Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 72: ĐM ông trời ấy chứ nửa bầu trời




Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

- Tiểu Tiện Tiện nhanh dẫn bọn em leo rank đi! – Trương Hàm Hàm chuyển thẳng cho Trương Tiểu Kiếm một trăm tệ: - Cố gắng! Chúng ta có thể thắng!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Ai yooo, cảm giác hầu hạ địa chủ chính là như vậy, vừa đau vừa phê!

- Không thành vấn đề! – Trương Tiểu Kiếm trực tiếp đăng nhập trò chơi, trong thời gian này Ninh Thư Hào đã gọi hai đứa bạn thân đến đây:

- Lập team lập team!

Đệ Nhất • Ultraman vào phòng.

Kevin • Ultraman vào phòng.

Diga • Ultraman vào phòng.

Mary • Ultraman vào phòng.

Táng Ái Gia Tộc Kiếm Ca vào phòng.

- Kiếm ca đến rồi à? – Vừa thấy Trương Tiểu Kiếm vào phòng, hai thằng bạn thân lập tức vui vẻ: - Hôm nay định chém thế nào đây? Vẫn ở trong suối kêu bốp bốp bốp à?

- Xì, hôm nay cho các cậu biết kỹ thuật của Kiếm ca đây! – Trương Tiểu Kiếm chém gió không cần làm nháp: - Khiến các cậu hiểu được cái gì gọi là giết năm! Penta Kill!

Kevin • Ultraman: “Nhanh xuống dưới đi, anh mà giết năm được á? Anh mà giết năm thì em sẽ băng trụ nhá!

Táng Ái Gia Tộc Kiếm Ca: “Đừng không phục. Đi lên đi lên! Đúng rồi hôm nay anh đánh vị trí nào?”

- Tiểu Tiện Tiện, bình thường anh hay đánh ở vị trí nào? – Trương Hàm Hàm nói: - Nếu không thì chúng ta đi đường dưới đi, em đánh Trợ Thủ cho anh, được không?

Ai yooo, đi đường chung với tiểu Loli sao, áp lực hơi lớn đấy…

- Không thành vấn đề! – Trương Tiểu Kiếm đồng ý luôn: - Đi thoy!

Trò chơi lập tức bắt đầu.

Lần này cũng không có khác biệt nhiều so với lần trước, điểm khác nhau duy nhất chính là Trương Tiểu Kiếm rốt cục tham dự chiến đấu…

- Á à đậu má… - Trương Tiểu Kiếm vừa thao tác vừa bắn miệng pháo: - Kỹ thuật của thằng này còn được đấy, anh em có trợ thủ trâu bò thế mà còn khống chế nó không được. Vậy mà lại về nhà chính!

- Tiểu Tiện Tiện anh nhanh bảo nó rớt mạng đi! – Trương Hàm Hàm kêu lên: - Em muốn lấy máu (*) đây!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tiểu Loli bé bằng lỗ mũi mà ở đó kêu muốn lấy máu, hơi bậy, hơi bậy đấy…

(*) Lấy máu: Tiếng lóng của “ăn mạng” trong game LOL hay Liên Quân. Nhưng đồng thời nó còn có nghĩa khác đó là phá màng zin của gái.

- Xì, quá đơn giản! – Trương Tiểu Kiếm cùng Trương Hàm Hàm dọn lính ở đó, sau đó Trương Tiểu Kiếm bỗng hét lớn một tiếng: - Một, hai, ba, rớt!

Bên này hắn vừa kêu xong, bên kia Trương Hàm Hàm đã hét lên:

- Nó không nhúc nhích! Nó không nhúc nhích kìa! Ah! Nó lại nhúc nhích! Nó lại nhúc nhích kìa!

Ố mài gót, phản ứng rất nhanh đấy!

- Lại rớt! – Trương Tiểu Kiếm nổi giận, dẫn lính xông lên: - Anh cũng không tin…

First Blood!

- Yah! – Trương Hàm Hàm hoan hô: - Thành công lấy được giọt máu đầu tiên rồi! Tiểu Tiện Tiện yêu anh chết mất!

Ai yoo ai yooo, thật là ngại quớ đi!

Tiếp tục tiếp tục…

Thằng rớt mạng bên kia: “Tổ sư may cho chúng mày đấy. Bố mày nhận được hai cú điện thoại liên tiếp!”

Táng Ái Gia Tộc Kiếm Ca: “May mắn cũng là một phần của thực lực, woa ha ha ha ha ha ha ha ha!”

Trò chơi tiếp tục.

