8:30 am
Tại một tòa nhà ở Seoul (Hàn Quốc):
-Thưa ngài cậu Thiên Long đã đến_Một người đàn ông kính cẩn cúi đầu trước một người đàn ông khác đang ngồi bên bàn làm việc.
-Ta biết, ra ngoài!_Người đàn ông kia phất tay ý bảo ông ta theo lời ông ra ngoài.
-Dạ_Người đàn ông kia gật đầu rồi từ từ lui ra ngoài.
-Chủ nhân, ngài muốn sao?_Người thuộc hạ bên cạnh người đàn ông không ai khác chính là Vĩnh Kỳ.
-Chuẩn bị đi!_Người đàn ông nhàn nhạt lên tiếng
-Dạ!_Vĩnh Kỳ khom người cung kính rồi cũng lui ra khỏi căn phòng như người đàn ông vừa rồi.
Một lát sau từ ngoài phòng vang đến tiếng gõ cửa đều đều
-Vào đi_Người đàn ông trầm giọng lên tiếng.
-Cạch_Cánh cửa được đẩy vào, một người con trai cao lớn, lịch lãm bước vào với bộ đồ vest màu đen sang trọng.
-Ba!_Người con trai khẽ cúi đầu cung kính gọi người đàn ông một tiếng.
-Thiên Long con ngồi xuống đi!_Người đàn ông kia gật đầu nhìn anh.
Thiên Long không nóng vội mà ngồi xuống chiếc ghế sofa được bày trí trong căn phòng rộng lớn.
Một người hầu bước vào cung kính cúi đầu trước hai người sau đó mang khay trà để đến bên bàn, rót trà từ từ vào hai li sau đó lại khom người từ từ lui ra ngoài.
-Chuyện đánh bại tập đoàn Gia Bảo con đã làm tới đâu rồi_Người đàn ông được Thiên Long xưng là ba tao nhã cầm tách trà lên, uống một ngụm nhìn Thiên Long giọng nói rất bình ổn.
-Con đến không phải đề nói về chuyện này_Thiên Long cũng rất bình tĩnh nói, anh không hề động gì đến tách trà.
-Vậy là chuyện gì?_Người đàn ông kia nhíu mày không vui đặt tách trà xuống.
-Dạo gần đây con nghe rất nhiều lời đồn không hay về công ty TL của ba..._Thiên Long giọng đều đều
-Cho nên con gặp ta là để xác minh_Người đàn ông nhếch mép. Ngữ điệu hoàn toàn không phải là câu nghi vấn.
-Đúng vậy_Thiên Long không phủ nhận
-Vậy thì ta không cần giấu con nữa._Người đàn ông kia đứng lên, chậm rãi bước đến cửa sổ lớn, sau đó nhanh tay kéo tấm rèm cửa ra hai bên. Ánh sáng hắt vào căn phòng tối vốn âm u giờ đã trở nên sáng hơn một chút. Thiên Long có chút không thích ứng kịp, nheo mắt lại.
Người đàn ông kia hiện đang đứng từ trên tầng 30 nhìn xuống, toàn bộ thành phố Seoul hiện ra trước mắt. Cảm giác giống như bá chủ mọi thứ thật sự rất tuyệt.
-Chuyện ba giấu con?_Thiên Long sau khi đã thích nghi với ánh sáng thì nhíu mày nhìn người đàn ông đang đứng bên cửa sổ mà thư thả ngắm cảnh.
-Là chuyện ta buôn bán ma túy cùng vũ khí trái phép xuyên qua các quốc gia lớn trong Châu Á._Người đàn ông nhếch mép sau đó xoay người nhìn anh_Sao hả? Con kinh ngạc không? Giết người ta và con đều đã từng làm qua bây giờ còn việc gì là ta không thể?
-Ba à nhưng sao phải làm việc phi pháp? Con cũng có thể xây dựng công ty bằng thực lực của mình_Thiên Long nhìn ba anh. Việc ông nói thẳng với anh như vậy không nằm ngoài dự đoán của anh nên anh cũng chẳng kinh ngạc hay bất ngờ, chỉ là anh thật sự thấy ba anh đã khác xưa rất nhiều.
-Giết người là không phạm pháp luật sao? Thiên Long con phải hiểu có tài không phải là sẽ làm nên tất cả mà là có tiền, có thế mới có được tất cả._Người đàn ông cũng không tức giận chỉ dùng giọng như một người cha khuyên nhủ người con. Ông rất bình thản như việc ông làm là không hề sai trái.
