Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 304: Có sát khí!




Diệp Huy rất buồn bực.

Hắn trơ mắt nhìn đại mỹ nữ đứng đầu Chu Chỉ Kỳ kéo tay thằng cha mặt mũi cực kỳ ảo lòi kia rời khỏi phòng.

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 1 đến từ Diệp Huy, điểm căm hận + 1… điểm số khiếp sợ + 1, điểm căm hận + 1…”

- Bây giờ trai xấu có giá thế à?

Diệp Huy lấy gương ra soi:

- Hay là mình đi hủy dung nhỉ?



- Yeah! Tớ vượt ải!

Vừa vào cửa nhà, Chu Chỉ Kỳ đã nhảy cẫng lên thật cao!

Vân Vân và Phương Phương cũng vui vẻ các thứ.

Dù sao thì thắng lợi trận đầu, đối với Chu Chỉ Kỳ mà nói có ý nghĩa lớn lao!

- Tối nay tụi mình phải ăn mừng một bữa!

Chu Chỉ Kỳ xông thẳng vào nhà bếp bắt đầu tìm thức ăn:

- Hôm nay bà đây sẽ làm một bữa ăn ngon cho tụi mày, khao mọi người một chút!

Cô đang vui vẻ, Vân Vân bỗng kêu lên:

- Nhìn nè! Đã xác định được tổ huấn luyện viên Giọng Ca Mới rồi!

Đã xác định tổ huấn luyện viên Giọng Ca Mới rồi!

Vừa nghe thấy thế, mấy người lập tức bu lại, quả nhiên đầu đề showbiz hôm nay biểu hiện tin tức này:

“Đội hình huấn luyện viên quý thứ ba của Giọng Ca Mới Của Thiên Triều đã xác định, bao gồm bốn người Châu Kiệt Luân, Đặng Tử Kỳ, Lâm Chí Huyễn, Trần Dịch Tấn đảm nhiệm!”

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Đậu xanh, bốn người này đảm nhiệm tổ huấn luyện viên, đội hình này xa hoa chưa từng có!

Thực lực của Châu Kiệt Luân không cần nói, Đặng Tử Kỳ có thể nói là thực lực đứng đầu trong số các nữ ca sĩ mấy năm gần đây, Lâm Chí Huyễn quả thực là một nhân vật cấp bậc đại tiên, đại ma vương. Còn Trần Dịch Tấn thì là nhân vật đẳng cấp ông hoàng ca nhạc Hồng Kông!

Bốn người này tụ tập đảm nhiệm huấn luyện viên, Giọng Ca Mới lần này tràn đầy thu hút!

Sau đó ba cô nương bắt đầu cãi cọ phải chọn ai làm huấn luyện viên đến mức mặt đỏ tai hồng:

- Chọn Châu Kiệt Luân, còn phải do dự nữa sao?

- Xê ra, nhất định phải chọn Lâm Chí Huyễn rồi, đại tiên nhà tớ vô địch!

- Xí, bác sĩ mới là mục tiêu chung cực của tớ, dù sao cũng là tớ dự thi mà!

Trương Tiểu Kiếm đứng bên cạnh nhìn ba cô gái cãi cọ, bất đắc dĩ thở dài.

Phụ nữ ấy, chính là thế…

Còn chưa thấy bát tự đâu, cuộc thi khu vực tiếp theo còn chưa bắt đầu mà họ đã bắt đầu nghiên cứu tới lúc đó chọn ai làm huấn luyện viên rồi…

Nói chứ các cô cũng vô tư thật đấy.

- Tôi cảm thấy Đặng Tử Kỳ cũng được đấy.

Trương Tiểu Kiếm đứng bên cạnh xen mồm:

- Dù sao thì mấy năm nay nữ ca sĩ làm nên trò trống chỉ có cô ấy…

- Câm mồm!

Ba cô gái cùng nhau quay đầu:

- Không liên quan tới anh!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

- Các cô tiếp tục, các cô tiếp tục…

Trương Tiểu Kiếm đổ mồ hôi như thác. Quả nhiên lúc phụ nữ tụ tập với nhau, loại khí thế đáng sợ này quả thực khiến người ta không chịu nổi. Xem wechat thôi…

Tiêu Thần Tâm: “Thầy ơi thầy, mấy ngày nay thầy đang làm gì vậy, không thèm tới trường học.”

Trương Tiểu Kiếm: “Không phải là đang làm người đại diện cho người khác sao? Cô ấy nói làm cô ấy nổi tiếng rồi sau này tiền chia cho thầy một nửa.”

Tiêu Thần Tâm: “Thiệt hở? Là con gái à? Có đẹp không?”

Trương Tiểu Kiếm: “Đẹp chứ, có thể không đẹp sao, điểm vũ lực quả thực là vô đối, không ngờ lại nhất định đòi làm ngôi sao. Giờ tham gia Giọng Ca Mới nè, đã vượt qua vòng thứ nhất, nếu thuận lợi thì có thể nhanh chóng tham dự lựa chọn huấn luyện viên ngay tại chỗ.”

Tiêu Thần Tâm: “Wow! Hôm nay em mới nhìn thấy tin tức á, đã xác định huấn luyện viên Giọng Ca Mới rồi! Đều là người em thích!”

Trương Tiểu Kiếm: “Sao hả? Em còn hứng thú với cái này à?”

Tiêu Thần Tâm: “Dĩ nhiên rồi. Người ta xem Giọng Ca Mới mỗi quý ấy. Thầy đang ở đâu vậy? Có thể cho em nhìn chị ấy được không? Quả là thần tượng ấy!”

