươi là mù sao?(Đường Vũ Đồng)

- Ca, có thể hay không Thời Hưng có bệnh dấu diếm chúng ta?(Mộng Hồng Trần)

Ba

Tiếu Hồng Trần đang trong cơn giận nghe Mộng Hồng Trần lời nói liền rút nàng một cái tạt tay. Nhìn Tiếu Hồng Trần đỏ bừng hai mắt, Mộng Hồng Trần trong lòng rùng mình, mặc dù tràn đầy ủy khuất, nhưng vào lúc này lại không dám nói cái gì nữa.

Tiếu Hồng Trần nhận lấy Thời Hưng thi thể, nhìn Đường Vũ Đồng nghiến răng nghiến lợi nói.

- Không chết không thôi.(Tiếu Hồng Trần)

- Vũ Đồng, toàn lực xuất thủ. Có chuyện ta đến gánh.(Diệp Tịch Thủy)

Âm thanh hùng hồ vang lên làm cho Tiếu Hồng Trần lòng rung động lên.

- Vâng, Tịch Thủy tỷ. Tới nha, trận tiếp theo ngươi thượng? Vẫn còn là tiếp tục để cho người khác chịu chết?(Đường Vũ Đồng)