Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 162: Tốc độ chiến




đối phương lúc này giống như là đã không còn kiên nhẫn Triệu Vô Cực cũng biết dùng lời lẽ kéo dài thời gian đã vô dụng, hi vọng Từ Tiểu Bạch có thể chạy được một quãng đường rồi a!

Triệu Vô Cực lúc này khuôn mặt đang ở cực kì buồn bã chịu chết bỗng nhiên thay đổi cười như điên lên. 

Ha ha ha ha ha!

Tên kia thích khách khó hiểu tên này sắp chết nên điên sao, hắn hỏi:

“ ngươi cười cài gì?”

Triệu Vô Cực dừng lại, hắn nói:

“ ở chỗ của ta có một câu nói rất quen thuộc, có thể sắp tới sẽ đúng với tình hình của ngươi a, ngươi muốn nghe không?”

“ câu gì?”

“ phản phái chết bởi nói nhiều!”

Tên thích khách không hiểu phản phái là cái gì, nhưng hắn biết Triệu Vô Cực đang là mỉa mai hắn, hắn có chút tức giận.

Một cái người sắp chết còn dám lớn lối như thế, ngại mình sống quá lâu sao?

Hắn kiếm bắt đầu ở trước mặt bay lượn lên muốn nhắm thẳng Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực đang đứng cạnh bàn, bên cạnh hắn chính là bàn trà, hắn cũng là ở tầng hai, bên dưới chân chính là sàn nhà làm bằng gỗ.

Thấy đối phương muốn ra tay, Triệu Vô Cực dùng tốc độ nhanh như chớp cầm lấy ấm trà trên bàn ném mạnh một cái.

Choang!

ấm trà bị chẻ làm đôi, nước nóng trong ấm trà cụng thuận thế muốn tưới lên người hắn.

trên người tên thích khách này lóe lên một lồng sáng, là linh lực lá chắn, lá chắn nhanh chóng chặn lại cái này nước nóng.

tên thích khách cười lạnh nói:

“ vùng vẫy giãy chết sao?”

Triệu Vô Cực cũng không đi trả lời đối phương một chân nhắm thẳng bàn trà đá mạnh mà đi.

Hắn sử dụng đến cả nội lực, một cước này lập tức đã bàn trà nhanh chóng bay hướng tên thích khách.

Bởi bàn trà to lớn diện tích bay tới, trong nháy mắt đó cũng che lấp đi tên thích khách tầm nhìn.

Ầm! ầm!

Hai tiếng nổ to lớn vang lên, một cái là tên thích khách chém nát bàn trà, một cái chính là do Triệu Vô Cực gây ra.

Hắn nhân lúc tên thích khách bị che lấp tầm nhìn, nội công toàn lực vận chuyển cộng thêm hắn luyện thể sức lực cực lớn một chân lập tức dẫm mạnh lên sàn nhà.

Trong nháy mắt sàn nhà lập tức nổ tung lõm xuống một cái hố, Triệu Vô Cực cũng thuận thế từ bên trên rơi xuống, bên dưới chính là tầng một nhà trọ.

A a a a!

Bên dưới khách trọ lập tức bị tiếng nổ lớn sợ hãi hét lên, đặc biệt là bên dưới phòng trọ của Triệu Vô Cực khách trọ như là chim cút ôm nhau chui vào một góc phòng không ngừng run rẩy.

Cao thủ giang hồ so chiêu, người ở bên cạnh chết oan cũng không phải là chuyện ít, bọn hắn hôm nay ở một cái nhà trọ mà thôi, không ngờ lại gặp phải cảnh này, trong lòng sợ hãi cũng là chuyện rất bình thường.

Triệu Vô Cực cũng không rảnh chú ý đám này khách trọ, hắn vừa rơi xuống lập tức hướng bên ngoài quán trọ điên cuồng lao nhanh, sống hay chết đều xem ở thời khắc này hắn có thể chạy được bao nhanh.

