Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 382: Chia phần




Triệu Vô Cực ánh mắt vui vẻ nhìn về phía Từ Tiểu Bạch, đây mới là bằng hữu a.

Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, không phải lúc hắn mạnh mẽ thì ở bên, lúc hắn sa cơ thì chỉ bo bo giữ mình.

Từ Lam nghe Từ Tiểu Bạch nói vậy, trên mặt nàng trong nháy mắt trắng bệch.

Chuyện này làm không tốt, không chỉ ca ca nàng bị trọng thương hoặc có bỏ mạng nguy cơ mà còn liên quan tới cả Từ gia vận mệnh.

Trận chiến này nếu thắng, Thiên Vân Thành Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn sẽ không bao giờ dám đứng lên chống đối bọn hắn nữa.

Lần này Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn chỉ là dựa thế Lưu gia lực lượng cùng lên mà thôi, bọn hắn nếu có gan đối nghịch với Từ gia chỉ sợ đã sớm đánh tới Từ gia rồi.

Nàng trong đầu nhanh chóng suy nghĩ tìm cách ứng đối, cuối cùng vẫn là không nghĩ ra cái gì, lập tức quay người liền chạy.

Phải nhanh chóng trở về báo lại cho phụ thân, để phụ thân đứng ra giải quyết chuyện này nếu không Từ gia của các nàng chỉ sợ sẽ phải đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay a!

Ân Sùng ánh mắt liếc nhìn Hạ Vi một cái liền thấy được trong mắt đối phương hài lòng chi ý.

Lần này có thể mượn cơ hội mang danh tiêu diệt Kiếm ma đệ tử giết chết Triệu Vô Cực lại thuận lợi đem Từ gia đả kích thật thảm trọng một phen, một mũi tên trúng hai đích quả thật không có gì tốt hơn.

Bọn hắn đánh giết Triệu Vô Cực xong có thể dựa vào bọn hắn chính là người có công lao lớn nhất, hơn nữa ở đây Thiên Vân Thành lại là địa bàn của Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn có thể thuận lợi phân chia lợi nhuận trên người Triệu Vô Cực.

Ít nhất, bọn hắn cũng có được một thanh bảo kiếm a.

Chưa kể tên Triệu Vô Cực này trên người bí mật nhiều vô cùng, khám phá ra một cái cũng có thể để cho bọn hắn đối với nuôi dưỡng hậu bối đệ tử của mình càng thêm thuận lợi.

May mắn một chút, có thể tìm được thứ có tác dụng với bọn hắn, vậy thì kiếm bộn.

Dù sao đối phương cũng là người có liên quan tới Từ Tiểu Bạch, mà bọn hắn Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn muốn đối phó chính là Từ gia, hai người này tương lai nói không chắc sẽ là người đứng về phía Từ Tiểu Bạch chống lại bọn hắn.

Có thể nhân cơ hội này một mẻ hốt gọn, vậy thì khôn còn gì tốt hơn.

Ân Sùng cười lạnh nói:

“ Từ công tử, Từ gia của ngươi là danh môn chính phái, vậy mà ngươi lại muốn cùng tà phái người thông đồng làm bạn. Hơn nữa đối phương lại là vạn ác nghiệt đồ Kiếm ma đệ tử, ngươi đã như vậy gian ngoan mất linh, vậy cũng đừng trách chúng ta trừ gian diệt ác, thay người trong chính đạo tiêu trừ một cái u nhọt, để cho chính phái của chúng ta có thể càng ngày càng tốt đẹp lên, tránh bị ngươi cái này con sâu làm rầu nồi canh quấy đục!”

Từ Tiểu Bạch cười lạnh:

“ ai là con sâu ai là u nhọt, không phải các ngươi nói liền tính.

Triệu Vô Cực đã mấy lần cứu mạng ta, Từ Tiểu Bạch ta từ trước tới giờ chính là có ân tất báo hạng người, các ngươi muốn động đến hắn thì phải qua được ta cửa này trước đã.

Còn cái gì trừ ma vệ đạo giương cao chính nghĩa, nói một chút cho mọi người nghe được rồi, chúng ta đều không phải kẻ ngốc.

