Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 153: “Hạng nhất!”




Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Mấy môn tiếp theo có thể nói là bên ngoài gió êm sóng lặng, bên dưới gió nổi mây phun. Tất cả giáo viên đều gần như cảnh giác cao độ, không làm gì cả chỉ nhìn chằm chằm vào các học sinh lớp 2/9.

Đáng tiếc, khiến bọn họ thất vọng là lớp 2/9 quả thực chính là giống như từ học tra biến thành học bá chỉ trong vòng một đêm, làm bài nắm chắc tinh túy rõ ràng mạch lạc chính xác nhanh chóng, cả đám viết chữ lưu loát, quả thực khiến cho cả đám giáo viên đều hoài nghi nhân sinh!

Chờ đến khi thi xong hết chín môn, tất cả các giáo viên lớp 11 đều tinh thần hoảng hốt, vừa chấm bài vừa bàn tán ---

- Lần này rốt cục là làm sao vậy? Sao lại cảm thấy lớp 2/9 có vẻ như là lột xác tập thể luôn nhỉ?

- Đúng đấy! Bọn họ đầu thai lại hay là làm sao thế… Sao lại cảm thấy cả đám đều nghiêm túc làm bài như vậy nhỉ?

- Ah, mọi người có nhìn thấy đáp án của họ không? Rốt cục có đúng hay không?

- Sao tôi biết được. Thôi đừng nói nữa, chấm bài xong trước đi. Chờ thống kê thành tích ra là biết được ngay thôi.

Cả đám giáo viên vừa bàn tán vừa chấm bài. Dù sao cũng là trường tư thục, bài thi cũng không khó lắm, chấm rất nhanh. Chẳng qua mới một buổi sáng thôi, đã thống kê xong hết thành tích rồi.

Chờ đến khi nhìn thấy phiếu điểm trong tay, Cao trưởng phòng suýt nữa trừng lồi cả con mắt!

- Đây… Đây…. – Bàn tay Cao thủ nhiệm run rẩy, đột nhiên rít gào: - Các anh… Rốt cục thì các anh giám thị kiểu gì vậy hả? Hả?! Tại sao lại có thành tích như thế này?!

Một đám giáo viên câm như hến. Lúc này cửa phòng học vụ chợt bị mở ra, Trương Tiểu Kiếm vẫn bước đi cứ như là tay đấm quyền anh Conor McGregor MMA, bước đi nghênh ngang, không thèm quan tâm đến ai hết, duỗi cổ ra nhìn thoáng qua phiếu điểm, sau đó cười ha ha lại nghênh ngang rời đi bằng dáng đi như tay đấm Conor Gregor MMA…

Cao trưởng phòng: “…”

Tống Văn Kiều: “…”

Hoa Linh Vân: “…”

Tập thể giáo viên trong phòng học vụ: “…”

- Chém đi chém phóng túng niềm kiêu ngạo của ta ~~

Vừa đi vừa huýt sáo, Trương Tiểu Kiếm đắc chí hài lòng nghênh ngang sung sướng bước vào lớp 2/9. Lúc này tất cả học sinh đang ngồi tại chỗ, chỉ chờ Trương Tiểu Kiếm tuyên bố thành tích.

Trương Tiểu Kiếm đứng trên bục giảng, nhìn khắp phòng học, chợt cười to một tiếng ----

- Ha ha ha ha ha ha ha ha! – Trương Tiểu Kiếm nói to: - Các anh chị em thân yêu ơi, ladies and gentleman, tôi xin trịnh trọng tuyên bố với mọi người rằng, đợt kiểm tra lần này, thành tích của lớp chúng ta là…

Hắn hít vào một hơi thật sâu, rồi giơ cao ngón trỏ lên:

- Hạng nhất!

“Điểm số khiếp sợ +46! +42! +38! +45!...”

Woa ha ha ha ha ha ha! Lần này bố mày ước chừng phải được cộng thêm 7 điểm thuộc tính! Sức chịu đựng +7 đó là nhất định rồi!

Còn thuận tiện thu được nhiều điểm số khiếp sợ như thế, sướng!

Trương Tiểu Kiếm vui sướng, các học sinh bên dưới lại càng nổ tung trời!

- Ha ha ha ha ha ha ha! Yahoo! Quá trâu bò!

- Chúng ta cũng có ngày lấy được hạng nhất! Ha ha ha ha ha! Kiếm ca muôn năm!

- Kiếm ca muôn năm! Trâu bò thế Kiếm ca! Bây giờ em còn không thể tin rằng lớp chúng ta có thể lấy được hạng nhất đấy!

Nghe tiếng bàn tán của học sinh bên dưới, Trương Tiểu Kiếm cười nói:

- Mọi người cảm thấy thế nào? Thích không?

Các học sinh đồng thanh:

- Thích!

Trương Tiểu Kiếm nói:

- Thế là tốt rồi! Tôi nói cho các em biết nhé, đi theo Kiếm ca của các em thì cam đoan cho các em ăn chơi sung sướng biết không? Chỉ bằng Kiếm ca của các em ấy, đây chỉ là tùy tiện chơi thôi. Nếu như nghiêm túc thì có thể đưa hết tất cả vào Thanh Hoa luôn ấy!

Đẳng cấp thứ tư của chém gió, đại sư chém gió!

