Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 107: Phụ tử gặp mặt , phát hiện cùng kết thúc !




Thời gian tu luyện trải qua rất nhanh, Triệu Vô Cực nên tôi cốt tôi cốt, nên luyện thể luyện thể, thỉnh thoảng còn hướng dẫn Trang Huyền Nhi cơ sở kiếm pháp, để cho nàng cũng chú ý một chút đi luyện thể.

Tuy nữ nhân luyện thể rất khó khăn vất vả, nhưng nếu không luyện thể muốn đột phá cơ sở kiếm pháp là điều cực kì tốn thời gian.

May mắn nữ nhân luyện thể yêu cầu thấp hơn nam nhân rất nhiều, các nàng cơ thể không cần mạnh mẽ như nam nhân cũng có thể đánh ra được tốc độ nhanh chóng như vậy, tuy nhiên sức mạnh thì không thể bằng rồi.

Các nàng chỉ là được ưu ái về mặt tốc độ một chút mà thôi.

Triệu Vô Cực hướng dẫn nàng luyện thể, cũng viết ra cho nàng một đơn thuốc tắm, căn dặn nàng cẩn thận chọn mua, đừng dễ dàng để lộ đơn thuốc ra ngoài, Trang Huyền Nhi gật đầu hiểu ý.

Trang Huyền Nhi tập võ, không có thời gian kinh doanh gia tộc, Trang Đại Nghĩa đành phải căng mình ra làm việc.

Suốt ngày chạy đông chạy tây, hắn cũng không có thời gian làm phiền Triệu Vô Cực. Triệu Vô Cực xem như được an tĩnh một thời gian.

Hôm nay, có một vị Thanh Vân Tông đệ tử tới Trang gia mời hắn tới Thanh Vân Tông cứ điểm.

Tên đệ tử này tên Trịnh Nhị, luyện khí kì tu vi.

Trịnh Nhị hướng hắn báo cáo:

“ Triệu sư đệ, Triệu trưởng lão đã đến rồi, hắn đang ở cứ điểm chờ ngươi! ”

Tên này gọi Triệu Vô Cực là sư đệ nhưng bản ý không có một chút nào coi nhẹ, rất cung kính lễ phép. 

Ai bảo hắn là nội môn trưởng lão con trai đâu!

Triệu Vô Cực vui vẻ, cuối cùng cũng tới!

Triệu Vô Cực cười nói:

“ tốt! làm phiền sư huynh rồi! chúng ta cùng trở lại cứ điểm thôi! ”

Trịnh Nhị gật đầu:

“ Được, đi thôi! ”

Hai người lập tức rời khỏi Trang gia hướng Thanh Vân Tông cứ điểm đi tới, Triệu Vô Cực bước chân nhanh nhẹn, đã một thời gian hắn không thấy được lão cha rồi.

Tới Thanh Vân Tông cứ điểm, các đệ tử cũng đối với hắn rất cung kính. mặt dài như ngựa Mã Anh Tài mã sư huynh đang ngồi trong đại sảnh chờ hắn, thấy Triệu Vô Cực tới lập tức đứng lên nói:

“ Triệu sư đệ a, Triệu trưởng lão đến đã một lúc rồi, đừng để ngài ấy chờ lâu! ”

Triệu Vô Cực bái chào một cái, sau đó gật đầu ra vẻ biết, hướng bên trong đi tới.

Đi vào nội phòng, Triệu Vô Cực nhanh chóng nhìn thấy bóng lưng quen thuộc của một nam tử, không ai khác chính là Triệu Phi Dương lão cha hắn.

Triệu Vô Cực vui vẻ chào:

“ Phụ thân, ngươi tới rồi sao? ”

Triệu Phi Dương sớm đã biết Triệu Vô Cực tới, vẫn là trang cao lạnh khí chất, từ từ quay lưng lại đánh giá hắn.

Ánh mắt sáng ngời như cất chứa tinh thần, khí huyết mạnh mẽ sôi trào như một cái hỏa lò, vạn tà tránh xa, thân hình cao lớn lên một chút, đặc biết khí chất trên người bớt đi một chút nãi khí, thêm vào một chút sát phạt chi ý, gương mặt càng là góc cạnh ngay ngắn rõ ràng, bắt đầu lộ ra vẻ uy nghiêm của một cao thủ chân chính.

Triệu Phi Dương gật đầu cười nói:

“ quả nhiên để ngươi ra ngoài lịch luyện không sai, mới một thời gian ngắn thôi đã có thể dưỡng thành khí chất như vậy, không hổ danh con trai ta! ”

Triệu Phi Dương nói được rất tự hào, Triệu Vô Cực thì cười hì hì xoa đầu nói:

“ phụ thân, ngươi không muốn tới một cái gấu ôm sao? sau này ta lớn lên sẽ không cùng ngươi chơi gấu ôm a! ”

Triệu Phi Dương ha ha cười nói:

“ tốt! tới đây! ”

Triệu Vô Cực nhanh chân đi lại, dang rộng tay cùng hắn ôm mạnh một cái, cảm giác huyết mạch thân thích để hắn vô cùng thích thú.

Triệu Phi Dương cũng rất vui vẻ, Triệu Vô Cực vẫn còn tính trẻ con như vậy, hắn cũng không cảm giác quá xa lạ.

Nếu như Triệu Vô Cực ra ngoài một thời gian, trở về liền là lãnh huyết khốc khốc, Triệu Phi Dương mới cảm thấy tam quan của hắn đáng lo đây.

Triệu Vô Cực thả Triệu Phi Dương ra, lúc này mới chú ý nhìn hắn.

Triệu Phi Dương vốn rất đẹp trai, hôm nay hắn mặc một bộ sam y, trang phục khá to rộng, nhưng mặc trên người hắn lộ ra một cỗ uy nghiêm khí chất, xứng đáng với hắn nội môn trưởng lão chức vị.

Trên đầu hắn vẫn là thả lỏng mái tóc, hai bên phía trên tai có ba cái vật phẩm trang trí, hai bên chính là sáu cái, trông rất đẹp mắt cũng bớt trống trải.

Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:

“ phụ thân, cái trên tóc ngươi là cái gì a? ”

Triệu Phi Dương nhìn hắn mỉm cười nói:

“ đây là ta cùng mẫu thân ngươi dùng chung đồ vật, tổng cộng có mười hai cái mỗi người sáu cái dùng để trang trí trên tóc mà thôi, công dụng là trong phạm vi ngắn dùng thần thức trao đổi, giao lưu! ”

Triệu Vô Cực gật đầu tỏ vẻ hiểu, hóa ra là đồ đôi a, đúng là tú ân ái, độc thân cẩu căm thù nhất chính là hành động này!

Triệu Phi Dương lần này tới cũng đã tìm hiểu rõ ràng hành động của Triệu Vô Cực, đối với hắn hành động cũng không có ý kiến gì.

Tu tiên giả lúc cần sát phạt quyết đoán thì nên sát phạt quyết đoán, không cần có chỗ nhân từ nương tay, nếu không sẽ chỉ tự mình hại mình.

Hắn đối với Triệu Vô Cực bức thư gửi về mới là cảm thấy thú vị, trong thư nói không quá rõ ràng, Triệu Vô Cực yêu cầu hắn tự mình tới đây một chuyến, Triệu Phi Dương cũng là không có việc gì quá bận, liền tới đây coi như là thăm hắn chơi.

Triệu Phi Dương hỏi:

“ Vô Cực, ngươi gọi phụ thân tới đây rốt cuộc có chuyện gì! ”

Triệu Vô Cực nhìn quanh một lát nói:

“ phụ thân, cách âm! ”

Tuy ở trong cứ điểm, nhưng Triệu Vô Cực tính cách luôn cẩn thận đề phòng mọi việc có thể xảy ra, Triệu Phi Dương thấy hắn cẩn thận như vậy rất hài lòng, tu tiên giả cần chính là cẩn thận, nếu không sẽ không thể đi được xa.

Hắn lập tức dùng tinh thần lực bố trí ra bình phong, ngăn cản người khác thăm dò cùng tiết lộ ra âm thanh, sau đó nói:

“ ngươi có thể nói được rồi! ”

Triệu Vô Cực lúc này bắt đầu nói:

“ Ta nghi ngờ ở Thiếu Vân Tự xuất hiện mỏ linh thạch, nhưng không biết trữ lượng như thế nào, nhưng có thể chỉ là loại nhỏ hoặc siêu nhỏ mỏ linh thạch mà thôi! ”

Triệu Phi Dương mắt sáng lên, mỏ linh thạch!

Bất cứ mỏ linh thạch dù lớn hay nhỏ hay là siêu nhỏ đi nữa, đều là thứ mà các tông môn chạy theo như vịt.

Đôi lúc vì một cái mỏ nhỏ linh thạch, hai tông môn có thể đánh sống đánh chết với nhau.

Không chỉ là tu luyện tài nguyên vấn đề, mà còn là mặt mũi vấn đề.

Triệu Vô Cực nếu thật sự phát hiện ra mỏ Linh thạch, nói không chừng Thanh Vân Tông có thể kiếm được một bút.

Mà Triệu Phi Dương là trưởng lão phát hiện ra, thân phận địa vị cũng lấy được củng cố, có công lao tại thân hắn lời nói sẽ càng có trọng lượng.

Chưa kể còn sẽ được phân một bút từ mỏ Linh thạch này, bởi công lao phát hiện.

Triệu Phi Dương vui vẻ nhìn Triệu Vô Cực, cho dù hắn nói là sai, dù sao làm một cái phụ thân, hài tử muốn nhờ ngươi đi thám hiểm một chút chả lẽ còn có thể từ chối?

Hắn nói:

“ ngươi là phát hiện ra cái gì? cụ thể nói rõ ràng ta nghe một chút! ”

Triệu Vô Cực nhanh chóng kể ra chuyện giữa Thiếu Vân Tự cùng Luyện Thần tông đánh sống đánh chết, sau đó phân tích nói:

“ Ta cảm giác được trong chuyện này có một số điểm đáng ngờ như sau:

Thứ nhất Thiếu Vân Tự cùng Luyện Thần tông cứ cho là chính tà chi tranh, sao nhất thiết phải đánh tới mức như vậy, thật không đáng! cho dù mâu thuẫn, thế giới này vẫn là phải lấy lợi ích cân nhắc vấn đề, bọn họ bỏ ra cái giá quá lớn, chả lẽ chỉ vì chính tà phân tranh thôi sao? nhất định có chuyện dấu diếm, cả hai môn phái đều mượn cái cớ này để tranh đấu với nhau.

Thứ hai chính là người kia tu tiên giả, hắn thực lực vốn là cũng không cao, luyện khí kì mà thôi, nhưng hắn lại dựa vào việc biểu muội bị sát hại tham gia vào chuyện này, sau đó lại không trở về môn phái tu hành mà thiết lập trận pháp ở lại đây, nói trong chuyện này không có yêu ai tin?

Hắn lúc trước diệt Thiếu Vân Tự trả thù, có thể lí giải! nhưng sau đó hắn lại quay lại diệt Luyện Thần tông, chuyện này liền khó hiểu. có thể giải thích chỉ có một cách, chính là hắn phát hiện giữa hai môn phái này bí mật, nên muốn diệt khẩu cả hai, để cho hắn một mình độc chiếm cái này bí mật, lấy tên đẹp chính là cho biểu muội hắn bồi táng.

ở giữa khoảng thời gian hắn từ Thiếu Vân Tự đi diệt Luyện Thần tông, chính là lúc các giang hồ võ giả đi tới thám hiểm Thiếu Vân Tự, nhưng hắn hẳn là đã bày xuống mê cục, bảo vệ bí mật này, sau đó mọi người thám hiểm chán chê, hắn trở lại tiếp tục điều động mãnh thú vây quanh Thiếu Vân Tự, từ đó Thiếu Vân Tự trở thành một nơi nguy hiểm không ai dám tới gần.

ta hôm trước thám hiểm, còn nhìn thấy trận pháp hoạt động vết tích, hắn hẳn là còn ở bên trong Thiếu Vân Tự mới phải làm như vậy, nếu không một vị ngoại môn đệ tử của Vạn Thú tông sao không về tông môn có tông môn tài nguyên cung cấp mà lại lang thang ở ngoài làm gì, như thế chẳng phải chậm trễ tu hành của hắn hay sao?

