Hãy Gọi Chú Bằng Anh

Chương 37: thành công - giá đắt






Ngay khoảng đầy khắc nghiệt, cô luôn nghĩ đến anh, cô khao khát có anh bên cạnh bởi vì như vậy cô sẽ cảm thấy ổn hơn rất nhiều. Cô gạt đi những suy nghĩ rối bời, cố ghìm bản thân rằng mình không được khóc, không thể rơi bất kỳ giọt lệ nào trước hoàn cảnh khắc nghiệt hiện tại.

Vài giây sau đó thuốc gây tê đã phát huy tác dụng, cô cố sức đứng dậy, lấy hết những mảnh vỡ của thủy tinh bên trong giày ra rồi bình thản mang lại đôi giày vào chân mà không chút dư dự. Cô chỉnh trang lại trang phục, đầu tóc và cả makeup trên gương mặt thật nhanh chóng rồi mở cánh cửa phòng phục trang tiến về phía sân khấu một cách đầy bình tĩnh, tự tin và cứng rắn.


Khi cô bước ra sân khấu, Đình Trân nhìn thấy cô bình thản và bước đi rắn rỏi như vậy thì cô ta như không tin được vào mắt mình. Ả vô cùng tức tối từ tận sâu tâm can nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn mỉm cười rạng rỡ đầy thân thiện. Bất ngờ to lớn đối với ả là chân cô vẫn đang mang đôi giày cao gót mà rõ ràng chính tay ả đã bỏ những mảnh vỡ thủy tinh vô tình vào.

Về phía Khắc Du, sau khi tranh thủ hoàn thành xong công việc anh đã tức tốc đi đến nơi cô dự thi, khi cô vừa bước ra sân khấu cũng là lúc anh có mặt ở hàng ghế khán giả để xem vợ của mình thi ở vòng chung kết như thế nào. Hôm nay trông cô quá đỗi xinh đẹp và đầy thần thái, nội lực. Anh luôn thầm lặng cổ vũ cho người anh yêu thương ở trong lòng. Nhưng việc cô xuất hiện ở sân khấu chậm trễ hơn những người khác đã để lại một nghi vấn trong lòng anh, không hiểu sao anh lại có cảm giác bất an về một điều gì đó.

Những thử thách liên tục được đặt ra ngay tại sân khấu từ vấn đáp đến những màn sải bước catwalk đầy chuyên nghiệp của tất cả các thí sinh. Mọi người đã trải qua hai giờ đầy kịch tính để tìm ra quán quân của cuộc thi. Cuối cùng chỉ còn lại top 3 thí sinh xuất sắc nhất, trong đó có cả cô và Đình Trân cùng một thí sinh tài năng khác. Khoảng khắc tất cả mọi người mong chờ đã đến, nhưng ngay lúc này có vẻ như sắc mặt của cô không ổn chút nào, dường như thuốc gây tê đang dần hết tác dụng. Anh ngồi bên dưới luôn quan sát cô, tập trung ánh nhìn vào cô từ khi cuộc thi mới bắt đầu nên anh nhận ra rất rõ điều này. Kể cả Khánh Minh cũng lo lắng dõi theo cô, nhưng Khánh Minh khác anh, bởi vì Khánh Minh biết rõ chuyện gì đang xảy ra với cô và cô đang phải chịu đựng những gì nên sự lo lắng, bồn chồn trong Minh càng tăng gấp bội phần.

Sau bao nỗ lực cô gắng, sau sự đánh đổi hy sinh rất lớn từ cô, lòng tốt của cô dành cho các trẻ em ở nhà tình thương thì cô đã được đều đáp xứng đáng. Tên của quán quân đã được xướng danh, người đó không ai khác chính là cô, chính là Tần Nhược Ly. Cô vui mừng đến quên đi đau đớn của vết thương đang ùa tới, cô nhận lấy chiếc cúp danh giá và hoa từ ban tổ chức. Trong khi đó đang có một ánh mắt tức tối đầy độc tính nhìn chằm chằm vào cô như muốn ăn tươi nuốt sống. Người đó không ai khác ngoài Đình Trân, ả ta là á quân của cuộc thi, nhưng sự tham mê danh vọng đã không khiến ả hài lòng và đặc biệt khi ả nghĩ ả đã thua cô, đã thất bại trước tình địch của mình cả về tình cảm lẫn cuộc thi dù ả bày ra trăm ngàn kế hiểm khó lường.


Sau khi giao lưu với khán giả và phóng viên đôi chút thì cô vào bên trong cánh gà để thay đồ và nghỉ ngơi. Anh lập tức rời hàng ghế khán giả để đến bên cạnh cô. Vừa đến trước mặt cô anh liền cau mày:

\- Em bệnh mà giấu anh phải không ? Sắc mặt của em kém quá! \_ Anh đưa tay đặt lên má cô.

Cô nhìn thấy anh thì rất vui mừng, nhưng lúc này đây mắt cô lại muốn khép lại, cô cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, đầy óc choáng váng đến lạ thường. Cô cất tiếng yếu ớt:

\- Không...không có...em...


Chưa nói hết câu cô đã ngất xỉu, anh hốt hoảng nhanh chóng đỡ lấy eo cô không để cô ngã xuống sàn bị thương. Mọi người xung quanh và Khánh Minh liền bước đến khi thấy cô đột nhiên ngất xỉu, họ lo lắng nên đã nhanh chóng gọi cấp cứu. Ruột gan anh như lửa đốt, anh khẽ lây lây cô, bàn tay nâng đầu cô liên tục gọi tên cô:

\- Em sao vậy Ly ? Em có nghe anh nói không ? Tỉnh dậy đi em!