100 năm sau,
- Quân Minh Tịch, không công bằng một chút nào.
Lạc Dư phụng phịu, Quân Minh Tịch bên cạnh nhìn bộ dạng này của cậu buồn cười nói:
- Làm sao vậy.
Lạc Dư nhìn hai bàn tay của mình nói:
- 100 năm, đáng lẽ ra ngươi cũng phải già rồi mới phải, nhìn ta nè, da nhăn nheo xấu xí! còn ngươi sao vẫn còn trẻ vậy a, chẳng thay đổi chút nào so với năm 20 tuổi.
Quân Minh Tịch mím môi, hắn muốn cùng Lạc Dư già đi, nhưng hắn từng là tang thi vương, dù biến trở lại thành người thì vẫn sẽ có một số biến chứng.
- A Dư.
Quân Minh Tịch siết chặt bảo bối của mình vào trong lòng, Lạc Dư cảm nhận được tâm trạng bất an của hắn,
- Không sao hết, ki*p sau chúng ta sẽ lại gặp nhau.
Lạc Dư cười híp mắt, Quân Minh Tịch nhếch môi cười,
- Vậy em phải đợi ta đó, không được có tên nào khác biết chưa.
Lạc Dư bật cười ha hả,
- Muốn ta không có ai thì ngươi phải nhanh chóng đến tìm ta nha, hì hì.
- Được, ta sẽ đến tìm em.
- Một lời đã định.
- Một lời đã định.
Quân Minh Tịch ôm cơ thể dần mất đi hơi ấm mỉm cười nhàn nhạt,
- Ta không muốn bất tử, ta phải đi tìm A Dư.
Hắn nhắm mắt lại, một tay cầm thanh chủy thủ phập một cái, máu từ trong lồng ngực chảy ra nhuốm đỏ chiếc áo sơ mi trắng.
A Dư, đợi ta.
Âm thanh lạnh băng quen thuộc vang lên bên tai,
- / Nhiệm vụ hoàn thành/
- / Xác định đã rời khỏi thế giới công lược/
- / Xác định, truyền tống/
/ Xác định tiến hành lọc kí ức /
/ Xác định /
/ 1%!.
.
98%! 100%/
/ Thanh lọc thành công/
Lạc Dư trở lại không gian hệ thống, giọng nói của 250 vang lên,
- /Phải chăng xem thông tin cả nhân/
- Xem.
- / Xác định/
Thông tin cá nhân:
- Tên: Lạc Dư
- tuổi: 18
- Giới tính: Song tính
- Mị lực: 57
- Trí lực:????
- Tích phân: 32 vạn 9 + 50 vạn.
- Linh hồn: 711 + 554
- Kĩ năng: ngoại ngữ, công pháp hệ thủy, hương quýt, kĩ năng sống cơ bản, y thuật, kĩ năng kinh doanh,.
.
- Vật phẩm: bạch long
- nhiệm vụ: Công lược Quân Minh Tịch [ hoàn thành]
Lạc Dư day day trán không để 250 kịp nói gì đã lăn ra ngủ, thật mệt.
250 biết điều im lặng đợi cậu ngủ dậy,
- / Kí chủ, cậu đúng là chúa cứu thế/
Lạc Dư đen mặt, cậu thẳng tay tát bay 250 khiến nó lăn lộn mấy vòng mới chịu dừng lại.
- Nói tiếng người.
250 mếu máo,
- / Tôi có làm gì đâu mà cậu đánh tôi, chẳng qua chỉ là chúc mừng cậu vì hành động vĩ đại đem cả thế giới cứu vớt thôi mà.
/
Lạc Dư vẫn không hiểu, cậu giơ nắm đấm lên, 250 vội vã che đầu,
- / Thế giới lần này vốn dĩ Quân Minh Tịch sẽ phá hủy nó, cậu thành công cảm hóa hắn đương nhiên là cứu cả thế giới a/
- Thế ta được gì.
