Vũ Cảnh vừa đến nhà Vũ Nhiên thì đã phải đối mặt với cái ánh mắt lạnh te, u ám của ai đó. Vũ Nhiên hừ lạnh đi vào ôm A Dư của mình đến phòng khác,
- A Dư, chúng ta đi cho hai người kia tâm sự.
- Ơ...
Từ Thiên Long muốn giữ Lạc Dư lại thì bị người vừa xuất hiện dọa sợ,
- Vũ Cảnh, sao anh lại ở đây.
Vũ Cảnh đóng cửa phòng đi đến hôn lên trán Từ Thiên Long nói:
- A Long, nghe nói.... em muốn mang con tôi chạy trốn?
Từ Thiên Long há miệng, trán câu ta toát mồ hôi lạnh, sao tên này nhanh như vậy đã biết a, Vũ Nhiên, cái thằng chết tiệt này. Cậu ta run run nói:
- Đâu, đâu có đâu... anh, anh hiểu lầm rồi.
Vũ Cảnh cười dịu dàng, nói:
- Ừm, anh hiểu lầm,chúng ta về nhà nha.
Từ Thiên Long lảng tránh nói:
- Ta, dạo này A Dư cảm thấy không khỏe, ta muốn ở đây mấy ngày chăm sóc cậu ấy, anh, anh về trước đi.
Vũ Cảnh ồ một tiếng nhỏ giọng nói với Từ Thiên Long:
- Lạc Dư bị bệnh đã có Vũ Nhiên lo a... Hay là nói,...A Long muốn ở nhà vợ chồng em trai tôi làm chuyện đó sao, đúng là tiểu dam đang.
- Hửm? sao vậy? sao không trả lời.
Từ Thiên Long mấp máy môi tức giận phản bác:
- Không phải...
- Không phải? Vậy em ở đây làm gì, không lẽ tôi đoán đúng, em là muốn cùng em vợ chạy trốn.
Từ Thiên Long á khẩu, cậu ta quay mặt sang chỗ khác,
- Dù gì ta cũng không muốn về.
Vũ Cảnh mân mê những đốt ngón tay của Từ Thiên Long nói:
- Em không có quyền phản đối.
- Anh...anh làm cái gì vậy.
Vũ Cảnh trói hai tay Từ Thiên Long lại rồi nhấc bổng cậu ta lên đi ra ngoài,
- Thả ta ra...
Vũ Cảnh cố định đầu Từ Thiên Long hôn lên,
- Ngoan, về nhà chúng ta cùng nhau chơi, ở nhà em trai anh chơi mấy trò đó không thích hợp đâu.
- Ai thèm chơi mấy trò đó với anh chứ hả?
- Ưm ưm...
Mấy tháng sau Vũ gia lại chào đón thêm một tiểu hoàng tử ra đời, Vũ Phong lần này chẳng tranh Lạc Dư với Vũ Nhiên nữa mà đi tranh tiểu Vũ Cảnh với ông nội - Vũ Lăng.
.........
80 năm sau,
Trêи tầng thượng, hai người Vũ Nhiên, Lạc Dư ngồi trêи một chiếc xích đu màu trắng bạc.
Lạc Dư sờ lớp da nhăn nheo trêи cơ thể bất mãn nói:
- Nhiên Nhiên, ta già rồi.
Vũ Nhiên để đầu Lạc Dư tựa vào vai mình giọng nói già nua khàn đặc vang lên:
- Không già, không già một chút nào.
Lạc Dư bật cười,
- Nhiên Nhiên, Thế Giới sau đợi ta đến tìm ngươi nha.
Một giọt nước mắt từ khóe mi chạy xuống, người bên cạnh cậu không biết từ lúc nào đã ngừng thở. Lạc Dư nhếch môi,
- Nhất định phải đợi ta.
Lạc Dư nhắm mắt lại, giọng nói 250 đã lâu không thấy vang lên:
- / Xác định đã rời khỏi thế giới công lược/
/ Xác định tiến hành lọc kí ức /
/ Xác định /
/ 1%.....98%...100%/
/ Thanh lọc thành công/
Vũ Phong đứng ở cửa, sắc mặt lạnh lẽo cự người ngàn dặm bây giờ đã không giữ được, hắn dùng tay che đi hai mắt ướt đẫm giọng nói khàn khàn vang lên,
- Cha, baba,....
