Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 124: Dna (3)






Mộc Phong thân thể khẽ động, hắn bắt đầu mở mắt ngước mặt lên trần nhà miệng thở ra hơi hắc khí.

"Chủ nhân, chào buổi sáng!"

Nava bay lượn quanh Mộc Phong khuôn mặt tươi tỉnh nói.

Mộc Phong khè cười một ngón tay nựng nựng cái má nhỏ bé của Nava, rồi hắn đứng bật dậy đi ra phòng khách.

Huyết Na vẫn quỳ ở đấy, khuôn mặt có chút nhợt nhạt, đôi môi đỏ thẩm đã ngã màu trắng nứt nẻ.

Thấy Mộc Phong bước ra Huyết Na ngước đầu lên nhìn.

"Chủ nhân, thuộc hạ biết lỗi..."

Mộc Phong không nói, hắn từ từ tiến tới chỗ của Huyết Na nhẹn nhàng giải huyệt.

Được giải huyệt, Huyết Na thần khí lấy lại đôi chút, màu sắc khuôn mặt cũng trở lại với vẻ vốn có...

"Chủ nhân, thuộc hạ đói..."

Huyết Na khuôn mặt ủ rũ nói.

Mộc Phong cũng hết cách, hắn thở dài rồi kéo cái áo rộ ra cái cổ.


"Được rồi, cắn đi."

Phập!

Mộc Phong phải mất ít lâu để Huyết Na hút máu, xong xuôi hắn không nói không rằng đi khỏi nhà.

"Ngài ấy giận dai quá trời~ tại ngài hết Tiểu Nguyệt Đại Nhân."

Huyết Na khuôn mặt không sức sống đè ép bộ ngực mà úp mặt trên bàn thờ dài.

.

.

.

Mộc Phong ra khỏi nhà không lâu thì chiếc vòng tay phát lên tín hiệu có cuộc gọi, đưa tay nhấn vào ô chấp nhận một khuôn mặt thiếu nữ hiện lên, người gọi tới không mấy ai xa lạ Đường Nguyệt.

"Này, tên tiểu tử nhà cậu định nghĩ luôn hả!? Nếu mà có nghĩ luôn thìn dùm ơn mà tới trường trình bày hộ tôi."

"Rồi, rồi, mai em sẽ tới trường."

"Cậu chủng bị sẵn tinh thần bị kiểm điểm đi là vừa!"

"Cảm ơn..."

"Hả!? Gì việc gì? Đừng có mà nịnh nọt tôi, tôi không giúp được gì cho cậu đâu."

"Được rồi, em còn có việc tạm biệt!"

Mộc Phong nói xong liền tắt, hắn không như không cảm ơn ai bao giờ, Đường Nguyệt chắc chắn đã giúp hắn nói với bộ phận học viện... Học sinh nghỉ học quá lâu chắc chắn không cần hỏi nguyên do mà bị nhà trường đuổi, nhưng nếu có lí do chính đáng thì khác.

Mộc Phong cũng không mang quá nhiều suy nghĩ về việc có bị đuổi hay không, bởi hắn thừa hiểu Lý Phi sẽ không để hắn bị đuổi.

...

Mộc Phong ngước khuôn mặt nhìn lên bầu trời nhân tạo trong xanh không bóng mây đen, tuy nhiên bên ngoài lớp màng bảo vệ mây đen đã cuồn cuộn mà che kính một góc trời.

[Chủ nhân, ngài sắp đột phá?]

Tiểu Nguyệt bất thình lình cất lời, tuy nhiên Mộc Phong không trả lời cô mà làm lơ nó đi.

Bùm!!!

Đúng lúc Mộc Phong đang định cất bước từ bầu trời một bóng đen xuất hiện và đâm thủng lớp màng bảo vệ nhân tạo, lớp màng bị xuyên quả liền vỡ nát mà biến mất bầu trời liền tối đen, vô số tiếng chuông reo vang trong thành phố.

""Cảnh Báo! Thành Phố Bị Android tấn công, yêu cầu sơ tán khẩn cấp!!!""

""Nhắc lại, Thành Phố bị tấn công yêu cầu sơ tán khẩn cấp!!!""


.

.

.

Bóng đen từ bầu trời đâm xuống ngay trung tâm thành phố, trùng hợp thay nó lại cực kì gần với Mộc Phong. Từ đám khói bụi mù tịt một sinh vật máy móc to lớn, bao phủ toàn thân bởi kim loại màu đen xuất hiện.



Một Android hình sói xuất hiện.

Đúng lúc này, TP-S, A, B, C, cũng lâm vào tình trạng tương tự, đẩy mức nguy hiểm lên cấp độ 3.

Kéttttttttttttttttt!!!!

Con sói há cái miệng máy móc rít lên âm thanh vang tay, ngay lập tức vố số máy móc, thiết bị, bị nhiễu loạn mà trở nên vô dụng. Nguồn điện trong thành phố cũng ngay lập tức bị ngắt, vố số kính trên những tòa cao óc lớn vỡ nát tới lổm ngổm trên đất, khung cảnh hỗn loạn còn tiếp diễn...

Con Android lần nữa há cái miệng lớn, một nguồn năng lượng màu đỏ ngay lập được kết tụ, từ miệng con Android bắn ra một tia sáng màu đỏ quét qua nửa thành phố.

