Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Đường Văn Đình là họ hàng của mày đúng không? – Trương Tiểu Kiếm cười ha
ha: - Chị họ hay là em họ hay là quan hệ gì khác vậy? Đưa địa chỉ nhà nó cho
tao.
Hỏi việc này, là vì Trương Tiểu Kiếm vẫn có kế hoạch của riêng mình.
Lớp của hắn không quá bình thường, muốn tăng thành tích lên thì phải khiến các
học sinh nguyện ý học tập trước đã. May mà đã thu phục cầm đầu đám nam sinh
Đường Văn Dương, tiếp theo phải
Dẫu sao thì điểm của lớp đều có quyết định trực tiếp tới điểm thuộc tính của
mình, cho nên đương nhiên là càng cao càng tốt rồi!
Mà cánh cửa đột phá đầu tiên, hiển nhiên người thích hợp nhất chính là Đường
Văn Dương --- Vấn đề của con nhóc này xem như chuyện khá lớn, người đầu tiên
đi thăm nhà chính là nó!
- Cô ấy là em họ của em, thầy muốn làm gì? – Vừa nghe Trương Tiểu Kiếm nói
vậy, Đường Văn Dương không khỏi tràn đầy cảnh giác, nhìn Trương Tiểu Kiếm
giống như đang nhìn con yêu râu xanh: - Em cảnh cáo thầy, không được đụng vào
Văn Đình!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
- ĐM tao là thầy giáo! Là thầy giáo! – Trương Tiểu Kiếm rít gào: - Mày nhìn
tao kiểu gì thế hả?! Tao sẽ sàm sỡ nó hay là làm gì?
- Đừng cho rằng tôi không biết thầy muốn làm gì! – Đường Văn Dương cả giận: -
Văn Đình xinh đẹp, thành tích tốt, vừa ngoan vừa nghe lời, nước da cũng trắng,
chiều cao cũng ổn, chẳng qua là hơi lép…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đậu má bọn nhóc con chúng mày đều nghĩ cái quần què gì trong đầu thế hả?!
Bố mày muốn làm gì thì còn có hơn hai mươi mục tiêu ở trong tay đây này, muốn
tìm ai mà chả được?
Hệ thống:
- Đường Văn Đình cũng là một trong số đó.
Trương Tiểu Kiếm:
- Cút đi!
- Mày cứ nói là không biết luôn đi. – Trương Tiểu Kiếm nhìn Đường Văn Dương
hừ hừ nói: - Tôi phát hiện trạng thái đời sống của cô bé không được ổn cho
lắm, định đi gặp cha mẹ cô bé để nói chuyện một chút. Nếu như tôi không đoán
sai, cô bé từng bị kích thích trong quá khứ đúng không?
- Thật sao? – Đường Văn Dương liếc xéo Trương Tiểu Kiếm: - Vì sao tôi cảm
thấy lời thầy nói không đáng tin thế nhỉ?
- Nắm đấm đáng tin không? – Trương Tiểu Kiếm cười he he: - Muốn bị thuyết
giáo lần nữa hả?
- Dừng lại! – Đường Văn Dương lập tức quỳ xuống: - Nói thì nói… Khu chung cư
Tử Kim Thành, tòa nhà 42, tầng 22.
- Oh… - Trương Tiểu Kiếm lập tức ghi nhớ rồi nói: - Cậu xem thế có phải tốt
hơn không. Yên tâm đi, chiều nay tan học tôi sẽ đến nhà cô bé một chuyến. Ai
nha lại nói trường học này thật là tốt nhỉ, không có lớp học buổi tối, thật là
giảm được không ít chuyện đâu.
…
Trương Tiểu Kiếm và đám người Đường Văn Dương trở về trường học, tùy ý tìm chỗ
nào đó nghỉ ngơi. Hắn lại không biết, đúng lúc hắn đang nghỉ ngơi, trên
internet lại đang náo nhiệt.
Trên weibo, một chủ đề đứng đầu hấp dẫn sức chú ý của rất nhiều người!
