-Gia Hân, tôi không biết cô có tin những gì tôi kể không nhưng mà tất cả đều là sự thật. Cô phải tránh xa hắn đi nếu không cô sẽ phải đau khổ giống như tôi vậy_Kim Ngân nói tiếp.
Gia Hân im lặng. Cô thật sự cũng không biết nên tin hay không tin đây. Nhưng nhìn Kim Ngân không phải vẻ là nói dối. Trông cô rất thành thật. Chắc cô đã phải chịu nhiều đau khổ lắm. Nhưng nếu là sự thật thì cô phải làm sao đây vì cô bây giờ cũng đã có tình cảm sâu nặng với anh rồi. Còn đang trong vòng suy nghĩ của mình thì nơi tay truyền đến một cảm giác mát lạnh, Gia Hân nhìn xuống tay áo. Là sinh tố bơ loang lổ khắp tay áo cô một màu xanh.
-A, tôi thành thật xin lỗi quý khách_Người phục vụ hót hoảng cúi đầu, vừa rồi anh mải ngắm Kim Ngân nên làm đổ sinh tố vào người Gia Hân.(Đúng là hám gái mà)
-Không sao đâu, em tự xử lí được rồi_Gia Hân lắc đầu. Khổ thật, anh ta có vẻ rất hoảng sợ, sợ cô nói với quản lí thì chắc anh ta bị đuổi việc. Người phục vụ kia thấy Gia Hân không tức giận thì mới thở phào nhẹ nhõm tiếp tục công việc của mình. Gia Hân đứng dậy:"Tôi vào phòng vệ sinh một lát nhé!"_Rồi sau đó xoay người hướng tới phòng vệ sinh gần đó.
♫Em đang hát về người yêu dấu ơi, có nghe chăng.
Em đem tiếng cười bờ môi ấy.. xa chốn đây.
Những giây phút ghì chặt tay nhau.
Những câu nói thì thầm bên tai bấy lâu.
Mùi hương thân quen còn in trên vạt áo.
Em sẽ nói anh nghe anh nghe về đại dương xanh.
Em sẽ hát anh nghe anh nghe bản tình ca em với anh.
Ta sẽ nắm tay nhau đi chung trên từng con phố quen.. Yeah ih yeah ha..
Lalalalala
You are MY EVERYTHING.
Ah ih ahh la lalala
You're enough 'n the best to me.
Em luôn ước mình được ôm lấy anh, mỗi sớm mai.
Trao anh những lời ngọt ngào thiết tha "Oh my boy"
Những tia nắng vàng sau cơn mưa.
Những con phố hằng ngày đi xa đón đưa.
Mùi hương thân quen còn in trên vạt áo.
Em sẽ nói anh nghe anh nghe về đại dương xanh.
Em sẽ hát anh nghe anh nghe bản tình ca em với anh.
Ta sẽ nắm tay nhau đi chung trên từng con phố quen.. Yeah ih yeah ha..
Lalalalala
You are MY EVERYTHING.
Ah ih ahh la lalala
You're enough 'n the best to me.
Brige:
Sometimes you make me cry, but I dont wanna say goodbye.
Lalalalala
You are MY EVERYTHING.
Ah ih ahh la lalala
You're enough 'n the best to me.♫_Giai điệu bài Everything của Tiên Tiên vang lên từ điện thoại của Gia Hân để trên bàn.(Lần trước là bài The day you went away của Hương Mai cài dùm bây giờ chị ấy thay rồi)
Kim Ngân nhìn chiếc điện thoại reo chuông liên hồi mà Gia Hân còn chưa ra liền tò mò lấy xem. Màn hình hiển thị chữ:"Hoàng Huy" Kim Ngân không ngần ngại nhấn kết thúc cuộc gọi. Tiếng chuông lại tiếp tục vang lên khiến Kim Ngân bực mình nhấn trả lời. Còn chưa nói gì thì bên kia truyền đến một giọng nam có chút hốt hoảng:
-Gia Hân đến bệnh viện tư nhân X gấp đi, Gia Ân bị tai nạn rồi. Anh sẽ giải thích sau.
