Đêm hôm đó, vị hoàng tử của chúng ta đi lòng vòng quanh biển thì gặp Nagisa
Karma: Nagisa??? cô cũng ở đây à????
Nagisa: Karma??? anh cũng ở đây đó thôi, sao lại hỏi tôi như vậy???
Karma: Tôi xin lỗi!
Karma liền đi tới chỗ Nagisa đang ngồi thì...
Nagisa: cẩn thận, coi chừng ng... ưm
Phải như chúng ta đã thấy, Karma vấp ngã và ngã vào người Nagisa! À quên tình tiết môi chạm môi nữa chứ hihihi! Hình như Karma đã thích cái nụ hôn đó rồi hay sao ấy mà mặc cho Nagisa khánh cự đến mức nào thì anh cũng ko dức bỏ nụ hôn đó. Khi hôn Nagisa, anh cảm nhận thấy được 1 vị ngọt, ngọt đến khó tả, nó ngọt hơn tất cả các vị ngọt mà anh đã từng nếm qua. À mà là các vị ngọt của thức ăn, thức uống chứ ko phải là trước khi gặp Nagisa anh đã hôn 1 cô gái khác đâu đó nha( trừ mẹ anh ra). Khi thấy Nagisa hô hấp khó khăn thì anh mới bỏ cậu ra, Nagisa cố gắng lấy lại nhịp tim ban đầu và phán cho Karma 1 câu:
Nagisa: ANH LÀ ĐỒ ĐÁNG GHÉT
Và cậu thẳng tay tát vào mặt Karma 1 cái “BỐP”
Karma* đưa tay xoa vết thương trên má*: Nagisa khoan đã, chờ tôi với...
Nagisa: còn lâu, cái tên đáng ghét như anh sẽ ko ai ưa.( thật ra bé đã ưa anh Karma rồi đó Nagi-chan)
Karma: cậu tính đi đâu ngoài đí thế?
Nagisa: tôi đi về!!!( giận quá nên đâm ra lú lẩn)
Karma: Nhưng đó là biển mà??? chẳng lẽ cô là người cá???
Nagisa: Hở?? Ấy chết tôi đi nhầm đường( giận quá nên quên đường về nhà luôn)
Karma: tôi thấy cô dễ thương thật đó, Nagisa!!!
Nagisa quay lại, địng phán cho anh 1 câu nữa thì... Karma lại hôn Nagisa lần 2... lần này cậu ko kháng cự, cậu để yên và cảm nhận vị ngọt của nụ hôn này. Đến khi Karma bỏ cậu ra thì cậu mới trấn tỉnh lại và...”BỐP“...
Nagisa: ANH LÀ ĐỒ BIẾN THÁI, ĐỒ ĐÁNG GHÉT, ĐỒ ĐÁNG GHÉT( chứ ko phải dồ đáng yêu sao bé Nagi-chan)
Nagisa thẳng tay tát nốt phần má còn lại của karma và thẳng thừng ra về. Karma nhìn cậu, mỉm cười, nói
Karma: cô thật thú vị, Nagisa!!!
hahaha cuối cùng cũng xông