Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 316: Bị truy sát




Hai người không phải đợi lâu, chỉ một lúc sau trên đường lập tức xông tới một cái thân mặc áo vải mềm màu trắng đen thân hình cao gầy người hướng phía tiểu viện bên kia nhanh chóng đi tới.

Hắn mỗi bước chân chạm nhẹ xuống mặt đất cả người đều như là ở trên mặt đất lướt đi một đoạn dài, mỗi bước đều có thể đi ra ba bốn mét khoảng cách vô cùng thần kì.

Chỉ có thể nói đối phương thân pháp tinh xảo mà thôi, Triệu Vô Cực cũng là đối với loại này thân pháp lau mắt mà nhìn. 

Trên người hắn đội một cái mũ lá rộng vành che khuất đi khuôn mặt của hắn chỉ để lộ ra thân hình có chút bạc nhược, trên tay cầm một thanh kiếm, mỗi bước chân bước ra dài ngắn độ đều tương đồng như một, có thể thấy được thân pháp của hắn tu luyện có bao nhiêu thuần thục.

Triệu Vô Cực nhíu mày đối với Tiếu Mị Mị hỏi:

“ ngươi có nhận ra đây là thân pháp gì không?”

Tiếu Mị Mị cũng là nhíu mày cực sâu nói:

“ ta ở trên giang hồ lăn lộn cũng không ít thời gian, đối với võ công của các môn phái cũng hiểu không ít. Nhưng thân pháp kiểu này ta cũng là lần đầu gặp được, không nhận ra là cái gì thân pháp. Nhưng tốc độ thế này, chúng ta nếu bị hắn bắt được cũng đừng hòng nghĩ chạy thoát!”

Triệu Vô Cực gật đầu, tốc độ thế này đã không phải chỉ hơn hắn một chút như thế.

Đối phương cảnh giới áp đảo, thân pháp cũng không hề đơn giản, Triệu Vô Cực cho dù bỏ xuống phụ trọng muốn chạy thoát đối phương truy kích là chuyện không thể nào.

Bởi vậy bọn hắn lần này hành động phải cực kì cẩn trọng, chỉ cần chưa chắc chắn có thể giết chết đối phương nhất định không thể để hắn tìm ra hai người.

Tên kia đi tới trước cửa dừng lại một chút nhưng không hề đi vào, hắn hướng một cái góc hẻm đi tới, sau đó phi thân vượt qua tường xông vào, động tác vô cùng thuần thục mây trôi nước chảy không chút trở ngại.

Đối phương dọc theo cây cối cùng ngoại vật yểm trợ cẩn thận tiếp cận khu nhà Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực ở lại trước đây, nhanh chóng đột nhập vào.

Nhưng chỉ một lúc sau, hắn từ cửa chính đi ra, thái độ có chút tức giận cùng thất vọng.

Chỉ thấy hắn ngồi lại ở bên bàn đá, âm thầm suy nghĩ cái gì đó.

Hiển nhiên tên này cũng đã biết Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ở trong nhà, nhưng hai bên phát hiện ra nhau, hắn đã sớm bỏ chạy.

Lần này đối phương bỏ chạy phát hiện ra thực lực của hắn nhất định sẽ không dễ dàng lộ ra, muốn tìm được đối phương lần nữa quả thật rất khó.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ánh mắt đều tập trung theo dõi nhất cử nhât động của hắn, nhưng đáng tiếc hai người đều không nhìn ra cái gì tin tức đáng giá, không thể xác định được đối phương là ai, thuộc môn phái nào.

Cơ bản kế hoạch vừa ra liền thất bại, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cũng vì đó mà ảm đạm xuống.

Nhưng đúng lúc này, tên kiếm khách kia giống như là cảm ứng được cái gì, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đang đứng sau cửa sổ, khóe miệng kéo lên một nụ cười đáng sợ.

Triệu Vô Cực nội tâm lập tức xiết chặt, trong lòng như chìm xuống vạn trượng biển sâu, hắn nắm lấy tay Tiếu Mị Mị rống lớn một tiếng: 

“ chạy!”

