Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 981: Trở về Thanh Vân Tông




Phi chu càng bay càng xa, càng bay càng nhanh.

Vạn Hắc Vận lúc này hiếu kì lên tiếng:

“ tam đại phái vậy mà cũng có thể nhịn nha, ta còn tưởng bọn hắn sẽ nhân lúc này bỏ đá xuống giếng, khiến cho Thiên Nguyên Tông một trận khốn đốn đây!”

Triệu Vô Cực nghe vậy liền nhìn hắn mỉm cười một cái nói:

“ cũng không phải không muốn bỏ đá xuống giếng mà là không dám.

Bọn hắn ở không chắc chắn điều kiện bên dưới sẽ không dễ dàng động thủ.

Dù sao Thiên Nguyên Tông nếu lần này thành công, bọn hắn cho dù có chỗ dựa vào, có lá bài tẩy chưa lật có thể cùng tứ đại môn phái đối kháng bọn hắn nhất định cũng sẽ làm làm to chuyện này không bỏ qua cho Thiên Nguyên Tông.

Nhưng lần này Thiên Nguyên Tông hạ tràng đã đủ thảm, bọn hắn rất có thể sẽ chó cùng dứt rậu quay ngược lại cắn người, bởi vậy không cần tiếp tục chèn ép bọn hắn, trừ khi là quyết tâm muốn đem bọn hắn diệt môn!”

“ồ, thì ra là thế a!”

Vạn Hắc Vận lại lên tiếng:

“ nhưng lần này chúng ta cũng chọc đến tam đại môn phái a. cái này có chút không tốt đi!”

Triệu Vô Cực cười nhạt:

“ không phải tam đại phái,mà là tứ đại phái.

Nhưng thế thì thế nào?”

Triệu Vô Cực tự tin nở nụ cười khiến Vạn Hắc Vận hơi ngẩn người ra, Bạch Vô Thường lúc này cũng ha ha tiếp lời nói:

“ đúng vậy, thì thế nào?

ngươi chẳng lẽ ngây thơ đến mức nghĩ tư đại môn phái trước giờ đều không nhăm nhe vị trí đệ nhất của chúng ta hay sao?

Nếu có cơ hội, bọn hắn đã sớm ra tay, đâu chờ đến lúc này.

Đáng tiếc là, chúng ta Thanh Vân Tông luôn luôn giữ vững được cái này bảo tọa, bọn hắn một chút cơ hội cũng không có.

Trước đây cũng không phải bọn hắn chưa từng liên thủ đối phó qua chúng ta, nhưng cuối cùng phần thắng vẫn thuộc về Thanh Vân Tông chúng ta mà thôi!

Các ngươi nhớ kĩ, Nhất nguyệt bí cảnh chỉ là một cái nhạc dạo mà thôi.

Ngũ đại phái sau này ở giữa va chạm cùng tranh đấu sẽ không thiếu, càng lúc sẽ càng kịch liệt, không phải chỉ đơn giản như cái này lấy mục đích đột phá làm chủ yếu nhiệm vụ thôi đâu.

Đến lúc đó, mạnh được yếu thua, đào thải người không thể thích nghi cùng biến hóa.

Bởi vậy các ngươi ngày hôm nay có được ưu thế, nhất định không thể vì thế mà buông lỏng, ngược lại càng phải tăng cường tu luyện không được buông lỏng.

Nếu không tương lai môn phái cho ngươi cơ duyên, ngươi lại không thể nắm được, vậy thì đây không chỉ là bất hạnh của các ngươi, còn là bất hạnh của môn phái!”

nghe Bạch Vô Thường nói như vậy tất cả đám đệ tử ánh mắt đều sáng lên.

Tương lai còn va chạm nhiều? Còn có cơ duyên?

Hắc hắc hắc, nếu còn có cơ hội vậy thì ai nguyện bỏ lỡ a!

Trong lòng đám người đều âm thầm may mắn.