250 ủy khuất, Lạc Dư không bị bộ dạng này của nó làm mềm lòng, cậu trừng mắt,
- / A, tích phân cộng 50 vạn, những cái khác cũng tăng không ít/
- Chỉ có vậy?
Lạc Dư bĩu môi, cái này vừa cậu thấy rồi, còn tưởng có phần quà đặc biệt gì, ai ngờ.
- Được rồi, cốt truyện thế giới tiếp theo, mang ra đây.
250 phụng phịu,
- /Có liền.
/
Lạc Dư nhìn nó,
- Nếu không muốn làm mèo trụi lông thì thu lại cái bộ mặt đó cho ta.
- / Tôi biết rồi/
250 bị dọa khóc rưng rức, nhưng đáng tiếc là nó không có nước mắt, Lạc Dư cũng chẳng bị bộ dạng này của nó đánh lừa.
Thế giới lần này là cổ đại, đối tượng cậu cần công lược là Áo Tư Nhĩ Đặc, hắn là hoàng tử nước láng giềng.
Mẫu phi của hắn bị nghi là phản quốc nên không những bị nhốt vào lãnh cung, ngay cả con của bà - Áo Tư Nhĩ Đặc cũng bị đem đi làm con tim cho Lạc Nhật hoàng triều.
Lúc này nguyên chủ Lạc Dư cũng chỉ là một đứa trẻ chưa hiểu gì, ngược lại, Áo Tư Nhĩ Đặc tuy còn nhỏ nhưng tâm cơ lại rất sâu, năng lực vượt trội của mình bị hắn che dấu kĩ càng, không một ai có thể nghĩ tới, một đứa trẻ như hắn lại thông minh đến như vậy.
Nguyên chủ là con trai tướng quân, năm 10 tuổi cậu ấy được Hoàng đế nhận làm nghĩa tử, cũng là hoàng tử duy nhất không phải con ruột của hoàng đế.
Lần đầu hai người gặp nhau là ở Điện Thái Hòa, Áo Tư Nhĩ Đặc lúc này là người hầu của thái tử Lạc Thủy nên được phép theo đến.
Áo Tư Nhĩ Đặc tìm mọi cách tiếp cận nguyên chủ, hai người dần dần chơi thân với nhau, nguyên chủ xin hoàng đế để hắn trở thành người của mình, hoàng đế cũng nể mặt tướng quân cũng như hoàng thúc của mình thành toàn cho Lạc Dư .
Cũng từ ngày hôm đó, Áo Tư Nhĩ Đặc gần như là đạt được tự do.
Hắn nhờ vào những thứ nguyên chủ cung cấp cho mình bắt đầu xây dựng một thế lực - Tuyệt Sát.
Rất lâu về sau, Áo Tư Nhĩ Đặc sau khi thành công chiếm được tất cả mọi thứ liền không chấp nhận có người biết được quá nhiều bí mật của mình như nguyên chủ tồn tại, hắn đã sai người bí mật hành thích nguyên chủ.
Lạc Dư đến lúc chết cũng không biết người hại mình lại chính là huynh đệ chí cốt đồng sinh cộng tử với mình.
Nguyên chủ vì hắn mà phản bội lại Lạc gia, hoàng đế, thái tử,! quay lưng lại đối đầu với tất cả bọn họ, chọn Áo Tư Nhĩ Đặc.
Nhưng kết cục của cậu ấy, lại là cái Chết.
- ! Mèo mướp thúi, sao lần nào ngươi cũng cho ta cái cốt truyện cẩu huyết như vậy hả.
Lạc Dư khó chịu nói, phản lại hoàng triều của mình, hại chết thân nhân, ngay chính bản thân cũng bỏ mạng trong tay Áo Tư Nhĩ Đặc, sao ngốc như vậy a.
250 câm nín, nó âm thầm nói, kí chủ a, đợi đến lúc chính cậu trải qua những thứ đó thì mới biết được, giờ nói vậy cũng chẳng có ích lợi gì a.
.