Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 227: 3 ngày không nghỉ




Đổi nhị lưu vô địch ngưng cương bí pháp thành Thái Huyền Ngưng cương bí pháp nhé!

--

Triệu Vô Cực đang ở trạng thái Pháp Luân Chiếu Minh tu hành, chỉ giữ lại một tia ý thức, hắn lúc này bỗng nhiên cảm giác được một cỗ dược lực to lớn đã ở trong miệng mình tan ra, tỏa ra tứ chi bách hải, đang ở trong cơ thể mình như trường hà bôn lưu.

Bởi vì ở trạng thái này Triệu Vô Cực cũng không hề có cảm giác đau đớn gì, toàn bộ tinh thần của hắn giờ chỉ là một mảnh ý thức điều khiển hoạt động của cơ thể, bởi vậy Triệu Vô Cực cực kì nhanh chóng chăm chú khống chế lại cái này đoàn dược lực không cho nó tiếp tục ở trong cơ thể mình làm loạn.

Lần trước không có kinh nghiệm để cho đoàn dược lực tả xung hữu đột một thời gian khiến bản thân hắn hơi đau nhức, Triệu Vô Cực biết lần này gấp đôi dược lực nếu hắn không thể nhanh chóng khống chế lên chúng thì tổn thương gây ra cho kinh mạch bản thân sẽ rất lớn, bởi vậy hắn vô cùng tập trung.

Triệu Vô Cực ở trạng thái Pháp Luân Chiếu Minh đối với cơ thể mình chưởng khống đạt tới mức lớn nhất, hắn có thể bỏ qua mọi cảm xúc thừa thãi như đau đớn, sợ hãi, run rẩy,... các loại trạng thái nhiễu loạn sự khống chế của bản thân mà nhanh chóng đi khống chế đoàn dược lực này, bởi vậy chỉ trong chốc là một đoàn Vạn niên ngẫu liên hạt sen dược lực lập tức bị hắn dẫn đạo, lấy Tử Hà Bất Diệt thần công ngưng cương bí pháp làm chủ Thái Huyền ngưng cương bí pháp làm phụ trợ bắt đầu vận chuyển lên.

Tốc độ tiêu hóa dược lực cùng khống chế dược lực được tăng lên, lần này Triệu Vô Cực nhanh chóng thành công dẫn đạo thành công đám này dược lực về đan điền, chuyển hóa nó thành tinh thuần năng lượng ngưng tụ cương khí.

Chỉ thấy ở bàn tay của hắn bắt đầu có một luồng khí mịt mờ tỏa ra, khí lưu lấy bàn tay của hắn làm trung tâm nhanh chóng di động, nhưng vẫn không hề tách rời ra bàn tay của hắn.

Mão sư huynh thấy Triệu Vô Cực nhanh như vậy liền có thể khống chế được gấp đôi dược lực lập tức lấy làm kì lạ, trong lòng thầm nghĩ: Không ngờ Triệu sư đệ thiên phú tu luyện kinh người như vậy, hắn chỉ đơn giản thay đổi một cái tư thế tu luyện mà thôi liền có thể dễ dàng tiêu hóa được gấp đôi dược lực a, đổi là ta nếu ở trong hoàn cảnh của hắn cũng không làm được tốt như thế. trưởng lão nội môn đời sau con trai đều biến thái như vậy sao? 

Hắn cũng không biết có phải là do Triệu Vô Cực là Nguyên anh kì đời sau mà thiên phú tu luyện trác việt hay không, dù sao ở Thanh Vân Tông cũng chỉ có một mình Triệu Vô Cực là nội môn trưởng lão nhị đại, bởi vậy hắn không có người để đi so sánh, nên chỉ có thể quy về cho lí do này, dù sao hắn cũng cảm thấy lí do này là thích hợp nhất.

Hắn không hề biết, Triệu Vô Cực có thể nhanh chóng như vậy khống chế được dược lực hoàn toàn là nhờ vào Độ Hải truyền cho hắn Pháp Luân Chiếu Minh bí pháp.

Mão sư huynh cũng không dám làm chậm trễ, hắn lập tức tách ra một giọt dược dịch bắt đầu đưa vào miệng Triệu Vô Cực, tiếp tục giúp hắn ngưng cương.