Bên này Trương Tiểu Kiếm tích lũy ưu thế từng chút một, rất nhanh bắt đầu đánh đoàn.

Nói đến đây, dù sao thì đây cũng là trận chiến lên rank Thách Đấu, bất kể là thao tác hay ý thức của đối phương đều mạnh hơn những đối thủ phía trước rất nhiều, cho nên mặc dù Trương Tiểu Kiếm đã chém chết một thành viên chủ lực bên đối phương, nhưng xạ thủ do Trương Hàm Hàm khống chế vẫn ngã xuống…

Trương Tiểu Kiếm: “…”

- Dám đánh em gái nhà tao! – Trương Tiểu Kiếm nháy mắt nổi giận, hét to: - Rớt mạng hết cho tao đi khốn khiếp!

Solo đường trên của đối phương đứng im, bị Trương Tiểu Kiếm đánh chết!

Solo đường giữa chỉ dùng được một kỹ năng rồi bắt đầu đụng vào tường, bị Trương Tiểu Kiếm đánh chết!

Double Kill!

Đi rừng thấy không ổn, muốn chạy trốn, lại không động đậy được, bị Trương Tiểu Kiếm đánh chết!

Triple Kill!

Xạ thủ đường dưới phản kích, bắn một phát rồi bị gây choáng!

Quadra Kill!

Một thằng trợ thủ cuối cùng ngớ người, dứt khoát nằm xuống cam chịu…

Panta Kill!

Win!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Ninh Thư Hào!”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Trương Hàm Hàm!”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Doãn Giai Tường!”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Quan Khánh Sinh!”

Kevin • Ultraman: “Đậu má! Đậu má! Kiếm ca anh làm bằng cách nào vậy?!”

Diga • Ultraman: “Pờ rồ quá chừng! Kiếm ca anh quả thật là vô địch!”

Ninh Thư Hào nhìn Trương Tiểu Kiếm như là thấy ma:

- Kiếm ca, ê nè, anh bị Thần Đèn Aladdin bám vào người à?

ĐM ông trời ấy chứ Thần Đèn Aladdin tổ sư!

Trương Tiểu Kiếm:

- Sau này mày có thể gọi anh là Aladdin • Kiếm ca!

- Tiểu Tiện Tiện anh quả thực là tuyệt vời quá! – Trương Hàm Hàm hưng phấn nhảy cẫng lên: - Ha ha ha ha ha ha! Em còn thiếu ván nữa là lên rank Thách Đấu rồi! Toẹt vời ông mặt giời! Cố lên!

Tiếp theo không có gì nằm ngoài dự đoán của mọi người, miệng pháo của Trương Tiểu Kiếm quả nhiên là vô địch, chấm dứt chiến đấu trong vòng mười sáu phút, cuối cùng người đối diện còn nói một câu: “ĐM ông giời ấy chứ điện thoại! Từ khi bắt đầu trò chơi đến giờ tao chưa được yên tĩnh lúc nào cả!”

Ai yoo, mày xem người ta tức chưa kìa, thật là…

- Chung quy bắt đầu một cái miệng, rớt mạng đều nhờ chém gió thoy… - Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng vuốt tóc: - Chúng mày cảm thấy anh chém thế nào?

Ninh Thư Hào nhìn icon đã biến thành rank Thách Đấu của mình, đầy mặt mờ mịt:

- Kiếm ca anh quả thực là…

- Đó là đương nhiên rồi! – Trương Tiểu Kiếm trực tiếp giơ tay lên, làm động tác đếm tiền: - Dạy thêm buổi tối 200, mày xem đi…

Thực tế đoạn thời gian này hắn chỉ giảng khoảng sáu câu hỏi, thời gian còn lại đều là dạy thêm Liên Quân Mobile…

Nhưng mà đó cũng là dạy thêm!

Mày lại chưa từng nói nhất định phải dạy thêm bài tập thôi đúng hông?

- Tham tiền! – Ninh Thư Hào ngược lại là trả tiền rất sảng khoái, dù sao châm ngôn của thằng nhóc này chính là việc có thể giải quyết bằng tiền thì đều không thành vấn đề, không thiếu tiền nhá!

Đệ Nhất • Ultraman phát bao lì xì 200 cho Thần Chém Gió.

- Ừm, được lắm. – Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng thu bao lì xì, sau đó quay đầu nhìn Trần Tử Hào, vươn tay: - Nhóc biết.