Ngoài ra ta điều tra được Thiếu Vân Tự trước đây cũng thường xung quanh mình dễ dàng tìm thấy thảo dược, các đệ tử cũng bởi vậy tu luyện nhanh chóng, trở thành đại tự một trong, sau đó mới gặp phải tai họa diệt môn.

Còn nữa, ta cùng đồng bạn đi thám hiểm gặp phải một cặp dã cẩu phục dục nhầm linh vật mà trở thành yêu thú, ta nghĩ hẳn là cũng ở trong chuyện này có vấn đề. có thể trước đây Thiếu Vân Tự có trận pháp che dấu khí tức, khóa chặt linh mạch khiến nó tiết lộ ra ngoài cực ít nên chỉ hình thành bình thường thảo dược mà thôi. 

Nhưng tên kia tu tiên giả không thông thạo trận pháp, lỡ xông vào khiến cho trận pháp bị phá hỏng hoặc đảo loạn một chút, sau đó linh khí dần tiết ra, ở xung quanh Thiếu Vân Tự bắt đầu hình thành linh dược linh vật, mới thúc đẩy cho các loại dã thú mãnh thú tiến hóa thành yêu thú, hắn thời gian kia hẳn là cũng đã mua được trận pháp,sau đó trở lại gia cố.

Nhưng trận pháp cũng không phải rẻ,hắn hẳn là dựa vào mỏ linh thạch mới có thể mua được.

Tất cả những suy đoán của ta đều dựa trên Thiếu Vân Tự có mỏ Linh thạch suy đoán, nhưng ta cũng khẳng định tám chín phần chính là như vậy, nếu không tên kia đệ tử ngoại môn Vạn Thú tông sớm đã đi, không ở lại đấy làm cái gì!

Triệu Phi Dương yên lặng nghe hắn trình bày tất cả, cảm thấy Triệu Vô Cực suy đoán rất có lí. tất cả những gì hắn nói, chứng cứ bày ra đều dẫn tới suy đoán Thiếu Vân Tự có mỏ Linh thạch.

Trước đây Thiếu Vân Tự có thể là dùng Linh thạch đổi vàng bạc châu báu kiến tự, nhưng bọn họ không thể dùng lượng lớn giao dịch, chỉ có thể từng chút một tuồn ra ngoài.

Những này tiêu hao so với mỏ Linh thạch tốc độ tái tạo quả là chính trâu mất một sợi lông.

Bởi vậy nhiều năm như vậy mỏ Linh thạch hẳn vẫn còn rất nguyên vẹn.

Nếu Thiếu Vân Tự sớm bành trước, đổi Linh thạch số lượng lớn, sợ rằng đã bị người để ý tới sau đó diệt bọn hắn.

Triệu Phi Dương gật đầu, Triệu Vô Cực quả nhiên thông minh hơn người, lại biết tiến thối.

Thấy đối thủ không dễ chơi liền biết lui lại mà không cậy mạnh xông vào tìm hiểu.

Như thế tỉnh táo rất đáng quý!

Triệu Vô Cực nói:

“ phụ thân, tên này tu sĩ ở dưới mỏ Linh thạch làm rùa rụt đầu không ra, trốn ở đó tu luyện đã mấy chục năm, không khéo đã lên tới một cái rất cao cảnh giới, ngươi đi cẩn thận một chút! ”

Triệu Phi Dương cười nói:

“ ngươi xem tu tiên giả vượt đại cảnh giới quá nhẹ nhàng, cho dù mấy chục năm, hắn là thiên kiêu nhân vật cũng chỉ có thể tu tới kim đan đã là hết cỡ, phụ thân ngươi chính là nguyên anh kì, không hề sợ hắn.

