Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 64: Đô thị thấu thị dị năng 60




“Ký chủ, có biến rồi!”

Như thường lệ, Lâm Y Thần bị Lâm Tuyết dọa chỉ còn nửa cái mạng đang thống khổ nằm hồi huyết, đột nhiên nhìn đến vẻ mặt của hệ thống vô cùng nghiêm trọng làm cho giật mình. Cái hệ thống này từ ngày đến với Lâm Y Thần chưa từng nghiêm túc như vậy qua.

Hệ thống có lẽ ngay từ đầu liền biết bản thân không làm nên trò trống gì cho nên thái độ rất là bất cần đời. Nhiều lúc nó nghiêm túc cũng chỉ là chơi trò chơi đến lúc quan trọng thoáng chú ý mà thôi. Đối với ký chủ, hệ thống 1809 quả thực không có bao nhiêu nhiệt tình.

Có loại như chưa nuôi chó mèo thấy người ta ôm poodle, golden, angel,... thì hâm mộ, thèm khát muốn một con. Đến lúc mang về lại là chó vườn vừa ngu vừa đần, hứng thú rã rời! Hệ thống thái độ đối với Lâm Y Thần mà nói chính là cái loại cảm giác đó. Chưa có ký chủ thì các loại ngóng trông, đến lúc sở hữu người ta rồi liền cảm thấy cũng chỉ như vậy, ký chủ còn không hấp dẫn bằng đào hố đâu!

“Làm sao?”

Lâm Y Thần ngồi thẳng người nhìn hệ thống.

“Thế giới cách cục thay đổi!” Hệ thống mím môi, lo lắng đi đi lại lại.

“Thế giới cách cục?” Lâm Y Thần nhíu mày, mỗi ngày lại biết thêm một chút gì đó mới.

Hệ thống thở dài giải thích.

“Ký chủ hẳn cũng biết đến cách nói 3000 thế giới đi?” Thấy Lâm Y Thần gật đầu hệ thống nói tiếp. “Mỗi một thế giới muốn trưởng thành đều phải trải qua vô số biến cách, trong những biến cách đó, luôn yêu cầu một người hoặc một nhóm người dẫn dắt, bằng cách này hay cách khác. Gần như mỗi một quãng thời gian liền lại có người như vậy xuất hiện. Tại Chủ thần nơi nào, những người đó được gọi là vai chính bởi vì bọn họ chịu tải vận mệnh của cả thế giới, đem thế giới thúc đẩy tiến hóa. Trước kia các đại năng còn chưa có bao nhiêu cường đại cho nên nhìn đến chỉ có 3000 thế giới, sau này liền có giải thích, ba ngàn là một loại lượng từ chỉ rất nhiều. Theo cách nói này mà nói, thế giới có rất nhiều, vô cùng vô tận, quan trọng là có nhìn ra hay không.”

“Lạc đề!” Lâm Y Thần nhấc tay nhắc nhở.

“Im miệng!” Hệ thống nóng nảy gắt.

OK!

Lâm Y Thần tự động khóa khẩu!

“Trong vô vàn thế giới, những thế giới dễ xâm lấn nhất liền là những thế giới phát triển dị dạng. Giống như thế giới này là một trong những hình chiếu thế giới của chủ thế giới. Thế giới khi hình thành vai chính xảy ra lệch lạc mới xuất hiện Trần Minh người như vậy. Theo như tiến trình thế giới này theo Trần Minh lôi kéo cuối cùng phát triển không cân bằng dẫn đến diệt vong trở thành chất dinh dưỡng cho chủ thế giới. Nhưng hiện tại thế giới cách cục thay đổi! Vốn còn có thể kéo dài vài trăm năm nhưng quỹ tích trở nên tối nghĩa…”

Lâm Y Thần thờ ơ nghĩ đến hai chữ Thiên đạo! Cái này không phải giống trong Phong Thần bảng lượng kiếp đến, Thiên đạo không rõ, cái gì cũng phải tự mầy mò lấy sao?

“Ký chủ! Ngươi không lo lắng sao? Thế giới tan vỡ mà chúng ta không kịp chạy thoát sẽ bị thời không cắn nuốt!” Hệ thống khó được ném xẻng.