Trương Hàm Hàm: “…”

- Người ta là con gái mờ… - Trương Hàm Hàm bĩu môi: - Sao anh lại không biết xấu hổ đòi tiền người ta thế hả…

Trương Tiểu Kiếm nghiêm túc nói:

- Tối nay anh còn chưa ăn gì đâu đã dạy kèm cho hai đứa rồi, thu tí tiền vất vả thì đã làm sao?

- Được rồi. – Trương Hàm Hàm mở wechat ra.

Mary • Ultraman phát bao lì xì 100 cho Thần Chém Gió.

Trương Tiểu Kiếm:

- Ê ê ê, tại sao lại thiếu một nửa?

- Mẹ em nói phụ nữ có thể ngang với nửa bầu trời. – Trương Hàm Hàm đáp lại đúng lí hợp tình: - Vì thế đương nhiên chỉ có một nửa chứ sao.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Thật là ĐM ông trời ấy chứ nửa bầu trời… Một trăm tệ của bố mày cứ như thế bay đi! Bay rồi!

- Được rồi. – Ninh Thư Hào nhẹ nhàng thở dài: - Haizzz, Kiếm ca, kỳ thật nói thật ý, em vẫn cảm thấy lúc chơi với anh mới vui vẻ. Chứ vừa về đến nhà đã phải học cái này học cái kia, thật là rất nhàm chán.

Trương Hàm Hàm cũng ở bên cạnh gật đầu:

- Đúng rồi ý. Mỗi ngày tan học phải làm bài tập về nhà, sau đó thì là piano, nghệ thuật nói chuyện, mỹ thuật, vũ đạo, tiếng Anh, tiếng Nhật… thay phiên nhau, phải học đến mười một giờ tối mới được ngủ. Haizzz…

Cô nhóc nói rồi thở thật dài, lẩm bẩm:

- Vì sao làm trẻ con lại mệt như vậy chứ? Khi nào mới có thể không cần học mấy thứ lung tung đó vậy trời…

Nghe hai đứa nhỏ nói, Trương Tiểu Kiếm chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Đây có lẽ chính là nỗi buồn phiền của người giàu có đi…

Con nít bây giờ, nhà không có tiền thì mượn tiền học thêm, có tiền thì hận không thể học thêm 24 giờ. Từ ông bố đến bà mẹ đều chỉ hận không thể đẩy con mình đến trước mặt mọi người…

Nếu như không có lo toan, chỉ bằng động lực này nói không chừng bản thân bọn họ đi học còn có hiệu quả hơn cả mấy đứa nhỏ ấy chứ…

- Ai yoo, dần dần rồi sẽ quen thôi. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha, đốt điếu thuốc nhẹ nhàng hút vào một ngụm, nhẹ như mây gió nói: - Hai đứa nhìn Kiếm ca đây này, FA hơn hai mươi năm, quen rồi, còn không phải đơn giản thôi sao?

Làm chảnh hay lắm!

- Thôi. – Ninh Thư Hào suy nghĩ: - Vì không trở thành dế nhũi giống như anh, học thì học thôi…

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Con nít thôi mà có cần độc miệng thế không hả? Nói cái gì không nói lại nói thế là sao?

- Thật ra thì cũng không có nghiêm trọng như thế đâu. – Trương Tiểu Kiếm thuận miệng nói: - Việc gì cũng phải nghĩ đến ưu điểm của nó, lỡ như hôm nay không cần học thêm thì sao? Ví dụ như là giáo viên dạy thêm có việc bận không đến được các thứ…

Hắn đang nói, di động của Ninh Thư Hào bỗng nhiên vang lên. Hắn vừa nhìn lập tức mừng rỡ, rú lên thật to:

- Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Hôm nay chị gái em có việc bận về muộn! Chương trình học tối nay đều hủy bỏ toàn bộ! Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Có cần vui vẻ đến thế không hả giời ơi…

Bên này Ninh Thư Hào sướng ngất trời, miệng cười muốn rách tới tận mang tai. Bên kia di động của Trương Hàm Hàm cũng vang lên.

Trương Hàm Hàm:

- Alo mẹ, con về ngay đây… Cái gì? Tối nay mẹ với ba không về á? Vâng, con đang ở chỗ Thư Hào nè… Vâng, dạ dạ, vậy thì mấy ngày nay con ở nhà nó… Đúng rồi, đàn piano làm sao bây giờ đây? Oh, dạ dạ, biết rầu, yên tâm đi!

Buông điện thoại, Trương Hàm Hàm nhìn về phía Ninh Thư Hào:

- Thư Hào! Tối nay tớ cũng không phải học… Hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi!