Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 142: Lại tới Thiên gia võ đài




Từ Tiểu Bạch cùng Vân Điền ở trên đường lớn triển khai thân pháp nhanh chóng di chuyển giống như là truy đuổi lẫn nhau khiến người ta ghé mắt không ngớt.

Một người nói:

“ kia không phải Từ Tiểu Bạch xếp hạng thứ tư Tiềm Long bảng sao? phía sau hắn chính là Vân gia nhị công tử Vân Điền à? bọn họ có chuyện gì sao trông như là đang đánh nhau a!”

“ còn có thể là gì nữa, tuổi trẻ thiếu niên gặp mặt không tranh đấu một phen còn gọi là thiếu niên khinh cuồng sao? mau đi theo xem, Vân gia ở Hỏa Vân Thành kiếm pháp nổi tiếng đã lâu, ta cũng muốn xem xem Vân Điền Vân gia nhị công tử có bao nhiêu lợi hại a?”

“ có thể có bao nhiêu lợi hại? lần trước ta nghe nói hắn bị Thiên Tinh Nguyệt đánh bại mà Thiên Tinh Nguyệt lại chỉ đánh hòa Từ Tiểu Bạch mà thôi. ai cao ai thấp có thể thấy rõ a?”

“chưa chắc đây! dù sao Thiên Tinh Nguyệt là nữ nhân, Vân Điền có thể thả nước nàng, nhưng cùng Từ Tiểu Bạch đánh sợ rằng sẽ liều mạng tranh đấu, kết quả thế nào còn khó nói a?”

“ cho dù thắng hay thua cũng phải đi xem một chút, dù sao cũng không mất gì a! chả lẽ để đám kia đi xem xong về khoe khoang kể lại cho chúng ta sao?”

“ đúng vậy đi mau đi mau!”

Mọi người ở đây nhanh chóng chạy theo phương hướng hai người bỏ đi, nhiều người cũng là hiếu kì chạy theo. chỉ một lát Thiên gia võ đài vốn đã vắng tanh liền trở nên đông đúc nhộp nhịp hẳn lên.

Từ Tiểu Bạch cùng Vân Điền triển khai thân pháp nhanh chóng đi tới Thiên gia võ đài, trên võ đài người trông thấy hai người chạy tới lập tức định lên tiếng ngăn cản một cái khác có chút hiểu biết hạ nhân lập tức kéo lại hắn nói:

“ người thiếu niên phía trước chính là Từ Tiểu Bạch Từ công tử, người sau chính là Vân Điền Vân nhị công tử, ngươi muốn chết a!”

Tên này hạ nhân lập tức ứa mồ hôi lạnh. Hắn vừa rồi còn định quát to hai người, may mắn có tên này đồng bạn nhắc nhở hắn, hắn sốt sắng hỏi:

“ vậy chúng ta phải làm gì?”

tên kia hạ nhân rất tinh minh nói:

“ bọn họ tới đây xem ra là muốn sử dụng lôi đài, chúng ta cũng chư tháo dỡ được bao nhiêu, mau tránh ra cho bọn họ sử dụng chính là, đừng tự tìm đường chết. ai trong số hai người bọn họ chúng ta cũng không chọc nổi!”

Bọn hạ nhân dồn dập kéo nhau xuống đài, Từ Tiểu Bạch cùng Vân Điền cũng phi thân lên đài, bên dưới người vây xem đông đúc, Triệu Vô Cực cũng đã sớm tới.

Bên dưới người thảo luận một mảnh, tiếng thảo luận lúc này truyền vào tai Vân Điền, không ít người đang nhắc chuyện hắn bị Thiên Tinh Nguyệt đánh bại.

Hừ!

Vân Điền hừ lạnh nói:

“ lần trước là do ta vũ khí quá kém Thiên Tinh Nguyệt tiểu thư mới có thể ổn thắng nửa chiêu mà thôi lần này ta mang tới chính là Vân gia trấn gia bảo kiếm Truy phong kiếm. Từ Tiểu Bạch hôm nay ta nhất định đánh bại ngươi!”

