Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 90: Người đột biến.






Mạc Phong cùng ba cô gái đi ra khỏi tòa nhà lớn, tuy nhiên không có Zombie tất cả bị giết cả rồi.

Khi ra khỏi.

"Hai người đừng theo tôi nữa."

Mạc Phong quay lại nhìn Sang Sang và Lý Thu nói.

"Nhưng chúng tôi hiện không biết phải đi đâu..."

Lý Thu buồn bã nói.

"Tôi không quan tâm, hai công không có tác dụng với tôi."

Mạc Phong quay lưng cất bước đi.

"Anh hai, không giúp hai người được họ sao?"

Tố Tố nhìn hai người phía sau nói.

"Được, em không được ăn để phần hai người họ."

Mạc Phong nhìn Tố Tố nói.

"...Hả...Cũng được... Không ăn một hai bữa cũng đâu...Sao."

Tố Tố suy nghĩ nói.

Mạc Phong xem ra cho cô xem cảnh vừa rồi của hai cô gái này vẫn chưa đủ để đứa em gái của mình hiểu rõ, mạt thế không đạo đức.

"Khoan đã!"

Sang Sang cất tiếng.

Mạc Phong quay đầu qua vai nhìn cô.

"Anh nói nếu có chúng tôi có ít anh sẽ cho theo đúng không?."

Mạc Phong nhìn cô cái như không quan tâm quay đầu tiếp tục cất bước.

Tuy nhiên Sang Sang bất ngờ xuất hiện, một cước đá ngang đầu Mạc Phong.


Mạc Phong đưa tay đỡ rồi bật chân cô ra, lúc này Sang Sang như cơn gió xuất hiện trước mặt Mạc Phong một quyền tung ra.

Tuy nhiên bị Mạc Phong một tay nắm lấy nắm tay nhỏ bé của cô.

"Như vầy đủ chưa?"

Sang Sang nhìn Mạc Phong nói.

Mạc Phong nhìn Sang Sang cái cười lạnh.

Không ngờ thân thủ cô gái này không tồi.

"Còn cô ta?"

Mạc Phong nhìn Lý Thu, hắn biết quả rõ con nhà sang giàu sẽ có những tiểu thư ra sao.

"Tôi sẽ bảo vệ cô ấy."

Sang Sang quả quyết nói.

"Anh hai..."

Tố Tố một bên lắc lắc tay hắn nói.

Mạc Phong nhìn Tố Tố buồn bực, cô em gái này của hắn đúng thật rất thích lo chuyện bao đồng.

"Tùy..."

Mạc Phong một câu rồi bỏ đi.

Grào!

"A a a!"

Mạc Phong nghe thấy tiếng hét hắn tức tốc chạy tới chỗ nơi phát ra tiếng gào thét.

Tất nhiên hắn không có ý cứu người mà là tìm biến dị.

Chạy không quá 100m Mạc Phong bắt gặp một con Zombie thân mặc đồ càm đổi nón bảo hộ màu vàng, tay cầm chiếc búa lớn kiểu dụng cụ phá tường.

[Zombie biến dị cấp 2]

Dùng được vũ khí à?

Mạc Phong liếc nhìn chiếc búa con Zombie đang cầm.

Dưới chân nó là 3 cổ thi thể bị đập nát, con Zombie miệng đang nhai chót chép một cái tay, máu rơi lợp đợp xuống đất.

[Kỵ sĩ bóng đêm được kích hoạt!]

Xoẹt.

Mạc Phong một kiếm cắt đầu con Zombie biến dị.

Khuôn mặt Mạc Phong nở nụ cười khi hắn tìm thấy Ngưng Giao từ não của con Zombie.

Thu lấy Ngưng Giao Mạc Phong quay lại chỗ Tố Tố.

Tuy nhiên Tố Tố lúc này bất ngờ đụng độ ba tên trung niên, nếu bình thường Mạc Phong sẽ không quan tâm gì Tố Tố dư sức lo.

Tuy nhiên lần này là 3 người đột biến.

Mạc Phong nhíu mày, xem ra bí mật Ngưng Giao có thể giúp người đột biến đã sớm bị lộ. Nhưng Mạc Phong lúc này lại tò mò rốt cuộc là ai dạy bọn này cách đột biến.

"He he he, ba cô em cũng xinh xắn đấy!"

"Theo bọn anh từ nay không sợ bị đói."

"Đúng vậy."

Bất ngờ một tên bước lên một tay định sờ khuôn mặt của Tố Tố.

Chát!

Tuy nhiên ngay lập tức bị Tố Tố gạt bật tay.

"Đừng động vào tôi."

Tố Tố trừng mắt.

"Con điếm! Mày nghĩ mày có giá à? Đợi tí nữ lão tử chơi chết mày."


Kẻ này một quyền đánh ra tuy nhiên hắn bị một cước của Sang Sang đá lùi.

"Mấy con điếm tụi mày..."

"Ha ha lão nhị mày chưa uống thuốc sao để cho một đứa con gái đá lui thế."

"He he, mạnh mèo anh thích! Lát nữa cũng phải mạnh như vậy anh mới thích."