Một lần này thám hiểm bí cảnh không những để cho bọn hắn cùng bình thường tu sĩ kéo ra một cái khoảng cách, có được ưu thế to lớn mà còn lưu lại trong đám trưởng lão ấn tượng, để tương lai tông môn có quan trọng sự tình phân phối để bọn hắn đi làm, bọn hắn cũng sẽ được ưu tiên lựa chọn.

Đây chính là một bước dẫn trước, trăm bước dẫn trước a.

Giống như là lăn một cái cầu tuyết, càng lúc càng lớn, thế không thể đỡ.

Bình thường tu sĩ, nếu không có thiên đại cơ duyên, cứ như vậy tu luyện xuống là không thể nào cùng bọn hắn so sanh đấy.

Khoảng cách sức mạnh của hai bên sẽ càng lúc càng xa mà thôi.

Thái Nhất lúc này mới lên tiếng:

“ Thiên Viên, Triệu Vô Cực, Từ Tiểu Bạch ba người các ngươi lát nữa cùng ta đến chính điện.

Thiên Viên ngươi phụ trách lần này thám hiểm báo cáo, tổ chức một hồi ngôn ngữ đi!”

“vâng, trưởng lão!”

Thiên Viên cung kính gật đầu, ở một bên bắt đầu hồi tưởng lại một tháng này hành trình, ai có cái gì bất thường biểu hiện, ai có cái gì ưu tú biểu hiện, cùng nhiệm vụ phân phối những cái gì tất cả đều bắt đầu sắp xếp ra.

Phải nói tu sĩ trí nhớ cường đại để cho bọn hắn đối với hồi ức việc này vô cùng dễ, không mất bao lâu thì Thiên Viên đã chuẩn bị xong bài báo cáo của mình, nhưng chưa về Thanh Vân Tông nên chưa hề mở miệng.

Phi chu cứ như thế bay hơn một ngày mới trở lại Thanh Vân Tông, đám ngoại môn đệ tử lúc này nhao nhao hướng ba vị trưởng lão cúi chào, sau đó hướng về chấp sự đường đi báo cáo, chuẩn bị tiến nhập nội môn.

Thanh Vân Tông có quy định, chỉ cần đột phá trúc cơ kì liền có thể tiến nhập nội môn, hưởng nội môn phúc lợi, lúc này cũng sẽ bị phân ra các đỉnh núi, nhận lấy tương ứng bồi dưỡng cùng nhiệm vụ.

Thanh Vân Tông tổng cộng có 7 chính phong đan, khí, phù, trận, cấm, kiếm cùng chưởng môn ở lại chủ phong, ngoài ra còn có rất nhiều phụ phong ví dụ như linh thú phong.

Ở ngoại môn lúc đạt tới luyện khí kì đỉnh phong đã có thể định hướng tương lai cho mình gia nhập cái nào chính phong mới thích hợp, sau đó đột phá trúc cơ kì đăng kí đi lên, chỉ cần thủ tọa Phong đó đồng ý liền có thể gia nhập.

Một số người thì đột phá trúc cơ kì xong mới bắt đầu mưu tính gia nhập cái nào phong mới càng thích hợp với mình phát triển, số người này thường xoắn xuýt một thời gian không ngắn, bởi vì chọn một cái chủ phong chính xác đối với tu hành của bọn hắn có giúp đỡ vô cùng to lớn.

Như Triệu Vô Cực dạng này nếu đi tới cấm phong, như vậy cũng có thể thành tài, nhưng hắn tài năng chắc chắn vô cùng hạn chế, không thể để hắn phát huy ra kinh người quang mang được.

Nhưng hắn ở đan phong liền được Bạch Vô Thường hết sức quan tâm ưu ái, bởi vậy như cá được nước, phát triển càng tốt.

Bởi vậy, đây giống như là chọn trường học đại học cho mình dồng dạng, nhất định phải cẩn thận để sau này không hối hận.

Triệu Vô Cực cùng hai người mệt mỏi báo cáo một hồi lâu mới xong việc, hắn cũng được đám trưởng lão khen ngợi không ngớt.

