Triệu Vô Cực nói đương nhiên chính là Bán Thiên Ưng, đối phương chính là người truyền Tu La Cửu Trảo cho hắn
Đến bây giờ, Triệu Vô Cực đối với Tu La Cửu Trảo chỉ là ở trên lý thuyết tập luyện sáo lộ mà thôi chưa hề có thực chiến cơ hội.
Hắn sở dĩ chỉ ngồi xem Âm hậu cùng Hiền Tụ Nghĩa đại chiến không những không có thời gian trị liệu tốt thương thế ngược lại sắc mặt càng trắng xám không phải là bỗng nhiên mà thành, mà là hắn tự mình chủ trương như vậy.
Triệu Vô Cực cùng Hiền Tụ Nghĩa đại chiến một lúc, hắn sở dĩ chỉ dùng cơ sở trảo pháp đến tấn công đối phương để cho bản thân mình cũng vì thế mà trúng không ít kiếm của đối phương không phải là vì hắn không có chiêu thức khác để tấn công mà là Triệu Vô Cực đang tích lũy thức mở đầu cho Tu La Cửu Trảo.
Tu La Cửu Trảo có hai hình thức mở đầu chính là thị huyết cùng xuất huyết.
Thị huyết chính là giết người đạt được, mà xuất huyết chính là dùng bản thân huyết đi tích lũy.
Cứ mỗi lần bị thương, Triệu Vô Cực sẽ tích lũy được một thừa số nộ khí nhất định, sau khi Triệu Vô Cực cảm giác đầy đủ bất cứ lúc nào cũng có thể kích hoạt lên bước thứ hai của Tu La Cửu Trảo chính là chiến đấu hình thức.
Chiến đấu hình thức tổng cộng có chín chiêu, cũng là chính xác tu la cửu trảo phương thức đối địch.
Nhưng Tu La Cửu Trảo bị ảnh hưởng rất nhiều bởi thức mở đầu, bộ võ kĩ này lại cùng thức mở đầu liền một thể, chiêu thức tạm thời là không thể thay thế tính, bởi vậy Triệu Vô Cực cho dù thông minh muốn thay đổi chiêu thức, vậy cũng là một chuyện vô cùng khó khăn.
Triệu Vô Cực tiêu hao 50% huyết dịch của bản thân, hắn sẽ đạt được tăng phúc 100%.
Tức là mỗi 1% huyết dịch tương đương với 2% sức tấn công.
Tỉ lệ bổ trợ này sẽ được gia cường thẳng vào sức mạnh chiêu thức hắn đánh ra lúc tiến vào trạng thái chiến đấu của Tu La Cửu Trảo.
Nếu tích lũy yếu kém, vậy thì Triệu Vô Cực tăng phúc không được bao nhiêu.
Nhưng nếu tích lũy đủ dày, Triệu Vô Cực có thể vượt cấp khiêu chiến ba bốn cái tiểu cảnh giới cũng không thành vấn đề.
Nhưng phải biết, xuất huyết hình thức cũng không dễ xài như vậy.
Nhân loại xuất huyết đến một phần ba huyết dịch của bản thân mình lúc, đầu choáng mắt hoa, chân tay bủn run, mồ hôi lạnh ứa ra,cơ thể cực độ suy yếu.
Nếu lâm vào hôn mê mà không được cứu chữa kịp thời, vậy tỉ lệ tử vong là cực cao.
Mà muốn đạt được tăng phúc 100% tức là phải xuất huyết đến một nửa lượng máu tối đa của bản thân.
Cho dù là võ giả, cũng không chịu nổi như vậy xuất huyết.
Bọn hắn cho dù sức chịu đựng lớn hơn người bình thường rất nhiều, nhưng cũng chỉ có thể mạnh mẽ hơn một chút mà thôi, cũng không chịu nổi đại lượng huyết dịch trôi đi như vậy.
Xuất huyết một phần ba liền có thể bị ngất đi sau đó lâm vào hôm mê sâu tử vong, nế xuất huyết một nửa, vậy thì kết quả là cái gì.