Ba tên nhìn Sang Sang, Tố Tố, Lý Thu liếm liếm mép, mở tới miệng thì mèo sao bỏ.

Tuy nhiên...

"Tao nghĩ tụi mày không còn lát nữa đâu..."

Mạc Phong từ phía sau tiến lại, đôi mắt sắc lạnh.

Ba tên quay lại nhìn Mạc Phong bỏ kẻ này vậy mà hiện lên vẻ kinh thường.

"Ha ha ha ra là vậy mày là người yêu của mấy đưa kia à! Vậy lát nữa bẻ tay chân mày rồi chơi bọn nó trước mặt mày ha ha ha!"

"Đại ca đúng là nham hiểm."

"Ha ha nhanh đại ca em không đợi được nữa rồi."

Một tên quay lại nhìn Lý Thu liếm liếm mép.

Lý Thu thấy tên biến thái nhìn mình cảm giác ghê tởm chạy sọc lưng.

"Lên! Phế hắn cho tao!"

Ngay lập tức hai tên đàn em lao tới chỗ Mạc Phong.

Tuy nhiên cả hai kẻ ngay lập tức bị Mạc Phong một kiếm bay đầu, máu bắn tung té.

Sang Sang, Lý Thu giật mình đây là trừng nào tàn bạo.

"Thằng Chó!!!"

Tên được gọi đại hai tay phực lửa lao tới chỗ Mạc Phong.

"Chết cho ta!"

Kẻ này một đấm giáng xuống, Mạc Phong nhảy lùi lại, ngay lập tức một lỗ lớn trên đường bị tên này đấm thủng.

"Viêm Quyền!"

Tên này một đấm đánh ra, một quả cầu lửa bay về phía Mạc Phong.

"Yếu ớt."

Mạc Phong một kiếm cắt đôi quả cầu lửa.

"Đừng có mà xem thường tao! Viêm Quyền Liên Kích!"

Tên này từ tay đấm ra vô số quyền lửa bay về chỗ Mạc Phong.

Sang Sang và Lý Thu tròn mắt, đây rốt cuộc là chuyện gì? Siêu năng lực sao? Cả hai người kinh ngạc tròn mắt nhìn.

Mạc Phong như cơn gió hắn lướt trái lướt phải né vô số quyền rực lửa.

"Có ngon thì đừng né!"

Tên này vậy mà từ tay bắn ra một ngọn lửa màu đỏ rực về phía Mạc Phong.

"Ha ha ha! Chết chưa con, dám đánh với ta."

Khi ngọn lửa che lấp tầm nhìn tên này thở phì phò cười lớn, tuy nhiên hắn cảm thấy một cơn đau nhói từ chân truyền đến.

Cái đầu từ từ nhìn xuống hắn phát hiện một chân trái của mình từ bao giờ bị cắt đứt.

Thân ảnh của Mạc Phong từ bao giờ đã xuất hiện phía sau tên này, quay lưng cả ánh nhìn cũng không với tên này.

"A a a a a a!!! Chân ta... Chân..."

Tên này bị cắt một chân kêu hét như con lợn bị chọc huyết.

"Thằng chó! Tao sẽ... Giết mày!"

Tên này một tay đấm về phía Mạc Phong tuy nhiên hắn liền không cảm thấy tay mình mà chỉ thấy một vòng máu đỏ tươi bắn tung té ra từ tay hắn.

"A a a! Tay... Tay tao!"


Đau đớn truyền lên não khiến kẻ này điên cuồng gào thét dùng tay còn lại cố cầm lấy cổ tay không để máu tiếp tục chảy ra.

"Sao thế? Ngươi rất khí phách mà?"

Mạc Phong nhìn kẻ đang kêu thét nói.

"Tha... Tha..."

"Tha gì cơ."

Phập!

Mạc Phong một kiếm đâm vào đùi kẻ này.

"A a a a! Tha... Mạng!"

Phập!

Mạc Phong lại một kiếm khác đâm vào đùi kẻ này.

"A! aaaaa! Tha...T..."

Đám người Tố Tố thấy cảm này liền quay mặt nơi khác, khuôn mặt tái mét không dám nhìn.

Mạc Phong thì lại rất thoải mái, hắn vậy mà cười.

"Nói gì cơ? Không nghe gì hết."

Phập!

"A a a a... Tha... A...Cho..."

Mạc Phong thấy cảnh khuôn mặt rất hài lòng, nhìn kẻ này đau đớn hắn rất vui.

"Tha cho mày được thôi, nhưng phải trả lời câu hỏi của tao."

Mạc Phong nhìn xuống kẻ đang không nói nên lời đau đớn nhăn nheo khuôn mặt.

"Đ-Được..."

Mạc Phong cười xấu xa hắn lúc này không khác ác ma, Tố Tố cũng tái mặt không dám khuyên ngăn.

"1000-7 còn mấy?"

Phập!

"Aa a a! 9..9..3."

Phập!

"A a a a... 99..3."

Phập!

"Aaaaaaa."

"Sai rồi lại nào! 1000-1 còn mấy?"

"9..9..9..."

Phập!

"A a a a..!"