“Lo lắng? Lo lắng làm được tác dụng gì? Hệ thống, đừng quên tình cảnh của ta lúc này! Ngươi là cái loại phế sài thế nào chính ngươi biết, ta là loại củi mục nào chính ta hiểu! Chúng ta tổ hợp không phải 1 +1 =2 hoặc 1 + 1 > 2! Chúng ta cộng lại là số âm hiểu không?” Lâm Y Thần cười ha hả. “Nhìn lại đi, từ ngày ngươi đến, ta vận số từ số âm đều mau thành âm vô cực, xúi quẩy cũng không nên xúi quẩy đến cái độ này! Bản thân ngươi làm cái gì ngươi sẽ không quên chứ? Ngươi chẳng làm cái mẹ gì hết! Chỉ biết đào hố, đào đào sao không đào luôn mộ chôn sớm cả hai đi? Sớm chết sớm siêu sinh! Giờ chết sớm biết đâu còn có cơ hội bỏ chạy?”

“Sẽ không có đâu!”

Hệ thống khom người nhặt về cái xẻng.

“Vậy còn nói cái gì nữa? Chạy không được, trốn không xong, năng lực lại không đủ, biết lại nhiều có thể làm cái gì? Tự dọa bản thân sợ vỡ mật? Chờ đi! Khi nào nên đến nó tự đến, ít ra ngươi không chết một mình, kiếm lời rồi!”

Lâm Y Thần thở dài lật người.

Đôi lúc khi mà con người không có năng lực làm bất cứ chuyện gì mà bản thân lại biết quá nhiều cũng không phải chuyện gì tốt.

Làm một hạt cát trong biển lớn, gió thổi sóng xô đi đâu liền đi nơi đó. Một hạt cát có thể làm nên cái trò trống gì? Còn lật được trời không thành? Nếu có may mắn lọt vào mồm con trai, ấp ủ tháng ngày trở thành ngọc trai còn có ít nhiều may mắn có thể kinh diễm thế nhân một đợt. Chỉ là, hi vọng cũng không lớn được rồi.

“Ký chủ, nếu…” Hệ thống rối rắm nhíu mày.

“Hắc!” Lâm Y Thần nghiêng người nhìn hệ thống. “Hệ thống, ngươi sẽ không muốn nói có cách để ta liên lạc với bên ngoài chứ?”

“Ký chủ, ký chủ… Sao, sao ngươi biết?” Hệ thống giật mình.

“Đoán!”

Lâm Y Thần trợn trắng mắt.

Thực ra thì không. Tuy rằng Lâm Y Thần không biết hệ thống từ đâu đến, cũng biết nó rất vô dụng nhưng Lâm Y Thần cũng biết hệ thống tồn tại rất lâu rồi. Trên đời có hai loại người không thể khinh thường, một là thiên tài, người còn lại là kẻ tầm thường thậm chí có thể nói là vô dụng. Thiên tài dĩ nhiên có thể dẫn dắt thế giới nhưng công lao quan trọng không kém lại nằm ở những kẻ đần! Họ thật sự không giỏi làm bất cứ thứ gì, làm cái gì cũng không tốt, bù lại là sự kiên nhẫn. Bởi vì không giỏi, họ trầm mặc làm những công việc nặng nhọc, lặp đi lặp lại, ngày này qua tháng nọ, xây đắp nên nền tảng xã hội vững chắc.

Hệ thống sống rất lâu, cho dù vô dụng nhưng nó trải qua rất nhiều chuyện mà không ai có thể tưởng tượng đến. Người ta thường nói trăm hay không bằng tay quen, so với những hệ thống bình thường cũng là người thường chỉ biết một hoặc vài loại kỹ năng cần thiết, để tồn tại những kẻ bị gọi là vô dụng liền phải chịu đủ mọi loại chèn ép, bóc lột, xô đẩy. Trong quá trình đó, bọn họ có thể không giỏi bất cứ điều gì nhưng kinh nghiệm của bọn họ lại có thể để bọn họ liên tục tồn tại lâu dài, không phải ai cũng có thể bằng được bọn họ.

Khái quát lại liền là, sống lâu, liền heo cũng có thể thành tinh (Trư Bát Giới?)!

====Tác giả bay qua====

Nhân ngày 20/11, chúc tất cả các thầy cô luôn mạnh khỏe, gia đình hạnh phúc, lúc nào cũng may mắn gặp nhiều thật nhiều học trò chăm ngoan giỏi giang. =))

Tác giả: Thế giới mới quyết định là thế giới cổ tích, hi vọng mọi người sẽ được ôn lại những câu chuyện cổ tích ngọt ngào!

Lâm Y Thần: Đừng tin con tác, nó lừa dối đó!

1809: Trùm đa cấp! (Trùm lừa đảo!)