Chết! Lập tức ngất đi, sau đó thân thể liền lạnh lạnh, không mấy thời gian liền chết.
Đây chính là sự nguy hiểm khi sử dụng xuất huyết thức mở đầu, ngươi sử dụng nếu không cẩn thận, đừng nói đánh cái gì đối thủ, trước tiên tự hố chết mình.
Bởi vậy môn võ công Tu La Cửu Trảo này cũng có thể được xem như là tà phái võ công, nó quá huyết tinh, thủ đoạn quá tàn nhẫn.
Bất kể đối với bản thân hay đối với địch thủ, đều là như thế.
Nhưng Triệu Vô Cực dùng võ công không quan trọng chính hay tà, hắn coi trọng chính là nó có mạnh hay không, có hữu dụng hay không, mục đích sử dụng của hắn là gì.
Đối với loại này tự mình hại mình để đổi lấy chiến lực càng mạnh mẽ, Triệu Vô Cực phải tự mình có nắm chắc lấy mức độ ở bên trong.
Nếu lãng quá mạnh, ham lực sát thương quá lớn mà không ngừng lấy máu, vậy thì hắn còn chưa kịp đánh bại Âm hậu chỉ sợ tự mình chơi chết mình.
Hắn phải dựa theo chênh lệch giữa hai người mà quyết định nên xuất bao nhiêu huyết, xuất lúc nào tránh để bị nghi ngờ.
Bởi vậy lúc Âm hậu cùng Hiền Tụ Nghĩa đánh nhau, Triệu Vô Cực ở một bên cắn chữa thương đan vừa tự cho mình lấy máu.
Đúng vậy, hắn tự cho mình lấy máu.
Triệu Vô Cực biết, Tu La Cửu Trảo thời gian giãn cách sử dụng thức mở đầu là mười phút.
Tức là trong vòng mười phút ngươi phải giết người hoặc bị người đả thương, như vậy sau đó mới có thể kích hoạt lên chiến đấu hình thức mạnh mẽ
Nếu vượt qua thời gian này, vậy thì mọi thứ trở về như lúc chưa bắt đầu.
Sau đó hắn trộm nghĩ, không biết bản thân tự cho mình lấy máu có phải cũng là thích hợp điều kiện của Tu La Cửu Trảo hay không.
Hắn thử một chút, sau đó Triệu Vô Cực kinh hỉ phát hiện, hắn thật sự có thể làm được.
Nhưng trong cõi u minh Triệu Vô Cực cảm giác được, thời gian tích lũy của hắn lập tức giảm xuống còn một nửa.
Chính là Triệu Vô Cực tự cho mình lấy máu, vậy thì hắn chỉ có năm phút tích lũy thời gian mà thôi, quá năm phút này, vậy thì tất cả coi như xong.
Bản thân Triệu Vô Cực tu luyện đến cảnh giới đỉnh phong, hắn cần chính là luyện tủy.
Điều kiện của cảnh giới này là một thời gian Triệu Vô Cực lại phải tự cho bản thân mình lấy máu, đổ máu.
Cái này cùng Tu La Cửu Trảo không bàn mà hợp, bởi vậy Triệu Vô Cực mới vui vẻ đi học Tu La Cửu Trảo của Bán Thiên Ưng, dù sao đây cũng có thể xem như một môn kì công.
Nhưng mất máu quá nhiều cũng sẽ ảnh hưởng tới một người quá trình phát triển bình thường cùng trạng thái sức khỏe.
Mất máu liên tục vậy thì cơ thể sinh cơ vì hồi phục lại khí huyết cũng sẽ bị nhanh chóng tiêu hao khiến cho tuổi thọ không dài, sức khỏe càng ngày càng giảm xuống.
Bởi vậy Triệu Vô Cực tuy học Tu La Cửu Trảo, nhưng hắn cũng không muốn dùng quá nhiều.