Triệu Vô Cực bây giờ đã có kinh nghiệm tiêu hóa dược dịch, hắn lại là đang trận địa chuẩn bị đón địch khí thế bởi vậy càng lúc càng thuận lợi đi tiêu hóa đám này dược dịch, tốc độ tiêu hóa gần như đã được hắn đẩy tới bản thân hắn cực hạn.

Cực hạn chính là dựa vào tốc độ chuyển hóa cùng kinh mạch chịu đựng sức giá trị lớn nhất, nếu quá mức này sẽ làm tổn thương tới kinh mạch của hắn.

Dược lực được tiêu hóa, trên tay Triệu Vô Cực đoàn mờ mịt khí thể kia lập tức ngưng thực, phát lên ánh sáng màu trắng mờ mịt, bao vây lấy bàn tay của hắn. 

Mão sư huynh thấy thế lập tức vui vẻ. chỉ cần nội lực ở trên tay của Triệu Vô Cực ngưng thực thì đã đảm bảo lần này hành động ít nhất là thành công, tiếp theo chính là cường hóa cương khí của hắn để nó càng chắc chắn cứng rắn mà thôi.

Cương khí của Triệu Vô Cực tuy đã cô đọng thành công nhưng bây giờ sợ rằng cũng chưa chịu nổi phàm khí hạ phẩm công kích, cùng lắm có thể chịu nổi dao thái thịt đâm vào mà thôi.

Nhưng đây là một cái tín hiệu tốt a, Triệu Vô Cực có thể dùng tốc độ nhanh chóng như vậy hấp thu, dược lực tiêu hao trong quá trình chiết xuất cũng giảm thiểu đến tối đa, hắn nhiệm vụ cũng viên mãn hoàn thành.

Mão sư huynh không hề chậm trễ lại đưa vào một giọt dược dịch, Triệu Vô Cực lại nhanh chóng tiêu hóa đi, cương khí trên tay hắn lại ngưng thực một phần, lúc này cương khí đã trở nên sáng tỏ rõ ràng, có thể chịu đựng được hạ phẩm phàm khí công kích, nhưng nếu bị đối phương dồn lực đánh mạnh vẫn là có nguy cơ bị phá vỡ.

Cứ thế Triệu Vô Cực tiếp tục cường hóa cương khí của mình, cương khí của hắn cũng đang không ngừng ngưng thực, từ chỉ có thể chịu được hạ phẩm phàm khí tấn công, bắt đầu lên tới trung phẩm phàm khí, thượng phẩm phàm khí,... 

Cương khí cứ ở mỗi lần hắn tiêu hóa xong dược lực của Vạn niên ngẫu liên lại ngưng thực sáng tỏ thêm một phần, độ cứng rắn cũng càng ngày càng được tăng lên, Mão sư huynh hai mắt cũng là sáng lên, Triệu Vô Cực chính là sư đệ của hắn lại là nội môn trưởng lão nhị đại, hắn cũng thay Triệu Vô Cực mà vui vẻ.

Dù sao hắn rời Thanh Vân Tông đã lâu, tránh xa tất cả tranh đấu ở Thanh Vân Tông, Thanh Vân Tông bầu không khí vốn rất khỏe mạnh ánh sáng, cũng không có quá nhiều cong cong vẹo vẹo như ma môn. Các sư huynh đệ ở giữa đa số vẫn là vì nhau tu luyện có thành tựu mà vui mừng.

Từ lúc hắn chiết xuất giọt đầu tiên dược dịch tới lúc này Triệu Vô Cực cương khí mạnh mẽ có thể đỡ được thượng phẩm phàm khí cũng chỉ mới dùng hết một ngày, mà hắn ước chừng Vạn niên ngẫu liên dược dịch Triệu Vô Cực có thể tiêu hóa hết trong hai ngày, Mão sư huynh âm thầm gật đầu, lần này thuận lợi như vậy cũng là nhờ Triệu Vô Cực căn cơ rất vững chắc, nếu không sẽ lãng phí rất lớn dược lực của Vạn niên ngẫu liên trong quá trình chiết xuất.

