Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 2




Trước khi xuyên không Choi Ae Young đã đọc không ít tiểu thuyết, về hệ thống cũng biết một ít. Tuy rằng trong mỗi truyện hệ thống cũng không giống nhau, nhưng đều là hệ thống, hẳn là đơn giản chính là thăng cấp đi.

Chính là hệ thống vì sao phải ở Hàn Quốc! Choi Ae Young nhắm mắt lại, đầu óc liền tự nhiên xuất hiện hình ảnh của hệ thống.

[Tên hệ thống] hình thức minh tinh

[Mục tiêu] siêu sao

[Nhân vật] Choi Ae Young

[Danh vọng] vô danh tiểu tốt [0/500]

[Kỹ năng] song môn ngôn ngữ

......

[Tổng hợp tất cả] cặn bã!

[Giai đoạn nhiệm vụ hiện tại]: 1, cuối kỳ thành tích đứng trong top ba [kỳ hạn: Trong ba tháng]. 2, thi vào trường trung học nghệ thuật Seoul [kỳ hạn: Một năm ba tháng]

[Thất bại trừng phạt]?

[Nhiệm vụ thưởng cho]?

Đại khái nhìn qua một lần, Choi Ae Young rơi nước mắt.

Hoá ra hệ thống này không có gì nghịch thiên cả......

Loại này đến trước cửa hiệu cũng cảm thấy đau trứng......

Ông trời phải cho cô về nhà!

Nói cô chính là muốn học tập đa số đồng chí xuyên không gọi cuộc điện thoại kiểm chứng xem nguyên thân trước còn sống hay không cũng không được.

CMN không khai thông đường dài quốc tế kiểm chứng gì đó đều là mây bay!

Tuy nói như thế nhưng Choi Ae Young cũng đã thử qua, nhưng không có một câu trả lời nào.

Ngay từ đầu cô cũng từng nghĩ nếu đã chết có phải sã xuyên không trở về được hay không? Chính là ai có thể cam đoan này đến tột cùng là cô đang nằm mơ hay là thật, chết đi lại là không phải thật sự chết đi đâu? Chết tử tế không bằng còn sống, dù sao còn sống mới có hi vọng trở lại thế giới trước kia.

Còn có hệ thống đưa ra nhiệm vụ. Nếu thất bại thì sẽ thế nào, hoàn thành thì như thế nào?

Tuy rằng không biết giai đoạn nhiệm vụ hiện tại và mục tiêu siêu sao cuối cùng có mấy xu quan hệ, nhưng đã tuyên bố, Choi Ae Young vẫn quyết định hoàn thành.

Nhưng là lại nói tiếp có thể dễ dàng hoàn thành hay sao, sau khi xuyên không ngày thứ hai, qua ngày cuối tuần Choi Ae Young chỉ có thể cong lưng vác túi sách đi học. Rõ ràng đã là sinh viên ra trường còn muốn cắp sách đi học lại năm năm tiểu học, thật sự vi diệu......

Nhưng cũng không có cách nào, hiện tại tuổi của thân thể này mới mười ba tuổi, bất quá một tuổi kỳ thật cũng mười một tuổ đii. Mà Choi Ae Young thật sự không lộ khí thế của một người xuyên không ra ngoài, chỉ có thể thành thật đi đến trường.

Ở Hàn Quốc, tuổi chủ yếu là xem tuổi mụ, phân chia tuổi vào ngày một tháng ba hàng năm. Tại đây sinh trước ngày một tháng ba thêm hai tuổi, mà sinh sau ngày một tháng ba thì thêm một tuổi.

Vì thế Choi Ae Young sinh ra trước ngày mùng một tháng ba trúng đạn rồi, chúc mừng cô, nếu ở lúc 28 tuổi thì có thể nói là ba mươi tuổi, trực tiếp bước vào đầu ba.

Bởi vì Choi Ae Young ôm chương trình học tiểu học quyết đoán tư tưởng đi học, vì thế vừa vào phòng học, theo trí nhớ tìm được vị trí bàn của mình.