-Muốn có tiền, có thế thì phải dùng đến cách này sao?_Thiên Long vẻ không vui nhìn ông.
-Thiên Long con biết không, hai năm trước tập đoàn TL bị khủng hoảng nghiêm trọng nếu không nhờ số tiền kiếm ra được từ mấy vụ buôn bán phi pháp kia thì ta đã mất tất cả. Tập đoàn TL có được như ngày hôm nay là nhờ có công sức của rất nhiều người trong đó có ông nội con. Thiên Long con phải biết giữ vững tập đoàn TL chính là ước nguyện lớn nhất của ông con._Người đàn ông giọng nói trở nên rành mạch, dứt khoác hơn bao giờ. Thiên Long nghe tới đây thì cũng đã biết không thể thay đổi ý của ông được nữa đành nói:
-Nếu vậy con cũng không còn gì để nói nữa. Ba cứ làm theo ý ba, con sẽ gặp ba khi khác_Thiên Long nhanh nhẹn đứng dậy cúi chào ông một cái rồi xoay người bước ra khỏi phòng. Người đàn ông nhìn theo bóng anh, con ngươi đã trở nên sắc bén từ bao giờ, môi khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong báo hiệu sự nguy hiểm:"Thiên Long đừng đối đầu với ta! Nếu không sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu"
Thiên Long đứng trong thang máy khuôn mặt không một chút biến đổi nhìn vào màn hình iphone, nhấn vào nút dừng đoạn ghi âm. Anh cần phải cân nhắc cho việc sẽ đối đầu với ba anh. Anh thật sự phải suy nghĩ vì ba anh làm tất cả đều vì ông anh và gia đình anh.
-Ding!_Cửa thang máy mở ra, Thiên Long vừa đi ra khỏi thang máy thì điện thoại báo có tin nhắn. Thiên Long nhíu mày lấy điện thoại ra, tin nhắn vừa được gửi tới từ một số lạ là một đoạn video.
Thiên Long khó hiểu nhấn vào đoạn video, nhanh chóng xuất hiện hình ảnh của một cô gái quen thuộc:
-Ê, Hương Mai cái này dễ thương chưa nè!_Cô gái kia tay chỉ vào cái đồng hồ có mặt hình draemon được chưng trong tủ kính.
-Gia Hân ơi mua đủ rồi, nhiều đồ quá xách không nổi rồi nè_Hương Mai khó chịu, tay còn giơ những túi giấy xinh xắn lên nhắc nhở cô.
-Hừ, có mỗi cái đồng hồ thôi, tao đeo vào tay luôn mà._Cô gái này chính xác là Gia Hân.
-Tùy mày, đồ con nít!_Hương Mai lườm Gia Hân mắng iu một câu.
-A, chị ơi lấy dùm em cái này...cảm ơn chị_Gia Hân nhanh chóng đưa tiền cho người bán hàng và nhận lấy chiếc đồng hồ xinh xắn đeo vào tay, trên môi nở một nụ cười.
Thiên Long còn đang không hiểu người gửi video này tới anh muốn gì thì đột nhiên màn hình chuyển qua một đoạn khác là hình một cô gái khác trên tay cũng đeo một chiếc đồng hồ tương tự chiếc của Gia Hân, cô gái đi vào một con hẻm thì đột nhiên:"Bùm!"_Tiếng nổ lớn phát ra và đoạn video kết thúc, chỉ vỏn vẹn có 1'30s. Thiên Long rất nhanh đã nhấn gọi trực tiếp đến dãy số lạ kia. Anh rất hiểu nội dung của đoạn video và chắc chắn đối tượng đang nhắm vào anh.
-Alô_Không lâu sau chuyền đến một giọng nói trầm ổn quen thuộc
-Ba?_Thiên Long nhíu mày nghi hoặc, lên tiếng
-Đúng vậy. Thiên Long ta quên nói trước khi con đến đây ta đã chuẩn bị sẵn một trò chơi rất hay. Đây cũng chính là hình phạt cho con khi dám làm trái theo ý ta, cấu kết cùng Tuấn Khải để hại ta._Người đàn ông khẽ nhếch môi tà ác. Thì ra ông đã sớm biết ra. Vậy nên anh mới vào phòng nói chuyện với ông một cách dễ dàng mà ông không hề tức giận
-Ba đã làm gì với chiếc đồng hồ?_Đôi lông mày rậm của Thiên Long nhíu lại, một tay siết thành nắm đấm. Anh không ngờ ba anh lại dùng cách này để trừng phạt anh.