Hơn nữa chúng ta ở đây rất gần Thanh Vân Tông, chỉ cần ta cảm giác không ổn có thể lập tức phát động trưởng lão lệnh bài cầu cứu các vị nội môn trưởng lão khác, tới lúc đó các trưởng lão đồng loạt xuất động, hắn không muốn quỳ cũng phải quỳ! ”

Triệu Vô Cực thở dài, ở trên địa bàn chính là ngưu a! đánh không lại còn có thể gọi người, ngươi đơn thân độc mã chính là đang tìm đường chết! ”

Hắn nói:

“ vậy phụ thân cẩn thận rồi, bắt được hắn nếu có thể tra khảo một hồi liền tra khảo, ta cũng muốn biết xem ta suy đoán chính xác mấy phần! ”

Triệu Phi Dương gật đầu cười nói:

“ chuyện này ngươi làm rất tốt, lãnh tĩnh phân tích tình hình, biết cái gì nên cầm cái gì nên thả, không có gì có thể chê trách. chuyện này nếu thật sự có, phụ thân cùng mẫu thân ngươi địa vị ở tông môn cũng sẽ được củng cố, tới lúc đó ngươi trở về Thanh Vân Tông cũng sẽ sống càng tiêu dao tự tại! ”

Triệu Vô Cực cười hì hì không bày tỏ ý kiến gì, hắn bây giờ cũng rất tiêu dao tự tại được không?

Triệu Vô Cực cũng không biết Triệu Phi Dương Sở Phi Huyền tân tấn nội môn trưởng lão nỗi khổ, không có công trạng chỉ dựa vào tu vi cùng trưởng lão đề cử, thường bị người đàm tiếu không vui vẻ chút nào.

Lần này nếu có thể đem về cho tông môn một cái mỏ Linh thạch, coi như là ngồi vững vị trí này, sẽ không ai hướng bọn hắn lời ra tiếng vào nữa.

Triệu Phi Dương nói:

“ mẫu thân ngươi đã nhận được đan phương, nàng đang cùng sư gia của ngươi nghiên cứu cái tiến đan phương cho thích hợp với phong cách luyện đan của bọn họ, ngươi sợ rằng phải chờ một thời gian nữa mới có thể nhận được đan dược a! ”

Nói tới đây hắn chợt nhớ ra cái gì hỏi:

“ đã kết giao giang hồ bằng hữu rồi sao? ”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ là một cái hòa thượng cùng một cái Từ gia thiếu chủ, bọn họ nhân phẩm đều rất tốt! ”

Triệu Phi Dương nhíu mày nhìn hắn, Triệu Vô Cực trải đời còn ít, sợ rằng khó phân biệt lòng người!

Triệu Vô Cực giống như hiểu hắn đang nghĩ gì lập tức biện minh:

“ phụ thân, ngươi không cần xem thường con mắt nhìn người của ta, ta kết giao bằng hữu rất chuẩn, chuyện này ngươi không cần lo lắng! ”

Triệu Phi Dương gật đầu lại lơ đễnh hỏi:

“ nghe nói gần đây ngươi một mực ở Trang gia, đi lại với Trang gia đại tiểu thư rất quen thuộc? ”

Triệu Vô Cực thở dài nói:

“ Phụ thân, ngươi đừng bát quái như vậy được không? ta với nàng chỉ là bằng hữu, hơn nữa nàng không có tiên căn, không phải là người cùng đường! ”

Triệu Phi Dương gật đầu, Triệu Vô Cực hiểu rõ vấn đề tiên phàm khác biệt khiến hắn rất hài lòng.

Chỉ sợ Triệu Vô Cực mới ra đời, gặp ngay mĩ nữ liền yêu, sau đó hắn tu tiên sống dài dằng dặc lại từng ngày nhìn thấy người mình yêu thương già yếu chết đi, mới là vô cùng thống khổ.

Sợ rằng đối với hắn tu đạo có cản trở. nhưng Triệu Vô Cực nhìn rõ con đường cùng hiện thực khiến hắn rất vui mừng.

Tu tiên giả cũng không phải chỉ là một vợ một chồng, kết thành đạo lữ.

Giống như hắn cùng Sở Phi Huyền chính là đồng môn sư huynh muội, tâm đầu ý hợp, điển hình gia đình hạnh phúc.

Không ít nơi chính là tam thê tứ thiếp cảnh tượng, nhìn mãi thành quen.

Chỉ cần ngươi có thực lực, nắm đấm đủ cứng muốn bao nhiêu thê thiếp sẽ không ai đi nói gì ngươi.

