Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 995: Khai trương (1)




Triệu Vô Cực cũng chỉ là muốn mượn người nổi tiếng như phụ thân mẫu thân hắn danh tiếng gây chút chú ý mà thôi, không ngờ mẫu thân hắn phản ứng dữ dội như vậy, vừa gặp mặt liền là một hồi treo lên đánh.

Từ nhỏ tới lớn, Triệu Vô Cực còn là lần đầu tiên bị nàng quất một trận dữ dội như vậy đây.

Quả thật không thể trêu vào a!

đau khổ nhịn một hồi vận công trị thương, Triệu Vô Cực cuối cùng cũng mang đám sưng vù thương tổn kia tiêu sưng, trở lại bình thường.

“Vẫn là Tử Hà Bất Diệt thần công cho lực, nếu không cái này sưng vù chỉ sợ ngày mai không mặt mũi đi khai trương cửa hàng nha!”

Triệu Vô Cực thở dài một tiếng, nhanh chóng cho gọi lên đám nha hoàn, bắt đầu một vòng cấp tốc huấn luyện.

Đến tối, huấn luyện kết thúc, Triệu Vô Cực cũng thở dài ra một hơi.

Tất cả đã đầy đủ, chỉ chờ ngày mai khai trương a!

Đối với lần này khai trương, Triệu Vô Cực nói không hồi hộp là giả.

Hắn kiếp trước cũng chưa từng mở cửa hàng buôn bán qua, tất cả kiến thức của hắn đều rất nửa vởi, bởi vậy lần này muốn thay đổi Thanh Vân Tông phong cách ăn mặc cũng là tùy hứng mà làm mà thôi.

Nếu như thành công, vậy thì may mắn chiếm thành phần rất lớn, nếu không thành công, Triệu Vô Cực cũng xem như tự rút kinh nghiệm.

Dù sao hắn thời gian không gấp gáp, xem như học hỏi thêm kinh nghiệm mà thôi.

Sáng này hôm sau, Triệu Vô Cực đúng như kế hoạch, tiến về ngoại môn vị trí mở ra cửa hàng.

Mở ra cửa hàng sau, Triệu Vô Cực cũng nhanh chóng thấy được sử tỷ của hắn Đông Phương Uyển Nhi, họa sĩ Thư Viễn Thư sư huynh, cố vấn kĩ thuật may Mai Tiểu Manh, hảo bằng hữu Từ Tiểu Bạch, cùng mấy người Vạn Hắc Vận, Thiên Viên sư huynh đến chúc mừng.

“Triệu sư đệ, chúc mừng ngươi khai trương cửa hàng, chúc ngươi mua nhanh bán đắt a!”

“ Vô Cực, chúc mừng ngươi!”

“ chúc mừng!”

Không ngớt tiếng chúc mừng vang lên, Triệu Vô Cực ha ha cười lớn đáp lại cảm tạ, tâm trạng vô cùng vui vẻ.

Đám người ở xung quanh lúc này càng tụ càng đông, một người kinh ngạc kêu lên:

“ ta còn nói chủ của hàng này là ai, sao có thể có được năng lượng lớn như vậy, có thể điều động được cả Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ, còn không sợ chọc phải Triệu trưởng lão, Sở trưởng lão. Hóa ra là Triệu Vô Cực a!”

“ đúng vậy, nếu là Triệu Vô Cực tất cả đều nói thông! Quả nhiên hắn năng lượng rất to lớn a!”

“ lấy hắn thân phận, còn cần đến buôn bán cái gì phát tài sao?”

“ hắc hắc, không biết. Có thể là hứng lên thì làm thôi!”

“đúng vậy, lần này Triệu Vô Cực lại đổi mới cho chúng ta hiểu biết về hắn.

ở Thanh Vân Tông này, hắn tuy cũng không nhiều xuất hiện, nhưng mạng lưới quan hệ còn không tồi đây.

Các ngươi nhìn, tên kia Từ Tiểu Bạch chính là chưởng môn thân truyền đệ tử.