Hai người ở trong lầu hai tòa nhà lập tức phá cửa sổ mà ra, hướng thành tây điên cuồng chạy nhanh, Tiếu Mị Mị một mặt lo lắng nhìn về phía sau, Triệu Vô Cực lạnh giọng nói:

“ không cần nhìn, hắn chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta đâu, chúng ta quá xem thường đỉnh phong cao thủ cảm giác rồi. Vừa nãy nếu chỉ là nhìn thoáng qua, chúng ta cũng sẽ không bị hắn lập tức phát hiện ra như vậy, do chúng ta nhìn quá chăm chú nên hắn mới có thể cảm ứng được.

Vẫn là chúng ta sơ suất xem thường đối phương, kinh nghiệm giang hồ vẫn là quá ít a!”

Triệu Vô Cực trong lòng hối hận đều nhanh xanh, hắn vốn nghĩ trốn ở sau cửa sổ lại xa như vậy, cho dù đỉnh phong cảnh cao thủ có cảm giác mạnh mẽ tới đâu cũng không thể nào cảm nhận được bọn hắn ánh mắt mới đúng không ngờ tên này vẫn có thể cảm giác được.

Đối phương chắc chắn tu luyện võ học có tăng cường cảm giác đặc tính, nếu không cũng không thể nào có thể nhanh như vậy liền phát hiện ra bọn hắn.

Tiếu Mị Mị bị Triệu Vô Cực nhắc nhở lập tức thu hồi ánh mắt tập trung vào phía trước nhanh chóng cùng hắn bỏ chạy, đỉnh phong cảnh cao thủ, cho dù hai người bọn hắn lúc này hợp sức cũng không thể nào giết chết được đối phương.

Có thể ở trong tay đối phương sống sót bỏ trốn đã là vạn hạnh rồi.

Nhưng đối phương thái độ không hề giống như là muốn buông tha bọn hắn, hắn đang không ngừng ở phía sau tăng tốc truy đuổi, tốc độ đến nhanh vô cùng.

Triệu Vô Cực vội vàng tháo ra hộ thủ cùng hộ thối, hắn lập tức hướng một cái vị trí hẻo lánh ném xuống mấy thứ này co chân chạy nhanh.

Tiếu Mị Mị liếc mắt liền thấy hành động của Triệu Vô Cực, nàng có chút ngạc nhiên, nhưng lúc này không phải lúc hỏi cái gì, thấy Triệu Vô Cực tốc độ trong nháy mắt đề thăng thật lớn, nàng cũng vội vàng sử dụng thân pháp tăng tốc bỏ chạy.

Tiếu Mị Mị lo lắng hướng Triệu Vô Cực hỏi:

“ chúng ta chạy không thoát a, nên làm gì bây giờ?”

Triệu Vô Cực nhíu mày hỏi:

“ ngươi có cách gì tốt hay không?”

Tiếu Mị Mị lắc đầu, nàng Cực Nhạc Ma Tông ở Thiên Vân Thành vẫn là có một cái cứ điểm nhỏ có vài tên đệ tử ẩn trốn ở trong thành, nhưng bọn hắn võ công so với nàng còn kém, nếu dẫn đối phương đi qua đừng nói phục kích chỉ là đến đưa mạng mà thôi.

Bằng hữu của nàng không có ai có thể cùng đỉnh phong cảnh cao thủ làm đối thủ, duy chỉ có sư phụ nàng thì lại không ở đây.

Triệu Vô Cực thở dài nói:

“ ta cũng không có cách gì, không bằng chúng ta chạy ra ngoài thành hướng sơn lâm phương hướng trốn vào, mượn nhờ địa hình cùng bên trong hiểm trở nhiều mãnh thú cố gắng cắt đuôi đối phương một phen.

