Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 320: Tuyệt vọng




Hai vòng Cực ma trường ở trên tay Tiếu Mị Mị đón lấy một đường bán nguyệt kiếm khí của tên kiếm khách kia, trong nháy mắt dưới chân nàng mặt đất bị nàng đạp ra một cái lỗ hỗng, đủ thấy được nàng đang phải gánh chịu áp lực to lớn như thế nào.

Tiếu Mị Mị khóe miệng rướm máu, hai tay như đang đón đỡ một cái nặng đến vạn cân cự thạch, cả người trong nháy mắt đều đang phát run lên.

Triệu Vô Cực cảm giác không ổn, nàng đã đến cực hạn rồi!

Nhưng Tiếu Mị Mị trong lòng một cỗ bướng bỉnh khí lúc này dâng lên, nàng không muốn chịu thua bất cứ ai, cũng không cần Triệu Vô Cực đến bảo hộ. 

Nàng là Âm hậu nhị đệ tử, có thuộc về mình kiêu ngạo, không phải là loại mềm yếu nữ nhân.

Ít nhất, đứng trước giang hồ quyết đấu, nàng sẽ không mềm yếu.

Khóe miệng máu tươi lại chảy ra, so với lúc nãy chỉ có một tia càng thêm nhiều hơn, nhưng Tiếu Mị Mị cũng theo đó đứng vững áp lực.

Cực ma trường của nàng điên cuồng ăn mòn xoắn nát kiếm khí của đối phương, hai tay của nàng cũng cố gắng xoay chuyển, nhưng kiếm khí của đối phương như là một cái vạn cân cự thạch cho dù nàng cố gắng như thế nào cũng không xê xích nổi nó dù là một tí.

Khóe mắt hiện lên một vẻ tức giận cùng tàn nhẫn, Tiếu Mị Mị trên người cương khí điên cuồng bị nàng thúc dục lên, lúc này nàng thật sự muốn liều mạng.

Triệu Vô Cực lo lắng nhìn về phía Tiếu Mị Mị, hắn không muốn nàng xảy ra bất cứ vấn đề gì a.

Một kiếm này đối phương dùng tới sức mạnh so với hắn lúc nãy còn mạnh, nàng liệu có thể đón đỡ nổi hay không?

Nếu không đón nổi, kiếm khí cũng không có cái gì thu chiêu cách nói, chính là một kiếm chém tới đưa người chém thành hai mà thôi.

Nếu điều đó xảy ra, chỉ sợ Triệu Vô Cực sẽ vì chuyện này mà ân hận tới cuối đời.

May mắn hắn lo lắng cũng không xảy ra, Tiếu Mị Mị lúc này kiều quát một tiếng, thúc đẩy nội công trong nháy mắt bộc phát tới cực điểm.

Kiếm khí một khi chém ra cũng chỉ là thủy vô nguyên, thụ vô căn, nó tuy mạnh mẽ nhưng sức mạnh cố định không thể tăng cường, chỉ cần nàng có thể mạnh hơn nó hoặc có thể mài đi nó nó liền vô dụng.

Tiếu Mị Mị Cực ma trường chính là có xoắn nát các loại cương khí cùng kiếm khí tác dụng, lại thêm nàng đại cực luân chuyển chưởng có thể biến nặng thành nhẹ lấy nhu chế cương vô cùng xảo diệu, trong nháy mắt tình hình liền thay đổi.

Nát cho ta!

Chỉ thấy Tiếu Mị Mị kiều quát một tiếng, sau đó nàng thân hình vặn một cái, hai luồng Cực ma trường hướng kiếm khí xoắn nát mà vào, nàng hai tay bé nhỏ cũng như là một cái thay đổi càn khôn điên đảo âm dương mạnh mẽ xoay một cái, kiếm khí của tên kiếm khách này bị nàng hướng một bên mạnh mẽ xoay một cái sau đó ném mạnh mà ra.

Ầm!

Kiếm khí không chút trở ngại cắt ngang một cái gò núi, vết cắt cực kì sắc ngọt, sau đó bay ra giữa không trung ba bốn mươi mét mới tan biến đi.

Tiếu Mị Mị giống như là bong bóng xì hơi hai chân run một cái lập tức ngay tại chỗ ngã xuống, Triệu Vô Cực liền hiểu nàng đây chính là vì vận công quá độ mà thoát lực.