“Đại sư Thái Cực trọng xuất giang hồ. Đại sư Diêm Phương, cô có đối thủ!”
Trong bài viết weibo, vừa mở ra sẽ thấy một video, địa điểm là trong một căn
phòng học, nhân vật, một người thầy giáo, tám học sinh nam.
Chung quanh còn có một người nữ sinh đứng xem, một người nữ sinh học bài, một
người nữ sinh ngủ trên bàn.
Ngay từ đầu, video là cảnh tượng một nam sinh cao lớn nhất trong số tám nam
sinh khiêu khích, sau đó thầy giáo nói một câu tao từng luyện Thái Cực, có nội
lực, không phục bảo chúng mày đều tới.
Sau đó…
Lại xuất hiện cảnh tượng kinh điển trong video của “Đại sư nội công” Thái Cực
Diêm đại sư Diêm Phương…
Tám nam sinh nhảy tưng tưng, thầy giáo kia chỉ tùy ý đẩy một phát, tám học
sinh lập tức bay ra ngoài, đụng ngã mấy cái bàn…
Video này vừa phát ra, lập tức việc vui to quá…
“Ha ha ha ha ha ha, đại sư Diêm Phương có người nối nghiệp rồi!”
“Đúng rồi đúng rồi, thật đúng là thú dzị, quay còn giả hơn cả đại sư Diêm
Phương. Đại sư Diêm Phương người ta tốt xấu còn có bộ quần áo chuyên nghiệp
cơ.”
“Chứ còn gì nữa. Ông thầy này muốn nổi tiếng muốn điên rồi à?”
“Ah yoo ah yooo, mày nhìn mấy đứa học sinh kia nhảy kìa, còn cần phải hỏi nữa
sao? Nhất định là không phối hợp không cho tan học rồi!”
“Các anh em, tao phát hiện nữ sinh kia rất xinh đẹp kìa! Mỹ nữ nhá!”
“Tao cũng thấy tao cũng thấy!”
Netizen vui mừng hết sức ở đó trêu đùa nhau, đồng thời trên internet lại nổi
lên phong trào thảo luận về Thái Cực.
Ví dụ như là “Đại sư Diêm Phương sư đệ của bà xuất hiện rồi kìa! Đại sư Diêm
Phương thằng này quay tự nhiên hơn bà đó! Đại sư Diêm Phương, nhanh đi nhận tổ
quy tông đi, à không, là đi tìm sư đệ đi?!”
Thậm chí, lại có người bắt đầu đánh giá nghiêm túc bên dưới video này ---
“Người ta là thầy giáo, cần nói dối sao? Sẽ chơi trò mèo giả như thế sao? Có
nhất thiết sao? Người ta là người làm vườn của tổ quốc! Là thầy giáo của nhiều
đứa bé ngoan như thế! Luyện thần công mấy chục năm! Tôi tận mắt chứng kiến hắn
phát công!!! Tôi đứng ở bên cạnh có thể cảm giác được… Đó là một loại nội công
và khí thế! Chỉ cần đứng trong vòng mười bước sẽ khiến người ta cảm thấy hoảng
hốt và bị đè nén. Thật ra đó chính là một loại nội lực khiến người khác cảm
thấy không thoải mái!”
“Khí công được chia thành khí công mềm và khí công cứng!”
“Khí công cứng có thể khiến cho vật thể bị đánh bị hư hỏng nghiêm trọng, lực
lượng sẽ tăng mạnh, mà bản thân thì không bị tổn hao gì! Khí công mềm thì
không cần tiếp xúc với vật thể bị đánh đã có thể khiến cho hình dạng và cấu
tạo nội bộ của vật thể bị vặn vẹo hoặc là khiến vật thể di chuyển vị trí, cũng
chính là sức mạnh từ xa mà chúng ta thường nói! Công lực càng cao thì sức mạnh
càng lớn để chuyển động vật thể!”
“Nói tóm lại, khí công mềm lợi hại hơn khí công cứng, dù sao cũng là tấn công
từ xa. Nhưng hiện tại có rất ít người biết khí công mềm. Ba mươi năm mới hơi
có chút thành tựu. Người thầy giáo này tuyệt đối là một kẻ luyện võ kỳ tài!”