Triệu Vô Cực dựa vào trí nhớ của hắn trước đây từng đọc tiểu thuyết, chỉ cần bị truy sát chạy vào rừng, sau đó mượn nhờ yêu thú yểm hộ nhất định có thể lừa gạt đối phương cùng yêu thú đại chiến an toàn bảo vệ một mạng còn có thể lượm được chỗ tốt không tưởng, hắn liền là như thế đưa ra ý kiến.

Tiếu Mị Mị cũng không có cách gì hay, nàng chỉ có thể lặng lẽ gật đầu.

Triệu Vô Cực muốn làm thế vậy thì làm thế đi, dù sao nàng cuối cùng bảo đảm tính mạng lá bài tẩy chính là đệ tử của Âm hậu thân phận cũng không quá sợ hãi. Đối phương cho dù muốn giết nàng cũng phải nể mặt Âm hậu một hai, hơn nữa nàng chưa hề đắc tội qua đối phương.

Tiếu Mị Mị gật đầu, Triệu Vô Cực dưới chân tốc độ lại tăng lên mấy phần, nhanh chóng kéo ra khoảng cách, nàng cũng vội vàng thúc đẩy nội công nhanh chân đuổi theo.

Đằng sau bọn hắn tên kiếm khách kia cũng tăng lên tốc độ, một bước không rời đuổi theo.

Nhìn tốc độ của hắn không hề có điểm nào giống sẽ bị bỏ rơi tiết tấu, hắn càng đuổi càng nhanh khoảng cách của ba người càng bị thu hẹp lại.

Triệu Vô Cực cắn răng, lập ba người chạy không bao lâu liền ra khỏi cổng thành tây, hướng về sơn lâm phương hướng lao nhanh.

Triệu Vô Cực nhìn về phía sau, lập tức nhíu mày. Đối phương càng đuổi càng gần, nếu không tăng tốc lên bọn hắn sẽ bị đuổi kịp a.

Hắn đối với Tiếu Mị Mị nói:

“ ngươi còn có thể tăng tốc hơn nữa sao? Đẩy tốc độ đến cực hạn có thể chịu được bao lâu?”

Tiếu Mị Mị mặt trầm xuống nói:

“ nếu sử dụng tốc độ tối đa, ta nhiều nhất có thể chịu được nửa giờ (30p) mà thôi!”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ thế được rồi, nếu lát nữa ngươi không chạy nổi nữa vậy chúng ta lại tìm cách khác!”

Triệu Vô Cực ở thời gian này nếm không ít Cuồng bạo đan nỗi khổ, hắn cũng dựa theo trên giang hồ con đường tìm mua được hai viên tiểu Cuồng bạo đan, nếu thật sự bị bức vào đường cùng, Triệu Vô Cực cho dù bị suy yếu mấy ngày hắn cũng phải thử cùng đối phương liều mạng một phen.

Hắn không tin hắn cùng Tiếu Mị Mị hai cái cùng tiến vào cuồng bạo trạng thái còn đánh không lại một cái đỉnh phong cao thủ như đối phương.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị lập tức tăng cường tốc độ, hai người nhanh chóng hướng đại lâm chạy vào, chẳng mấy chốc liền mất đi hình bóng.

Đuổi ở phía sau lưng bọn hắn tên kiếm khách kia lập tức tặc lưỡi vui vẻ nói:

“ thú vị, không ngờ hai người này tốc độ còn không chậm đây, nhất lưu cảnh giới có thể đạt được tốc độ như vậy đã là rất hiếm thấy, đáng tiếc hôm nay hai người các ngươi gặp phải ta, đừng hòng chạy thoát!”

nói xong hắn dưới chân dẫm mạnh một cái, nội lực mạnh mẽ thúc dục, trong nháy mắt tốc độ cũng tăng lên mấy phần, nhanh chóng theo kịp tốc độ của hai người.

Một màn truy đuổi chiến cứ như vậy ở phía tây Thiên Vân Thành xảy ra, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị tính mạng gặp phải uy hiếp lớn nhất từ trước tới nay!