Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 952: Miệng quạ đen




“cái gì, ta đột phá? Triệu sư huynh muốn ta đột phá?”

Vạn Hắc Vận khó tin nhìn Từ Tiểu Bạch hỏi, hắn có chút không dám tin, số lượng Trúc cơ đan vậy mà nhiều như vậy, hắn vậy mà được ưu tiên trước đột phá.

Vạn Hắc Vận cũng không phải không biết bản thân mình địa vị cùng lần gất nhất Thanh Vân Tông thám hiểm Nhất nguyệt bí cảnh thành tựu.

Quả thật không quá tốt, sau năm ngày tìm kiếm dược tài thì số lượng Trúc cơ đan cũng chỉ có 3 4 viên mà thôi.

Bây giờ Thanh Vân Tông đã có đến năm cái trúc cơ kì tu sĩ, là Triệu Vô Cực, Từ Tiểu Bạch, Triệu Tiếu Tiếu, Thiên Viên, Tiểu Hoàng mà hắn cái này chính là cái thứ sáu, cũng là cái cuối cùng.

So với lần trước còn nhiều ra hai người a!

Từ Tiểu Bạch gật đầu nói:

“ sư đệ mau lên đi, chúng ta không biết lúc nào sẽ cùng mấy cái môn phái tấn công Thiết Tí Yêu Hầu tộc quần, bởi vậy phải tranh thủ thời gian quý báu, đây cũng là Triệu Vô Cực cùng ngươi hứa hẹn!’

Vạn Hắc Vận ánh mắt sáng lên:

“ tốt, quá tốt rồi! Đa tạ Từ sư huynh, đa tạ Triệu sư huynh!’

“ha ha ha, không có gì, đi thôi!’

Từ Tiểu Bạch dẫn theo Vạn Hắc Vận đi về phía hậu sơn, đám đệ tử Thanh Vân Tông một mặt ước ao ghen tị nhìn lấy Vạn Hắc Vận.

Một người có chút không phục nói:

“ dựa vào cái gì Vạn Hắc Vận có thể được trước đột phá? hắn không phải bài dan chỉ đứng thứ ba mươi mấy thôi sao? Không phải mỗi lần đột phá đều theo bài danh thứ tự đến sao?”

“ngươi ngốc a, không nghe Từ sư huynh nói sao? Đây chính là Triệu Vô Cực ý tứ.

ở hậu sơn có Thiên Viên cùng Từ sư huynh, hai người một cái đội trưởng một cái đội phó vậy mà đều nghe Triệu Vô Cực an bài, đủ thấy được Triệu Vô Cực thời gian gần đây uy vọng đã lên cao đến chừng nào a.

hắn tuy không quá thường xuyên xuất hiện, nhưng trong tông môn cao tầng gần như đã bắt đầu lấy hắn làm trung tâm xoay chuyển, mọi người đều sẽ bán cho hắn một khuôn mặt!’

“ đáng giận, đáng lẽ ra người tiếp theo đột phá là ta mới đúng!’

“Hải sư huynh, ngươi ở đây nói thì được đừng để Triệu Vô Cực nghe thấy a, hắn nổi tiếng khí độ nhỏ hẹp, không thích bị người khác thái độ đâu, ha ha!’

“đúng vậy, ai bảo đan là hắn luyện ra đây. Triệu Vô Cực lúc trước còn hứa hẹn cho Vạn Hắc Vận một viên đan vân Trúc cơ đan a, xem ra hắn thật có thể nói được làm được.

Triệu Vô Cực thuật luyện đan ta nghe nói là trực tiếp theo sư gia của hắn Luyện Đan phong phong chủ Bạch Vô Thường tự thân chỉ dạy, mẫu thân hắn Sở Phi Huyền Sở trưởng lão cũng không hề nhúng tay đây.

Vậy mà hắn còn trò giỏi hơn thầy, so với Bạch trưởng lão năm đó còn lợi hại.

Như vậy một cái thiên tài, tông môn có thể xem nhẹ được sao? 

các sư huynh cũng không cần lo lắng, năm nay chúng ta có đến sáu người độ kiếp trúc cơ kì, dựa theo lệ cũ mà nói, một mình Thanh Vân Tông chúng ta có thể cùng ba cái đại môn phái còn lại đọ ngang sức ngang tài, cho dù năm nay có bị vây công chúng ta cũng không sợ.