Hắn dưới chân điểm nhẹ một cái, thân hình đã nhanh như chớp xuất hiện sau lưng nàng, tay phải ôm ngang eo nàng đỡ lấy tránh để nàng ngã ra mặt đất.

Tiếu Mị Mị khuôn mặt tái nhợt nhưng vẫn cố gắng nặn ra một nụ cười, nàng nhẹ giọng nói:

“ Triệu Vô Cực, ta đỡ được, ta cũng không hề thua ngươi!”

Triệu Vô Cực nặng nề nói:

“ đúng vậy, ngươi rất giỏi, ngươi không thua ta. Nhưng tại sao ngươi phải cố gắng đến vậy?”

Tiếu Mị Mị thở dốc nói:

“ lần trước ngươi gặp phải tên điên kiếm ma kia bị hắn truy sát, lúc đó ta chính hận mình vô dụng, không thể giúp gì được cho ngươi. Bây giờ ta ít ra cũng có thể đỡ được một chiêu của đối phương, ta ít ra cũng có chút tác dụng rồi, ta không còn yếu như trước đây nữa!”

Triệu Vô Cực khóe mắt ẩm ướt, nặng nề nói:

“ ta không hề trách ngươi, ngươi rất mạnh có được hay không?”

Tiếu Mị Mị lắc đầu:

“ không, là ta tự thấy bản thân mình vô dụng mà thôi. Trước đây ta sống chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ của sư phụ ta mà thôi. Từ lúc gặp ngươi ta giống như đẩy ra một cái đại môn mới, biết được rất nhiều điều thú vị!”

Triệu Vô Cực cầm lấy tay nàng nói:

“ ngươi đây là đối với ta tỏ tình sao?”

Tiếu Mị Mị khuôn mặt trắng bệch, nàng yếu ớt thè ra lưỡi thơm cố gắng làm mặt quỷ nói:

“ mơ đi thôi!”

Triệu Vô Cực còn định nói gì, phía sau liền truyền tới tiếng cười quái dị của tên kiếm khách kia:

“ khặc khặc khặc, kiệt kiệt kiệt! Không ngờ lại trùng hợp như vậy, các ngươi đã gặp qua tên tiểu kiếm ma kia sao? Hắn thế nào rồi?”

Triệu Vô Cực bị cắt ngang vô cùng khó chịu, nhưng hắn phản ứng vẫn là rất nhanh nhẹn, tên này có quan hệ gì với tên kiếm ma trước đây sao? Là bạn hay thù? Đối với hắn cùng Tiếu Mị Mị có lợi hay hại?

Vừa nghĩ xong Triệu Vô Cực liền mắng bản thân ngu ngốc, đối phương bây giờ chính là muốn giết chết hắn cùng Tiếu Mị Mị, còn nghĩ cái rắm lợi hại.

Có việc gì lúc này còn không thể nói a, hắn lạnh giọng nói:

“ là một tên truyền nhân của kiếm ma, hắn phát cuồng, bị ta giết!”

tên kiếm khách kia nụ cười trên khóe miệng lập tức thu lại, hắn im lặng một lúc, sau đó nghi ngờ hỏi lại:

“ là ngươi giết?”

Triệu Vô Cực gắt giọng nói:

“ đúng vậy, là ta giết. Ngươi muốn giúp hắn báo thù sao? Đến đây a, ai sợ ai!”

Tên kiếm khách kia lại cười lên quái dị nói:

“ giết rồi sao? Ha ha ha ha! Kiệt kiệt, tiểu cô nương, ngươi nhìn xem ta là ai? Có nhận ra không?”

Tên kiếm khách vừa cười quái dị vừa từ từ cởi xuống mũ rộng vành của mình, lộ ra chân diện mục của hắn.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị tinh thần lập tức tập trung lên, hai người đều bị đối phương hành động cùng lời nói hấp dẫn, nhìn về phía bên này.

Mũ buông xuống, lộ ra diện mạo là một người thanh niên, tướng mạo của hắn vô cùng thanh tú, nhưng đôi mắt lại bị nhiễm lên màu đỏ như là huyết đồng, lộ ra vẻ thị huyết hiếu sát tàn nhẫn vô cùng.

Tuy là thiếu niên khuôn mặt nhưng lại nói ra giọng của của một cái trung niên nam nhân, kì quái vô cùng.

