Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 291: Chạy




Từ Trọng giận tím mặt, hắn ngón tay run run chỉ về phía Từ Tiến tức đến phát điên mắng to:

“ Ngươi điên rồi! Ngươi có biết Từ gia sản nghiệp gây dựng khó khăn như thế nào sao? Ngươi muốn Từ gia hủy hoại trong tay ngươi sao? Một cái nhất lưu trung kì chỉ có cảnh giới mà võ công thực chiến yếu kém như ngươi cũng mong muốn lãnh đạo được Từ gia? 

Cho dù ngươi đoạt quyền thành công, Từ gia chắc chắn sẽ xuống dốc không phanh. Chúng ta chỉ cần yếu đi, các thế lực khác ở Thiên Vân Thành sẽ nhìn chằm chằm không tha, ai cũng muốn cắn chúng ta một ngụm. Ngươi ngu ngốc hết thuốc chữa rồi đúng không?”

Từ Tiến mặt lạnh lại, hắn đúng thật là thực chiến yếu kém, võ lực không tương xứng với cảnh giới, nhưng nói hắn cam tâm chịu thua Từ Nghĩa hắn một ngàn cái không chịu.

Hôm nay đâm lao nhất định phải theo lao, cho dù hắn lúc này hối hận cũng đã muộn, Từ gia trưởng lão hội chỉ cần biết được hắn câu thông ngoại địch sát hại đồng tộc, cho dù hắn có một trăm cái miệng giải thích cũng không thể thoát tội được.

Mà người hắn muốn giết địa vị còn không thấp, một cái là thiếu tộc trưởng một cái là nhị trưởng lão, đều là Từ gia nhân vật trung kiên.

Đồ đao đã vung lên, không thể ngừng được.

Cung đã cài tên không thể không bắn, Từ Tiến không làm thì thôi, đã làm phải làm đến cùng.

Hắn mặt lạnh nhìn về phía Hắc Lang Bang hai người lạnh lùng nói ra:

“ còn chờ cái gì nữa, chúng ta cùng lên giải quyết bọn hắn!”

Khưu Quyết nãy giờ im lặng nhìn xem bọn hắn Từ gia nội đấu vô cùng thú vị hắn cười nói:

“ hắc hắc, Từ Tiến ngươi thật đúng là vội vàng a. đã vội vàng như vậy chúng ta liền ra tay đi tránh đêm dài lắm mộng. Ta cùng Lý Đại Lực lo tên Từ Trọng này, ngươi cùng cái kia thủ hạ của ngươi lo tên tiểu tử này. Thế nào? Làm nổi không?”

Từ Tiến hừ lạnh một tiếng nói:

“ không cần xem thường ta, bốn đánh hai ta còn không tin chúng ta không thể giết được bọn hắn! Lên!”

Nói xong hắn rút kiếm ra lập tức múa kiếm xông tới, tên kia Thuận Văn cũng không hề chần chừ một chút nào thuận thế xông tới tấn công Từ Tiểu Bạch.

Từ Trọng khóe mắt trợn to, rống giận:

“ Từ Tiến, khốn khiếp!”

Rống to một tiếng, hắn cũng rút ra kiếm của mình muốn hướng bên này lao tới nhưng trước mặt hắn lập tức xuất hiện hai người.

“ đối thủ của ngươi là chúng ta!”

Khưu Quyết cùng Lý Đại Lực chặn trước mặt hắn không cho Từ Trọng có bất kì cơ hội nào tiếp viện Từ Tiểu Bạch, Từ Trọng nhìn bên kia Từ Tiểu Bạch đang bị hai người vây công tinh thần vô cùng khẩn trương gấp gáp.

Từ Tiến là nhất lưu trung kì cao thủ, tên kia Thuận Văn lại là nhất lưu sơ kì đỉnh phong, vây công một cái sơ nhập nhất lưu cao thủ Từ Tiểu Bạch quả thật quá đơn giản.

Từ Tiểu Bạch cho dù căn cơ vững chắc võ học tinh thâm nhiều lắm cũng là chống đỡ thêm được một chút thời gian mà thôi, hắn không thể nào chịu được hai người này vây công, bại cục sớm đã định.

Mà Từ Trọng bên này cũng không tốt hơn chỗ nào, tên Khưu Quyết này cảnh giới không bằng hắn nhưng võ công cùng kinh nghiệm thực chiến không ít, tên Lý Đại Lực đầu trọc đại hán kia lại là một thân thần lực hơn người.

Trên tay hắn cầm chính làm một cái thô to trảm mã đao, mỗi đao hắn chém ra đều quét lên tới đao phong như là cuồng phong bạo vũ vô cùng kinh người.