Lạc Dư trở lại không gian hệ thống diện mạo của cậu lại trở lại dáng vẻ 18 tuổi.
- / Phải chăng xem thông tin cá nhân/
- Ừm.
- / Xác định/
Thông tin cá nhân:
- Tên: Lạc Dư
- tuổi: 18
- Giới tính: Song tính
- Mị lực: 20
- Trí lực:????
- Tích phân: 27 000
- Linh hồn: 161 + 100 ( thời gian ở lại thế giới trước: 105 năm) tổng: 156.
- Kĩ năng: ngoại ngữ, công pháp hệ thủy, hương quýt, kĩ năng sống cơ bản, y thuật,...
- Vật phẩm: bạch long
- nhiệm vụ: Công lược Vũ Nhiên [ hoàn thành]
Lạc Dư ngáp một cái, xách 250 ôm vào lòng, tay bắt đầu không an phận giựt từng nhúm lông trêи người nó,
- /Méoooo.../
250 dựng đứng lông, nó dùng sức cào lên người Lạc Dư,
- / Đau chết bổn bảo bảo, biến ra.. méoooo. /
Lạc Dư lại giựt thêm một nhúm, hồn nhiên nói:
- Đau sao?
250 trợn mắt,
- / Cậu thử để người ta giựt hết lông trêи đầu cậu xem có đau không./
Lạc Dư túm tai nó nhấc lên trước mặt,
- Ha, vậy mỗi lần ngươi thẳng tay vứt ta vào lỗ đen sao, ngươi, không,nghĩ, đến, ta, hảaa.
250 gào lên khóc nhưng nó lấy đâu ra nước mắt chứ, gào lên vậy thôi,
- Huhu, bổn bảo bảo biết sai rồi mà, đừng giựt nữa.
Lạc Dư vẫn tiếp tục giựt từng nhúm lông trắng muốt nói:
- Đem cốt truyện thế giới tiếp theo ra đây.
250 ủy khuất làm theo, trước mặt Lạc Dư xuất hiện một quyển sách,
Đối tượng công lược lần này của cậu là Lãnh Kiệt, nguyên chủ và hắn chơi với nhau từ nhỏ, đánh nhau có, ăn, chơi đều đi với nhau.
Năm nguyên chủ 17 tuổi, cậu ấy dùng hết số tiền tiết kiệm của mình đặt mua game thực tế ảo, cha mẹ cậu cũng không nói gì, mặc kệ cậu chơi thế nào thì chơi.
Nguyên chủ hứng khởi, ngày nào cũng chạy vào đó chơi, trong đó có hai sever, một cái rất bình thường, còn một cái lại là game sắc tình.
Nguyên chủ mới lớn, huyết khí phương cương liền chọn game sắc tình chơi. Cậu ấy gặp được Lãnh Kiệt, hai người không những không nhận ra nhau mà còn trở thành bạn trai trong game của nhau, cùng làm những việc không thể miêu tả được...
Bên ngoài đời thật hai người vẫn là anh em tốt, nhưng trong game thật sự dam loạn không thể chịu nổi.
Nhưng được một năm thì cha mẹ Lạc Dư bắt cậu bỏ game tập trung vào học để thi vài trường top, họ cũng chuyển nhà đến thủ đô vừa tiện cho công việc vừa đảm bảo cho việc học của cậu,
Sau này, hai người cũng thi vào hai trường khác nhau, nguyên chủ đỗ trường top như mong muốn của cha mẹ.
Nhưng Lãnh Kiệt thì lại không được như vậy, hắn vốn không thích học, lúc trước là Lạc Dư kèm cho hắn nên thành tích cũng coi như không tệ, cậu ấy vừa đi thì thành tích Lãnh Kiệt liền tụt dốc không phanh, chỉ thi được vào trường trong tỉnh, hai người không còn gặp nhau nữa.
Sau này, vì cách biệt thân phận, hai người không còn qua lại với nhau nữa, tình bạn triệt để tan rã.