Nhưng ngươi mềm yếu, đến thê thiếp xinh đẹp cũng không bảo vệ nổi, vậy thì ở trước mặt người khác tú ưu việt cảm giác, sớm muộn bị người đánh.

Hắn đối với Triệu Vô Cực chuyện tình cảm không khắt khe, chỉ cần Triệu Vô Cực nhìn rõ hiện thực là được, chuyện này Triệu Vô Cực cũng làm rất tốt.

Triệu Phi Dương chợt có cảm giác, Triệu Vô Cực trước giờ không làm hắn thất vọng qua a?

Từ nhỏ chăm chỉ học tập tu luyện, ra giang hồ một thời gian ngắn thì liền có chiến tích, lại hư hư thực thực phát hiện mỏ linh thạch.

Như thế này không phải là quá tốt sao? Triệu Phi Dương tâm mệt.

Muốn trách cứ cũng không có chỗ trách nào, hắn đành phải nói:

“ ngươi ở lại đây,ta đi tìm kiếm thực hư chuyện này xem sao! ”

Triệu Vô Cực gật đầu, yên tĩnh ngồi xuống bên bàn uống trà chờ đợi.

Nguyên anh kì cao thủ ra tay, sợ rằng không mất bao lâu sẽ xong việc!

Triệu Phi Dương ngự kiếm rời đi Thanh Vân Tông cứ điểm,hướng về Thiếu Vân Tự tàn tích đi tới.

Nguyên anh kì tốc độ ngự kiếm nhanh chóng vô cùng, một đường uy thế thả ra, dù cho là yêu thú hay mãnh thú chỉ có thể quỳ dưới chân hắn sợ hãi run rẩy mà thôi.

ở đây là địa bàn của Thanh Vân Tông, cũng không có môn phái nào dám đến tận đây khiêu khích uy quyền của bọn hắn.

nếu có, Thanh Vân Tông xuất động, lập tức dạy ngươi làm người.

Triệu Vô Cực ngồi uống trà, quả nhiên không bao lâu lập tức cảm nhận được dưới chân mặt đất đang run rẩy.

“ đã bắt đầu đại chiến rồi sao? ”

Triệu Vô Cực đi ra bên ngoài nhìn lên bầu trời, một ánh kiếm bỗng từ trên cửu thiên lóe lên mà ra, đâm thẳng xuống đại địa, như muốn đem đại địa chém làm đôi vậy.

“Rống ”! 

Một tiếng rống lên đau đớn, giống như là một người tu sĩ bị thương, trên bầu trời bỗng nhiên nổ ra huyết vụ tán loạn hướng phương xa bỏ chạy đi.

Triệu Phi Dương lúc này phi thân lên tận trời cao, hắn lập tức lấy ca một cây đàn, trong miệng hừ lạnh một tiếng.

Tiếng đàn lập tức vang vọng đất trời, nhật nguyệt cũng như vì đó mà ảm đạm

Phương xa huyết quang chạy đi phương hướng lập tức hét thảm một tiếng sau đó hoàn toàn tan biến giữa đất trời, một chút dấu vết cũng không để lại.

Triệu Phi Dương thu đàn, bình tĩnh đứng ở đấy, như là từ cửu thiên thập địa hàng xuống chiến thần, mái tóc bay lượn, phong độ phiêu phiêu, đẹp trai vô cùng.

Triệu Vô Cực mắt căng ra, chỉ nhìn thấy lão cha hắn một cái điểm nhỏ, cũng phải gật đầu tán thưởng: 

“ quả nhiên lão cha vẫn là một cái văn nghệ thanh niên, kiếm pháp của hắn tu luyện cũng là nghề tay trái mà thôi, cầm pháp của hắn mới là thứ nguy hiểm nhất! ”

Từ phía Thanh Vân Tông bỗng nhiên bay lên mấy đạo khí thế, hiển nhiên là bọn hắn đã cảm nhận được Triệu Phi Dương bộc phát ra khí thế bản thân, lập tức tới cứu viện.

Ai dám ở trên Thanh Vân Tông địa bàn dương oai? muốn tìm chết?