Triệu Vô Cực nếu là đệ tử Kiếm ma, thái độ của hắn với Kiếm ma có thể như thế không tôn trọng sao?

Hắn kiếm pháp, có như thế nát sao?

Ai chẳng biết, Triệu Vô Cực từ trước đến nay sử dụng đều là tay không cận chiến, một chiêu nát sọ, một chưởng lấy mạng người.

Các ngươi cái này mũ chụp quá vụng về, ta thật không dám khen tặng!”

Từ Tiểu Bạch nói xong, không ít người cũng xôn xao.

Dù sao Triệu Vô Cực cách hành sự cùng võ công không phải là cái gì bí mật, hắn trước giờ chưa hề dùng qua kiếm cũng không mang cái gì kiếm trong người.

Lần trước một lần hắn có được Viên Nguyệt Kiếm, nhưng bản thân hắn lại mang Viên Nguyệt Kiếm ném xuống sông, khiến cho đám người kia mất công lặn mò nguyên một tuần cũng không nhặt được lên.

Có thể thấy được, hắn đối với kiếm, cũng là không có hứng thú gì nhiều.

Hắn võ công trước giờ cũng không có cái gì liên quan tới kiếm, cái này đệ tử Kiếm ma mũ, quả thật rất gượng ép.

Nhưng chụp tà phái mũ, để tạo ra chính tà chi tranh, bọn hắn là trừ ma vệ đạo người, thật đúng là lí do quá quen thuộc, không thể chê vào đâu được.

Nhưng nhìn Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch thái độ, hai người đều không giống sợ a!

Từ Tiểu Bạch lúc này Lăng Vân kiếm mũi kiếm còn đang hướng về bốn vị đỉnh phong cảnh bên này chỉ vào, chỉ cần bọn hắn dám động, Từ Tiểu Bạch liền dám xuất thủ.

Tiếu Mị Mị nhẹ nhàng đi tới bên Triệu Vô Cực, ôm lấy cánh tay hắn nũng nịu nói:

“ Vô Cực, cuối cùng ngươi cũng ở trước mặt mọi người nói ra ta là bạn gái ngươi. Ta thật hạnh phúc. Đã lâu không được giết một cái thoải mái, không khai môn thì thôi, khai môn liền là bốn cái đỉnh phong cao thủ. Rất thú vị a!”

Tiếu Mị Mị vừa nói vừa cười, nàng tuy ăn mặc khá bảo thủ không lộ ra quá nhiều da thịt nhưng cái kia cao vút núi non, eo nhỏ như ong, mông tròn vểnh lên như hai ngọn đồi, giọng nói mềm mại vô lực lại như có mật ngon ở bên trong nói ra liền như đang gãi vào chỗ ngứa của nam nhân.

Không ít người ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào Tiếu Mị Mị, nhìn của nàng cái kia xinh đến nguyệt thẹn hoa nhường gương mặt, trắng nõn mềm mại có thể búng ra sữa làn da, lại không có một chút tì vết nào hoàn mĩ đến cực điểm xinh đẹp mặt nhỏ, không ít người dưới quần liền lập tức chống lên cái lều nhỏ, tiếng nuốt nước miếng ừng ừng.

Bách Hiểu Sinh lau một cái mồ hôi nói:

“ quả nhiên giang hồ đồn thổi không sai, trong ba người đệ tử của Âm hậu, Tiếu Mị Mị chính là người tu luyện mị công đạt tới cảnh giới cao nhất, nàng mỗi cử động đều không cần tận lực đi thể hiện ra cái gì mị hoặc tư thái đều có thể khiến cho người ta ý loạn thần mê!”

Một tên hèn mọn tên béo miệng oang oang nói ra:

“ ta nếu có thể ngủ cùng nàng một đêm, giảm thọ mười năm đều chỉ là chuyện nhỏ!”

Triệu Vô Cực tuy đang chú ý bên này tình hình, nhưng tên béo kia nói chuyện âm thanh quá lớn, hắn liền vô tình nghe thấy.

