Edit: Thiên Diệp
Beta: Naughtycat
Mắt thấy sắp đến giờ thỉnh an, nhưng Mộc Vũ một chút cũng không có ý định muốn tỉnh, Thơ Tình không biết nên gọi nàng tỉnh hay không, rối rắm rối rắm, Mộc Vũ liền bỏ lỡ giờ thỉnh an.
Sau khi bỏ lỡ rồi, Thơ Tình không còn rối rắm chút nào, vui vẻ cười tủm tỉm đi vào phòng bếp nhỏ tìm Hoạ Ý cùng Minh Hảo thương lượng làm đồ ăn sáng gì cho Mộc Vũ, đêm qua nương nương vất vả như vậy, hôm nay phải bồi bổ cho tốt một tí.
Dựa vào nghị lực kinh người, Mộc Vũ vậy mà còn chưa tới giờ chính ngọ đã mở mắt, phía dưới đôi mắt là một mảng thâm xì chứng tỏ tối hôm qua nàng và Cảnh Tuyên Đế rốt cuộc là có bao nhiêu kịch liệt, nhưng mà cũng may độ hảo cảm của Cảnh Tuyên Đế lại tăng thêm 5 điểm, không hổ nàng bị Cảnh Tuyên Đế "Tra tấn" như thế nha.
Mộc Vũ cong môi, hơi hơi cử động thân mình, liền phát hiện toàn thân đều đau nhức khó nhịn, lần này đau đến nỗi khiến cho nàng muốn mắng mẹ nó chứ.
Vừa muốn chửi má nó, đồng thời lại cảm thấy có chút chua xót, quả nhiên nam nhân đều là đồ tiện nhân, lúc chiếm được rồi thì không quý trọng nữa, bây giờ Hoàng Thượng đại nhân đã không còn hứng thú với thân mình nàng như trước nữa, trước kia làm một lần là lập tức có 10 điểm độ hảo cảm, hiện tại chỉ có 5 điểm, hừ, thật là đồ ngựa đực mà!
Cảnh Tuyên Đế đang ở ngự thư phòng thương lượng chuyện quốc gia đại sự cùng các đại thần đột nhiên hắt xì một cái, hắn sờ sờ chóp mũi, hừm, chắc chắn lại có người ở sau lưng khen hắn soái đây mà [ mỉm cười ].
Mộc Vũ sau khi dùng cơm trưa sớm, Hoạ Ý tiến đến bên người nàng, đắc ý dào dạt báo cáo tin tức sưu tầm được ngày hôm nay với nàng, nàng ta chớp chớp mắt: "Nương nương, nghe nói hôm nay lại có vài vị mỹ nhân muốn vào cung, vị Lương Tài Tử kia cũng là hôm nay vào cung đấy."
Thơ Tình ở một bên rót một ly nước trà cho Mộc Vũ, nói tiếp: "Nô tỳ nghe Minh Hảo tỷ tỷ nói, khi Thái Hậu còn sống rất thích vị Lương Tài Tử này, Hoàng Thượng đối với vị biểu muội này cũng rất là dung túng."
Minh Hảo ở một bên gật đầu mạnh, nhìn dáng vẻ là muốn cùng nương nương thương lượng nên làm sao để cố sủng.
Dưới ánh nhìn chằm chằm của ba người, Mộc Vũ cực kỳ phối hợp há to miệng, trừng to đôi mắt đẹp lên, sau đó cười nhạt nói ra một chữ "Ồ" thật ra trừ từ ồ kia ra, nàng vô cùng muốn nói một câu nữa, họ hàng gần kết hôn thật sự không tốt, dễ nguy hại cho đời sau đấy!
Vẻ mặt Thơ Tình Hoạ Ý, Minh Hảo có một chút tan vỡ, các nàng mấp máy môi, ôi, nương nương, cái phản ứng này của người làm bọn nô tỳ rất xấu hổ đó, sao lại không hợp với kịch bản đi hả!
Mộc Vũ nhìn sắc mặt đờ ra của ba người hơi bật cười, nàng lấy khăn lụa cẩn thận chà lau sạch sẽ ngón tay, nhìn móng tay sạch bóng của mình, dùng ngữ khí giống như phát hiện ra chuyện vui lớn lao gì nói: "Dù sao cũng không có việc gì, các ngươi làm cho móng tay ta có chút màu sắc gì đi?"
Ba tiểu cung nữ nhọc lòng hai mặt nhìn nhau, hừ, thanh mai trong truyền thuyết đều sắp tiến cung, nương nương lại còn nghĩ đến việc sơn móng tay nữa chứ. Tuy rằng Hoàng Thượng hiện tại rất sủng ngài, nhưng là ngài cũng nên hiểu được có đạo lý sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian khó chứ!
Ba tiểu nha đầu vẻ mặt khổ lớn cừu sâu, Mộc Vũ nhịn không được cười ra tiếng, khí phách nói: "Là biểu muội Hoàng Thượng thì đã sao, Hoàng Thượng từ trước sủng nàng ấy lại như thế nào, nhưng người mà Hoàng Thượng sủng hiện tại chính là bổn cung, Lương Tài Tử nàng đã từng là tiểu công chúa ngạo kiều nhìn thấy bổn cung còn không phải đến ngoan ngoãn gọi một tiếng tỷ tỷ à."
Ba cái tiểu cung nữ ra sức gật đầu, giống như cùng nhau vỗ tay tỏ vẻ nương nương uy vũ, chỉ là tiểu công chúa thì đã là cái thứ gì chứ? Chậc chậc chậc, nương nương quả nhiên là người có văn hóa nha nói ra lời nào đều không giống bình thường đâu.