Dưới chân chạy vội Triệu Vô Cực cũng không quên tháo ra trên tay hộ thủ sau đó thu vào trong nhẫn trữ vật.

Trên người trọng lượng nhanh chóng giảm đi sáu mươi cân, Triệu Vô Cực tốc độ lại tăng lên mấy phần, Ngũ Quỷ mật tịch cũng được triển khai tới tận cùng Triệu Vô Cực như một cái tàn ảnh điển cuồng lao nhanh.

Tên thích khách vừa chém nát đôi cái bàn đã không thấy Triệu Vô Cực bóng dáng, trong lòng hắn tức giận vô cùng.

Phía trước đối phương thể hiện ra đều là ở lừa dối hắn sao? tên khốn khiếp Triệu Vô Cực này quá bỉ ổi rồi.

Hắn nhanh chóng nhìn thấy từ vị trí của Triệu Vô Cực đứng lúc nãy một cái hố, hắn liền hiểu tên này tẩu thoát đường nào.

Nhanh chóng lao xuống, thích khách vừa chạm chân xuống mặt đất đã thấy Triệu Vô Cực như một cái tàn ảnh đang hướng quán trọ bên ngoài lao đi, cách hắn đã có mười mét.

Mười mét cho dù hắn phi kiếm cũng không thể chạm tới đối phương, muốn đánh giết là không thể nào.

Trong lòng tức giận càng thêm mấy phần, hắn gầm lên một tiếng gia tăng tốc độ đuổi theo.

Nhưng chỉ đuổi một lúc hắn liền sợ hãi phát hiện, lấy bản thân luyện khí kì tam trọng tu vi, cho dù đuổi theo đối phương nhưng so đối phương vẫn còn chậm, khoảng cách hai người đang không ngừng bị kéo ra.

Tên thích khách có chút không dám tin vào mắt mình, cái này tốc độ có thể là nhị lưu cao thủ có thể có được sao? không thể nào a.

Khốn khiếp, rốt cục tên này tốc độ đến cùng làm sao có thể nhanh được như vậy? hắn là làm sao tu luyện? trên người hắn nhất định có bí mật gì đó, nếu không sao có thể nhanh như vậy?

Trong đầu thích khách không ngừng đảo qua các loại suy nghĩ, hắn bây giờ không còn đơn thuần muốn giết Triệu Vô Cực, mà là đã đối với Triệu Vô Cực mang trong mình bí mật trở nên hứng thú.

Hắn muốn biết rốt cục Hỏa Vân Thành tân tinh là như thế nào quật khởi, hắn dựa vào cái gì quật khởi, rốt cuộc có bí mật gì.

Cho dù bí mật này chỉ đối với giang hồ võ giả có tác dụng hắn cũng muốn.

Không dùng được có thể mang đi bán a, đổi lại những cái kia lão gia hỏa hẳn là sẽ chịu xuất huyết một số tiền lớn mua lấy cái này bí mật a.

Đến lúc đó hắn còn không phải là thỏa sức ăn uống chơi gái, hằng đêm sanh ca. Hương nhi Ngọc Nhi cái gì còn không phải là bị hắn làm cho xuống giường không được,

Nghĩ tới đây, dục vọng trong mắt tên thích khách nhanh chóng lan tràn,hắn trên tay bấm quyết cực kì nhanh chóng một cái khinh thân thuật lại được sử dụng ra tốc độ của hắn lại tăng nhanh mấy phần.

Triệu Vô Cực nãy giờ đều ở chú ý đối phương tốc độ. lúc đầu hắn bởi vì bản thân bỏ ra đối phương một đoạn mà còn có chút tiểu đắc ý, cho dù là tu tiên giả, muốn bắt được hắn cũng không có đơn giản như vậy.

Nhưng đối phương một bấm quyết sử dụng ra khinh thân thuật, hai bên khoảng cách nhanh chóng bị rút ngắn, đối phương lại có đuổi kịp Triệu Vô Cực xu thế. 