Chỉ là vừa bước vào lớp, một thầy giáo tiến vào, cầm một xấp bài thi trên tay.

Choi Ae Young:......

Dưới tình huống cả lớp lạnh nhạt mở sách vở ra, toàn bộ trong phòng học ra vẻ thì một người Choi Ae Young bị vây tình trạng mơ hồ.

Mặc dù tiếp thu được nhiều trí nhớ, nhưng về học tập Choi Ae Young thật sự tỏ vẻ, một chút cũng chưa tiếp thu đến!

Bất quá bởi vì chương trình học của tiểu học hẳn là sẽ không khó đi. Đại khái đi...... Ha ha......

Vì thế sau khi chuyển bài thi xuống dưới, Choi Ae Young múa bút thành văn...... Trừ bỏ kiến thức trong sách giáo khoa còn có một ít lịch sử cơ bản bên ngoài của Hàn Quốc không biết, Choi Ae Young tỏ vẻ nỗ lực điền vào.

Kế tiếp là thi vào ngày hôm sau, toán học cũng không có áp lực gì, không đến nửa giờ Choi Ae Young liền viết xong.

So sánh cảm giác đau khổ khi thi ngữ văn hôm trước thì lần này là thái độ thưởng thức, Choi Ae Young cầm bài thi nhìn thoáng qua con số tinh tế tràn ngập trên trang giấy. Chính là không đến vài giây sau thầy giáo bước xuống dưới gõ bàn cô, lại cảnh cáo nhìn Choi Ae Young và bạn học phía sau cô liếc mắt một cái.

Choi Ae Young:...... Thầy giáo em không làm gì cả! Tuy rằng bé mập có cái cổ đà điểu phía sau cô nhưng chúng em tuyệt đối không thông đồng cái gì cả!

Về phần tiếng Anh, tốt xấu không chết. Tiếng Anh này nọ cô đã sớm đạt được đỉnh cao khi học trung học, đến đại học lại bước lên một bướ nữa. Từ đơn là cái gì, cô dễ chết lắm sao?

Sau khi có kết quả thi, không có bất ngờ gì xảy ra, quốc ngữ treo, tiếng Anh qua, chỉ có toán học là đứng thứ ba của lớp. Nhận được lời khen ngợi của giáo viên toán học, đương nhiên nếu không tính kéo cô và bé mập ra ngoài trao đổi quá trình thi thì rất tốt!

Sau khi có thành tích, lúc đó Choi Ae Young liền lạnh nhạt bỏ bài thi vào cặp sách. Mà sau khi có kết quả bạn tốt của nguyên thân Sung Yu Hi vui vẻ chạy đến bên cạnh Choi Ae Young trao đổi kết quả.

“Ae Young, sao lần này điểm thi ngữ văn của cậu lại tụt? Nhớ được cậu vốn không sai. Bất quá điểm toán học của cậu thật tốt!”

Người bạn Sung Yu Hi này vốn tương đối an tĩnh, bình thường đều là tính cách tùy tiện Choi Ae Young tìm cô kết bạn cùng đi toilet và cùng về nhà.

Nhưng ngày hôm qua bạn học Sung đợi một ngày cũng không thấy bạn Choi tìm cô, nhất là nhìn thấy sau khi cuộc thi kết thúc cô giống như rất buồn rầu, Yu Hi cũng cũng không dám tiến lên.

Choi Ae Young nghe vậy nhìn Yu Hi, tuy rằng nguyên chủ quan hệ với cô không sai, nhưng bây giờ có một nữ sinh già dặn dễ nổi nóng với một tiểu loli...... Cần các cô cùng nhảy dây sao cmn!

“Ừ!” Vì thế Choi Ae Young lên tiếng cho có, làm bộ buồn rầu.

“Ae Young cậu không cần lo lắng, tan học tớ mời cậu ăn kem cốc!”

