Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 709: Cấp thấp sai lầm




Phốc~

Lưỡi kiếm múa lên, huyết hoa văng tung tóe.

Tên nam nhân kia lập tức bị Nhị ca vạch đứt động mạch cổ, hắn ánh mắt trừng lớn, tràn đầy đau đớn cùng hoảng sợ, tuyệt vọng nhìn lấy đối phương.

Hai tay hắn ôm lấy cổ họng mình giống như làm như vậy có thể khiến máu chảy chậm đi vậy.

Cuối cùng hắn hơi thở càng lúc càng yếu, ánh mắt càng lúc càng nặng nề, cơ thể trở nên nhanh chóng lạnh lẽo sau đó chết đi.

Triệu Vô Cực ở bên trong cảm giác, sinh mệnh chi hỏa của đối phương cũng đã dập tắt, hiển nhiên là không phải giả chết mà là chết thật sự.

Đối với tên nam nhân này, Triệu Vô Cực không quen biết gì nhưng lại không hề có hảo cảm, ngược lại cảm giác chán ghét.

Nếu hắn có luyện khí kì thất trọng cảnh giới, hai tên tán tu này đã sớm chết, đâu còn có thể ở chỗ này mở miệng chê bai Thanh Vân Tông của hắn.

Đúng là làm mất mặt Thanh Vân Tông đệ tử a! chết đáng đời!

Nhị ca giải quyết xong tên nam nhân kia, bắt đầu với Triệu Tiếu Tiếu cười hắc hắc nói:

“ tiểu mỹ nhân, không bằng theo mấy vị đại gia thế nào? Bao ăn bao uống bao sảng khoái.

Cái này mới hình thành mỏ Linh thạch, cho dù là Thanh Vân Tông cũng không hề biết được, chỉ cần chúng ta bố trí một chút trận pháp che đậy đi linh khí tiết lộ sau đó ở đây bế quan một thời gian đảm bảo tất cả chúng ta sẽ tu vi tiến nhanh, đến lúc còn cần phải sợ cái gì sao?”

Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt hơi nhíu sau đó ném kiếm của mình xuống đất lùi lại hai bước nhẹ giọng nói:

“ ta đầu hàng!”

Triệu Vô Cực nhíu mày, Triệu Tiếu Tiếu quả nhiên vẫn giống như lúc trước, không hề thay đổi gì.

Nàng đối với nam nhân cường đại hơn mình chính là nói gì làm nấy, không hề có chút chống cự chi ý.

Chính là kĩ nữ phiên bản nữ tu sĩ a!

Tên Nhị ca thấy Triệu Tiếu Tiếu nhanh như vậy liền đồng ý, hắn lông mày hơi nhíu lại, đối phương là có âm mưu gì sao? Không phải Thanh Vân Tông nữ tu sĩ đều rất cương liệt cùng xem thường bọn hắn đám này tán tu sao? Sao lại nhanh như vậy đồng ý!

Nhị ca đang định nói gì đó, tên còn lại tán tu bỗng lên tiếng:

“ Ngươi không phải là trinh nữ?”

Triệu Tiếu Tiếu nhìn vào mắt hắn, nàng không trả lời chỉ là hỏi ngược lại:

“ nếu ta là trinh nữ, vậy thì đến lượt các ngươi cùng tên này luyện khí kì thất trọng nam nhân nhúng chàm sao?”

Nhị ca ánh mắt sáng lên, thì ra là thế a! thảo nào nàng sức chống cự kém đến như vậy, xem ra ở Thanh Vân Tông cũng là dạng kia đổi thân thể lấy tu vi a!

Hắn đối với tên kia tán tu lên tiếng:

“ tam đệ, cần gì phải chú ý cái này. cho dù không là trinh nữ, nàng không phải rất xinh đẹp sao? Thân hình kia, đi đâu tìm được một cái mềm mại không xương trước lồi sau vểnh như vậy? Thượng nàng, quả thật rất tiêu hồn a! nếu nàng giống như đám kia danh môn đại phái nữ tu sĩ, chỉ sợ bây giờ đã tìm cái chết bảo toàn danh tiết, đâu đến lượt chúng ta ở đây cùng nàng mặc cả, hắc hắc hắc!”

được gọi là tam đệ bỗng nhiên vỗ đầu:

“ đúng a, hắc hắc hắc! phải công nhận, ngươi rất xinh đẹp! Lão tử ưa thích!”

Triệu Vô Cực nhìn đến chỗ này, lông mày nhíu lại.

Hắn có phải là có cái gì đặc biệt thể chất hay không? Là hỉ mạch thể chất?

Chỉ cần đi ra ngoài, rất dễ dàng liền gặp được mỏ linh thạch dạng này đồ vật?

Lần trước hắn còn nhớ rõ, hắn ở Thanh thủy thành phát hiện một cái mỏ Linh thạch, sau đó còn kinh động đến cả đám nội môn trưởng lão của Thanh Vân Tông, lần đó chính phụ thân hắn tự mình xuất mã đến đánh chiếm mỏ Linh thạch a!

lần này trở về Thanh Vân Tông, dọc đường vậy mà còn gặp được tân sinh mỏ Linh thạch, cái này không phải hỉ mạch thể chất thì là cái gì?

Hắn từng nghe phụ thân của hắn nói qua, bên dưới Thanh Vân Tông là một cái đại hình linh mạch, đương nhiên cũng tồn tại mỏ Linh thạch, bởi vậy có thể chống lên Thanh Vân Tông trường tồn, tu luyện ngàn năm không dứt.

Đệ tử Thanh Vân Tông cũng ở trên môn phái hấp thu được lượng linh khí to lớn hơn nhiều so với ở trong dã ngoại chính là bởi vì cái này linh mạch đang tỏa ra linh khí để cho bọn hắn hấp thu.

Ở bên cạnh đại hình linh mạch nếu xuất hiện tân sinh mỏ Linh thạch cũng không có gì là lạ a!

chỉ có điều Thanh Vân Tông bây giờ không hề có một cái nào tầm mạch sư, nếu không chắc chắn xung quanh thân mình có cái nào tân sinh mỏ Linh thạch đều sẽ bị bọn hắn tìm ra, đâu đến lượt tiện nghi đám người này.

Nghĩ tới đây, Triệu Vô Cực trong lòng đã có chủ ý.

Trước hết trở lại Thanh Vân Tông gọi người tới xử lí mấy tên tán tu này.

Bọn hắn phát hiện mỏ Linh thạch, đương nhiên sẽ không từ bỏ mà ở lại đây tu luyện, đến lúc đó Triệu Vô Cực chỉ cần gọi người tới liền là bắt ba ba trong hũ, một tên cũng không thoát.

Còn cái gì trực tiếp xông lên cứng đối cứng, đây quả thật là ngu xuẩn cùng tìm chết hành vi.

Từ lúc đột phá đến giờ, Triệu Vô Cực chưa hề cùng luyện khí kì tu sĩ giao thủ qua lần nào, hắn không hề biết bản thân rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Nói luyện khí kì năm tầng vượt cấp khiêu chiến luyện khí kì sáu tầng, Triệu Vô Cực chắc chán dám.

Nhưng để hắn cùng bảy tầng thậm chí tám tầng so chiêu, hắn xin thứ cho kẻ bất tài.

Chưa kể hai tên tam đệ nhị ca này còn có một tên đại ca đang ở chỗ nào đó hắn không biết, hẳn là đang dò xét cái này mỏ Linh thạch, nếu bây giờ xông ra, hắn nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Nghĩ đến đây, Triệu Vô Cực bước chân một chuyển, chuẩn bị trở về Thanh Vân Tông tìm người.

Răng rắc~

Triệu Vô Cực trong lòng siết chặt một cái nhìn xuống dưới chân của mình, một cái cành khô vừa bị hắn dẫm gãy.

Hắn không dám tin nhìn vào mắt mình, bản thân hắn tung hoành giang hồ bao nhiêu năm, ách, ba năm, vậy mà lại phảm phải cái này sơ cấp sai lầm.

Đi rình mò người khác vậy mà còn dẫm gãy cành khô cái này khác gì lạy ông tôi ở bụi này, nói cho đối phương biết mình đang lén lút theo dõi a!

Quả nhiên âm thanh vừa vang lên, cả ba người ánh mắt lập tức nhìn qua bên này

Nhị ca ánh mắt tràn đầy nguy hiểm chi quang, trên tay kiếm hào quang đại thịnh linh lực mạnh mẽ tuôn trào, một đạo kiếm khí hướng Triệu Vô Cực ẩn nấp bên này vung tới, đồng thời quát to:

“ ai? Lén lén lút lút, ra cho ta!”

Ầm~

Sóng khí nổ tung, đạo này kiếm khí chém vào gốc đại thụ ngay phía trước Triệu Vô Cực khiến cho đại thụ rung động mãnh liệt, cành lá nhao nhao rụng xuống, sa đó kẽo kẹt một tiếng gãy ngang.

Một kiếm này có thể thấy được, tu tiên giả kiếm tu sức công phá có cỡ nào mạnh mẽ

Cho dù bọn hắn chỉ là tán tu, truyền thừa kém cỏi, nhưng sức mạnh hoàn toàn không phải là giang hồ võ giả có thể cùng so sánh đấy.

Bị phát hiện, chạy chưa chắc chạy thoát, nhưng nếu muốn chạy cũng phải để cho đối phương biết rõ, hắn không phải là cái gì dễ chơi nhân vật nếu không đối phương một khi đắc thế sẽ bám dai như đỉa quyết tâm không chết không thôi.

Tiên hạ thủ vi cường, Triệu Vô Cực trước giờ đều không phải là ngồi yên chịu đánh hạng người.

Đã bị phát hiện vậy thì trước cũng phải thử xem đối phương có bao nhiêu cân lượng a! hắn một mực tu luyện từ luyện khí kì nhất trọng đến nay cũng chưa cùng luyện khí kì tu sĩ giao thủ qua, hắn cũng muốn biết bản thân mình lúc này mạnh đến mức nào.

Triệu Vô Cực trong đầu ý nghĩ nhanh chóng di chuyển, sau đó dưới chân một chạm lập tức từ một bên vụ nổ né qua hướng bầu trời phương hướng nhảy lên.

Vô Cực bảo điển của hắn tuy là sáng tạo lúc hắn còn là võ giả, nhưng nội tuyến vận công chỉ cần thay thế bằng linh lực liền có thể sử dụng, cũng không phải là triệt để bị phế đi bởi vậy Triệu Vô Cực trên cổ tay nhanh chóng xuất hiện sáu đầu kim sắc âm dương hoàn xoay tròn, cánh tay của hắn cũng theo đó nứt ra từng tia bé nhỏ huyết đạo, nhưng khí thế cũng theo hắn nhảy lên mà nhanh chóng dâng cao, trong nháy mắt đạt đến cực điểm.

Hai tên Nhị ca tam đệ chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, sau đó giữa trời liền xuất hiện một cái thiếu niên gương mặt thanh tú ăn mặc một thân hoàng kim hoa văn y phục, hoàn toàn không phải là Thanh Vân Tông đệ tử đám người mặc một loại y phục.

Mà thiếu niên này trên người linh lực rung động tỏa ra chỉ có luyện khí kì ngũ trọng, nhưng hắn cho bọn hắn cảm giác vô cùng trầm trọng cùng nghẹt thở, khiến cho bọn hắn không dám xem thường một chút nào.

Triệu Vô Cực linh lực như là một tòa núi lửa muốn bộc phát phun trào mà ra, ánh mắt hắn lóe lên một vẻ lạnh lùng, sát khí toàn phóng quét ngang tứ phương, một chưởng như khai thiên tích địa vung ra:

“ Vô Cực bảo điển - thiên địa biến!”