Hãy Mãi Là Của Anh Nhé

Chương 7




Hôm nay cặp đôi chính của chúng ta sẽ là Sugino và Asano còn Nagisa đang mệt nên xin nghỉ và Karma xin nghỉ luôn để chăm sóc cho Nagisa (cái cặp này tỏ tình xong là bệnh luôn =^=), ko còn cặp đôi nào nên mình lôi cái cặp đang ẩn hiện này lên cho thành 1 cặp chính thức luôn. H thì vào truyện nào...

1 bữa sáng đẹp trời, sugino mở cửa hàng nhà mình ra để bán đồ, quay mặt vào trong nhà thì...

- Xin lỗi, cô có thể cho tôi làm quen ko???

1 giọng nói vang lên, cô gái tóc đen giật mình quay lại, gặp 1 chàng trai có mái tóc màu vàng cam, đôi mắc màu tím toát lên 1 sự khá gian manh ko khác karma “ko hề” nhẹ, dáng người cao ráo, nói tới đây chắc ai cũng biết đó chính là Asano rồi đúng ko???

Sugino: Anh là ai, hình như tôi đã gặp anh ở buổi tiệc sinh nhật hoàng hậu thì phải (đúng rồi đó sugino ơi)

Asano: phải, tôi tên là Asano Gakushuu, người 1 trong 7 vị đại thần của quốc vương...

Sugino: à hóa ra anh là 1 trong 7 vị đại thần và lần trước anh đi cùng hoàng tử Karma đúng ko??? ( n/v: hỏi gì hỏi mãi thế Sugino??? Sugino: im ngay, tôi muốn hỏi gì kệ tôi, bà ko cần biết, lo viết đi hay muốn tác giả giết??? n/v: vâng em im ngay, em ko muốn chết đâu)

Asano: Ukm! mà... mà cô có thể cho tôi làm quen ko???

Sugino*cười*: ukm... rất vui được làm quen với anh, tôi tên Sugino Tomohito

Asano* đỏ mặt*: ukm! cảm ơn cô ( ko biết là Asano cảm ơn cái quái gì thế nhể???)

- Sugino, đó là ai vậy con? sao lại để người ta đứng đó????

1 giộng nói vang lên chứa đầy sự giận giữ, kèm theo đó...

- Mẹ ơi, bình tĩnh đi mẹ...

Sugino* quay lại*: mẹ? Kanzaki?

Và đúng như jou đã gọi, 1 phụ nữ mái tóc đen nâu dài và có đôi mắt màu vàng đi cùng 1 cô bé có mái tóc đen dài, đôi mắt màu cam sẫm, đó chính là mẹ cậu và em gái yukiko kanzaki của cậu.

Kazanki* thấy Asano, níu mẹ Sugino lại, nói nhỏ*: mẹ ơi, hình như cái anh đó thích chị Sugino nhà mình rồi đó hay sao mà.. Nhìn chị ấy mà đỏ mặt nữa

Mẹ sugino* nói nhỏ*: Ukm! mẹ cũng thấy vậy đó, hay là 2 mẹ con mình tác hợp cho chị con và cái anh đó đi

Kanzako* nói nhỏ*: vâng mẹ

Mẹ Sugimo* quay qua Sugino*: Sugino ơi, con đi chơi đi hôm nay mẹ sẽ cho con nghỉ 1 ngày, chúc con đi chơi vui vẻ nha

Nói xong cô đẩy Sugino và Asano đi rồi vào nhà, đóng cửa, treo bản ko bán, Sugino nhìn mẹ cậu, đổ mồ hôi, quay qua Asano nói:

Sugino: vậy h chúng ta đi đâu chơi đây???

Asano: đi đâu tùy cậu quyết định

Sugino: vậy ta đi thôi...

Nói xong, Sugino nắm tay Asano, kéo đi chơi...

tới chiều, khoảng 3h thì 2 người ra cánh đồng gần nhà Sugino, 2 người dừng lại, nhìn ngắm xung quanh cánh đồng, bất chợt Asano cuối xuống, hái 1 bông hoa cúc và cài lên đầu Sugino, Sugino ngạc nhiên nhìn hành động của Asano. Asano như bị thu hút bởi vẻ đẹp của Sugino hay sao mà cứ tiến lại gần Sugino (n/v:*sặc nước*:ặc ặc), 2 tay vòng ra sau lưng Sugino, kéo Sugino lại gần và... (thôi khỏi nói chắc các bạn cũng biết) Asano đã hôn Sugino rồi, ko hiểu sao mà Sugino ko kháng cự nhỉ? chỉ cần cậu kháng cự là xong ngay chứ cậu ko giống Nagisa vì Nagisa yếu hơn cậu mà...Rồi nhìn là biết rồi đó, Sugino đứng hình rồi nên ko kháng cự được, thảo nào đứng yên cho Asano muốn làm gì thì làm. Dức bỏ nụ hôn, Asano nói:

Asano: tôi yêu em... Sugino à... tôi yêu em rất nhiều...

Sugino: Nhưng tôi ko hề yêu anh ( hehehe)

(t/g: cái con quỷ kia, mày viết cái gì vậy hả?????n/v: tớ chỉ đùa chút thôi, có cần giữ vậy ko??? Nagisa* vừa mới khỏe được 1 chút*: Người viết ơi! tớ thấy cậu hơi quá với Asano đó!! Cậu ấy ngồi 1 góc khóc rồi kìa. Karma* đang đỡ Nagisa*: đúng đó! cậu hơi ác đó người viết. n/v: các cậu hợp lại ăn hiếp tớ á híc híc oaaaaaaaa!!!!!t/g+Nagisa+Karma: đề nghị cậu bình tĩnh lại. Sugino+Asano: người viết uống thuốc an thần trước đi rồi viết tiếp nếu ko là hỏng blog luôn. n/v: thôi khỏi. t/g+Nagisa+Karma: uống trước khi đụng vào blog của tụi tui.n/v; vâng vâng, em uống ngay,híc híc) lại cái khúc lúc nãy nhé, chỗ Asano tỏ tình ý nha, lời của Sugino nè:

Sugino: anh... anh nói gì??? anh... anh yêu tôi ư???

Asano: phải, tôi yêu em, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi yêu em rất nhiều

Nghe Asano nói, Sugino ngạc nhiên, h cậu mới hiểu cảm giác đó, cảm giác thường gặp, cậu luôn tự hỏi “ tại sao mình lại có cảm giác này??? nó đến từ đâu??” và h thì cậu đã biết nó đến từ đâu rồi, nó đến từ người đang đúng trước mặt cậu, là từ Asano Gakushuu. Bất giác, cậu mỉm cười, nói:

Sugino: anh yêu tôi ư? có thật là vậy ko?

Asano: anh nói thật, anh yêu em thật lòng

Sugino: nếu h tôi nói, tôi ko yêu anh thì sao

Asano* buồn bả*: cũng ko sao hết... miễn là anh có thể yêu em, anh xin lỗi, có lẽ... chúng ta ko hợp nhau

Sugino*ôm chầm lấy Asano*: ai nói như vậy??? Đồ ngốc!!!! em thật sự rất yêu anh, yêu anh rất nhiều, yêu ngay cái nhìn đầu tiên mà cả em cũng ko biết, em luôn hỏi cảm giác đó là gì? cảm giác nhớ nhung khó tả, nhưng h em đã có đáp án, đó là... em yêu anh...

Asano: Sugino... anh cũng... rất yêu em...

thế là 2 người hôn nhau rồi nắm tay nhau đi về.


(Chap này nghĩ là nó nhảm nhất đấy)