Nếu dùng, vậy thì cũng là thị huyết hình thức mở ra, đi giết người khác chứ không phải tự cho mình ngồi lấy máu.
Mà Triệu Vô Cực nãy giờ bị thương, ăn vào đan dược chữa thương, lại bị thương thêm tự mình lấy máu, hắn mất máu số lượng, đã đạt tới một phần ba có hơn một chút, tầm 35%.
35% lượng máu của hắn, nếu như Triệu Vô Cực kích hoạt lên hình thức thứ hai, vậy thì hắn sức chiến đấu sẽ tăng cường 70%.
Triệu Vô Cực nãy giờ quan sát Âm hậu cùng Hiền Tụ Nghĩa chiến đấu, cơ bản đã xác định rõ, nàng không thể nào đánh bại được bản hắn lúc này.
Bởi vậy Triệu Vô Cực cũng không tiếp tục tự mình xuất huyết, bởi như vậy quá nguy hiểm tính mạng cùng sinh cơ của hắn, ngược lại quá thừa thãi.
Trạng thái như thế này, Triệu Vô Cực cũng đã có đủ tự tin đánh bại Âm hậu rồi.
Trong mắt hắn chiến ý chi quang điên cuồng cháy lên, trước mặt hắn chỉ còn lại một cái bị nội thương Âm hậu
Đánh bại đối phương, võ lâm chí tôn chí cao chi vị chính là của bản thân hắn.
Cái này vô thượng quang vinh, đã rất lâu rồi không có ai đạt được.
Từ sau khi tên hòa thượng kia lực ép quần hùng sau đó đạt được qua, ba trăm năm nay những người tham gia Hoa Sơn luận võ đều là chưởng môn cấp độ nhân vật của các đỉnh tiêm tông môn thế gia trên giang hồ, bọn hắn đều là đỉnh phong cảnh cao thủ.
Nhưng đáng tiếc, không hề có ai có thể tái hiện cái này huy hoàng, lực áp quần hùng.
Bởi vậy dần về sau cái này lực áp quần hùng tiêu chí cũng bị giảm xuống, chỉ cần có thể đánh thắng, trở thành người chiến thắng cuối cùng là được rồi.
Nhưng cho dù thế, đám người này cũng tinh minh vô cùng.
Bọn hắn bắt đầu hợp tác chiến đấu, cuối cùng đều là lấy kết quả hòa chung cuộc.
Tu luyện tới cảnh giới của bọn hắn, mỗi người đều tinh ranh như quỷ, đâu có ai dễ dàng để cho một người đạt được cái này danh hiệu, làm võ lâm chí tôn.
Bởi vậy đã rất lâu rồi, không hề có người được xưng tụng lên vị trí này, trở thành người được vạn chúng kính ngưỡng trên giang hồ.
Mà Triệu Vô Cực ngay bây giờ ở trước mặt, chính là cơ hội như vậy.
Hắn không muốn chờ thêm nữa, bởi vì hắn biết, Âm hậu đang tận dụng thời cơ nói chuyện nhảm nhí để hồi phục nội lực tiêu hao của mình.
Lập tức cường công, mới là lựa chọn chính xác nhất.
Trên mặt hắn ý cười lập tức dừng lại đổi lại chính là một loại lạnh lùng túc sát chi ý, sát khí của hắn cũng mở ra, đè lên Âm hậu khí tràng.
Âm hậu cả đời chinh chiến vô số, giết người không ít.
Nhưng nàng sát khí cô đọng trình độ, vậy mà còn kém xa Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cách giết người vô cùng huyết tinh tàn nhẫn, oán khí sâu nặng, hắn xuất đạo không lâu nhưng giết lại không hề thua kém bất cứ vị nào đỉnh phong cường giả trên giang hồ.
Hắn khí thế vốn đã chiếm thượng phong, lại phóng thích ra nồng đậm lạnh sâm sâm sát khí khiến cho Âm hậu sắc mặt càng là khó xem.
Nàng bây giờ nếu còn không hiểu, bản thân mình bị tính toán, vậy thì quá ngu!