Chỉ thấy Triệu Vô Cực nhanh như chớp tay phải hất ra một cái, một luồng nhanh tới cực hạn lại khó mà nhìn thấy màu tìm cương khí bỗng nhiên lóe lên một cái hướng tên béo kia đầu lâu đâm tới.

Phốc!

Tên béo hai mắt trợn to, hắn bên trong ánh mắt tràn đầy vẻ mịt mờ cùng kinh hoảng, tại sao lại giết hắn?

Không phải có rất nhiều người đều ý dâm Tiếu Mị Mị sao? Tại sao lại chỉ giết hắn a!

Vừa rồi một châm kia quá nhanh, khiến cho tên béo phát hiện ra nhưng không thể nào né tránh được, bởi vậy hắn ánh mắt mới như vậy kinh hoảng.

Vẻ mặt kinh sợ còn đọng lại trên mặt hắn tới lúc chết, khiến cho mọi người không tự chủ được liền vội vàng lùi xa ra phía sau hai mét, cực kì sợ hãi nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Tên này quả nhiên là giết người như ngóe, ở ngoài ý dâm một chút thôi hắn liền không bỏ qua, quả nhiên tin đồn hắn rất mang thù, tính cách nhỏ hẹp là có thật a.

Bách Hiểu Sinh nhìn tên béo xác chết, thở dài nói:

“ ăn có thể ăn bậy, chứ nói bậy rất nhanh chết a huynh đệ! Hi vọng kiếp sau ngươi học được một bài học, không còn miệng tiện lại thích bô bô nói to như vậy!”

Triệu Vô Cực cười lạnh nói:

“ Triệu Vô Cực ta nói được làm được, ai còn dám đối với ta nữ nhân dám mở lời khinh thường, vậy thì chuẩn bị chết đi!”

Đám người kia lập tức im thin thít, không một người nữa dám mở miệng ý dâm Tiếu Mị Mị, không ít người dưới quần chống lên lều vải cũng bị Triệu Vô Cực hành động kinh sợ, lập tức tiu ngỉu xuống.

Một người ở trong đám đông vô lực nhổ nước bọt nói:

“ ngươi rõ ràng là nói không được động vào tóc cùng quần áo của Tiếu Mị Mị, chúng ta chỉ là ý dâm mà thôi, vậy cũng ra tay sao? Thật là không thể nói lí mà!”

Triệu Vô Cực mặt mo đỏ ửng nhìn về phía bên kia, nhưng hắn nhìn một lúc cũng không phát hiện ra là ai vừa nói đành phải thu hồi ánh mắt quay lại.

Hắn hướng Tiếu Mị Mị cùng Từ Tiểu Bạch nói:

“ Mị nhi, ngươi lo tên Lưu Vấn, Tiểu Bạch ngươi lo tên Lưu Chiến, còn lại cứ để ta!”

Từ Tiểu Bạch liếc mắt nhìn một cái Tiếu Mị Mị, hắn không rõ nàng mạnh bao nhiêu, nhưng Triệu Vô Cực dám để cho bạn gái mình ứng chiến hẳn nàng cũng sẽ không nhanh chóng thua.

Nàng hẳn là có thể cầm cự tới lúc Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch giải quyết xong bên này rắc rối tới trợ giúp nàng.

Mà Triệu Vô Cực ôm lấy hai vị lão tổ, Thanh Thành kiếm phái lão tổ Ân Sùng cùng Ngũ Đao môn lão tổ Hạ Vi, hắn tự tin như vậy hiển nhiên là có chỗ dựa vào.

Triệu Vô Cực trước giờ đều chưa từng làm hắn thất vọng, Từ Tiểu Bạch cũng không hề đi nghi ngờ quyết định của hắn.

Tiếu Mị Mị bĩu môi một cái, lại phân cho nàng cái này nhược gà, yếu nhất trong số bốn tên đỉnh phong cao thủ, đây chính là không coi trọng nàng a.

Nhưng Triệu Vô Cực ý đã quyết, thân làm bạn gái của hắn, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.

Nhưng Ân Sùng cùng Hạ Vi nghe vào tai lại giống như là gặp cái gì to lớn vô cùng nhục nhã, hai người đồng thời sáng lên cương khí, rống to:

“ tiểu tử, cuồng vọng!