Đến lúc đó tài nguyên đủ, mọi người đều có thể đột phá!’

Đám người nhiệt tình thảo luận Triệu Vô Cực cùng đám người ở bên trong tình huống, cũng dự đoán xem bọn hắn rốt cuộc là thức tỉnh cái gì thần thông, không để ý đến một góc, một cái ánh mắt oán độc đang nhìn về phía Vạn Hắc Vận rời đi nghiến răng nghiến lợi.

“ khốn nạn, Triệu Vô Cực vậy mà đem còn dư một viên cuối cùng Trúc cơ đan cho Vạn Hắc Vận, lại không cho ta?

Uống công ta cùng hắn làm tốt quan hệ, nịnh nọt hắn nhiều như vậy, hắn đúng là không nể mặt mũi a!’

người oán độc không ai khác chính là Tống Thư Sơn.

Tống Thư Sơn trước đây ở trước Sơn nhũ động gặp Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu đi tới liền làm quen, sau đó một đường bám lấy Triệu Vô Cực đùi to hưởng đủ loại phúc lợi,kiếm được bó lớn điểm cống hiến tông môn mới có thể mua được đan dược đột phá cảnh giới, từ mấy vạn ngoại môn đệ tử ở trong thể hiện ra của mình thiên phú, một tiếng hót làm nên kinh người.

Hắn có thể lấy tân tấn đệ tử thân phận vượt qua hàng vạn lão đệ tử hoàn toàn chính là nhờ vào việc Triệu Vô Cực mang hắn đi đánh linh điền yêu thử, lại đi Sơn nhũ động thu thập linh nhũ.

Tống Thư Sơn vốn cho rằng, bản thân mình nhất định sẽ được Triệu Vô Cực ưu tiên phân phát cho Trúc cơ đan, bởi vì hắn đối với Triệu Vô Cực rất quen thuộc.

Đáng tiếc, Triệu Vô Cực lại đem viên cuối cùng Trúc cơ đan cho Vạn Hắc Vận, khiến cho hắn chỉ có thể dùng luyện khí kì đỉnh phong cảnh giới tham gia tấn công Thiết Tí Yêu Hầu tộc quần, khiến cho hắn không thể lập công, khiến cho hắn an toàn gặp nguy hiểm

Phải biết sớm một bước đột phá không chỉ có thể ở trong quá trình thám hiểm bí cảnh đánh lên công lao, cuối cùng sẽ được các sư huynh tổng kết ghi lại trở lại môn phái nhận thưởng mà còn sẽ có thể đảm bảo của mình an toàn, không sợ hãi Thiết Tí Yêu Hầu tộc quần bên trong trúc cơ kì yêu thú, hơn nữa còn thể ở trong đám người đánh ra danh vọng của mình, cho dù sau này có tiến nhập nội môn cũng là người có tiếng tăm.

Nhưng Triệu Vô Cực từ chối cơ hội này của hắn, đem cơ hội này cho Vạn Hắc Vận, bởi vậy Tống Thư Sơn hận hắn, đối với hắn căm ghét.

“Là từ lần trước ở Sơn nhũ động, Triệu Vô Cực đã nhận ra cái gì sao?”

Tống Thư Sơn cắn răng suy nghĩ, lần trước ở Sơn nhũ động hắn đối với Triệu Tiếu Tiếu xông vào hành vi không hề ngăn cản, cũng không có dũng khí giống như nàng đi tới, vì an nguy của Triệu Vô Cực mà lo lắng.

Bởi vậy hắn chỉ ở bên ngoài, sống chết mặc bây.

Triệu Vô Cực lúc đó tuy không nói gì, nhưng bây giờ Tống Thư Sơn dựa vào Triệu Vô Cực thái độ liền có thể suy đoán ra, hắn không phải không nói cũng không để ý, mà đã nhìn rõ ràng, đem hắn thái độ để trong lòng.

Triệu Vô Cực đối với hắn, đã lạnh nhạt!

“khốn nạn, một bước tính sai cả bàn đều sai.