Hơn nữa Thiên giang thành rất gần Thanh Vân Tông, bọn hắn ngự kiếm một lát liền tới, rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi tới xem một chút.

Lúc này Triệu Phi Dương đang đứng giữa trời, tới chính là La Thiên, Bạch Vô Thường, Sở Phi Huyền, Hạ Chu cùng Thái Nhất trưởng lão đều tới.

La Thiên, Bạch Vô Thường,Sở Phi Huyền không nói. Sở Phi Huyền chính là đạo lữ, chồng mình cùng người đánh nhau có thể không quan tâm sao? La thiên thì chính là sư phụ hắn, đến là đương nhiên. Bạch Vô Thường khí- đan hai mạch đồng khí liên chi cũng đi theo xem náo nhiệt.

Hạ chu thì đại diện phe đối lập, tới thám thính tình hình. Thái Nhất trưởng lão, dưới chưởng môn chiến lực mạnh nhất, ở đâu có chiến đấu ở đó tất có mặt hắn, đương nhiên là trưởng lão cấp chiến đấu, mấy cái sâu kiến chiến đấu hắn không quan tâm.

Mọi người hướng bên này bay tới, Sở Phi Huyền lập tức lên tiếng hỏi:

“ không sao chứ? ”

Triệu Phi Dương mỉm cười nhìn nàng nói:

“ một cái trúc cơ đỉnh phong tu vi mà thôi, còn mong muốn ở dưới tay ta chạy trốn, đúng là nằm mơ giữa ban ngày! ”

Hạ Chu ngờ vực hỏi:

“ trúc cơ đỉnh phong cũng là ngang với thành chủ cấp bậc rồi a, Triệu trưởng lão sao lại ra tay với đối phương? ”

Triệu Phi Dương cười nói:

“ ta phát hiện ra một cái tiểu hình linh mạch, hắn lại dám chiếm dụng của chúng ta Thanh Vân Tông linh mạch, đương nhiên là phải diệt trừ rồi! ”

Mọi người cùng nhau mở to mắt, linh mạch, mỏ linh thạch?

La Thiên, Bạch Vô Thường, Sở Phi Huyền nghe xong lập tức trong lòng vui mừng, bọn họ đều hiểu ý nghĩa chuyện này!

Hạ Chu thì sắc mặt khó xem, xem ra muốn đả kích Triệu Phi Dương càng ngày càng khó a!

Thái Nhất trưởng lão một lòng vì tông môn cũng là vui mừng không thôi, lập tức hỏi:

“ bên dưới chính là linh mạch phải không, có trận pháp hay cấm chế gì không? ”

Triệu Phi Dương cười nói:

“ Một cái trúc cơ kì tu vi mà thôi, trận pháp bày ra đều là cấp thấp, cấm chế thì không có rồi, hắn nội tình quá nông cạn. đa số đều đã bị ta phá hư, các vị trưởng lão có thể lập tức xuống xem xét! ”

Mọi người vui vẻ cùng nhau phi thân đi xuống, một cái linh mạch có thể để Thanh Vân Tông thêm một chút cường thịnh, đệ tử càng ngày càng mạnh mẽ, sẽ không có bất kì một cái tông môn nào chê mình nhiều linh mạch.

Bọn họ sẽ chỉ muốn chiếm càng lúc càng nhiều linh mạch mà thôi!

Tham quan một phen, quả nhiên là tiểu hình linh mạch, Thái Nhất trưởng lão vui vẻ nói:

“ Triệu trưởng lão, ngươi phát hiện linh mạch cùng đánh đuổi kẻ địch, công lao này ta nhất định bẩm báo chưởng môn ghi lại cho ngươi! ”

Triệu Phi Dương ha ha cười nói:

“vậy cảm ơn Thái trưởng lão rồi! ”

Sở Phi Huyền cũng là vui mừng, ánh mắt nhu hòa mềm mại nhìn hắn. Triệu Phi Dương công lao cũng chính là nàng công lao, có thê tử nào không muốn trượng phu mình càng tốt hơn đâu này!

Triệu Phi Dương hướng nàng nở nụ cười xấu xa, Sở Phi Huyền mặt lập tức đỏ lên, tên này tối nay lại muốn rồi!