Triệu Vô Cực trong lòng trầm xuống, thế này sợ không chạy được bao xa sẽ bị bắt kịp a, hắn phải nhanh chóng nghĩ cách mới được.

Triệu Vô Cực hít sâu một hơi, hắn đề khí đạp mạnh một cái nhảy lên thật cao cũng thuận tiện lao ra một quãng đường không ngắn.

ở giữa không trung, Triệu Vô Cực tay nhanh đên mức hình thành tàn ảnh bắt đầu mở ra ở dưới chân mình hộ thối.

hắn sử dụng nút buộc đều là nút rút, chỉ cần rút nhẹ một cái rất dễ dàng có thể tháo ra, bởi vậy tốc độ tháo ra hộ thôi nhanh vô cùng, vừa từ trên không rơi xuống hắn đã hoàn thành tháo rời hai cái hộ thối.

Triệu Vô Cực vứt hộ thối ra đất,hắn biết tên thích khách này sẽ không lấy mất của hắn cũng không ai có hứng thú lấy đi, dù sao một cục sắt nặng mà thôi chưa chắc có người cầm nổi.

Hắn không muốn lúc này thu lại hộ thối lộ ra trước mặt tên kia thích khách hắn có nhẫn trữ vật.

Nếu không lại thêm kích thích đối phương, cho đối phương một lí do để đuổi giết hắn đến cùng.

Triệu Vô Cực trên người giảm bớt áp lực, dưới chân tốc độ lại tăng lên không ít, lập tức kéo ra giữa hai người khoảng cách.

Tên kia thích khách mắt trợn to, hắn lúc này có chút hoài nghi nhân sinh rồi.

Rốt cục ngươi là nhị lưu cao thủ hay ta là nhị lưu cao thủ a? sao dùng tới linh pháp gia tăng tốc độ ròi còn bị ngươi kéo ra khoảng cách? còn cho người sống hay không?

Cứ tốc độ này mà tính toán, hắn chắc chắn sẽ không đuổi kịp, bị Triệu Vô Cực càng chạy càng xa kéo dãn khoảng cách.

Đến lúc đó ám sát thất bại, Triệu Vô Cực sẽ nhanh chóng mai danh ẩn tích, chờ lúc hắn trở lại trả thù chính là một mối họa cực kì to lớn.

Lấy Triệu Vô Cực thiên tư, sợ rằng không mấy năm hắn sẽ nhanh chóng đạt tới được cảnh giới của hắn hiện tại, tới lúc đó người chết chắc chắn là hắn a.

Biết thế lúc đầu không tiếp vào cái này sinh ý, Hoàng Tự Lang, tên đáng chết!

Trong lòng mằng Hoàng Tự Lang một trận máu chó xối đầu, thích khách này cũng không là ai khác chính là Triệu Tiến. hắn lúc này đã có quyết tâm, không làm thì thôi làm nhất định phải làm cho tới cùng. 

Cắn răn nhịn đau lấy ra một tấm hạ phẩm thần hành phù, Triệu Tiến có chút không nỡ.

Hắn trên người chỉ có mấy tấm phù chú mà thôi, thần hành phù chính là một trong số đó, mua mất mười viên hạ phẩm Linh thạch.

Đừng nhìn số lượng rất ít, nhưng đối với một cái vệ binh lương tháng bèo bọt như hắn mà nói, cũng đã là nhịn đau mới mua được.

Tiền lương hàng tháng của hắn còn phải để dành ra Linh thạch để tu luyện, không dễ dàng chút nào.

Lần này thật sự quá lỗ vốn, trở về nhất định phải đòi tăng giá.

Trong lòng quyết định hắn lập tức dùng linh lực kích phát phù chú gắn vào chân mình.

Thần hành phù lập tức sáng lên, trên lá phù hoa văn mờ mịt huyền ảo bắt đầu vận chuyển, Triệu Tiến tốc độ lập tức tăng nhanh, trong lòng hắn lúc này chỉ muốn rống lớn một câu:

“ Triệu Vô Cực, ngươi hôm nay nhất định phải chết!”