Lời hắn vừa ra bên ngoài lại la âm thanh ồ lên không ngớt:

“ Vân Điền nhị công tử vậy mà lại được sử dụng trấn gia bảo kiếm chiến đấu? hắn đây là người kế thừa Vân gia tương lai hay sao?”

“ chưa chắc a. đừng đoán mò. ca ca của hắn so hắn ưu tú không ít.còn chưa tới lượt hắn đứng ra làm chủ. ta nghi ngờ hắn là thua không nổi nên về nhà trộm ra kiếm tới quyết đấu đây!”

“ ngươi suy đoán? suy đoán của ngươi có mấy phần chắc chắn? Hừ!”

“ cho dù thật hay không, Vân Điền lần này mang ra trấn gia chi kiếm cùng Từ Tiểu Bạch quyết đấu nếu còn thua chính là ném đi mặt mũi lớn, sợ rằng sau này cũng không dám cùng người quyết đấu nữa a!”

“ các ngươi nhìn, tên kia chính là Triệu Vô Cực. Triệu Vô Cực với Từ Tiểu Bạch là bằng hữu, hắn có thể tham gia chuyện này hay không?”

“ ngươi ngu ngốc a, ở đây vạn chúng chú mục bên dưới Triệu Vô Cực nếu dám phá hoại quy tắc chiến đấu chính là thân bại danh liệt kết cục, hắn sẽ không ngu ngốc như thế!”

Từ Tiểu Bạch cũng không vội vã ứng chiến, hắn đang nhìn xung quanh một chút, đây là Thiên gia, không biết Thiên Tinh Nguyệt đang ở đâu.

Quả nhiên hắn vừa nhìn quanh một chút lập tức thấy được Thiên Tinh Nguyệt đang rất nhanh đi tới.

Nàng lần này không mặc chiến đấu phục mà thay vào một bộ xa hoa quần áo, mang đậm chất tiểu thư khuê các khí tức.

Thiên Tinh Nguyệt vốn đã xinh đẹp, ăn mặc cùng trang điểm vào một phen cũng là làm cho người ta không muốn rời mắt, nàng đi tới dưới lôi đài phía dưới liền nhìn rõ hai người.

Hạ nhân cũng theo nàng báo cáo qua, Từ Tiểu Bạch cùng Vân Điền trưng dụng Thiên gia võ đài, cũng không xa xôi gì liền ngay ở trước nhà nàng, Từ Tiểu Bạch lại là người nàng quan tâm.

Mặc dù hôm nay Từ Tiểu Bạch nói chuyện khiến Thiên Tinh Nguyệt rất im lặng biệt khuất, nhưng nàng vẫn là quan tâm hắn.

Nàng gật đầu ý chào Từ Tiểu Bạch sau đó đối với Vân Điền quát lớn:

“ Vân Điền, ngươi muốn làm gì?”

Vân Điền rút ra kiếm nói to:

“ Thiên Tinh Nguyệt tiểu thư, ta lúc trước chiến bại ngươi cũng chỉ là vì vũ khí không tốt bị ngươi dùng lợi khí chém đứt mà thôi. nay ta mang tới chính là Vân gia trấn gia chi bảo Truy phong kiếm, ta muốn đánh bại hắn!”

Lúc này Triệu Vô Cực mới vuốt vuốt cái đầu trọc của mình khó hiểu hỏi:

“ sao ngươi không khiêu chiến ta mà cứ nhìn chằm chằm bằng hữu của ta làm gì a?”

Vân Điền nếu thật dám khiêu chiến Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực dám một cái tát đánh chết hắn.

Vân Điền tức giận nói:

“ loại này tiểu bạch kiểm chính là loại nam nhân giả dối sao có thể xứng với Thiên Tinh Nguyệt Thiên tiểu thư. ta chính là muốn dạy cho hắn một bài học!”

Thiên Tinh Nguyệt tức giận nói:

“ có xứng hay không ta tự biết, không mượn ngươi quan tâm. Ngươi mau xuống cho ta!”

Vân Điền không nghe khuyên nhủ:

“ ta nhất định phải cùng hắn đánh. Thiên Tinh Nguyệt, ta muốn chứng minh cho nàng thấy ta mạnh mẽ đến chừng nào. Từ Tiểu Bạch ngươi muốn làm con rùa rút cổ sao?”

