Một cái khác trưởng lão khó khăn nói:
“ hay là tìm chỗ nào đó cất giấu chờ chúng ta Kiến gia ra một vị thiên tài đạt tới được đỉnh phong cảnh rồi đưa bảo kiếm cho hắn”?
một người khác không cho là đúng nói:
“ biết tới lúc nào mới có? chúng ta Kiến gia đã bao lâu không có thiên tài kiệt xuất rồi? đặt hi vọng vào việc này quá xa xôi a”!
Kiến Trí lúc này bỗng nhiên lên tiếng:
“ đã thế không bằng bán đi, chúng ta mang số lớn tài phú về mở rộng gia tộc ảnh hưởng cùng bồi dưỡng nhân tài, nói không chừng có thể tái hiện gia tộc huy hoàng năm xưa a”!
Mọi người đồng loạt gật đầu nói:
“ gia chủ quả thật là cao kiến, so với cái gì chờ đợi thiên tài xuất hiện không bằng thực tế một chút cầm được chỗ tốt phát triển gia tộc ngày càng thịnh vượng a”!
Kiến Trí gật đầu, bán đi rất đơn giản. không phải Túy Mộng Thành có Mân côi đấu gia hội sao, một tuần nữa cũng là thường nguyệt ngày đấu giá, bọn hắn nếu thuân lợi đạt được bảo kiếm cũng có thể đưa bảo kiếm giao cho Mân côi đấu giá hội đấu giá, đến lúc đấy cũng không cần lo lắng cái gì bảo vệ bảo kiếm, cầm số lớn tài phú phát triển gia tộc mới là thứ bọn hắn muốn!
Mấy người nhanh chóng thảo luận kế sách, không lâu sau đều đạt được nhất trí.
Đám người này chia thành ba đợt mỗi đợt hai người đi ra Túy Mộng Thành để tránh quá gây chú ý, bắt đầu hướng về Tiếu Mị Mị chỗ tiến tới.
Tiếu Mị Mị cũng từ lúc trở về cũng không vội vã rời đi, dù sao cũng đã tối nghỉ ngơi thêm một đêm ngày mai trở lại phục mệnh cũng không muộn.
Thứ nàng đang quan tâm chính là Triệu Vô Cực ở Túy Mộng Thành rốt cuộc làm những việc gì?
Bởi vậy nàng phái ra một người đi dò hỏi tin tức chuyện ngày hôm nay, khi biết được Triệu Vô Cực hành động, Tiếu Mị Mị vô cùng ngạc nhiên cùng cảm thấy thú vị.
Nàng không ngờ Triệu Vô Cực lại dám làm ra hành động điên cuồng như vậy, ném đi Viên Nguyệt Kiếm, hắn không cẩn thận đều có thể Viên Nguyệt Kiếm chìm đáy sông, khó lòng vớt lên được a.
Rất có đảm lượng, lại còn dám trêu đùa cả cái Túy Mộng Thành khiến đám người này còn ở đấy tìm kiếm, quả thật vô cùng buồn cười.
Càng nghĩ càng cảm thấy thú vị, Tiếu Mị Mị đối với Triệu Vô Cực thưởng thức lại tăng lên mấy phần, quả thật là một cái nam nhân thông minh.
Đang vui vẻ ngồi nghĩ ngợi lung tung, Tiếu Mị Mị bỗng nhiên cảm giác không đúng, nàng bị người bao vây!
Tiếu Mị Mị quát một tiếng:
“ mọi người cẩn thận chuẩn bị đối địch, chúng ta đã bị bao vây rồi”!
Nàng dẫn đầu đám người đi ra ngoài, Cực Nhạc Ma Tông tổng cộng mười một người, một cái nhất lưu mười cái nhị lưu, bị năm cái nhất lưu cùng một cái nhị lưu vây chặt.
Tiếu Mị Mị ở dưới ánh trăng nhìn rõ đám người này khuôn mặt, trong miệng gằn ra từng chữ nói:
“ Kiến gia”?