Còn tên kia chính là gần nhất vô cùng nổi danh miệng quạ đen Vạn Hắc Vận.

Gần như đồng thế hệ bên trong, Triệu Vô Cực quan hệ nhân mạch rất khá đây!”

“ đâu chỉ là khá, hắn nhân mạch gần như không chọc vào nổi!”

“ không biết hắn cửa hàng này rốt cuộc có cái gì vui, ta thật chờ mong a!”

Triệu Vô Cực vui vẻ lấy ra hồng tuyến, một bên đốt lên pháo mừng, sau đó dưới sự nâng đỡ hồng tuyến của mấy vị thị nữ, thành công cắt đứt hồng tuyến, chính thức khai trương cửa hàng.

Triệu Vô Cực lớn tiếng nói:

“ các vị sư huynh sư tỷ, sư đệ sư muội.

Cảm tạ các ngươi hôm nay đến khai trương bản điếm.

Hi vọng bản điếm bán đồ vật sẽ khiến các ngươi hài lòng, hôm nay khai trương, tất cả mọi thứ đều giảm giá 2 thành.

Được rồi, tất cả mọi người vào đi!”

Triệu Vô Cực vừa nói xong, đám thị nữ đã sớm đi vào bên trong, tiến tới vị trí thích hợp của mình làm một cái tiếp viên.

Đám Thanh Vân Tông đệ tử thì như là một dòng nước lũ ùa vào, cửa hàng nhanh chóng bị chen kín người.

Bên trong cửa hàng không gian vô cùng rộng lớn, Triệu Vô Cực cũng phải bỏ ra một bút lớn Linh thạch mới thuê được cái này cửa hàng.

Thanh Vân Tông cho thuê của hàng không giả, nhưng cũng không ai thuê.

Cơ bản đồ vật gì cần Thanh Vân Tông đều đã có bán, bởi vậy đệ tử muốn thuê vị trí mở cửa hàng gần như không biết bán thứ gì.

Cứ như vậy thuê cửa hàng, không phải là ném Linh thạch sao?

Bởi vậy gần như đám đệ tử cực ít buôn bán, nếu có cũng là dùng miệng rao, trong vòng tròn của mình rải tin tức sau đó bán đi đồ vật, cực ít có mở cửa hàng buôn bán, cho dù là tiểu điếm hay đại điếm, đều là như vậy.

“oa, cửa hàng thật lớn!”

“ đúng vậy, đây là cửa hàng lớn nhất ở Thanh Vân Tông từng mở a! Triệu Vô Cực cũng không sợ giống như đám sư huynh trước kia bán không được đồ vật ngược lại lỗ chết sao?”

“ không biết hắn bán cái gì, có bán được hay không, nhưng cái cửa hàng này thật lớn, phong cách cũng thật đại khí.

Ta đã đi mấy cái thành trấn cửa hàng, so với chỗ này quả thật không thể so sánh.

Riêng cái này to lớn cửa hàng, ta liền thích!”

“ a, dùng dạ minh châu soi sáng sao? Thật nhiều dạ minh châu nha! Triệu Vô Cực thật giàu có!”

“ có thông giàu sao? Hắn chính là đệ nhất thiên tài luyện đan sư, eo giắt bạc tỉ nha!”

“ ha ha ha, Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ mặc y phục ở chỗ nào, ta cũng muốn mua mấy bộ!”

tiếng nói ồn ào một mảnh, mấy vị tiếp viên thị nữ Triệu Vô Cực mang từ nhà tới trong nháy mắt liền luống cuống.

Triệu Vô Cực lúc này cười lớn âm thanh vang lên:

“ các vị, cảm ơn chiếu cố.

Cùng loại với Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ y phục treo ở ngay trước mặt các vị, các vị có thể từ trên giá lấy ra y phục, thử trên người mình, nếu cảm giác hài lòng có thể tiến một bước tới phòng thử đồ ở bên kia.

Nếu như thử rồi không hài lòng cũng không vấn đề gì, có thể trả lại cho chúng ta.

