Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 306: Suy nghĩ




Nhắc tới Nguyệt dạ tam tinh tàn bội Triệu Vô Cực hơi ngưng lại một chút, một lúc sau hắn mới tỉnh ra.

Cái kia không phải là đồ vật của tên thiên tài hòa thượng sao? Lần trước hắn diệt Mộc gia sau đó cũng đoạt được tới một mảnh Nguyệt dạ tam tinh tàn bội, trên người hắn lúc này có hai miếng tàn bội này lần lượt là miếng mang chữ “tam” cùng chữ “hoa”.

Triệu Vô Cực từng nghi ngờ qua, miếng ngọc bội này ẩn chứa bên trong chính là bí quyết tam hoa tụ đỉnh của tên hòa thượng kia, hắn sau khi trở thành tu tiên giả rảnh đến mức nhức cả trứng mới làm ra cái đồ vật này chia làm bốn miếng cho lưu lạc trên giang hồ.

Người thu thập đủ bốn miếng ngọc bội sẽ nhận được bên trong truyền thừa, đạt được bí quyết tam hoa tụ đỉnh của hắn.

Tuy đồ vật này ở trên giang hồ trôi nổi đã lâu nhưng vẫn không có ai có thể gom góp đầy đủ, nếu có cũng không thỏa mãn điều kiện mở ra nó.

Nếu đã là đồ vật truyền thừa của tên hòa thượng kia, đương nhiên phải là người tu luyện công pháp phật môn khác giống hắn mới có tư cách mở ra, người khác không phải phật môn xem cũng vô ích.

Đơn giản chỉ là phương pháp tam hoa tụ đỉnh không thích hợp mà thôi.

Trên giang hồ này nhân tài không thiếu phương thức tam hoa tụ đỉnh không phải chỉ có một.

Nhưng mỗi phương pháp có lộ tuyến vận công cùng bí pháp riêng chỉ thích hợp với một số người hoặc một vài người nhất định, phạm vi bao trùm cực nhỏ.

Có được bí pháp cũng không phải là nhất định thành công, nếu không trên giang hồ cũng đã không ba trăm năm không có người tam hoa tụ đỉnh thành công.

Lúc đột phá quan ải cuối cùng này hung hiểm vô cùng, không cẩn thận một cái chính là thân tử đạo tiêu, võ công tận tán, khí tuyệt bỏ mình.

Rất nhiều đại danh đỉnh đỉnh đỉnh phong cao thủ đều ở bước này ngã xuống bỏ mình, bởi vậy đã ba trăm năm, trên giang hồ chưa hề xuất hiện qua một người tam hoa tụ đỉnh thành công.

Mà có liên quan tới 300 năm trước thành công tam hoa tụ đỉnh cường giả để lại di vật tất nhiên gây nên đám đỉnh phong cao thủ chú ý.

Tuy chỉ là một chút manh mối bọn hắn cũng không nguyện bỏ qua.

Nếu có thể từ bên trong học hỏi được một chút gì đó nói không chừng có thể giúp ích cho tương lai của bọn hắn có thể đột phá bản thân gông cùm xiềng xích đặt chân vào tu tiên giả hàng ngũ.

Bởi vậy Tiếu Mị Mị lúc này mới xuất hiện ở Thiên Vân Thành muốn nhân cơ hội này tìm hiểu sự việc này có thật hay không, nếu là thật vậy thì phải tranh đoạt một phen mang bảo vật trở về.

Nó không chỉ có ích cho sư phụ của nàng mà nàng tương lai cũng có thể từ chỗ đó được lợi nếu như nàng có thể tu luyên được tới cảnh giới đó.

Triệu Vô Cực gật gù nói:

“ thứ ngươi nói ta cũng có biết, có điều..”

Tiếu Mị Mị mỉm cười cắt ngang nói:

“ ngươi không biết là chuyện đương nhiên, vật này... đợi một chút, ngươi biết?”

Triệu Vô Cực nhìn nàng vẻ mặt ngạc nhiên giống như gặp phải cái gì khó tin, hắn trong lòng thầm buồn cười.

Không trách nàng, Nguyệt dạ tam tinh tàn bội hiển nhiên là đồ vật cực kì ít người biết tới, chỉ có đạt được tới cảnh giới như sư phụ nàng mới có cơ may được chia sẻ thông tin này.

Trước đây đồ vật này không lộ trên giang hồ chỉ có đỉnh phong cao thủ năm thì mười họa mới nhắc tới trò chuyện qua loa với nhau mà thôi, nàng cũng là từ miệng sư phụ mới biết được nhưng cũng không quá để tâm.

Ai có thể tìm được đồ vật đã bị mất tích từ gần ba trăm năm trước chứ?

Nhưng bây giờ nó lại tái hiện giang hồ, nàng thuận tiện cùng Triệu Vô Cực nói một phen, không ngờ Triệu Vô Cực lại biết thứ này.

Nàng vốn đang định nhân cơ hội lên mặt một chút, tiết lộ cho Triệu Vô Cực một ít thông tin thể hiện bản thân tông môn tin tức linh thông trình độ, không ngờ đang định trang một chút liền bị đối phương chặn họng.

Tiếu Mị Mị có chút nghẹn, muốn nói lại không biết nói gì.

Triệu Vô Cực thấy thế lại nói:

“ không những biết, nói không chừng ta còn có thể giúp ngươi xác minh thông tin này là thật hoặc là giả!”

Tiếu Mị Mị lúc này mới hồi thần trở về, lập tức khó tin nói:

“ thật giả?”