Từ Tiểu Bạch còn chưa kịp trả lời, Triệu Vô Cực đã ha ha cười nói:

“ thì ra là vì ghen ghét Từ Tiểu Bạch cùng Thiên Tinh Nguyệt Thiên tiểu thư đi cùng nhau sao? ta nói Vân Điền, ngươi thật ngây thơ a!”

Vân Điền bị Triệu Vô Cực dùng giọng nói mỉa mai mà nói, hắn trong lòng nộ khí bốc lên nói:

“ Triệu Vô Cực, ngươi có ý gì?”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ Ta nhìn ngươi hẳn là thầm thích Thiên Tinh Nguyệt Thiên tiểu thư đúng hay không?”

Vân Điền vốn thích Thiên Tinh Nguyệt, nhưng bị nói ra ở trước đám đông như vậy có chút ngại ngùng, hắn chần chờ không dám nhận.

Triệu Vô Cực cười nói:

“ xem ngươi kìa, thích hay không cũng không dám nói. Ngươi có phải nam nhân hay không? Thiên tiểu thư không thích ngươi đáng đời ngươi!”

Vân Điền bị Triệu Vô Cực một kích lập tức căm phẫn nói:

“ đúng vậy, ta thích Thiên tiểu thư, cũng chỉ có ta mới xứng với nàng. Từ Tiểu Bạch loại này tiểu bạch kiểm không thể cùng ta so sánh!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ ta nói ngươi là ngu ngốc thật hay là ngây thơ tới mức ngu ngốc đây! Thiên tiểu thư thích ai ngươi có thể ép buộc được nàng sao? ngươi cho rằng ngươi đánh bại được Từ Tiểu Bạch nàng liền sẽ thích ngươi sao? hơn nữa ngươi lấy đâu ra tự tin cho rằng ngươi có thể đánh bại được Từ Tiểu Bạch?”

Vân Điền gân cổ lên lớn tiếng nói:

“ Thiên tiểu thư yêu thích mạnh mẽ nam nhân, bởi vậy chính nàng mới mở võ đài kén rể. ta chính là mạnh mẽ nam nhân nàng đang muốn tìm. còn Từ Tiểu Bạch võ công cũng thường thôi, hắn chính là dựa vào bảo kiếm chi uy mới có thể đánh bại Mục Giang. hôm nay trong tay ta cũng là Vân gia thần binh lợi khí, ta với hắn cùng cảnh giới nhất định có thể đánh bại hắn!”

Thiên Tinh Nguyệt tức giận nói:

“ cho dù ngươi có làm gì ta cũng sẽ không thích ngươi. hừ!”

Triệu Vô Cực giơ hai tay ra tỏ vẻ bất lực nói:

“ ngươi quá ngây thơ rồi. tình cảm không phải là đi so sánh hơn thua mà quyết định được. nếu ngươi tìm loại nữ nhân đó chỉ có thể tìm được chất lượng thấp kém nữ nhân mà thôi. Kể từ lần đầu tiên ngươi bại dưới tay Thiên Tinh Nguyệt đã quyết định nàng cùng ngươi không hề có duyên rồi. Hôm nay ngươi đang tự mình làm xấu hình ảnh trước mặt Thiên tiểu thư, ngươi còn cho rằng ngươi rất oai phong? ngươi có thể đánh bại Từ Tiểu Bạch?”

Triệu Vô Cực lời nói như sét đánh giữa trời quang, khiến Vân Điền hơi giật mình.

Thiên Tinh Nguyệt từ nhỏ sống trong nhung lụa, nàng là loại so tính thiệt hơn tìm kiếm nam nhân yêu thích của mình hay sao? 

Đương nhiên là không. nếu không nàng chỉ cần muốn Thiên gia liền có thể tìm cho nàng một cái cực kì ưu tú nam nhân vừa có tiền, quyền, lại giỏi võ công làm trượng phu.

Nếu nàng không phải loại người đó, vậy Triệu Vô Cực lời nói có phải là đúng?

Hắn làm việc hôm nay có phải là đang sai lầm?