Yu Hi cho rằng Ae Young vì thành tích ngữ văn và tiếng anh mà cảm thấy buồn rầu, vì thế đã nghĩ đến đồ ăn vặt mà bạn tốt thích ăn nhất để an ủi cô.

Kem cốc? Choi Ae Young gật đầu, nước miếng tự nhiên tiết ra......

Vừa xuyên không đến gia đình này, căn cứ trong trí nhớ đến bây giờ được ba ngày, Choi Ae Young đã hiểu rõ kỳ thật mấy ngày qua gia đình rất căng thẳng.

Nhất là mẹ Choi, thật sự rất muốn có kế hoạch bồi bổ......

Bởi vì trong nhà cũng không có hoa quả dư thừa, hơn nữa sau khi học đại học dục vọng với đồ ăn không tốt đã giảm bớt, cho nên ngày thường thiếu tiền tiêu vặt đến đáng thương nên Choi Ae Young quyết định tiết kiệm, để về sau có thể thường mua hoa quả ăn bữa ăn ngon.

Bất quá kem cốc này nọ ngẫu nhiên có thể ăn, là ai cũng sẽ không cự tuyệt đi!

Trong trí nhớ, tiểu loli Sung Yu Hi này làm người có tính cách trượng nghĩa. Trọng điểm là! Trong nhà rất dư dả, phỏng chừng nguyên thân không thiếu ăn ké bên người Yu Hi......

Nhìn Choi Ae Young lại khôi phục bộ dáng trước kia, Yu Hi cũng vui vẻ cười rộ lên.

Vì thế trên đường về nhà, hai tiểu loli cùng nhau vui vẻ ăn kem cốc về nhà.

Kì thực, nét mặt già nua của Choi Ae Young hơi đỏ, ăn kem cốc do tiểu bằng hữu bỏ tiền ra đi trở về nhà.

Tuy rằng kết quả thi của học sinh tiểu học cần phụ huynh kí tên, nhưng trước khi Choi Ae Young đã sớm luyện thành công lực tự mình kí tên, cũng không muốn để ba Choi và mẹ Choi nhìn thấy kết quả ngữ văn.

Đối với việc bỗng nhiên chiếm tiện nghi của cha mẹ Choi Ae Young vẫn có chút cảm giác xấu hổ, tuy rằng trí nhớ đủ để đối phó với ba Choi, mẹ Choi.

Trên đường về nhà từ miệng Yu Hi thì biết, thành tích của mình vốn ở giữa, hiện tại trực tiếp đứng cuối. Nếu không phải toán học thi tốt, phỏng chừng đứng ở vị trí thứ nhất từ dưới lên cũng không nói chơi......

Khó trách sau khi lớp ngữ văn kết thúc, cô vui vẻ đi theo thầy giáo dạy văn cũng chính là chủ nhiệm lớp đi vào văn phòng, hỏi: “Thầy giáo em có thể thi trường trung học nghệ thuật Seoul được không? Hi vọng đỗ có lớn không?

Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc và lời nói ấp a ấp úng của thầy giáo. Cuối cùng biết chân tướng nước mắt Choi Ae Young rơi xuống!

Thật sự là rất dọa người.

Tuy rằng trường trung học này không thuộc top đầu, nhưng thi đỗ vẫn rất khó khăn, các môn văn hoá không nói, trừ phi đặc biệt tinh thông một môn nghệ thuật mới có cơ hội. Chẳng qua Choi Ae Young mới học đến lớp năm tiểu học, cũng chưa từng biểu hiện ra tế bào nghệ thuật nào. Nếu không có nghệ thuật để thi vào, sẽ phải thành tích các môn văn hoá tốt, chỉ là với thành tích của Choi Ae Young, chủ nhiệm lớp tỏ vẻ ha ha không giải thích.

Sau khi về nahf, bởi vì là mùa hè, cho nên Choi Ae Young có thói quen phải đi tắm rửa.

Sau đó lại là ăn đồ chua, canh tương kết thúc cơm chiều. Ăn ba ngày đồ chua Choi Ae Young đã có điểm chịu không nổi......