Kiến Trí gật đầu nói:
“ đúng vậy! yêu nữ, khôn ngoan thì giao bảo kiếm ra đây, tránh cho bị nỗi đau da thịt”!
Tiếu Mị Mị ánh mắt híp lại có chút nguy hiểm, nàng hoàn toàn đang ở hạ phong, bị hai hoặc ba cái nhất lưu cao thủ vây công, nàng không thể trong lúc nhất thời giải quyết được.
Đám này nhị lưu sư đệ sư muội chỉ cần bị đám nhất lưu còn lại đánh bại, nàng đối mặt chính là bị năm cái nhất lưu vây công.
Nàng cho dù võ công cao cường, so với cùng cảnh giới cường giả càng mạnh, nhưng cũng không thể địch nổi năm cái nhất lưu cùng lên một lúc a!
Nàng suy nghĩ tình thế rất nhanh chóng, nhưng thứ làm nàng quan tâm hơn lúc này chính là Triệu Vô Cực có biết chuyện này hay không? tại sao hắn vừa tặng kiếm nàng liền bị người tìm tới? trong chuyện này có ẩn tình gì?
Tiếu Mị Mị trong lúc nhất thời đối với Triệu Vô Cực nổi lên nghi ngờ. nàng cũng không muốn người mình vừa gặp có một chút hảo cảm thiếu niên lại có bóng dáng ở trong chuyện này!
Nàng khó chịu hỏi:
“ tại sao các ngươi biết tung tích của ta cùng Viên Nguyệt Kiếm ở trong tay ta”?
Kiến Trí là lão nhân tinh, lập tức nổi lên li gián kế nói:
“ ngươi đoán thử xem, chỗ này ngoài Triệu Vô Cực còn ai có thể biết được a”!
Tiếu Mị Mị ánh mắt xoay chuyển một vòng nói:
“ Triệu Vô Cực biết thì biết, sao hắn phải nói cho Kiến gia ngươi? tại sao phải phối hợp với Kiến gia ngươi mà không phải Túy Mộng Thành đệ nhất gia tộc Hùng gia? nếu các ngươi cùng Triệu Vô Cực có cái gì giao dịch có dám nói ra hay không”?
Kiến Trí trong lòng ám thầm một tiếng, Âm hậu nhị đệ tử không phải ngu ngốc, muốn dùng li gián kế với nàng vẫn là quá khó, nhưng hắn không quan tâm, Tiếu Mị Mị đã đối với Triệu Vô Cực có chút nghi ngờ, như thế là đủ rồi.
Hắn rút kiếm ra nói:
“ ta không phải là đến đây cùng ngươi tâm sự, mau giao bảo kiếm ra đây, ta sẽ nể mặt Âm hậu mà tha ngươi một mạng”!
Hắn đúng là không dám giết Tiếu Mị Mị, Âm hậu nếu biết chuyện này Kiến gia của hắn cũng đừng mong có ngày tháng tốt lành, đỉnh phong cảnh cao thủ nhất nộ có thể khiến hắn gia tộc gặp diệt tộc tai ương a.
Đương nhiên đấy là giết mà thôi, đánh bại Tiếu Mị Mị đoạt lấy bảo kiếm Âm hậu cũng sẽ không nói bất kì cái gì, tài nghệ không bằng người bị đoạt mất bảo kiếm không thể hoàn thành nhiệm vụ thì tự mình chịu trách nhiệm đi.
Tiếu Mị Mị cũng không phải là cái gì ngốc cô nương, nàng biết rõ đối phương hẳn là đã từ chỗ nào biết được thông tin.
Dù sao Triệu Vô Cực cũng có nói qua cùng các nàng, các nàng hành tung không phải là vô cùng bí mật, đã bị một tổ chức tìm hiểu ra.