Vân Điền sắc mặt có chút tái nhợt nhìn về phía Thiên Tinh Nguyệt hỏi:

“ Từ tiểu thư, ta có thể đánh bại Từ Tiểu Bạch chứng minh ta mạnh mẽ, ngươi sẽ thích ta đúng hay không?”

Thiên Tinh Nguyệt trầm giọng mặt vô cùng lạnh lùng nói:

“ Vân công tử xin tự trọng. tỉ võ kén rể đã kết thúc, ta bây giờ không chấp nhận bất cứ cái gì yêu cầu giống như lúc trước. ngươi cho dù đánh bại ai, ta cũng sẽ không quan tâm ngươi!”

Lời nói của Thiên Tinh Nguyệt như là một lưỡi đao đâm vào tim Vân Điền. Thiên Tinh Nguyệt lại ngang nhiên từ chối hắn trước mặt mọi người.

Không phải là nàng đang mở lôi đài sao? từ lúc nào kết thúc rồi?

Vân Điền có chút khó hiểu, hắn cảm thấy muốn ngạt thở.

Một cảm giác uất ức nhanh chóng ở trong lòng hắn bay lên.

Vân Điền thế bây giờ đã là tên đã lên cung, không phát không được.

Hắn bây giờ chỉ có thể đánh bại Từ Tiểu Bạch mới cứu vãn được một chút danh tiếng cho bản thân mình, nhân cơ hội cũng lập công chuộc tội.

Trộm ra bảo kiếm của gia tộc cũng không phải tội nhẹ gì, vô công trở về chắc chắn phải chịu phạt.

Bởi vậy hắn không thể lui binh ngay lúc này.

Vân Điền tức giận nhìn Từ Tiểu Bạch nói:

“ ta hôm nay cho dù thế nào cũng phải cùng hắn đánh, Từ Tiểu Bạch ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”

Từ Tiểu Bạch nãy giờ đóng vai người câm, lúc này hắn mới nhẹ nhàng lên tiếng nói:

“ một câu tiểu bạch kiểm hai câu tiểu bạch kiểm, ngươi là đang ghen tị với ta sao? sinh ra xấu xí thì nên trách cha mẹ ngươi chứ đừng đi ghen tị với người khác. hừ, hôm nay ta cũng muốn xem xem Vân Điền nhị công tử có cái gì lợi hại lại dám khẳng định chắc chắn có thể thắng được ta!”

Triệu Vô Cực ở bên dưới gật đầu, tên Vân Điền này không biết từ đâu ra tự tin, muốn tìm đường chết cũng không phải như vậy tìm, đi chọc tức Từ Tiểu Bạch.

Từ Tiểu Bạch rất hiền lành, nhưng chọc tức hắn lên hắn sẽ cho ngươi nếm đủ mùi đau khổ.

Hai người rút ra kiếm của mình, Từ Tiểu Bạch vẫn là không có gì bất ngờ Từ gia bảo kiếm Lăng vân kiếm.

Vân Điền cũng rút ra của hắn kiếm, truy phong kiếm.

Kiếm này nhìn qua sáng bóng phản quang, hàn quang lạnh sâm sâm, vô cùng sắc bén.

Dựa vào nhãn lực của Triệu Vô Cực cũng hiểu, kiếm của hắn cũng là xuy mao đoạn phát ( thổi tóc tóc đứt).

ở giữa chuôi kiếm chính là một viên hình thoi ngọc lục bảo, tay cầm kiếm hiện lên hình vân cá.

có thể nói là một thanh kiếm tốt.

Vân Điền bày ra mở đầu thức, trong miệng nói:

“ Từ Tiểu Bạch, chuẩn bị nhận thua đi!”

Từ Tiểu Bạch nhíu mày không đáp, Triệu Vô Cực ở dưới lại là thở ra một hơi, tên này gáy thật nhiều a.

Hai người khí thế bắt đầu kéo lên cao, trận thế cực kì căng thẳng.

Đúng lúc này lại vang lên một âm thanh có chút không hợp quần:

“ ha ha ha, không ngờ hôm nay đi ra ngoài lại gặp phải hai cái bảo kiếm a, ta Thiết Sát thật may mắn!”