Keng!

Từ Trọng dùng kiếm đón đỡ một trảm của Lý Đại Lực, một luồng cự lực ở trên kiếm lập tức phản chấn trở lại khiến cho lòng bàn tay hắn tê rần, đồng thời Từ Trọng cũng bị đánh lui ra một đoạn dài, ở trên mặt đất cày ra hai đường dấu chân sâu hoắm.

Khưu Quyết cười gằn nói:

“ nếu ngươi còn tiếp tục xem thường chúng ta không tập trung vào trận đấu chỉ sợ phải trả giá rất đắt a. Lý Đại Lực ở Thiên Vân Thành nổi tiếng thần lực hơn người, tuy hắn không thích nói chuyện nhưng ra tay trước giờ đều không hề nương tay qua, ngươi chỉ cần trúng một chiêu hạ tràng sẽ rất thê thảm a!”

Từ Trọng mày nhíu cực sâu, tên Khưu Quyết này nói quả thật không sai. Đến cảnh giới của bọn hắn có thể đánh rất lâu mới phân ra thắng bại cũng có thể giải quyết chỉ trong một chiêu hai chiêu mà thôi.

Đôi lúc chiến đấu chính là xảy ra chớp nhoáng như vậy, nếu hắn đã ở bất lợi trạng thái lấy một đấu hai còn muốn phân tâm quan tâm Từ Tiểu Bạch an nguy ở bên kia chỉ sợ cách cái chết cũng không xa.

Đối phương nhắc nhở hắn hiển nhiên cũng không phải là có ý tốt mà đang muốn chê cười hắn.

Bên kia Từ Tiểu Bạch chắc chắn phải bại, cho dù thế nào đi nữa hắn cũng không có cơ hội lật bàn.

Mà ở bên này Lý Đại Lực cùng Khưu Quyết muốn giải quyết chiến đấu cũng không phải dễ dàng như vậy, nếu cố gắng cường công sợ rằng còn sẽ gặp phải Từ Trọng điên cuồng liều mạng đến lúc đó cái được không bù cái mất.

Dù sao bọn hắn là được thuê làm việc chứ không phải vì bản thân lợi ích mà tranh đấu, không cần thiết liều sống liều chết làm gì.

Bên kia hai người chỉ cần xong việc sẽ lập tức qua đây hỗ trợ hai người giết chết Từ Trọng, đến lúc đó lấy bốn đánh một cho dù Từ Trọng có mạnh hơn nữa cũng không thể lật lên bọt nước gì.

Bởi vậy hai người vây conog Từ Trọng tuy khí thế hung ác dũng mãnh nhưng chân tài thật lực sử dụng cũng không có bao nhiêu, mỗi người đều ở bảo lưu một chút thực lực cùng thể lực của mình.

Từ Trọng thì lại vô cùng gấp gáp tiếp viện Từ Tiểu Bạch bởi vậy hắn đánh rất ra sức khiến cho Lý Đại Lực cùng Khưu Quyết chống đỡ rất vất vả.

Nhưng Từ Trọng mạnh bọn hắn liền mạnh, Từ Trọng yếu bọn hắn liền yếu, Lý Đại Lực cùng Khưu Quyết giống như hiểu rõ ý đồ của nhau tiến thối đồng đều rất ăn ý.

Hắc Lang Bang hai người này thường xuyên cùng nhau chiến đấu bởi vậy vô cùng hiểu rõ đối phương ý đồ đang muốn làm gì.

Lý Đại Lực tuy ít nói nhưng không phải ngốc, hắn biết Khưu Quyết thực lực có bao nhiêu mạnh. Khưu Quyết cố tình bảo tồn thực lực không sử xuất ra hết đương nhiên là có ẩn ý riêng, hắn chỉ cần phối hợp diễn là được rồi, còn lại tất cả cứ để hắn lo lắng, Lý Đại Lực lười động não.

Trong nhất thời thế trận hai bên lâm vào giằng co, bên kia Từ Tiến cũng không ở trong nhất thời bán hội đánh bại được Từ Tiểu Bạch, Từ Tiểu Bạch chống cự cũng rất mạnh kiếm pháp múa tung phòng ngự tới kín kẽ giọt nước không lọt như là mai rùa muốn công phá còn phải tốn một ít sức lực.

Triệu Vô Cực ở một bên im lặng nhìn xem, trong lòng âm thầm ra lệnh cho Tiểu Hoàng đào hầm, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Bên này Từ Trọng cùng Khưu Quyết Lý Đại Lực đánh cho vô cùng khí thế, đao phong kiếm ảnh trùng điệp không dứt bên kia Từ Tiểu Bạch cũng không thua kém chút nào.