Nhưng hi vọng các vị xem đúng thứ mình thích sau đó mới thử, không cần loạn thử, bởi vì ở đây còn rất nhiều người cần mua y phục nha.

Y phục cũng có nhiều kích cỡ, cho dù là gầy ốm bình thường béo đều có kích cỡ của mình, không cần lo lắng không mua được y phục nha!

Nếu có gì không hiểu, có thể hỏi mấy vị tiếp khách ở đây, các nàng đều có trách nhiệm giúp đỡ các vị chọn y phục, cảm ơn!”

Triệu Vô Cực lời nói liền khiến đám thị nữ tỉnh lại, nhanh chóng hòa nhập vào bầu không khí, giúp đỡ bọn hắn chọn quần áo.

Thanh Vân Tông là danh môn đại phái cũng không giả, đám người tuy rất đông rất hỗn tạp, nhưng cũng không xuất hiện cái gì chen lấn xô đẩy tràng cảnh, ngược lại mọi người rất khắc chế, tìm kiếm y phục ưng ý cho mình.

Nhưng bọn hắn tìm một lúc liền có người bất mãn nói:

“ sao ở đây toàn y phục cho nữ nhân vậy? Y phục của nam nhân đâu? Triệu Vô Cực, không phải ngươi chỉ chuyên bán y phục cho nữ nhân đấy chứ?”

Triệu Vô Cực nghe vậy vội hắn giọng một cái nói:

“ các vị sư huynh sư đệ, trước mắt bổn điếm chỉ chuyên bán y phục cho các vị sư tỷ sư muội, của các ngươi y phục chỉ có duy nhất ở cuối cùng một dãy cái kia.

Theo Triệu Vô Cực ngón tay chỉ về, đám người dồn dập đi tới.

Bọn hắn lúc này sắc mặt vô cùng quái lạ nhìn lấy ở đây cái này tiếp tân anh chàng nói:

“ đây là cái gì y phục, chỉ nhỏ như vậy?”

người này cũng là Triệu Vô Cực từ nhà mang tới người hầu một trong, hắn là một cái duy nhất nam tính ở chỗ này, chuyên môn cho Triệu Vô Cực giới thiệu quần lót.

Đúng vậy,ở chỗ này nam tính y phục duy nhất chỉ có quần lót mà thôi.

Đối phương bị đám người vây quanh có chút run giọng nói:

“ các vị, đây chính là bổn điếm một cái sản phẩm mới, rất thực tế cũng rất hữu ích, tên là tiểu nội nội.

Nó chính là chuyên dụng cho các ngươi mặc ở bên trong, thay thế cho nội khố, vô cùng gọn gàng thoải mái!”

“ ồ, thay thế nội khố? Triệu Vô Cực lúc nào liền có ý nghĩ kì hoa như vậy, đi bán nội khố? Cái này không phải quá cấp thấp sao? Không sợ mất mặt?”

đối phương nghe vậy vội vàng tằng hắng một cái lặp lại Triệu Vô Cực lời nói:

“ lão bản của chúng ta chính là vì các vị hàng ngày thoải mái mà phục vụ, vô cùng khổ tâm đây.

Nhân gian bách nghiệp, mỗi người một việc, không phân sang hèn, việc dễ mọi người đều muốn, việc khổ sở lại mang tiếng như thế này không có lão bản chúng ta làm, ai sẽ đứng ra làm?

Bởi vậy, các vị ở đây nếu muốn mua, ta có thể hỗ trợ chọn kích cỡ vừa ý cho các vị nha.

Nhưng cái này không thể thử, một khi thử hi vọng các vị sẽ mua luôn, bởi vì không ai sẽ mặc lại nội khố của người đây!”

Đám người nghe vậy lập tức một trận trầm mặc, vẫn là Vạn Hắc Vận vì đến khai trưởng cửa hàng giúp Triệu Vô Cực liền đứng ra nói:

“ tốt, tiểu huynh đệ chọn cho ta một cái đi!”