Hừ, không cho cơ hội thì không cho cơ hội, cùng lắm là tấn công Thiết Tí Yêu Hầu tộc quần ta không xông lên phía trước bảo vệ tính mạng là được.

Đến lúc đột phá trúc cơ kì, ta là nội môn đệ tử, ta cũng không cần lại dựa vào ngươi Triệu Vô Cực!’

Tống Thư Sơn trong lòng hừ lạnh, đối với Triệu Vô Cực hết sức bất mãn, đối với Vạn Hắc Vận tràn ngập ghen ghét đố kị.

Thứ này, đáng lẽ ra phải là của hắn!

Có một số người chính là như vậy, cho ăn không quen mặt bạch nhãn lang.

Cho dù nhận được người khác chiếu cố trưởng thành, sau này cũng không hề cảm ơn, ngược lại lấy đó cho rằng tự nhiên, là mình nên có được, nên đoạt được, thứ đó vốn nên là của mình.

Đối phương không cho mình, chính là đối phương sai, đối phương không nghĩ cho mình không vì mình, vậy thì mình liền hận hắn.

Tống Thư Sơn trước đây còn nhỏ yếu hắn còn có thể thu liễm tính cách, bảo trì kẻ dưới tâm tính.

Nhưng gần nhất cảnh giới tăng nhanh lại được đám ngoại môn đệ tử a dua nịnh hót lên tận trời, Tống Thư Sơn cảm giác mình đã rất ghê gớm, cảm giác thế giới này đều phải vây quanh hắn chuyển, không thể trái lại được với hắn tâm ý.

Bởi vậy, Triệu Vô Cực cùng Tống Thư Sơn cứ như vậy liền mạc danh kì diệu kết thành thù!.

................

Vạn Hắc Vận đạt được Triệu Vô Cực đưa cho Trúc cơ đan vô cùng mừng rỡ, hắn tâm nguyện bao lâu này liền đạt thành, trực tiếp ăn vào đột phá.

Không có chút nào bất ngờ xảy ra, Vạn Hắc Vận liền đột phá thành công.

Dù sao ở đây bốn mươi chín người đều là Thanh Vân Tông ngoại môn đệ tử hàng đầu nhân vật, bọn hắn có thể yếu hơn Triệu Vô Cực nhưng luôn có chỗ hơn người, không hề có một cái là người đơn giản.

Chờ đợi Vạn Hắc Vận ổn định cảnh giới xong, Thiên Viên hứng thú nhìn hắn nói ra:

“ sư đệ, ngươi đã là trúc cơ kì tu sĩ, tiếp theo hành động ngươi cũng là một cái nhân tố quan trọng, phải cùng chúng ta gánh lên một phần trách nhiệm.

Chúng ta trước hết hiểu rõ một chút a, ngươi thần thông là cái gì?

Đương nhiên, nếu ngươi không muốn nói, vậy thì không cần nói!’

Vạn Hắc Vận nhìn Thiên Viên một mặt hiền hòa mỉm cười, lại nhìn Triệu Vô Cực đám người cũng đang chăm chú nhìn hắn chờ mong, hắn cảm giác, đám người này đối với việc thức tỉnh thần thông rất có hứng thú a.

Là mong chờ hắn thức tỉnh một cái mạnh mẽ thần thông hay vẫn là đang chờ hắn thức tỉnh một cái yếu nhớt thần thông để chê cười đây?

Vạn Hắc Vận nghĩ nghĩ, sau đó thở dài.

Dù sao thần thông của hắn cũng không thể dấu được, chỉ cần dùng ra người ta liền có thể suy đoán ra hắn thần thông là cái gì, bởi vậy cũng không cần giấu.

Vạn Hắc Vận bỗng nhiên chỉ tay lên một cái cây gần đó, chỗ kia liền có một đầu chim nhỏ đang nhảy nhót trên cành.

Hắn bỗng nhiên chỉ tay ra mở miệng nói:

“ ngã!’

đầu kia chim nhỏ bỗng nhiên bước hụt chân, một đầu cắm thẳng ngã xuống bãi cỏ, sau đó loạng chà loạng choạng đứng lên, một bộ vô cùng mê man bộ dạng.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này lập tức ngạc nhiên:

“ chẳng lẽ ta nói liền thành sự thật, hắn chính là miệng quạ đen?”