“Ae Young à, hôm nay ở trong trường học thế nào?” Sau khi ăn xong mẹ Choi thu thập mâm bất động thanh sắc hỏi.

Choi Ae Young??

Mẹ Choi nổi bão: “Tốt lắm! Con đứa nhỏ này, bình thường ham chơi còn chưa tính! Lần này thi lại đứng ở phía cuối! Bây giờ còn muốn giấu diếm?!” Nói xong rút mầy tờ bài thi từ ngăn kéo dưới bàn ăn ra.

Nghe vậy, ba Choi nhìn Choi Ae Young liếc mắt một cái. Tỏ vẻ hiện tại ông cũng thật thương tâm, hơn nữa lực bất tòng tâm.

Choi Ae Young:......

Chết cha rồi...... Lại xem nhẹ tính cách yêu thích xem túi sách cảu mẹ Choi......

Tuy rằng nguyên chủ thích chơi, nhưng vẫn là một mầm non xanh tươi thành thật. Bất luận thành tích thi thế nào, cũng chưa từng giấu diếm. Hơn nữa tuổi còn nhỏ, cũng không có cáí gì riêng tư để giấu diếm, vì thế cũng không để ý mẹ Choi có thói quen thu thập túi sách.

Chính là thay đổi linh hồn, Choi Ae Young lạnh nhạt đã quên mất điều này.

Choi Ae Young bắt được trọng điểm trong lời nói của mẹ Choi, biết tuy rằng mẹ Choi vì thành tích tụt lùi mà bị làm cho tức, nhưng trọng điểm là phương diện thành thật. Cảm thấy có chút cảm giác xấu hổ, không quan tâm linh hồn già nua ôm lấy mẹ Choi làm nũng nói: “Choi nữ sĩ ~ con cũng sợ mẹ sinh khí thôi!”

Chẳng qua lời nói vụng về của Choi Ae Young càng không thể nghi ngờ là them dầu vào lửa, vì thế cơn tức của mẹ Choi càng tang cao, trực tiếp cho một chút măng sao hạt dẻ.

Vì bản thân luôn hứa cam đoan, cùng với ba Choi bao che khuyết điểm, Choi Ae Young mới có thể ôm đầu trốn trở về phòng.

Trở lại phòng, Choi Ae Young vô thức mở tư liệu trong hệ thống, nhìn thấy số liệu không thay đổi, thở dài.

Chỉ có thể bắt đầu từ đơn giản nhất, bất đắc dĩ.

Đành phải đọc lại kiến thức năm năm học, đụng tới kiến thức mới, lại lấy ra bốn năm cuốn sách từ trên giá sách xuống. Cũng may là sách giáo khoa tiểu học, giải thích này nọ cũng không khó, nhiều nhất chính là vấn đề trí nhớ.

Nhưng là lượng kiến thức của một quyển cũng không thiếu, vì thế Choi Ae Young mở ra hình thức học bá.

Ni mã chỉ có ba tháng muốn đứng trong top ba của lớp vẫn có chút chột dạ......

Nhất là ở sau khi thi hết kì, cảm nhận được vài bạn học trong lớp -- tuổi còn nhỏ mà đã có khí thế của học bá, thiếu chút nữa làm mù mắt chó cặn bã Choi Ae Young.

Trong bầu không khí của tiểu học, Choi Ae Young vẫn là cảm nhận được người Hàn Quốc coi trọng học thức. Lần này càng không dám chậm trễ, dù sao bởi vì văn hóa bất đồng, phần lớn nội dung học tập ở Trung Quốc trước kia không giống với bây giờ, càng đừng nói trí nhớ tiểu học của cô đã sớm quên gần hết.

Mà thay đổi bây giờ, khiến cho ba Choi và mẹ Choi càng chú ý cao và thúc dục, duy trì bạn học Sung Yu Hi cố lên, cùng với sự kinh ngạc thổn thức của chủ nhiệm lớp -- xem ra đứa nhỏ này là thật muốn thi nghệ thuật!