Chém gió bắt đầu tiến vào cảnh giới chuyên nghiệp, có thể mang đến lợi ích thực tế đầu tiên!

Tao trâu bò, mày nghe tao, mày cũng có thể trâu bò!

Ở trong cấp độ này, người chém gió, không còn đứng ở góc độ đối lập với người nghe, mà là cần kéo người nghe vào trong phe phái chém gió của mình!

Quả nhiên, Trương Tiểu Kiếm vừa nói thế, tất cả mọi người đều sục sôi!

Tổ sư nó, quá trâu bò!

Mày nghe mà xem, đi theo Kiếm ca tất cả đều có thể vào Thanh Hoa!

Phong cách sang chảnh vô hạn công nhận không?!

Cả đám học sinh vui sướng với nhau:

- Ha ha ha, Kiếm ca lại bắt đầu chém gió rồi!

- Kiếm ca chém gió nghe sướng!

- Kiếm ca, thầy nói đúng quá. – Đường Văn Dương là người đầu tiên đứng lên: - Không nói lời nào khác, sau này bọn em đều đi theo Kiếm ca hết luôn! Nếu có thể thi đậu Thanh Hoa thật, ba em đang ngủ cũng có thể cười tỉnh!

- Đúng đúng đúng, đó là tất nhiên!

- Mẹ em cũng có thể cười tỉnh!

- Ba người ta với mẹ mày đều cười tỉnh lúc nửa đêm, bọn họ có chuyện gì đúng hông?

- Đi chết đi con dở!

Mọi người vừa cười vừa đùa giỡn hi hi ha ha, lúc này Đường Văn Dương lại nói to:

- Đi thôi các anh em, xem thử đám Nhậm Nghị còn dám trâu bò nữa không! Còn đắc ý nữa không! Chúng ta đi vênh mặt với lớp 2/1 đi! Các anh em đều bắt chước theo tư thế của Kiếm ca kìa, nhất định phải đi kiểu tay đấm Conor McGregor MMA! Lẹt xẹt lẹt xẹt! Cứ như là bước chân của ma quỷ ấy! Tới tới tới, mọi người đều học theo tao đi! Đi nào! Ah đúng!

- Ha ha ha ha ha ha! Hay đấy hay đấy!

- Dáng đi này láo thật đấy, trâu bò!

Cả đám học sinh xông ra ngoài ngay lập tức, mỗi bước mỗi bước đều bắt chước tư thế giống y hệt nhau, nhìn cảnh tượng ấy…!

- Một đám gấu con! – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha nhìn các học sinh quả thực hưng phấn đến mức muốn lên trời, thở phào nhẹ nhõm: - Ai nha, tuổi trẻ thật tốt nhỉ, lúc nào cũng có thể tràn đầy sức sống như thế!

Lúc này, Tiêu Thần Tâm ngồi bên dưới cười tủm tỉm nhìn Trương Tiểu Kiếm, chợt lại nói:

- Thầy ơi, không bằng tối nay chúng ta hẹn hò đi!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Cái đệt! Con gấu con này! Bé bằng cái lỗ mũi thì hẹn hò cọng lông ấy!

- Bớt giỡn đi, tôi không mắc lừa đâu nhé! – Trương Tiểu Kiếm hừ hừ: - Em còn không nhanh đi lên mặt với bọn họ đi, không có nhiều cơ hội như thế đâu nhé, he he.

Tiêu Thần Tâm: “…”

- Chờ tao! – Con nhóc lao ra khỏi phòng học như một cơn lốc: - Chậm chút chậm chút thôi!

- Đi! – Trương Tiểu Kiếm nghênh ngang muốn đi ra ngoài, ai biết vừa đi tới cửa, đã nghe thấy tiếng loa ngoài phòng vang lên: “Mời toàn thể các giáo viên khối 11 đều đến phòng họp tầng ba để họp! Mời toàn thể giáo viên khối 11 đều đến phòng họp tầng ba để họp!” Sau đó còn cố ý thêm một câu: “Giáo viên chủ nhiệm lớp 2/9 Trương lão sư cũng đến!”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tao đệt! Chuyện gì thế?

Thôi, nếu đã gọi thì đi nghe xem thử thế nào thoy. Đây là tính phát tiền thưởng cho tao à?

Ah, thế được đấy! Có tiền không lấy là đồ ngốc, ahihi!

Trương Tiểu Kiếm lại đi kiểu Conor đi thẳng lên tầng ba. Chờ đến khi vào phòng họp, mới phát hiện có vẻ như bầu không khí không được thích hợp cho lắm nhỉ?

Không chỉ có Cao trưởng phòng, lúc trước từng gặp hiệu phó Vương Thanh và hiệu trưởng Hạ Vũ Đình cũng có mặt. Còn tất cả giáo viên bộ môn của khối 11 thì đều ngồi một vòng quanh bàn họp. Chuyện gì thế? Nghiêm túc vậy?

- Chào mọi người. – Trương Tiểu Kiếm vào phòng, tùy ý tìm một cái ghế ngồi, cười nói: - Đang định họp gì thế?

- Còn cần phải hỏi nữa sao? – Sắc mặt Cao trưởng phòng tối đen, nói: - Cuộc thi lần này cực kỳ không chân thật! Chúng tôi cảm thấy cần phải họp để xác nhận một chút.