-Gì vậy? Sao lại nghe điện thoại của tôi_Gia Hân đi ra nhìn thấy Kim Ngân cầm điện thoại cùa cô thì liền khó chịu nhìn cô. Kim Ngân nhấn kết thúc cuộc gọi rồi đưa điện thoại lại cho Gia Hân:
-Xin lỗi tại cô lâu ra quá nên tôi nghe dùm. Là Hoàng Huy gọi, anh ta nói Gia Ân bị tai nạn rồi. Cô gái đó là ai vậy?
Gia Hân nghe tới Gia Ân bị tai nạn thì đứng sững người. Gia Ân bị tai ạn sao? Sao lại như vậy? Là đi chung với Hoàng Huy sao?
-Ở đâu? Là ở bệnh viện nào?_Gia Hân gấp gáp nắm lấy tay Kim Ngân hỏi.
-Là...Là ở bệnh viện tư nhân X...Cô bị gì vậy. Đau tay tôi_Kim Ngân hoảng sợ nhìn Gia Hân.
Gia Hân nhanh chóng chạy ra khỏi quán coffe khiến Kim Ngân nhìn theo khó hiểu.
Gia Bảo ngồi trong xe nhìn thấy Gia Hân hốt hoảng chạy ra bắt một chiếc taxi liền đi ra khỏi xe, còn chưa kịp nói gì thì cô đã lên taxi chạy mất dạng.
-Này Gia Hân đưa chìa khóa xe cho tôi đã!Ê, đứng lại coi_Gia Bảo vội đuổi theo hét ầm lên khiến những người xung quanh ái ngại nhìn anh. Gia Bảo chưa bao giờ gặp phải tình trạng này.
"Khỉ thật!"_Gia Bảo tức giận đập vào kính xe. Cô lấy chìa khóa xe rồi làm sao anh vào xe và về đây. Đành lấy smartphone ra gọi một chiếc mới đến trong lòng không khỏi tức giận mắng chửi Gia Hân.
Gia Hân trên chiếc taxi kia mặt mày tái mét lo sợ hối người lái xe:"Nhanh lên chú ơi!"
-Được rồi, cháu cứ bình tĩnh đi_Người lái xe trấn an cô.
Vừa xuống xe Gia Hân đã gấp gáp chạy vào trong bệnh viện.
-Chị ơi bệnh nhân tên Trịnh Gia Ân nằm ở phòng nào vậy ạ?_Gia Hân vọi hỏi một cô y tá.
-Nằm ở phòng cấp cứu trên tầng 2_Cô y tá nhìn Gia Hân từ trên xuống dưới rồi trả lời.
Gia Hân không nói gì thêm liền chạy lên tầng 2. Vừa lên tới nơi thì thấy Ba mẹ cô đang ngồi trên ghế chờ, mẹ cô đang khóc, ba cô nhẹ giọng trấn an, còn Hoàng Huy anh đang đứng như người mất hồn gần đó. Gia Hân đi đến nhìn ba mẹ cô:"Ba mẹ Gia Ân con bé bị sao vậy?"
-Con bé bị tai nạn xe đang cấp cứu rồi!_Ba cô trả lời.
-Con bé đâu có tôi gì sao lại bị gặp tai nạn như vậy chứ!_Mẹ cô đau lòng khóc.
Cùng lúc đó ngoài hành lang truyền đến những âm thanh ồn áo của đám người phóng viên:
-Nhanh lên phải ghi hình diễn viên người mẫu Gia Ân đã gặp tai nạn._N1
-Chạy nhanh lên coi_N2
-Đừng chen chúc_N3
-Chờ chút_N4
-Tránh ra coi_N5
-Đừng che mất tầm nhìn của máy quay tôi_N6
....Pla...Pla..._Tiếng ồn ào truyền đến.
-Làm ơn đi con bé còn chưa biết sống chết thế nào đừng có làm ồn ở đây nữa._Ba Gia Hân lên tiếng.
-Mấy người chỉ biết đăng tin thôi sao?_Mẹ Gia Hân tức giận hét lên.