Triệu Vô Cực giơ hai tay ra lười biếng nói:

“ ngươi thích tin hay không thì tùy. Ta thật có biện pháp xác minh, chỉ là mất một chút thời gian mà thôi!”

Tiếu Mị Mị có chút khó tin, sư phụ của nàng cũng chỉ biết được thông tin không chính xác mà thôi, Triệu Vô Cực lại là làm thế nào có thể xác minh được bảo vật kia có thật sự ở Thiên Vân Thành hay không? Nếu hắn thật làm được, vậy chẳng phải hắn so với Cực Nhạc Ma Tông của nàng càng linh thông tin tức sao? Hoặc là nói hắn thủ đoạn càng thần hồ kì kĩ?

Tuy lí trí nói cho nàng Triệu Vô Cực lời nói không đáng tin, nhưng bản năng lại thúc đẩy nàng tin tưởng hắn, tin rằng Triệu Vô Cực thật sự có thủ đoạn như vậy, hắn sẽ giúp nàng trong nhiệm vụ lần này.

Triệu Vô Cực lúc này lại nói:

“ nhưng muốn như vậy chỉ sợ ngươi phải cùng ta đồng hành một thời gian, nếu không lúc ta giúp ngươi dò ra tin tức chỉ sợ cũng là lúc ta gặp nguy hiểm, phải có ngươi trợ giúp một tay ta mới dám đi tìm hiểu a!”

Tiếu Mị Mị nhíu mày, ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Hắn rốt cuộc là như thế nào dò la tin tức mà lại sợ sệt như vậy? Còn có nguy hiểm tính mạng phải nhờ bản thân giúp đỡ?

Tuy nàng không rõ, nhưng nếu có thể có được thông tin chính xác còn đỡ hơn là ở chỗ này mù mò mẫm.

Tiếu Mị Mị nói:

“ được rồi, nhưng ngươi phải nói cho ta biết đối thủ của ngươi cường đại cỡ nào mà có thể khiến ngươi cảm giác lo lắng bất an như vậy? Vừa nãy không phải ngươi nói rất tự tin vào thân pháp của mình sao? Sao bây giờ lại tỏ ra sợ đông sợ tây thế?”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ chính vì không biết sẽ phải gặp đối thủ như thế nào nên ta mới sợ hãi, cần ngươi giúp một tay. Nếu gặp kẻ địch quá mạnh chúng ta tùy thời chạy trốn mới là biện pháp tốt nhất!”

Triệu Vô Cực không thể nói với nàng hắn nắm giữ hai miếng Nguyệt dạ tam tinh tàn bội a, nếu không chỉ sợ Tiếu Mị Mị sẽ cùng hắn trở mặt.

Trước tiên mượn lực lượng của nàng củng cố an toàn cho bản thân, dựa vào Nguyệt dạ tam tinh tàn bội cảm ứng xem có thật là có người mang miếng ngọc bội này tới Thiên Vân Thành hay không.

Nếu có vậy thì đối phương chắc chắn cũng sẽ cảm ứng được Triệu Vô Cực vị trí.

Đối thủ là người có võ lực cao, vậy thì sẽ rất tự tin vào bản thân mà chủ động truy kích Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực có thể dựa vào điểm này bố trí trận địa phản kích.

Hắn có Tiếu Mị Mị giúp sức, cho dù tới là nhất lưu đỉnh phong cao thủ Triệu Vô Cực cũng không quá sợ hãi.

Nếu kẻ địch không truy kích tới, vậy Triệu Vô Cực ít nhất cũng có thể xác định được đồ vật thật sự tới Thiên Vân Thành.

Nếu không cảm ứng được gì, vậy chuyện này hẳn là giả.

Triệu Vô Cực cũng không tin, nếu có người biết hàng cầm Nguyệt dạ tam tinh tàn bội đến Thiên Vân Thành hắn lại không thử truyền nội công vào để cảm ứng xem những mảnh khác của đồ vật này ở đâu.

Đến lúc đó, nếu phát hiện ra, Thiên Vân Thành nhất định sẽ là địa điểm đại chiến của bọn hắn, Triệu Vô Cực không cẩn thận sẽ là nhân vật chính của phong ba lần này.

Nhưng để hai người có thể cảm ứng được nhau cần đồng thời truyền nội lực vào cho miếng tàn bội.

Triệu Vô Cực không biết đối phương lúc nào sẽ hành động, bởi vậy hắn cần phải liên tục truyền vào, không được gián đoạn.

Hắn sẽ giống như là một cái trạm phát sóng cả ngày liên tục phát tin tức chờ đối phương phản hồi lại vậy.

Để có thể liên tục truyền vào nội lực hắn cần phải khống chế nội lực thật tỉ mỉ, không quá nhiều cũng không quá ít, để nội lực của hắn có thể liên tục kích phát tàn bội nhưng lại không tiêu hao quá nhiều sức chiến đấu của hắn.

Nghĩ tới đây Triệu Vô Cực liền rõ ràng bước kế tiếp nên làm gì, trong lòng có nắm chắc.

Hắn cũng muốn tìm được cái này Nguyệt dạ tam tinh tàn bội, thu thập đủ bốn miếng tìm ra lời giải đáp bên trong.

Tiếu Mị Mị thấy Triệu Vô Cực đăm chiêu suy nghĩ, nàng đột nhiên hỏi:

“ ngươi nghĩ Hắc Lang Bang sẽ bỏ qua cho ngươi hay không?”