Bởi vậy Triệu Vô Cực nếu có thể mua được thông tin này, Kiến gia cũng có thể. nhưng nàng ở trong lòng đối với Triệu Vô Cực khúc mắc vẫn là chưa có giải khai, dù sao nàng hiện giờ không có cái gì bằng chứng chứng minh hắn không hề có cái gì hình dáng trong chuyện này.
Nàng thân là Âm hậu đệ tử, từ nhỏ quen thuộc âm mưu tính toán, nàng cũng không dám đi tin tưởng ai nhất là một cái mới quen biết nam nhân.
Bọn hắn còn chưa quen thuộc cùng hiểu nhau tới mức có thể phó thác niềm tin tưởng vào đối phương.
Tiếu Mị Mị khóe miệng nổi lên một nụ cười nói:
“ muốn đoạt được bảo kiếm trong tay ta trừ khi là đánh bại ta, muốn ta không đánh liền giao ra bảo kiếm các người chính là quá ngây thơ rồi”!
Kiến Trí gật đầu nói:
“ ta cũng đã đoán trước ngươi nhất đinh động võ, dù sao Âm hậu đệ tử cũng không phải dạng người hiền lành cùng thức thời, chỉ có thể dùng vũ lực khiến ngươi nhận rõ hiện thực được rồi”!
Kiến Trí lên tiếng nói:
“ Tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão, hai người chăm sóc đám kia tà phái con non, ba người chúng ta vây công Tiếu Mị Mị, cứ như kế hoạch mà làm”!
Tiếu Mị Mị từ từ nâng lên bảo kiếm chỉ vào đám người, tình hình này cũng đúng như nàng dự đoán, hoàn toàn ở bất lợi tình thế.
Nhưng nói nàng không đánh liền giao ra bảo kiếm là không thể nào! nàng không thể làm chuyện mất mặt như vậy, dù sao nàng đang ở trước mắt đám đệ tử nội môn của Cực Nhạc Ma Tông a!
Bởi vậy chỉ có thể chiến, mặc dù chiến bại là kết quả đã sớm định.
Tiếu Mị Mị nói:
“ vậy được rồi, cho ta thấy Kiến gia thanh xà chưởng có bao nhiêu lợi hại đi”!
Kiến Trí cười ha ha nói:
“ ngươi cho rằng chúng ta là ngu ngốc sao? cho dù có cương khí hộ thể cũng không thể sánh nổi Viên Nguyệt Kiếm phong mang sắc bén a, chúng ta dùng chưởng pháp đối phó ngươi chính là tìm đường chết.
Đám lão gia hỏa chúng ta thiên tư không tốt như của chúng ta tổ tiên, nhưng những năm gần đây cũng là dựa trên bộ pháp cùng chưởng pháp của chúng ta nghiên cứu ra một bộ thanh xà kiếm pháp.
Tuy uy lực không quá mạnh, nhưng ba người vây công ngươi cũng đủ rồi”!
Năm người đồng thời rút ra của bản thân mình kiếm, Tiếu Mị Mị thở dài trong lòng, đối phương dùng là thượng phẩm kiếm, có cương khí gia cường muốn chặt đứt cũng không dễ chút nào, xem ra lần này có chút khó làm a!
Trong lòng nàng chợt nghĩ tới Triệu Vô Cực, ám thở dài một hơi nói:
“ Triệu Vô Cực, gặp ngươi là của ta phúc hay là họa a”?
nàng cũng có chút mờ mịt không rõ, nàng muốn tin tưởng Triệu Vô Cực không có liên quan trong chuyện này, nhưng bản năng làm việc của nàng không cho phép nàng đi tin tưởng, trong lúc nhất thời đối với Triệu Vô Cực vô cùng khó xử, nghi ngờ hạt giống đã bị chôn xuống.
Nhìn đám người trước mặt nàng, Tiếu Mị Mị chiến ý lập tức kéo lên. ba người vây công thì sao, nàng cũng không sợ. có bảo kiếm trong tay lại kết hợp thêm Cực Nhạc ma công, nàng hoàn toàn dám một trân chiến.
Muốn chiến liền chiến, ai sợ ai!