Triệu Vô Cực chỉ mất một ngày đã ngưng cương tới mức độ có thể ngạnh kháng thượng phẩm phàm khí, nếu cho hắn thêm một ngày, cực phẩm phàm khí đã là điều chắc chắn, nếu gặp phải bảo kiếm các loại thì còn phải xem đối phương thực lực có mạnh hay không mới có thể quyết định ngạnh kháng hay du đấu.

Kết quả như thế đã là rất hài lòng rồi.

Mão sư huynh âm thần gật đầu, hắn tiếp tục chuyên tâm đưa dược dịch vào trong miệng Triệu Vô Cực, cả quá trình không hề có một tiếng động nào, vô thanh vô tức tiến hành.

Triệu Vô Cực lúc này chỉ lưu lại một đoàn ý thức máy móc vận động tiêu hóa đi dược lực, hắn gần như mất đi khái niệm về thời gian, nhưng chỉ cần mỗi lần tiêu hóa xong hắn đều cảm nhận được bản thân cương khí càng trở nên mạnh mẽ nhưng thực, trong lòng của hắn càng là vui sướng.

Đây chính là hắn tương lai ở trên giang hồ hành tẩu tiền vốn a, nam nhân trong túi có tiền hào khí mới có thể xuyên vân.

Nhất lưu cao thủ mạnh yếu không chỉ nhìn công pháp tu luyện, vũ khí cao thấp, võ kĩ có tinh diệu hay không mà còn nhìn cương khí của bản thân có mạnh mẽ hay không. 

Nếu cương khí quá yếu đuối, vừa cùng đối phương va chạm liền bị cương khí đối phương đánh tan, vậy thì nhất lưu đặc điểm lớn nhất chính là cương khí lập tức bị phế rồi.

Cho dù ngươi có võ công tinh diệu hay công pháp cao cấp, bị đối phương sử dụng cương khí đè lên đánh cũng khó lòng mà có thể lật bàn được.

Bởi vậy cương khí so với những thứ kia ở nhất lưu cảnh giới càng được xem trọng, nếu có cơ hội tăng cường sức mạnh của cương khí, đám người trên giang hồ nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội.

Triệu Vô Cực mỗi giờ cương khí đều đang ở được cường hóa ngưng thực lên, hắn cảm nhận được rõ ràng sức mạnh của bản thân đều dang ở mỗi giờ tăng tiến a.

Cảm giác này, sảng khoái đến bạo!

Mão sư huynh liên tục hai ngày không ngừng nghỉ giúp hắn chiết xuất dược lực, hắn cũng không có cái gì cảm giác mệt mỏi.

Đối với một cái trúc cơ kì đỉnh phong như hắn mà nói, thức hai ba ngày chỉ là chuyện nhỏ như con muỗi, không đáng nhắc tới.

Nhưng có điều hắn không ngờ tới chính là, hắn vốn nghĩ Vạn niên ngẫu liên dược lực trong hai ngày có thể chiết xuất xong, nhưng nó vẫn còn đang kéo dài không dứt, Mão sư huynh cũng đang liên tục đưa vào dược dịch cho Triệu Vô Cực.

Cũng không có gì lạ, dù sao Mão sư huynh gặp qua lớn nhất cũng mới chỉ có năm ngàn năm linh dược, đối với vạn năm linh dược hiểu biết bị hạn chế, bởi vậy mới phán đoán sai dược lực của nó mà thôi.

Nhìn trên tay cươn khí như biến thành một cái thực chất bao tay của Triệu Vô Cực, Mão sư huynh âm thầm thở dài một hơi, trên giang hồ đám kia nhân sĩ nếu gặp phải cái này cương khí, có hay không cảm giác được tuyệt vọng?

Đánh không thể đánh chạy cũng không thể chạy, đây chính là khó chịu nhất tiết tấu a.

Nếu sau này Triệu Vô Cực ngưng tự cương khí hộ thân cũng ở cái cấp độ này, muốn phá được hắn cương khí hộ thân trừ khi trong tay là bảo kiếm, nếu không cũng đừng nghĩ nữa rồi!

Càng nghĩ hắn càng cảm thấy sư đệ của hắn càng biến thái, tương lai giang hồ chắc chắn sẽ rất nhiều người vì hắn mà đau đầu a!