Hắn phải đối phó chính là hai người vô cùng quen thuộc Từ gia kiếm pháp, bị vây công muốn phản công đã vô cùng khó khăn, đối thủ lại hiểu rõ sáo lộ của kiếm pháp càng khiến Từ Tiểu Bạch đau đầu. 

Hắn bây giờ chỉ có thể đau khổ chống đỡ tấn công như cuồng phong vũ bão của hai người, gần như không có cơ hội phản công.

Đặc biệt cái kia Thuận Văn sử dụng cũng không phải Từ gia kiếm pháp mà là của hắn khoái kiếm kiếm pháp tấn công điên cuồng khiến cho Từ Tiểu Bạch chống đỡ vô cùng vất vả. 

Từ Tiến vừa tấn công vừa cười to:

“ ha ha ha, Từ Tiểu Bạch ngươi không phải rất giỏi sao? Cái gì Từ gia thiên tài trăm năm hiếm gặp nếu ngươi giỏi như vậy thì phản công lão tử xem một chút? Ngươi nếu hôm nay có thể thoát khỏi đây lão tử tên đem viết ngược!”

Từ Tiểu Bạch hừ lạnh:

“ nếu ta có thể thoát khỏi đây ngươi khôn chỉ tên viết ngược mà ta sẽ còn đem đầu ngươi vặn xuống treo ngược lên nữa cơ!”

Từ Tiến lạnh lùng nở nụ cười gằn nói:

“ đấy là ngươi có thể thoát khỏi chỗ này mới được, ở hoang sơn dã lĩnh này ai có thể cứu được ngươi?”

Từ Tiểu Bạch không đáp lời, hắn lập tức sử xuất ra bản thân sở trường kiếm pháp:

Lăng Vân kiếm pháp - bạt vân!

Từ Tiểu Bạch trên thân kiếm lập tức cương khí đại phát, hắn một chiêu bạt vân lúc này sử xuất ra tốc độ so với trước đây phải nhanh thêm mấy lần, lực đạo cũng lớn hơn rất nhiều, trên thân kiếm cương khí truyền ra một cỗ chấn động mạnh mẽ giống như là một làn sóng thổi bay mọi thứ vậy.

Nhất thời một cái ẩn chứa sóng xung động bán nguyệt ánh kiếm bị Từ Tiểu Bạch chém ra, Từ Tiến vội vàng không kịp né tránh chỉ có thể mạnh mẽ tăng cường cương khí đưa kiếm lên đón đỡ.

Keng!

Hai kiếm va chạm, trong nháy mắt Từ Tiến lập tức bị Từ Tiểu Bạch một kiếm nhổ bật gốc lui ra xa mười mét.

Từ Tiến cũng không hề bị thương gì chỉ là sức mạnh của Từ Tiểu Bạch quá lớn khiến hắn lòng bàn tay bị phản chấn đến mức tê dại một chút mà thôi.

Từ Tiểu Bạch nhân cơ hội đánh lui Từ Tiến thở ra một hơi, hắn lập tức thi triển một chiêu thức khác của bản thân.

Lăng Vân kiếm pháp - xuyên vân kích!

Từ Tiểu Bạch một kiếm đâm thẳng tới trái tim Thuận Văn, trên thân kiếm cương khí mãnh liệt rung động, một luồng mạnh mẽ khí thế đánh úp lại khiến Thuận Văn khuôn mặt lập tức biến đổi.

Khí thế trên kiếm của hắn đã không thua kém gì nhất lưu trung kì cao thủ, đối phương cương khí lại vô cùng sắc bén phong nhuệ, tốc độ tấn công nhanh như thiểm điện khiến Thuận Văn không dám đối đầu lập tức thu lại thế công phòng thủ.

Ầm!

Hai kiếm va chạm, Thuận Văn nhất thời cũng bị Từ Tiểu Bạch bức lui. Một người nhất lưu trung kì một người nhất lưu sơ kì đỉnh phong vây công một cái nhất lưu sơ kì không thể mạnh mẽ đánh bại hơn nữa còn bị đối phương bức lui ra nếu để người ngoài nghe được chỉ sợ là sẽ cười rụng răng.

Nhưng Từ Tiểu Bạch sức chiến đấu không hề đơn giản như là nhất lưu sơ kì bình thường có thể đạt tới, hắn chính là Từ gia đệ nhất thiên tài, cụ bị trong mình vượt cấp khiêu chiến sức mạnh.

Bức lui đối thủ, Từ Tiểu Bạch lập tức dưới chân dẫn mạnh một cái phi thân lên một cành cây gần đó, hắn muốn bỏ chạy!