“Xin đừng có hở tí là bảo thầy giáo này đi thách đấu ai ai ai. Năm đó Trương
Tam Phong lợi hại như thế, Vô Danh Tăng lợi hại như thế mà cũng đâu có ra tay
tùy ý đâu! Nói gì thì người ta cũng là cao nhân chân chính, chân nhân không lộ
mặt mà!”
Bên dưới một đám người cũng bình luận theo ----
“Lâu chủ sao bạn lại vĩ đại đến thế!”
“Lâu chủ đừng động đậy, tao cho mày cái nhà ga trước đã!”
“Chân Đức Tú, ban đầu tên chữ là Thực Phu, sau đổi tên thành Cảnh Nguyên, sau
lại thêm Hi Nguyên, hiệu Tây Sơn. Hắn là truyền nhân của Chu Hi, hết sức tôn
sùng lý học. Ở trong một thời đại xốc nổi như thế này, chúng ta xác thực là
nên theo đuổi tinh thần lý học. Ở đây, chúng ta phải hô hào một chút, tạo hóa
chung thần tú, biểu diễn xuất sắc, mua quýt đều câm miệng lại tí đi, để cho
chúng ta Chân Đức Tú một chút nào! Chân Đức Tú, mày chính là xuất sắc!” (*)
(*) Chân Đức Tú: Tên một chính khách thời Nam Tống. Không cần giải thích nhiều
về ông này bởi vì chả liên quan gì tới ổng cả. Chẳng qua là tên ổng đọc đồng
âm với cụm từ “真的秀”, có nghĩa là “Thật đúng là biểu diễn”, ám chỉ video của
Trương Tiểu Kiếm chỉ là trò lừa đảo thôi.
Trương Tiểu Kiếm hoàn toàn không hay biết, lúc này hắn đã trở thành hot face
internet, đặt ngang hàng với đại sư Thái Cực Diêm Phương, được xưng là hai trụ
cột lớn của Thái Cực trong nước!
…
Ăn cơm tối xong, Trương Tiểu Kiếm cẩn thận sửa sang lại bề ngoài một chút, sau
đó cầm cặp, ra ngoài gọi taxi, đi thẳng đến khu chung cư Tử Kim Thành.
Khu chung cư này cũng xem như là một khu chung cư xa hoa, trong khu có rất
nhiều cây cối hoa cỏ, ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng chim hót thanh
thúy. Trên mặt đất là đường trải đá xanh, không thấy một chút rác rưởi như là
túi nilon giấy vụn các thứ… Một con sông nhỏ xanh biếc vòng quanh, có thể xem
như là dòng nước qua cầu nhỏ, tiếng chim hót hương hoa.
Tìm đến tòa nhà số 42, Trương Tiểu Kiếm đứng ở trước cửa nhà do dự một lúc,
thế mới ổn định tâm thần, ấn chuông cửa tầng 22. Chỉ trong chốc lát, có một
giọng nữ thanh tao vang lên:
- Chào ngài. Xin hỏi ngài tìm ai?
Trương Tiểu Kiếm đáp:
- Xin chào. Cho hỏi đó là nhà của Đường Văn Đình sao? Tôi là giáo viên chủ
nhiệm của em ấy, đến xem tình huống ở nhà của Đường Văn Đình.
- Oh, vâng, xin chờ một lát.
Cửa tòa nhà nhanh chóng được mở ra, Trương Tiểu Kiếm đi thang máy thẳng lên
tầng 22. Nhìn cánh cửa phòng trộm cực lớn duy nhất trong cả tầng nhà này, nhẹ
nhàng hít sâu một hơi, rồi gõ cửa nhè nhẹ.
Cửa mở ra, một quý bà có dáng người và dung mạo đều đạt đến mức thành thục gợi
cảm mang dép lê uyển chuyển đứng chờ, đang cầm dép lê cho Trương Tiểu Kiếm:
- Thầy đến rồi, mau mời vào mau mời vào.