Triệu Phi Dương thu hồ nụ cười truyền âm cho nàng: 

“là Cực nhi gửi thư nói cho ta, ta tới tìm hiểu quả nhiên chính xác, công lao này vốn nên là của hắn, chỉ có điều ta nhạn giúp hắn mà thôi. Cực nhi gần đây lớn lên không ít, lát nữa ngươi cùng ta qua đó gặp hắn một chút, không khéo lần sau gặp lại hắn đã là một cái phong độ phiêu phiêu công tử, lúc đấy ngươi cảm khái còn không kịp a! ”

Sở Phi Huyền run lên một chút, nàng tuy thường xuyên cập nhật thông tin của Triệu Vô Cực, nhưng vẫn không thể bằng mẫu tử gặp mặt trực tiếp a.

Triệu Vô Cực ra ngoài nàng cũng rất lo lắng được không? sợ hắn ăn không ngon mặc không đủ ấm. Sợ hắn bị người lừa gạt giết chết.

Bởi vậy Ảnh vệ được nàng phái ra, bí mật túc trực bên cạnh Triệu Vô Cực, chỉ càn Triệu Vô Cực không đên nguy hiểm tính mạng thời khắc cuối cùng là sẽ không ra tay.

Cho dù ra tay có chậm trễ một chút, dựa vào bọn họ tu vi áp chế thương thế sau đó cho hắn ăn tục mệnh đan là có thể đầy máu phục sinh.

Đương nhiên đây chính là nước cờ cuối cùng, nếu xảy ra Triệu Vô Cực chỉ có thể cuốn gói trở về Thanh Vân Tông, chứng minh hắn lịch luyện thất bại.

Hơn nữa tục mệnh đan cũng rất quý giá a, nàng cũng không có mấy viên. đưa cho ảnh vệ đi bảo vệ Triệu Vô Cực đã là rất nhịn đau rồi.

Đối với tu sĩ, dan dược pháp bảo chính là bảo mệnh chi vật, không thể dễ dàng xuất ra một thứ nào.

Triệu Vô Cực là con trai nàng, nàng mới cho ảnh vệ một viên bảo vệ hắn, nếu không nàng không yên tâm cho hắn ở bên ngoài chạy loạn.

Triệu Phi Dương lúc này chợt nói:

“ ta nghĩ nên thu hồi ảnh vệ thì hơn, như vậy đối với CỰc nhi lịch luyện không có chút lợi ích nào! ”

Sở Phi Huyền tức giận truyền âm lại:

“ Cực nhi gặp nguy hiểm tính mạng ngươi chịu trách nhiệm sao? ”

Triệu Phi Dương khó khăn nói:

“ cực nhi không còn nhỏ, nó cũng không yếu ớt như ngươi tưởng tượng, nó đã có thể tự mình đi lại trên giang hồ rồi! ”

Sở Phi Huyền bướng bỉnh nói:

“ ta không cần biết, ta chỉ có một mình Cực nhi mà thôi, không thể để hắn gặp bất kì chuyện gì! ”

Triệu Phi Dương nhíu mày nói:

“ ta nói ngươi không chịu nghe đúng không? vậy lát nữa gặp Vô Cực ngươi hỏi hắn xem hắn ý tứ như thế nào? ”

Sở Phi Huyền tâm trạng đang vui lập tức lạnh xuống, Triệu Vô Cực nếu gặp phải chuyện gì nàng sẽ tính sổ lên đầu Triệu Phi Dương, là hắn ra chủ ý khốn khiếp để nàng thu hồi ảnh vệ.

Mọi người một hồi chúc mừng, nói chuyện vui vẻ, Triệu Phi Dương đã hết việc ở đây, tiếp theo chính là để Thái Nhất trưởng lão phân bố nhân viên thủ vệ cùng khai thác linh mạch.

ở đây thời gian tới sẽ tăng cường đệ tử Thanh Vân Tông trú đóng bảo vệ linh mạch, hắn công lao này đã không thể chạy đi chỗ nào khác.

mọi người tản đi, Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương đạp phi kiếm tiến về cứ điểm chuẩn bị gặp Triệu Vô Cực.