Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 39: Dungeon của sự giả dối






[Thông tin]

Tên: Vương Tiểu Minh

Tộc: Con người

Trạng thái: Lời quyền No Skill

Cấp 223

Hp: 111 500/111 500

Mp: 111 500/111 500

Tl: 1905/1905

Attack 13 380 (11150+2230)

Sinh lực: 2230

Sức mạnh: 2230

Tinh thần: 2230


Khéo léo: 4460

Nhanh nhẹn: 2230

May mắn: 2230

.....

Vương Minh cùng Diệp Thu, Diệp Mai và cô gái tóc tím đến một khu phía nam Tp trong một hang động Cô gái tóc tím tay đưa một viên pha lê màu xanh dương vào một cái lỗ trên tường một cánh cổng với màu xanh nhạt hiện ra.

"Cổng dịch chuyển... "

Vương Minh thầm nói.

Cô gái tóc tím là người đầu tiên bước vào tiếp theo là ba người Vương Minh, Diệp Thu và Diệp Mai.

Vương Minh khi bước vào tạm thời không thấy gì nhưng khi hắn mở mắt lần nửa thì có vẻ hơi sửng sờ, nhà kiểu Nhật, hoa anh đàu, tất cả như tái hiện lại thời kỳ Heian một ngôi làng lớn ở trung tâm có bức tượng một thiếu niên cầm katana.

Như biết trước được có khách tất cả cư dân đều tập trung chỉ chừa ra phần đường đi cho nhóm người Vương Minh theo quan sát của hắn thì đa phần đều có trang bị kunai và shuriken ăn mặc kiểu ninja có lẻ đã được huấn luyện từ nhỏ theo phong cách nhất định, nhưng con thứ khiến hắn hứng thú hơn kẻ phía cuối con đường này là một cô gái tuổi trăng tròn mặt bộ kimono màu đen tay che dù rất phong cách.

Thấy người này cả ba người Diệp Thu, Diệp Mai cùng Cô nàng tóc tím khuỵ một chân hành lễ.

"Trưởng Làng."

Cô gái cũng phất tay ra hiệu ba người đứng dậy nhưng mắt cô từ đầu tới cuối đều nhìn Vương Minh sau khi ba người hành lễ Cô nàng mặc Kimona đen hơi hạ thấp người chào Vương Minh nhưng hắn ta không hề có hành động nào chỉ đơn gian là quan sát.

"Chào ngài tôi là tên là Aiko trưởng làng tân nhiệm."

Cô gái mặc Kimono đen nói.

"Ừ, cô cần gì ở ta."

Vương Minh trả lời khuôn mặt Aiko hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng dấu nó đi.

"Già làng cần gặp ngài, mời theo tôi."

Aiko đưa tay mời.

Vương Minh đi theo, hắn khá thích phong cách ở ngôi làng này tuy đông lúc nhưng hầu như rất yên tỉnh cả đám đông hơn trăm người nhưng chả có tiếng nói chuyện chỉ có tiếng hơi thở đều đều, rất có tỉnh kỉ luật a.

Một lúc sau cô nàng Aiko dẫn hắn đến một ngôi đền theo kiểu nhật kéo chiếc cửa đi vào phía bên trong không khác mấy một ngôi nhà phong cách nhật thời hiện đại có một bàn trà nhỏ ở giữa nhà một người phụ nữ tóc bạch kim khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp đang quỳ hai gói tay để lên hai đùi, cô ta mặc một bộ đồ Kimono theo kiểu truyền thống của nhật.

Aiko sau mở cửa mời Vương Minh vào thì cũng lui ra để lại vương Minh, hắn đến chỗ chiếc bàn nhỏ hai chân quỳ xuống nơi chiếc bàn tay nâng nhẹ tách trà còn nóng nói.

"Cô cần gì ở ta?"

Vương Minh tuy nói truyện nhưng sau lớp mặt nạ hắn từ từ quan sát căn phòng, một số vật trang trí là mặc nạ loại hắn đang đeo một số là mặt nạ theo truyện của nhật phía cuối phòng có kệ để katana các loại khác nhau.

"Tôi tên Takahashi Ran là truyền nhân đời thứ ba của ngài Takahashi Saitou người sáng lặp nên ngôi làng này."


Ran nói.

"Ừ."

Vương Minh trả lời, hắn cũng đánh giá cô nàng này có vẻ điềm tỉnh và level cũng cao không hề thấp xíu nào, hắn sẽ cô gắng lắng nghe bỡi dù sau thì hắn cũng đang là khách bình thường thì hơi khó.

[Takahashi Ran lv 278]

"Ngài là người đến từ Trái Đất?"

Ran bỗng hỏi Vương Minh.

"Đúng vậy, có vấn đề gì à?"

