-Cảm
ơn_Gia Hân lí nhí, mắt không dám nhìn Thiên Long
-Nặng
như heo!_Thiên Long nhìn Gia Hân
-What?
Anh nói gì tôi nặng 52 kg thôi mà nói tôi nặng
như heo_Gia Hân cáu, cô thật sự thấy hối hận khi đã nói cảm ơn anh.
Thiên
Long không thèm đôi co với Gia Hân, đặt cô vào trong chiếc Toyota đã đợi sẵn ,
lạnh giọng nói với người lái:
-Giúp
cô ta trông được hơn một chút 30'sau phải có mặt ở công ty cùng tôi_Sau đó
Thiên Long đóng của xe lại, chiếc xe lăn bánh ra khỏi trường Bright Star.
Gia
Hân hậm hực ngồi trong xe thầm rủa cái tên đáng ghét không thèm hỏi ý kiến của
cô mà đã quyết định mọi thứ.
-Cô
có quan hệ gì với cậu chủ_Người lái xe không khỏi thắc mắc khi một cô gái bình
thường như cô lại được Thiên Long cho đi cùng.
-Ý
anh là cậu vừa rồi_Gia Hân
-Đúng
vậy_Người lái xe
-Dạ
em là osin của cậu ấy_Gia Hân vẻ không vui
-Osin?_Người
lài xe ngạc nhiên
-Dạ_Gia
Hân khẽ gật đầu
-Cậu
chủ là người thừa kế tập đoàn Thiên Long lớn nhất châu Á không chọn ai lại chọn
osin của mình làm thư kí riêng_Người lái xe buồn cười nói.
-Hả?_Gia
Hân há hốc miệng kinh ngạc. Thiên Long vừa đẹp trai vừa giàu có hèn gì Nguyệt
Lam không thích cô đến gần Thiên Long. Xem ra sau này cô còn khổ dài dài.
30'sau
Gia Hân đã có mặt tại công ty của Thiên Long. Gia Hân bước xuống xe, người cô
mặc một chiếc đầm màu trắng không họa tiết, tay dài che đi những vết bầm tím,
mặt được trang điểm nhẹ che đi một bên má đỏ lên vì vừa bị tát, mái tóc đen dài
suôn mượt được xõa ngang lưng, chân đi đôi guốc trắng không quá cao. Nhìn rất
đơn giản nhưng lại rất thanh lịch. Gia Hân đến gần Thiên Long, anh đã thay bộ
đồng phục bằng bộ vest đen lịch lãm.
-Đi
theo tôi_Thiên Long lạnh giọng ra lệnh cho Gia Hân sau đó bước vào công ty. Mọi
người đang làm việc vội vã quay ra cúi đầu :"Chào tổng giám đốc".
Gia
Hân mắt chữ A miệng chữ O nhìn cái công ty rộng lớn, mọi người thì đang kính
cẩn chào Thiên Long. Có cả những ánh mắt ghen tị của các cô nhân viên nữ nhìn
Gia Hân đang đi theo Thiên Long. Thiên Long tay bấm số, cửa thang máy mở ra,
chân bước vào trong. Gia Hân vội theo anh vào trong. Cửa thang máy vừa đóng
thì:
-Cô
làm cái quái gì vậy_Thiên Long khó chịu nhìn Gia Hân đang tháo guốc ra.
-Đau
chân lắm, tôi không thích mang mấy thứ này_Gia Hân
-Không
thích cũng phải mang cô định đi chân không theo tôi sao?_Thiên Long bực mình
-Được
rồi tôi sẽ mang khi thang máy dừng_Gia Hân bĩu môi
-Ting!_Cửa
thang máy mở ra Gia Hân vội mang guốc vào và lại theo sau Thiên Long. Thiên
Long mở cửa phòng chân bước đều đến chiếc bàn tròn ngồi lên chiếc ghế đối diện
với 1 cô gái. Gia Hân đứng cạnh Thiên Long mắt nhìn cô gái trước mặt.Quả thật
cô gái này rất đẹp, vóc dáng cực chuẩn, khuôn mặt đẹp như thiên sứ, cả người
toát lên vẽ tao nhã.
-Đã
lâu không gặp dạo này anh vẫn khỏe chứ?_Người con gái lên tiếng trước
-Vẫn
khỏe, nhưng tôi không hề biết lần này người đại diện cho tập đoàn Kim Ngân lại
là cô Kim Ngân_Thiên Long khóe môi khẽ nhếch lên.
-Cũng
như anh thôi em là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Kim Ngân_Kim Ngân cười
-Thôi
vào vấn đề chính_Thiên Long nói sau đó nhìn Gia Hân, Gia Hân hiểu ý liền đưa
cho anh bản hợp đồng đã được chuẩn bị sẵn. Thiên Long đặt bản hợp đồng hợp tác
lên bàn, anh muốn mau chóng kết thúc buổi hợp tác nhàm chán này.
Kim
Ngân đọc sơ qua bản hợp đồng nhoẻn miệng cười, Thiên Long là tập đoàn lớn nên không
để một sai sót nào xảy ra. Tay kí vào bản hợp đồng rồi đưa cho Thiên Long:
-Em
kí rồi đó!
-Xem
như buổi hợp tác kết thúc, rất cảm ơn tập đoàn Kim Ngân đã hợp tác với tập đoàn
Thiên Long của chúng tôi_Thiên Long miệng khẽ cong lên, đứng dậy bắt tay xã giao với Kim
Ngân.
-Ukm_Kim
Ngân cũng đứng lên, đưa tay ra bắt lấy tay anh.
Thiên
Long không nói thêm gì chỉ quay người bước đi
-Anh
không định dùng cơm tối với em sao? Em chỉ mới về nước hôm qua, có rất nhiều
thứ muốn nói với anh_Kim Ngân nói ánh mắt long lanh chờ đợi
-Xin
lỗi tôi rất bận, đến đây chỉ vì công việc_Thiên Long lạnh lùng sau đó bước tiếp
Kim
Ngân đứng đó ánh mắt hiện rõ sự đau khổ, cô biết cô đã sai lầm nhưng Thiên Long
sao anh không tha thứ cho cô.
Gia
Hân vội theo Thiên Long vào thang máy:
-Sao
anh không đi với cô ấy, cô ấy có vẻ rất buồn
-Tốt
nhất đừng nhiều chuyện nếu không đừng trách tôi_Thiên Long lạnh giọng sau đó
bước ra khỏi thang máy để Gia Hân đơ người
-Cái
tên này người ta chỉ hỏi thôi không muốn trả lời thì thôi có cần nói vậy không,
nhờ anh mà giờ tôi thảm hại như ngày hôm nay_Gia Hân bực mình