Triệu Vô Cực xem không hiểu nhưng Tiếu Mị Mị lại là lẩm bẩm:

“ khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp, cảnh giới cực cao, giọng nói già cỗi, tinh thần có chút không ổn định, ánh mắt thị huyết,... cùng tên kiếm ma kia có liên hệ...”

lẩm bẩm đến đây nàng giống như lờ mờ đoán ra được cái gì, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi vô cùng.

Triệu Vô Cực ôm nàng cũng nhẹ nhàng cảm nhận được nàng run nhè nhẹ, hắn cau mày nhìn nàng.

Tên kiếm khách kia cười quái dị tiếp tục nói:

“ khặc khặc khặc, kiệt kiệt kiệt. Có phải ngươi đã đoán ra bảy phần rồi không? Vậy nếu thế này thì sao?”

hắn giơ lên kiếm của mình, lập tức trên thân kiếm hiện lên hoa văn là hai đường song song từ chuôi kiếm chạy lên phía mũi kiếm, sau đó hợp hai làm một ở mũi kiếm. 

Bên trên kiếm còn một số hoa văn huyết hồng như là máu tươi ẩn hiện.

Tiếu Mị Mị giọng run lên nói:

“ huyết ma kiếm, không sai, chính là ngươi!”

Tên kiếm khách kia điên cuồng cười nói:

“ đúng vậy, chính là ta! Ha ha ha ha!”

Triệu Vô Cực khó hiểu hỏi:

“ hắn là ai?”

Tiếu Mị Mị run run nói:

“ hôm nay chúng ta chắc chắn phải chết! Hắn chính là trên giang hồ đỉnh đỉnh đại danh kiếm ma, trên tay hắn chính là huyết ma kiếm, trên thập đại danh kiếm bảng đứng thứ 9!”

Tiếu Mị Mị vừa nói xong, Triệu Vô Cực lòng liền chìm xuống.

Lại là kiếm ma, lại là huyết ma kiếm!

Sao có thể trùng hợp như vậy? đây không phải là muốn tuyệt đường sống của hắn sao?

Kiếm ma danh tiếng ở trên giang hồ Triệu Vô Cực cũng nghe không ít. Tên của hắn có thể ở trong đêm dọa khóc trẻ con, là ác mộng thật sự của tất cả mọi người bất kể là chính phái hay tà phái.

Hắn là hiện diện của giết chóc cùng thi thể.

Nơi hắn đi qua, thây chất thành đồng, thi chồng thành núi.

Hắn thần trí không quá ổn định, thường xuyên phát điên, một khi phát điên chính là điên cuồng chém giết.

Bất kể là ai, từ người xa lạ không quen biết đến người chí thân của hắn, chỉ cần một khi phát điên, hắn đều một kiếm trảm chi, không có ai là ngoại lệ.

Bởi vậy hắn bị cả chính phái lẫn tà phái đều ghét bỏ, cộng đồng xua đuổi diệt chi.

Triệu Vô Cực mới cách đây không lâu liền giết của hắn đồ đệ, lại ở trước mặt hắn thừa nhận, đây không phải là đổ thêm giầu vào lửa sao?

Tiếu Mị Mị không dừng lại, nàng tiếp tục run giọng nói:

“ đối phương năm đó cùng sư phụ ta tỉ thí lúc chính là đỉnh phong sơ kì, sư phụ ta bởi vì bí chiêu uy hiếp hắn mới có thể đánh hòa, thực ra sư phụ của ta vẫn thua hắn một chiêu. Bây giờ sư phụ của ta đã là nhất lưu hậu kì, hắn chắc chắn chỉ có bằng hoặc hơn chứ không kém. Chúng ta không có bất kì cơ hội nào!”

Giọng nói Tiếu Mị Mị mang theo sợ hãi cùng tuyệt vọng, nàng không nghĩ ra bất cứ cách nào mà có thể khiến nàng cùng Triệu Vô Cực có thể sống sót trong trường hợp này.

Chẳng lẽ số phận của nữ nhân Cực Nhạc Ma Tông đều là như vậy sao? Chỉ cần động lòng chính là ngày cách ngày các nàng gặp đại họa không xa?

Nhưng cái này họa đến quá nhanh a, nhanh đến nàng không kịp chuẩn bị tâm lí.

Trong lòng thở dài ra một hơi, Tiếu Mị Mị lúc này chợt hiểu, có lẽ nàng không phải hiện tại mới động lòng, mà đã sớm động lòng, nàng đã thích Triệu Vô Cực.

Mà họa sát thân, cũng đã sớm trên đường tới. Bây giờ chính là lúc nó hiện ra!