Vương Minh hơi tò mò không biết tên saitou này ra sau mà phỗ biến cả việc mình đến từ trái đất.

"Không gì, trúng tôi chỉ thực hiện theo di nguyện của chủ nhân mời ngài đến tham quan ngôi làng mà thôi."

Ran vừa vứt lời khiến Vương Minh như muốn đem tên Saitou này xé xát cho xong tên này cũng rãnh ran lắm.

"Di nguyện? Xem ra tên saitou này có khả năng đón được tương lai."

Vương Minh thầm nghĩ.

Sau lời nói của Ran, Vương Minh không hề trả lời hắn lúc này mới kéo chiếc mặt nạ để lộ khuôn mặt tay năng chén trà mà nãy giờ cầm nghịch lên nhắp thử, căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh.

"Ngài nghĩ sau về ngôi làng?"

Ran bỗng hỏi Vương Minh.

"Không dở, trừ lời di nguyện của tên Saitou ra. Nói đi hắn cần gì từ ta?"

Vương Minh nói.

Ran như ngạc nhiên nhưng cô cũng cười trừ chủ nhân của cô Saitou là một kẻ khó hiểu nhưng lại vô cùng thông minh nhưng kẻ trước mặt cô hiện tại cũng không kém là bao người từ dị giới đều vậy sau đó là Câu hỏi của Ran hiện tại.

"Ngài ấy muốn ngài trở thành chủ nhân của ngôi làng này. Trở thành người thừa kế của ngài ấy và đánh bại Quỷ Vương."

Ran vẻ nghiêm túc nói.

"Ta từ chối."

Vương Minh trả lời.

Như biết được câu trả lời từ trước Ran cũng không có phản ứng gì cô chỉ cười hỏi.

"Ngài có thể cho tôi biết lí do không."

Ran hỏi.


"Các ngươi quá yếu."

Vương Minh trả lời.

Nhưng đáp lại với hắn chỉ là một nụ cười, Ran từ ống áo lấy ra một tấm bản đồ đưa cho Vương Minh.

"Đúng như chủ nhân nói ngài sẽ từ chối lời mời của chủ nhân nhưng xin hãy nhận lấy."

Ran đưa tấm bản đồ cho Vương Minh.

[Bản đồ Dungeon Sự Giả Dối.]

"Ồ, một thứ ta đang cần để tăng nhanh level."

Vương Minh tầm nói với Tiểu Nguyệt.

"Xin hãy cẩn thận, Dungeon ấy rất nguy hiểm." Ran đưa ra cảnh báo.

Nhưng trả lời cô là một câu trả lời không đúng đâu vào đâu.

"Cảm ơn, trà rất ngon."

Vương Minh đứng dậy đi ra.

Phía trong căn phòng Ran từ từ đứng dậy đi lại nơi để thanh kiếm Katana đen từ lưỡi tới cán phần lưỡi có viềng đỏ hoạ tiếc như vết nứt, cán có để hai chữ Hắc Long.

"Truyền lệnh ta xoá tội cho Diệp Thu, Bảo Yue (tóc tím) cùng Diệp Thu đi theo phục vụ ngài ấy." Ran nói.

Từ hư không bỗng vang lên tiếng nói.

"Rõ!"

Nhưng kẻ đầu tiên phong ấn Quỷ Vương không phải có bốn mà là Năm kẻ thứ năm chính là Takahashi Saitou hắn là kiếm sĩ ma thuật mang sức mạnh to lớn trong trận chiến cuối cùng hắn đã dùng chính mạng sống của mình tạo nên phong ấn.

Tuy nhiên tên hắn không được lưu trong sử sách chính là bởi hắn bị vứt bỏ khi được triệu hồi gì quá yếu về sau khi hắn trở nên lớn mạnh đã từng được nhân loại triệu tập lại nhưng hắn từ chối, gì thèm khác sức mạnh của hắn muốn khống chế hắn phục vụ mục đích của mình giáo hội Thánh Quang đã bắt cóc một cô gái được cho là được Hắn yêu mến kết quả hắn nổi điên phá nát giáo hội cứu lại người kia mãi về sau khi Quỷ Vương lớn mạnh đe doạ tới toàn bộ các tộc hắn được Nữ Vương tộc Elf mời gọi giúp đỡ. Trong trận chiến cuối cùng gì quá đau đớn bởi cái chết của người vợ hắn hi sinh bản thân phong ấn quỷ vương sợ sách tam tộc ở Elf và thú tộc hắn được ca tụng như đấng cứu thế nhưng riêng ở nhân tộc mọi thông tin về hắn bị giáo hội niêm phong đây chính là hành động ăn cháo đá bát trả thù của họ điều này đã khiến cho nhân tộc bị cách ly bởi hai tộc Elf và Thú tộc một khoản thời gian có đến khí Quỷ Vương phá phong ấn.