47 cái tu sĩ thêm một cái yêu sủng đột phá thành công không thể không nói chính là Thanh Vân Tông từ trước tới nay số lượng nhiều nhất một lần đột phá trúc cơ kì thành công, cũng là một lần ít nhất tiêu hao.

Những lần trước, thê thảm nhất một lần Thanh Vân Tông vào 50 đi ra chỉ có 25, trực tiếp giảm đến một nửa hơn nữa số lượng trúc cơ kì tu sĩ còn lác đác vài cái, bởi vậy có thể thấy được Triệu Vô Cực ở trong lần này thí luyện tác dụng có bao nhiêu to lớn.

Triệu Vô Cực cũng thấy được trên ghế trưởng lão mẫu thân của hắn Sở Phi Huyền, nàng lúc này cảnh giới đã là nguyên anh kì nhị trọng, khí tức ôn hòa nội liễm nhưng vẫn không thể qua mắt được Triệu Vô Cực.

Đáng tiếc lão cha lại còn đang bế quan, nếu không lần này hắn hẳn rất vui vẻ.

“được rồi, ba người các ngươi trở về, ngày mai ban thưởng thông báo tất cả sẽ được công bố ra!”

“vâng!”

Từ Tiểu Bạch cùng Thiên Viên đồng thời đáp lại một tiếng rời đi, Triệu Vô Cực thì bị Sở Phi Huyền cuốn lên, trực tiếp mang về nhà.

“Vô Cực, lần này ra ngoài có gặp cái gì nguy hiểm, vất vả không?”

Sở Phi Huyền ôn nhu đối với hắn hỏi han, dù sao một cái mẫu thân đối với con trai của mình đi tới một chỗ xa lạ luôn rất lo lắng.

Triệu Vô Cực đắc ý cười nói:

“ mẫu thân ngươi không thấy ta được các vị trưởng lão khen không ngớt miệng sao? Hắc hắc!”

Sở Phi Huyền lắc đầu nói:

“ Con trai ngốc của ta nha.

Ngươi không ra mặt thì thôi, một khi đã ra mặt tương lai sẽ có rất nhiều nhằm vào ngươi, cây cao đón gió đạo lí này ngươi chẳng lẽ không biết sao?”

Triệu Vô Cực khóe mắt lóe lên nguy hiểm quang mang:

“ vậy sao? Ta còn đang mong chờ có mấy cái không mở mắt đến tìm ta gây chuyện đây!”

Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm nói thêm một câu, không tìm ta gây chuyện ta sao có thể kiếm điểm tích lũy, hắc hắc.

Sở Phi Huyền thấy Triệu Vô Cực bộ dáng này liền lắc đầu, lúc này nàng nói chỉ sợ Triệu Vô Cực cái gì đều không nghe vào.

Cuối cùng nàng đành phải lên tiếng:

“ được rồi, để ta chuẩn bị thức ăn cho ngươi.

Đã lâu lắm rồi ngươi không ăn cơm do mẫu thân làm a! có nữ nhân liền quên mẫu thân, ta thật thương tâm a!”

Triệu Vô Cực sắc mặt vội vàng thay đổi:

“ ha ha, đâu có đâu có!

Sau này ta nhất định sẽ cùng mẫu thân cùng một chỗ ăn uống nhiều hơn.

Chẳng qua như thế sẽ chậm trễ mẫu thân tu luyện mà thôi!”

Sở Phi Huyền nhìn Triệu Vô Cực một cái cuối cùng thở dài:

“ được rồi, ta chỉ nói nói thế mà thôi.

Tu sĩ chúng ta cuộc sống cùng phàm nhân quá khác biệt, cũng không thể sớm tối bên nhau a.

Ngươi đã lớn, yêu làm gì thì làm. Chỉ cần trước lúc làm suy nghĩ cho thật kĩ để không phải hối hận là được rồi!”

Triệu Vô Cực nghiêm túc nhìn nàng một cái sau đó gật đầu nói:

“ta biết, mẫu thân!”