Ầm!!!

Ngay lập một tiếng nổ vang kèm một đường cắt phân tách nửa thành phố thành hai, mọi việc còn tiếp diễn khi con Android ngước cái đầu lên trời, một quả bóng năng lượng màu đỏ tích tụ.

Một lần nữa thành phố hứng chịu vô số vụ nổ khi, quả cầu bắn lên trời phân tách thành nhiều loạt đạn lớn nhỏ khác nhau tạo thành một cơn mưa màu đỏ trút xuống thành phố.

Nhà đổ sập, tiếng la hét, hỗn loạn, sợ hãi, đỗ nát, bắt đầu bao trùm thành phố.

Bùm! Bùm!

Ngay lập tức, rất nhiều cảnh vệ công nghệ được triệu tập tấn công con Android, vô số tiếng súng nổ, những nhân loại mặc giáp trên nhỏ bé bay lượn quanh con Android, mà liên tục tấn công.

Tuy nhiên, mọi thứ trở nên vô dụng khi vũ khí của cảnh vệ công nghệ hoàn toàn không xuyên qua được lớp giáp của con Android, thậm chí cả lớp màng bạo vệ màu xanh lục bao quanh nó họ còn không xuyên qua nổi, họ lúc này như những con mũi bay lượn quanh xung quanh mà không thể gây nên xíu sát thương nào.

Grào!!!

Con Android grào lên một tiếng, hai chân trước co lên rồi giẫm mạnh xuống đất, ngay tức thì vô số tia điên từ cơ thể nó bắn ra tứ phía.

Cảnh vệ công nghệ tử vong vô số, hai bên cứ thế mà tiếp diễn... Một tên như mũi đốt Inox, còn một bên chỉ cần grào một tiếng liền vô số kẻ phải bỏ mạng.

Mộc Phong trên nóc một tòa cao óc nhìn thấy cảnh này không khỏi bật cười, nụ cười của hắn cũng nhanh tan biến bởi hắn lúc này thân cũng khó giữ, Thiên Đạo đang rất muốn lấy mạng hắn khi đám mây tích sét đang phía trên đầu hắn, độ kiếp không sớm thì muộn sẽ xảy ra.

Thành công thì hắn bước chân lên Kim Đan, thất bại thì thây khó bảo toàn.

Ầm! Ầm!!

Đúng lúc này, những Dũng Giả thật sự xuất hiện. Bốn thân ảnh bay lượn trên bầu trời ngay lập tức tấn công con Android.

Mở đầu là một ngọn lửa với phạm vi rộng xuất hiện dưới chân con Android mà bắn ngược lên trời tạo thành một cột lửa lớn, lớp màng bảo vệ ngay lập tức bị phá vỡ, quá nhiệt bắt đầu trên cơ thể con Android khiến nó grào lên một tiếng tức giận.


Khi con Android ý định rời khỏi cột lửa một cái cây lớn xuất hiện kế nó, kèm theo là vô số rể cây quấn quanh khóa chặt lấy con Android, đúng lúc cột lửa vừa tắt đi.

Xoẹt!!!

Bất ngờ, một cái chân trước của con Android bị cắt lìa, người cắt lại là thân ảnh của một Trung Niên quen mặt.

Con Android không đơn giản chỉ chịu trận, nó há cái miệng mà bắn ra một đợt Laser lớn màu đỏ.

Tuy nhiên, tia Laser chưa chạm tới đích một bức ngăn màu xám ngăn đòn tấn công lại đồng thời cũng hấp thụ luôn.

Bốn kẻ đến được gọi là Tứ Thiên Vương của TP-D. Thế giới nhận loại sau đại tàn phá giờ đây chia thành năm, với những kể điều hành khác nhau, đặc biệt thay TP-D có tận bốn kẻ điều hành.

[Đường Nguyệt, N/A Level 31, Ability: Phù Thủy Của Ngọn Lửa]

[Mộc Cẩn Cẩn, N/A Level 29, Ability: Mộc Thần Thụ]

[Trần Bình, N/A Level 33, Ability: Cắt] (∆: Một loại với 13444)

[Đoái Hòa Thời, N/A Level 38, Ability: Sắc Xám Thế Giới]

.

.

.

Mộc Phong đôi mắt ngó nghiêng, bộ dạng của hắn lúc này nào có căng thẳng mà thay vào đó là không nghiêm chỉnh, tay cầm một quyển sách ghi ghi chép chép.

"Đây rồi, đầy rồi... Mộc Cẩn Cẩn, Đại Tiểu Thư Mộc Gia, 20 tuổi, ghi ghi lại lại, đây là gia tộc khiến mẹ mình chết... Tạm để đó, còn sống tính tiếp."

"Tiếp theo là Đường Nguyệt... Bà cô này vậy mà là Tam Cơ, đúng là dấu kĩ thật sự, ba chấm, không có việc với bà cô này."

"Tiếp là Trần Bình, giáo viên Alpha lớp... Dấu cũng rất kĩ... Già quá! Cay lắm không chơi với ông này."

"Tiếp theo là Thiên Vương, đẹp trai, soái ca, ngầu lồi, lại là nơi chống lưng cho Bạch Gia... Thằng này để đây, còn sống giết cho phứt mắt, ai biểu đẹp trai hơn tao."