Trương Tiểu Kiếm: “Chờ thầy gửi địa chỉ cho em…”

Gửi địa chỉ xong, Trương Tiểu Kiếm nhìn ba cô nương còn đang cãi cọ phải chọn huấn luyện viên nào, lại thở dài.

Haizzz, quả nhiên người ngốc nhiều sung sướng…

Tiêu Thần Tâm tới rất nhanh.

Khoảng chừng hơn hai mươi phút đã tới dưới lầu.

Chờ đến khi Trương Tiểu Kiếm đón cô bé lên lầu, sau đó vào phòng nhìn thấy Chu Chỉ Kỳ…

- Chị Chu!

Tiêu Thần Tâm mở to mắt, nhìn Chu Chỉ Kỳ rồi nhìn Trương Tiểu Kiếm:

- Thầy nói làm người đại diện chính là làm cho chị ấy đó hả?

Trương Tiểu Kiếm: “???”

Con bé này đúng là ai cũng quen biết. Ngay cả Chu Chỉ Kỳ mà cũng quen à?

- Tâm Tâm?

Chu Chỉ Kỳ nhìn Tiêu Thần Tâm, lại nhìn Trương Tiểu Kiếm:

- Các em…

Sau đó cô vào nhà bếp cầm dao phay ra:

- Khai thật đi, rốt cục cậu và Tâm Tâm có quan hệ gì?

Lúc đó thanh dao phay kia chỉ cách yết hầu Trương Tiểu Kiếm có 0.01 cm, chỉ một phần tư nén nhang sau, nữ chủ nhân của thanh dao phay này sẽ hoàn toàn giết chết hắn. Bởi vì hắn bỗng phát hiện hắn không thể bịa ra lời nói dối nào được!

Bịa kiểu gì đây? Bên kia đều sắp xây biệt thự với người ta bây giờ ở đây nói chỉ là quan hệ thầy trò bình thường thôi?

Chu Chỉ Kỳ:

- Nói nhanh! Không thì tôi chém cậu!

Trương Tiểu Kiếm:

- Cô hẳn là làm như vậy, tôi cũng hẳn là đáng chết. Một phần tình yêu chân thành đặt trước mặt tôi, tôi nhất định phải quý trọng nó, nếu không thì sau này sẽ hối tiếc không kịp! Cô cầm dao phay cắt yếu hầu của tôi luôn đi! Đừng do dự! Nếu ông trời có thể cho tôi cơ hội làm lại thì tôi hy vọng có cơ hội nói với cô ấy ba chữ: Anh yêu em. Nếu nhất định phải thêm thời gian cho tình yêu này thì tôi hy vọng là… Mười nghìn năm!

- Thầy!

Tiêu Thần Tâm vừa nghe thấy thế, cảm động suýt khóc, lập tức nhào lên che trước mặt Trương Tiểu Kiếm, nói với Chu Chỉ Kỳ:

- Tại người ta dụ dỗ thầy trước. Chị Chu bỏ dao xuống đi!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 436 đến từ Chu Chỉ Kỳ! Bạo kích!”

- Em lại dám chủ động dụ dỗ hắn?

Chu Chỉ Kỳ nhìn Trương Tiểu Kiếm, lại nhìn Tiêu Thần Tâm, kinh hô:

- Nói kiểu gì thì em cũng là con gái Tiêu tổng mà, số nam sinh theo đuổi em có thể xếp hàng dài từ Thiên Kinh tới Thượng Hải, thế mà em lại chủ động dụ dỗ hắn? Hắn có điểm nào thu hút được em?

Sau đó lặng lẽ liếc qua đùi Trương Tiểu Kiếm:

- Khoai to dùng bền?

Tiêu Thần Tâm: “!!!”

- Chị Chu đang nhìn chỗ nào đó?

Lúc này Tiêu Thần Tâm cũng khẩn trương:

- Chẳng lẽ chị đã phát triển quan hệ vượt qua tình bạn với thầy em?

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Có sát khí!

Hai cô gái xinh đẹp đứng đó trừng mắt nhìn nhau, sát khí ngút trời quả thực suýt nữa ngưng kết cả không khí.

- Mấy người có thể nói chuyện đàng hoàng được không hả?

Trương Tiểu Kiếm cả giận:

- Có cho người ta sống không hả?

Sau đó hai cô gái đồng thời quay đầu trừng hắn:

- Câm mồm!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

- Các cô tiếp tục, các cô tiếp tục…

Trương Tiểu Kiếm cười gượng, quyết đoán lùi ra sau… Thật đáng sợ thật đáng sợ!

- Chị Chu, chẳng lẽ chị đang dụ dỗ thầy giáo nhà em?

Tiêu Thần Tâm cười lạnh:

- Thầy nhà em có sức hấp dẫn có năng lực như thế, chị muốn dụ dỗ thầy ấy cũng là chuyện dễ hiểu.

- Sao có thể được chứ!

Chu Chỉ Kỳ cầm dao phay, vẻ mặt đáng khinh vào nhà bếp:

- Một cô gái ngây thơ lương thiện như chị đây sao có thể đi theo đuổi đàn ông được… Ây dà hôm nay vất vả lắm mới thử giọng thành công, phải làm mấy món ăn chúc mừng một chút thôi!

Tiêu Thần Tâm: “…”

Sau đó con nhóc kia quay đầu nhìn Trương Tiểu Kiếm:

- Em ngửi thấy mùi gì đó khác thường… Thầy ơi…

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”