Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 694: Bắt đầu đột phá




Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ngất đi, tuy nhìn hai người không khác gì một cái người chết, nhưng thực chất bên trong, bọn hắn cuối cùng một tia ý thức thanh minh đang chèo chống lấy bọn hắn thực hiện một bước cuối cùng đột phá.

Tam hoa tụ đỉnh cảnh chính là phàm nhân cực hạn bước ra một bước cuối cùng để tái tạo linh căn để trở thành tu tiên giả.

Theo Triệu Vô Cực suy đoán, mỗi người sinh ra đều tồn tại sẵn linh căn, chỉ có điều linh căn sức sống yếu hay mạnh khác nhau mà thôi. 

Bởi vậy trong quá trình trưởng thành, bọn hắn linh căn có thể héo rút chết đi, khiến cho bọn hắn mất đi tiên duyên.

Tiên môn chỉ thu nhận sáu tuổi hài đồng kiểm tra tư chất tu luyện, bởi vậy trước sáu tuổi này, bảy tám thành người đều sẽ vì tiên căn sức sống yếu đuối cùng bản thân ăn uống hít thở hấp thu quá nhiều trọc khí tạp vật mà khiến tiên căn chết đi, khiến cho bọn hắn không thể kiểm trắc ra tư chất tu luyện, vo duyên với tiên đồ.

Còn lại những người thành công kiểm trắc ra tiên căn phẩm chất, tắc thì đều là người mang tiên căn có sức sống mãnh liệt hơn nhiều, thậm chí còn có người mang cực phẩm tiên căn, độ thân hòa linh khí lên tới chín vạch.

Triệu Vô Cực suy đoán này, cũng không phải là không có lí, nếu theo hắn bây giờ hiểu biết, vậy thì suy đoán này tỉ lệ chính xác cũng rất cao.

Mà tam hoa tụ đỉnh cảnh chính là một lần nữa đem cái này tiên căn tái tạo, nếu nó đã héo rút chết đi, vậy thì lần nữa cứu sống trở về, tuy có thể sẽ không được cái gì cao cấp tiên căn, nhưng ít nhất cũng là một vạch thân hòa linh khí độ.

Mà người đã mang săn tiên căn như Triệu Vô Cực thì sẽ là nâng cao phẩm chất tiên căn.

Triệu Vô Cực vốn có thể tự mình chọn lựa trở thành tu tiên giả ngay lúc vừa sinh ra, nhưng hắn vì biết được người từ nội lực đột phá tam hoa tụ đỉnh cảnh trở thành tu tiên giả có thể có được lợi thế trong lúc tu luyện, so với những người đồng cảnh giới chiến lực cũng càng mạnh hơn, hắn chính là vì tranh thủ một cái này lợi thế mới quyết định ra giang hồ lịch luyện một phen, để đoạt một đường lợi thế này.

Tuy chỉ là một chút lợi thế, nhưng Triệu Vô Cực cảm giác, bản thân mình tất cả cố gắng cho đến bây giờ, đều xứng đáng, hắn không hề hối hận.

Lịch duyệt giang hồ khiến cho hắn ý chí được tôi luyện, học được rất nhiều thứ, nhìn rõ con người tâm lí ở giữa xấu xí, quan trọng nhất chính là thành tựu hắn đạt được ở trên giang hồ khiến cho hắn cảm giác vô cùng tự hào, trên thân tự dưỡng ra một cỗ võ lâm chi vương bá giả chi khí vô cùng huyền diệu.

Lại phối hợp với hắn kinh nghiệm thực chiến chiến đấu, sau này nếu trở lại Thanh Vân Tông tu luyện, Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ ở trong đám người cùng lứa tuổi trổ hết tài năng, khiến người ta lau mắt mà nhìn.

Một cái khác quan trọng không hề kém chính là hắn gặp được Tiếu Mị Mị, gặp được nữ nhân quan trọng nhất của đời mình, gặp được của hắn chân ái.

Hắn cùng nàng tuy khởi đầu rất bình thường, nhưng tính cách cùng nói chuyện vô cùng phù hợp, là một đôi trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ, như là trời sinh dành cho nhau vậy.

Nếu như không có chuyện gì xảy ra, tương lai Triệu Vô Cực đạo lữ, nhất định chính là nàng.

Nhưng trước hết, hắn cùng nàng phải vượt qua được kiếp số trước mắt mới có thể nhìn thấy tương lai ánh sáng huy hoàng.

Nhân loại có tam hoa chính là tinh khí thần, tinh khí thần là ba bộ phận cấu thành nên một con người, không thể thiếu bất cứ một cái nào, nếu không người đó hoặc là trở thành phế nhân hoặc là chết. 

Ba thứ này tuy liên hệ chặt chẽ ảnh hưởng lẫn nhau, nhưng muốn đem cả ba rút ra dung hợp một lần, vậy thì liền khó.

Đầu tiên, muốn dung hợp chúng phải chọn một cái túi chứa thích hợp, sau đó đem chúng toàn bộ bỏ đi vào hòa tan cùng nhau.

Nhưng ba thứ đồ vật này tuy nhét chung vào một chỗ, lẫn nhau có ảnh hưởng, nhưng chúng giống như là dầu mỡ cùng nước lạnh, không hề muốn hòa hợp cùng nhau, ở chỗ này nếu muốn hòa hợp, vậy thì xem cơ duyên cùng thủ đoạn từng người ra sao.

Mà cái này cái túi vị trí thích hợp chính là khí hải của mỗi người, bởi vì tiên căn tồn tại vị trí, cũng là khí hải mà không phải đan điền.

Nó giống như là ở trong hư không một gốc cây nhỏ, tuy ở trong khí hải, nhưng lại ẩn mình trong hư không, cho dù biết nó tồn tại,nhưng lại không thể điều động được nó.

Chính mỗi người là chủ nhân của mình tiên căn, nhưng cũng chỉ được quyền quan sát, không thể đối với nó tiến hành chăm sóc hay sửa đổi bất kì thứ gì.

Bởi vậy, đưa tinh khí thần dẫn tới khí hải, ở ngay chỗ này dung hợp, nếu thành công, mang cỗ dung hợp sản phẩm này làm đồ vật chăm bón tưới tiêu cho tiên căn, để tiên căn tái tạo hồi sinh hoặc phát triển càng lớn mạnh, như vậy mới có thể xem là tam hoa tụ đỉnh thành công.

Người tam hoa tụ đỉnh thành công khác biệt lớn nhất với người bình thường kiểm trắc ra linh căn chính là, bọn hắn tiên căn sau khi được tái tạo sẽ chuyển di vị trí đến đan điền mà không còn ở trong khí hải nữa.

Kể từ đó, tiên căn sẽ ở trong đan điền ẩn mình vào hư không, lúc phát lực toàn bộ linh lực sẽ từ đan điền phát ra mà không giống như người bình thường tu tiên giả từ khí hải phát ra, mà như vậy thì tốc độ vận chuyển của linh lực sẽ nhanh hơn so với người có tiên căn ở khí hải phát ra một đến hai thành, ở chỗ này liền chiếm tiên thiên ưu thế.

Tiên hạ thủ vi cường, cao thủ giao tranh chỉ trong nháy mắt, cái này cũng không phải nói chơi.

Bởi vậy, những người tam hoa tụ đỉnh thành công mạnh mẽ chính là ở chỗ này.

Đương nhiên còn một số chỗ tốt nữa, nhưng Triệu Vô Cực cũng không quá rõ ràng mà thôi.

Nế như hắn có thể tam hoa tụ đỉnh thành công, vậy cái này có chỗ tốt gì, sau này hắn sẽ từ từ khám phá đi ra.

Tam hoa tụ đỉnh thời điểm, Thiên tài hòa thượng đã từng nói rõ cho hắn biết, tinh khí thần đều sẽ bị rút đi, trong nháy mắt đó tiến hành hòa hợp ngưng tụ.

Nếu ngưng tụ thành công vậy thì không cần nói, mọi người đều vui vẻ.

Nếu không thành công, thì chờ bọn hắn chính là tử vong.

Mà Triệu Vô Cực đọc được kinh nghiệm đột phá của đám người Thần Điện nói chính là, bọn hắn lúc đột phá, đa số thời điểm thất bại không phải ở một bước ngưng tụ ra sao mà ngay chính ở bắt đầu đem ba thứ nhét chung vào một chỗ.

Nói đúng ra là, đem tinh khí thần hòa hợp là bước khó nhất, nhưng mang ba thứ này nhét chung vào một chỗ là bước đầu tiên đa số mọi người đều bước không qua, vậy thì cũng đừng nói đến bước thứ hai này.

Bọn hắn thất bại chính là vì bọn hắn “ thần” cùng “khí” quá lớn, khí hải của bọn hắn làm “cái túi” chứa đựng cho bọn hắn thì quá nhỏ, bởi vậy mới không thể đưa chúng nó để vào được.

Mà Triệu Vô Cực cách thức giải quyết vấn đề này không thể không nói là chính xác, hắn điểm xuất phát đã ở Thiên tài hòa thượng cách làm bắt đầu, mà bước ra một bước chính là hoàn mĩ chính xác cách đột phá.

Một bước đầu tiên bước ra, tinh khí thần trong nháy mắt bị rút đi, Triệu Vô Cực lâm vào trạng thái chết lâm sàng, cả người không có một chút hơi thở nhưng sinh cơ thì vẫn còn, toàn bộ ý thức đều bị câu vào một chỗ, chính là của hắn khí hải.

Một bước này cản trở đến bảy tám thành người đột phá tam hoa tụ đỉnh cảnh, nhưng Triệu Vô Cực lại vô cùng dễ dàng hoàn thành.

Hắn “nhìn” đến trước mặt ba đoàn tinh khí thần hòa vào một chỗ, Triệu Vô Cực cảm giác cũng không có gì khó a!

Hiển nhiên, cái túi của hắn quá lớn, mà tinh khí thần lại bị hắn tiêu hao đến mức nhỏ nhất, trở nên quá nhỏ, bởi vậy bỏ chung vào một chỗ vô cùng thuận tiện đơn giản.

Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, quả nhiên là hắn suy đoán đúng, Tiếu Mị Mị bên kia tình huống hẳn cũng là như thế này a!

Một bước đầu tiên bước ra, vô cùng thuận lợi.

Tiếp theo chính là mang ba thứ này hòa vào một chỗ.

Triệu Vô Cực không biết làm sao có thể làm được, hắn ở đây vốn cũng không phải là cái gì bình thường trạng thái mà hoàn toàn là thế giới tinh thần của hắn, bởi vậy hắn đối với thứ này cũng có chút bỡ ngỡ.

Lấy tay quấy sao? Hay là phải làm sao?

Triệu Vô Cực đối với “hòa hợp” một cái từ này bắt đầu tiến hành suy đoán.

Hắn cũng không quá biết rõ nên làm thế nào, nhìn ba đoàn tinh khí thần quấn quít lấy nhau nhưng không hề có dấu hiệu hòa tan, Triệu Vô Cực bắt đầu thử nghiệm đưa ra cánh tay ở linh hồn trạng thái của nhúng vào, bắt đầu “quấy”.

“ hi vọng như thế này là có thể thành công a!”

Triệu Vô Cực trong lòng ám đạo!